Web Novel

Chapter 28 Part 2: Thuần dưỡng sư đối đầu Anh hùng-Phần 2

2025-09-27

8

Thanh kiếm của Arios cũng không hề bị cùn đi vì những tổn hại tích tụ từ lúc trận chiến bắt đầu.

Nói đơn giản thì, bây giờ tôi đã có thể nhìn thấu tất cả rồi.

Khi Arios vung kiếm, hắn sẽ bước bao nhiêu bước?

Ánh mắt hắn như nào mỗi khi tung ra những đòn giả vờ tấn công?

Những quy luật nào xuất hiện khi hắn thật sự muốn tung đòn chí mạng?

Chỉ mất khoảng năm phút kể từ khi trận chiến bắt đầu là tôi đã nắm bắt và phân tích được toàn bộ những thông tin đó.

Không còn gì trong kiếm thuật của tên này mà tôi chưa biết nữa.

Tôi đã ghi nhớ toàn bộ các kiểu tấn công của hắn.

Đó là lý do tại sao những đòn tấn công của Arios không bao giờ chạm được vào tôi.

“GUGEH!?”

Tôi tránh thêm một cú chém kiếm nữa của Arios, rồi nhân cơ hội, tôi tung cú đá thẳng vào mặt hắn.

Với mỗi cú đánh, tôi lại dồn nhiều sức hơn cho cú tiếp theo, tận dụng triệt để sức mạnh thể chất được tăng cường nhờ khế ước với tộc Linh Miêu.

Đúng như dự đoán, với mỗi đòn liên tiếp như vậy, Arios tích lũy dần thương tổn mà cho dù sức chịu đựng được tăng cường cũng không thể bỏ qua, khiến đôi chân hắn bắt đầu loạng choạng.

“Tại sao…… Tại sao, tại sao, TẠI SAO!? Tại sao đòn của ta không chạm được vào ngươi!? Tại sao chỉ có đòn của ngươi đánh trúng ta!? Sao lại như vậy!? Không thể nào! Hoàn toàn không thể tin được! Vô lý!! Đồ khốn……! Giống như là…… ngươi giỏi hơn ta…… một kẻ Thuần Thú hèn mọn…… Giỏi hơn cả Anh Hùng ư……!!”

“Ý tôi là, điều này cơ bản chứng minh rằng ngay cả một kẻ Thuần Thú hèn mọn cũng giỏi hơn anh đấy.”

“NGƯƠI DÁM ĐÙA GIỠN VỚI TA VỚI CÁI THỨ NHẢM NHÍ NÀY HẢ!?”

Arios đột ngột lùi ra khỏi tầm với của tôi và vung kiếm vào vỏ.

Arios có thể bốc đồng, nhưng hắn không hề ngu.

Hắn chắc chắn đã phải miễn cưỡng thừa nhận rằng mình không thể đánh bại tôi trong cự ly gần, dù cái sự thật ấy có tổn hại đến lòng tự trọng của hắn ta đến đâu đi nữa.

“Với chiêu này, ta sẽ biến ngươi thành một ụ than… ‘GIGAVOLT’!!”

Ngay khoảnh khắc sau, một tia sét ma thuật vút ra từ lòng bàn tay Arios.

Như một sinh vật đói khát, tia sét lao thẳng về phía tôi theo một đường thẳng một cách lạnh lẽo.

Tôi tránh người sang một bên trong khoảnh khắc cuối cùng để né khỏi nó.

Và khi nó đánh xuống mặt đất…

““GIGAVOLT”!!!!”

Chọn đúng khoảnh khắc mà tôi khó lòng né tránh, Arios lại một lần nữa tung ra tia sét pháp thuật thẳng về phía tôi.

““Fireball”!!”

Nếu hắn muốn chơi theo cách đó, thì tôi cũng sẽ phản công bằng ma pháp.

Mặc dù chỉ là so sánh giữa ma pháp sơ cấp với ma pháp cao cấp.

Bình thường, kết quả chắc chắn sẽ nghiêng hẳn về phía đối thủ.

Thế nhưng, quả Cầu Lửa này lại được cường hóa bằng ma lực của Tania.

Có vẻ nó hoàn toàn có thể dùng như một tấm khiên, và thế là nó đã triệt tiêu được ma pháp sét của Arios.

“C-Cái quái gì thế này……!? Sao chuyện này lại có thể xảy ra được!? Ma pháp của ta, thứ ma pháp chỉ có Anh Hùng mới sử dụng được, lại bị triệt tiêu chỉ bởi một ma pháp sơ cấp tầm thường!? Chỉ thế thôi sao!? Khốn kiếp! Khốn kiếp! KHỐN KIẾP! Rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra thế này, cái tên súc sinh hèn hạ kia……!!!”

“Tất nhiên là có lời giải thích hợp lý cho việc này, nhưng ta chẳng có lý do hay nghĩa vụ gì phải giải thích cho ngươi cả.”

“Thằng khốn……!!”

Arios trừng mắt nhìn tôi với cơn giận trong khóe mắt, nắm đấm siết chặt đến mức bàn tay hắn gần như bật máu.

Thế nhưng, nụ cười nham hiểm nhanh chóng trở lại trên môi hắn.

“Dù vậy, sự thật là ta vẫn chiếm ưu thế ở đây! Ngươi chỉ có thể dùng Fireball và Heal thôi đúng chứ? Ta không giỏi ma pháp như Rin, nhưng ta vẫn có thể dùng kha khá phép từ nhiều hệ khác nhau. Ngươi nghĩ ngươi có thể chặn được bao nhiêu đòn tấn công của ta chỉ bằng vài phép sơ cấp ấy?”

Những gì Arios nói ở đây cơ bản là đúng.

Cho dù tôi có nhiều ma lực đến đâu đi nữa, thì việc chống lại cơn bão tấn công ma pháp của hắn chỉ bằng mấy phép sơ cấp quả thật rất khó khăn.

Cơ hội duy nhất để tôi có thể giành chiến thắng là kết thúc trận đấu bắng cách cận chiến, nhưng Arios cũng biết điều đó, và hắn sẽ không bao giờ cho tôi cơ hội tiếp cận.

Tuy nhiên, hắn đã nhầm ở một điểm.

Hắn nghĩ rằng tôi sẽ ngoan ngoãn chấp nhận đấu ma pháp với hắn lâu đến chừng nào hắn muốn.

Đừng bao giờ quên.

Tôi vốn không giỏi chiến đấu tay đôi, cũng chẳng phải kẻ dùng ma pháp thuần túy.

Nghề của tôi…… là một Thuần Thú Sư.

“Nào, kết thúc chuyện này đi! Với tốc độ này…… Ta…… !?”

GIẬT!

Toàn thân Arios run rẩy dữ dội.

Cơ thể hắn bắt đầu co giật không kiểm soát, từng cơn co cứng liên tiếp khiến hắn không thể đứng vững và ngã gục ngay tại chỗ.

“C-Cái…… quái…… gì…… thế này……? Guh…… Gah……”

Tôi bước chậm rãi đến chỗ Arios đang nằm.

“Ngươi…… Đồ gian xảo…… Ngươi đã làm gì cơ thể ta……!?”

“Ta nghĩ ta đã từng nói với bọn ngươi rồi, đúng chứ? Rằng ta có thể sử dụng cả côn trùng nữa. Và ta nhớ lúc đó ngươi đã cười nhạo, nói rằng điều đó chẳng giúp ích được gì cho ta cả.”

“Chuyện…… chết tiệt…… đó thì liên quan…… gì đến…… việc này……!?”

“Thứ đó ở ngay đây này.”

Tôi khẽ nhón ngón tay, gỡ con ong nhỏ đang bám trên cổ Arios xuống và đưa nó ra trước mặt hắn.

“Sinh vật bé xíu này là Ong Bá Tước. Đây là loài ong sử dụng nọc độc gây tê liệt để khiến con mồi mất khả năng cử động.”

“C…… Cái…… gì……?”

“Nếu ta nói với ngươi rằng ta đã lập khế ước tạm thời với con bé nhỏ này ngay trong lúc chúng ta đang giao chiến, và rồi ra lệnh cho nó đốt ngươi khi ngươi sơ hở, ngươi có hiểu được điều đó không?”

Nếu là bản thân ta trước đây thì việc lập khế ước tạm thời trong khi đang chiến đấu như vậy là điều hoàn toàn không thể nào.

Nhưng bây giờ, sau khi ký khế ước với Tania và lượng Ma Lực tăng lên gấp bội, việc đó đã trở nên khả thi.

Vừa di chuyển, tôi vừa đồng thời phát ra sóng tư tưởng lan rộng ra khắp xung quanh để dò xét tình hình.

Tìm con mồi, rồi, nói nôm na là, lập một khế ước tạm thời từ xa với nó.

Bởi vì Arios chắc chắn nghĩ mình nắm ưu thế trong trận đấu này, nên chắc mẩm rằng chiến thắng đã nằm trong tay, khiến hắn hoàn toàn buông lỏng cảnh giác.

Việc còn lại chỉ là để chú Ong Bá Tước mò tới từ phía sau hắn và… !

“Phía sau ngươi đầy những sơ hở, biết chứ? Hơn nữa, ngươi chỉ chăm chăm vào ta mà không để ý tới xung quanh. Ta là một Thuần Dưỡng Sư. Chưa khi nào ta đánh một mình. Và chính vì vậy, ngươi đã thua ở đây.”

“Guh… K-Không… Chưa… Ta… là Anh Hùng… không thể nào… thua một kẻ… như ngươi…!!!”

“ Ngươi muốn tiếp tục sao…?”

“Đ-Đợi! Đợi, đợi, đợi! Ta chịu rồi… Ta đầu hàng! Ta… GYAAAH!?”

Chưa kịp nói thêm lời nào, nắm đấm của tôi đã đóng sầm ngay bên cạnh Arios.

Đó là một cú ra đòn toàn lực, không hề nương tay.

Arios bị hất văng đi, lăn lộn trên mặt đất rồi cuối cùng dừng lại khi đập mạnh vào một thân cây.

Hắn dường như đã hoàn toàn bất tỉnh, không hề động đậy dù chỉ một chút.

Tôi bước ra xa khỏi hắn và ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xanh trong vắt.

“Phù!”

Chỉ như thế thôi, chính tôi đã có thể tự tay đánh bại Arios.

Người ta thường nói rằng báo thù là vô nghĩa…

Nhưng thật lòng mà nói, ngay lúc này tôi không thể nào đồng ý với điều đó được.

Bởi vì giờ đây, tôi cảm thấy vô cùng thỏa mãn.