"Chủ... Chủ nhân, Cà phê của ngài đây ạ. Xin mời ngài thưởng thức nó."
Trong phòng ngủ của Lair, Miliya, đang mang trong mình bộ đồ hầu gái, bưng một tách cà phê nóng hổi bước vào.
Lair đang nghiên cứu sách ma thuật, thản nhiên nói, "Cứ để nó ở trên bàn."
"Oh."
Miliya đặt tách cà phê ở trên bàn nhưng không rời đi ngay.
Lair liếc nhìn cô, "Bận tâm điều gì sao?"
"Lair..."
"Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi, khi đang làm việc thì phải gọi bằng chức danh."
"Oh, Thưa Phu nhân."
"?" Lair nheo mắt lại.
Cô gái tóc tím ngay lập tức đứng nghiêm trở lại và nói, "À, không! Chủ... Chủ nhân! Tôi chỉ lỡ miệng thôi."
"Lair gật đầu. "Nói đi, có chuyện gì?"
"Tại sao ngài lại nói dối tên hoàng tử keo kiệt đó vào chiều nay thế?"
Thời gian quay ngược trở lại về buổi chiều.
Khi Lair nói họ là người yêu của nhau, Sameer cố gắng phủ nhận điều đó.
"Ta không tin. Chắc chắn ngươi nói dối! Ta biết tiểu thư Miliya hiện đang là hầu gái của ngươi, và ngươi không muốn để cô ấy đi mất! Nên ngươi mới bịa chuyện này ra để lừa ta."
"Vậy tôi phải làm gì thì anh mới tin?"
"Trừ khi ngươi làm những hành động thân mật mà chỉ các cặp đôi mới làm cho ta xem."
Lair nhìn xuống Miliya trong vòng tay mình và ôm chặt hơn. "Như thế này vẫn chưa đủ à?"
Sameer siết chặt nắm đấm trong tức giận. "Còn lâu nó mới gọi là đủ! Nếu dám, ngươi thử hôn nàng ấy trước mặt ta xem nào!"
Lair sững sờ. Anh nhìn xuống Miliya, rồi từ từ vẻ mặt trở nên u ám.
Miliya đứng hình, sợ hại không dám nhúc nhích.
Cô không chắc liệu bây giờ nếu cô đẩy Lair ra thì có phải nhận vào một hình phạt vô nhân đạo nào nữa không.
So với việc bị hôn vào trán và bị nhét hạt ngọc vào mồm dưới, cô nghĩ nhét hạt ngọc vào mồm vẫn kinh khủng hơn.
Lair ghé sát người lại gần Miliya và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô.
"Thế đủ rồi chứ?"
Sameer ôm ngực, vẻ mặt đầy đau đớn.
Sau đó ánh mắt của anh ta trở nên sắc bén, và nói, "Cái đó không tính. Phải môi chạm môi!"
"Hôn, môi..chạm...môi?"
Miliya nhìn Lair trong hoảng loạn, nghĩ rằng không đời nào mà anh lại đồng ý.
Nhưng Lair lại nở một nụ cười ranh mãnh và bình tĩnh nói, "Thích thì chiều."
HẢ!?
Lair một tay giữ lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, tay còn lại thì đặt ở trên đầu, buộc cô nghiêng về lòng anh.
Sau đó anh cúi đầu, ánh mắt lướt qua đôi môi màu anh đào kia, chìm trong suy nghĩ.
Miliya thở phào nhẹ nhõm.
Tuyệt, có vẻ như anh ta sẽ không thực sự làm điều đó.
Dù Lair không biết rằng biệc cô từng là một người con trai ở thế giới khác, nhưng chí ít thì anh ta biết cô chính là con Ác long két tiếng. Hôn một con rồng sẽ là khá khó để anh ta chấp nhận.
Khi cô vừa mới thả lỏng người ra, một giọng nói thì thầm đột ngột kêu lên ở trên đầu cô.
"Đừng di chuyển."
"Huh?"
Trước khi cô kịp phản ứng, khuôn mặt đó đã ở ngay sát trước mặt cô.
Và cô cảm thấy có gì đó mềm mại chạm chạm vào đôi môi của mình.
Trong khoảng khắc đó, cô lập tức hóa thành một con mèo đen, mắt mở to như đèn pha.
Tất nhiên, Lair chỉ lướt nhẹ qua môi của cô rồi lùi về.
Tuy nhiên, sau khi anh lùi về, cơ thể của Miliya run rẩy như một con mèo con bị giật mình.
Cô thực sự... bị hôn bởi một người đàn ông!
Nụ hôn đầu, thứ mà cô đã gìn giữ nó từ Trái đất đến cái thế giới này, đã bị lấy đi một cách không thương tiếc bởi một người con trai.
Ánh mắt của Miliya lập tức trở nên đờ đẫn, như thế thứ ánh sáng trong cô bị biến mất.
Lair không có thời gian để quan tâm về điều đó. Anh thả Miliya người đang trong tình trạng đóng băng ra và nhìn Sameer.
"Thỏa mãn rồi chứ, Hoàng tử?"
“Pfft—” Sameer hộc ra máu và gục xuống đất.
Thấy đã xong việc với anh ta, Lair đang định rời đi.
Nhưng Sameer gắng gượng đứng dậy lại.
"Khoan, định đi đâu!"
"Sao thế, anh vẫn không chịu tin tôi à?"
"Chỉ hôn như thế thì vẫn chưa đủ, trừ khi phải..."
Sameer chưa kịp nói hết câu, thì Miliya đã hết chịu nổi.
Với ánh mắt giận dữ của mình, cô bước đến trước mặt Sameer, túm cổ áo của anh ta bằng một tay, nâng anh ta lên khỏi mặt đất, và đẩy anh ta vào tường.
"Chết tiệt! Anh sẽ không hài lòng cho đến khi nhìn thấy cảnh đám cưới của chúng tôi hả?"
Sameer chưa bao giờ bị rơi vào tình huống như thế này và sợ đến mức không nói lên lời.
Ngoài họ ra, Selina trông cũng sốc không kém, "Miliya, vậy việc cậu thực sự có thể nhấc người khác lên là thật à?"
“Ah…” Miliya thầm nguyền rủa bản thân vì đã để lộ bản chất thật của cô ấy chỉ vì tức giận với tên hoàng tử ngu ngốc này.
Nghĩ đi nhanh lên tôi ơi-một cô gái bình thường trong tình huống này sẽ làm cái gì?
Đầu của Miliya chạy hết công suất, Vì cô chưa từng bao giờ hẹn hò và ít tiếp xúc với con gái ngoài đời, cô nhớ lại tất cả các hành động của các cô gái trong tiểu thuyết, anime, phim truyền hình mà cô từng xem.
Theo trí nhớ của cô, cách tốt nhất cho một cô gái vào lúc bấy giờ là xoắn một ngọn tóc quanh ngón tay, thè lưỡi một tí, và giả vờ dễ thương để qua khỏi việc này.
Cô nhanh chóng làm theo, và nói một cách quyến rũ, "Cậu hiểu nhầm rồi! Đó chỉ là tai nạn thôi."
Ngon, kiểu gì cũng thành công!
Nhưng Selina không bị quyến rũ, mà thay vào đó, cô nheo mắt, "Nhưng..."
"Nhưng gì?"
"Nhưng anh tớ bị cậu ném ra ngoài rồi mà."
"Ở?"
Semer không những bị tổn thương về mặt tinh thần mà còn bị tổn thương cả về mặt thể xác, đi trở về nhà trong trạng thái chán nản.
Dĩ nhiên, anh không trách Miliya vì đã làm tổn thương anh ấy mà chỉ trừng mắt đầy ác ý với Lair và thốt ra câu nói cổ điển.
"Ta nhất định sẽ trở lại."
Lúc đầu, Miliya nghĩ Lair sợ cô sẽ đứng về phía tên hoàng tử keo kiệt và trả đũa lại anh.
Nhưng vấn đề là, chuyện Lair can thiệp vào chuyện tình cảm của Sameer khiến anh ngày càng bị tên hoàng tử đó ghét hơn.
Điều đó dường như không phải là một điều tốt cho Lair.
Lair liếc nhìn cô lần nữa, rồi quay lại nhìn quấn sách trên tay anh đang đọc.
Sau một hồi, anh nói, "Tránh xa hoàng gia ra. Điều đó sẽ tốt cho cả hai chúng ta."
Miliya nói, "Oh". Sau đó rụt rè hỏi, "Vậy thì sao lại phải..."
"Hả?" Lair nhìn cô
"K-Không có gì."
Lair nhìn cô một lúc, một nụ cười từ từ hiện lên trên khóe miệng anh, "Cô muốn hỏi tại sao tôi lại hôn cô chỉ để chứng minh cho tên hoàng tử đó thấy chứ gì?"
Mắt của Miliya mở to, mặt đỏ bừng.
Nghe điều đó lại khiến cô nhớ lại cảnh tượng không đáng nhớ đó lần nữa.
"Khi ta còn đánh với những người dưới trướng cô, thất ám kỵ sỹ, một trong số chúng sống trong lâu đài cổ. Để lẻn vào tấn công, ta phải lẻn vào, cải trang thành con lợn và sống ở trong chuống lợn ba ngày ba đêm, thậm chí ăn cả phân lợn. Đừng nói bây giờ cô là phụ nữ, kể cả cô có là..."
Chưa kịp nói hết câu, Miliya vội che miệng của mình.
“Ugh—”
Kết thúc rồi. Có thứ còn tối tệ hơn cả việc hôn một người đàn ông đã xuất hiện.
Đó chính là hôn gián tiếp phân lợn!
---
-Cung điện hoàng gia-
Trong phòng của nhà vua, Vitali, đội trưởng của đội Hiệp Sĩ Ánh Sáng, quỳ một gối xuống.
"Bệ hạ, gần đây, sự nổi tiếng của anh hùng Lair trong dân chúng rất cao. Thậm chí có tin đồn rằng họ muốn Lair thừa kế ngai vàng."
"Nhà vua gật đầu nghiêm nghị, "Ta cũng để ý điều đấy. Kể từ khi thằng nhóc này đánh bại Ác long và trở về, nó chẳng làm gì ngoài việc cứu mạng và giúp đỡ mọi người, bỏ bê công việc của mình!"
"Lair có được tiếng nói, sức mạnh và sự ủng hộ cao của dân chúng, thậm chí nó còn được sánh ngang bằng cả một đội quân. Nếu cứ như thế này, e rằng là sẽ ảnh hưởng đến quyền lực của Hoàng Gia."
"Đúng, tên nhõi đó. Kể cả ta đã ban cho hắn nhiều phần thưởng đến vậy, hắn ta vẫn nung nấu dã tâm!"
"Như người xưa có câu, 'Khi con chim bỏ mạng, thì cây cung bỏ xó' Bây giờ Ác Long đã bị tiêu diệt rồi, hay có lẽ..."
"Ý ngươi là...thủ tiêu hắn ta?"
"Vâng thưa ngài."
"Tốt. Ta ra lệnh cho ngươi hãy đi và thủ tiêu tên anh hùng Lair ấy ngay bây giờ."
"Hả, tôi á?" Vitali giật giật khóe miệng. "Tôi làm sao đánh lại tên Lair đó cơ chứ."
"Hừm, nhưng ngươi biết là kể cả Ác long cũng không phải là đối thủ của hắn. Vậy ai mới có thể hạ hắn cơ chứ?"
"Nếu đánh trực diện không được, chúng ta sẽ thử cách khác."
"Ồ?"

