"Không phải là cái máy bay thông thường đâu, mà là trực thăng!"
"Trực thăng... nó là cái gì?"
Sameer ngớ người nhìn Selina, người cũng đang trong tình trạng bối rối không kém.
"Ồ, đặc sản quê tôi đó mà. Nó là một phương tiện tân tiến có thể bay được trên trời."
"Có thứ như vậy tồn tại hả?" Sameer bị sốc.
"Đúng dòi, vả lại, theo tập tục ở quê tôi, khi kết hôn, chú rể phải tặng cô dâu một chiếc trực thăng để làm quà!" Miliya nghiêm túc nói trong khi điều đó hoàn toàn là bịa đặt.
Selina nói, "Lần trước em đến thăm đế quốc Wolman, em thấy khá nhiều mấy cái tàu bay ở đó. Chắc hẳn phải là chúng."
Biểu cảm của Sameer trở nên nghiêm túc.
Mặc dù đế quốc Wolman giáp với đế quốc Ora, nhưng mối quan hệ của họ lại không mấy tốt đẹp. Những thứ công nghệ cao như vầy chắc chắn sẽ không được phép có mặt lưu hành ở đất nước này.
Anh hít một hơi thật sâu và nặng nề nói, "Điều này khó sắp xếp đấy."
Selina vỗ vai. "Anh, đừng có lo quá. Không phải là không thể. Chúng ta có thể nhờ cha tăng cường giao lưu trao đổi với đế quốc Wolman. Khi mối quan hệ được cải thiện, việc có được cái trực thăng cũng không khó đến mức đấy."
"Không, ý anh không phải thế."
"Thế ý anh là gì?"
"Ý anh là sẽ mất bao lâu để anh đi bộ từ kinh đô này đến đế quốc Wolman?"
"Cả đời, nhỉ?!"
·····
Nhờ có đầu óc nhanh nhạy với trí tuệ sắc bén của mình, Miliya cuối cùng cũng đã giải quyết xong vấn đề với tên hoàng tử Sameer rắc rối đấy.
Nhưng cô biết có một rắc rối thậm chí còn lớn hơn đang đợi cô.
"Tôi không ngờ cô lại có thể ve vãn được hoàng tử cơ đấy. Có vẻ như cô đang sử dụng khá tốt vẻ đẹp quến rũ của mình rồi đấy nhỉ."
"Ai bảo là tôi ve vãn anh ta! Anh ta tự mình tiếp cận tôi mà!"
"Đúng là anh ta tự nguyện làm, nhưng tôi tự hỏi cô dự định sẽ yêu cầu anh ta làm điều gì thế ?"
"Uh... tôi nói rồi đấy, tôi muốn có một chiếc trực thăng. Anh ta chắc chắn sẽ không lấy được cho tôi cái đấy, nên anh ta mới buộc phải lùi về đó.
Lair nhếch mép cười, vươn tay ra véo khuôn mặt nhỏ nhắn của Miliya.
"Cô nghĩ tôi là một thằng ngu à?"
"Không..."
"Tốt. Vậy thì chuẩn bị tinh thần chịu phạt đi là vừa."
"Ah, lại trừng phạt à!?" Miliya vột che trán bằng cả hai tay, bĩu môi một cách đáng thương, "Hay là chúng ta thử cách khác đi?"
Vài ngày qua, đầu của cô đã bị đánh rất nhiều đến nỗi gần giống như một vụ chấn thương.
Lair nheo mắt.
Nếu cô gái trước mặt không phải do anh tự tay biến ra, anh sẽ không tin rằng đó cùng là một con Ác Long từng làm khiếp sợ cả một đế quốc Ora.
Có khả năng rằng là cô giả vờ yếu đuối, đang diễn.
Tuy nhiên, Lair không lo lắm. Sau cùng, Miliya đã từ còn hổ thành một con mèo con và còn bị nhổ hết răng và móng ra. Thậm chí nếu cô ấy muốn làm cái gì đó, sẽ không cần có sự can thiệp của Lair, các kị sĩ hoàng gia cũng có thể xử lí được.
Đó là lý do tại sao anh dám trêu cô ấy như một con thú cưng.
Có con rồng làm thú cưng cũng khá là thú vị.
Lair trầm ngâm một lúc. "Thử cái khác hả? Không hẳn là không thể."
Cảnh tượng chuyển đối khi cả hai đến một cửa hàng quần áo.
Nhân viên cửa hàng nhanh chóng đến chào đón bọn họ.
"Ngài Lair, thật là bất ngờ khi được thấy ngài ở đây!"
Lair nhấc Miliya từ phía lưng anh rồi đẩy cô về phía trước mặt nhân viên bán hàng. "Hãy chọn cho cô ấy vài bộ đồ đẹp để mặc thử. Càng dễ thương, càng tốt."
"Ngài Lair cứ yên tâm!"
Miliya bị sốc. "Này! Như thế là sao vậy!"
"Có gì đâu. Chỉ là thấy cô đang cân nhắc tới chuyện cưới xin, tôi nghĩ là cô nên ăn mặc hẳn hoi một chút thôi."
Lair biết là Miliya ghét cái thân phận phụ nữ của mình. Vì thế, bắt cô ăn mặc nữ tính hơn thì cũng được gọi là một hình phạt.
Quả nhiên, sắc mặt của cô thay đổi.
"Không, tôi không muốn thay đồ! Này!"
Cô lên tiếng phản đối, nhưng tất cả đều bơ cô ấy và nhân viên bán hàng kéo cô ấy vào bên trong quầy.
Sau đó, cô bị liên tục thay đồ như một con búp bê.
Váy hồng có nếp gấp, áo choàng phép thuật màu tím, váy trắng dài trễ vai.
Hết bộ này đến bộ khác xuất hiện trước cô.
"Ngài Lair, bộ này thì sao."
Dưới ánh nhìn của Lair, Miliya cảm thấy mình như là món đồ được trưng bày.
Cô muốn trốn chạy nhưng không được. Cô cúi đầu, nắm chặt váy, mang trong mình dáng vẻ nhỏ bé bất lực.
"Hmmm, không tệ, nhưng cảm giác có gì đấy thiếu thiếu." Lair đặt tay lên cằm suy nghĩ.
Rồi đột nhiên, anh mở lòng bàn tay của mình, một đôi trang sức tai mèo màu hồng lộ ra. "Đây, đeo cái này vào."
"Chết tiệt, quả ma pháp kiểu gì vậy? Anh lấy cái này từ đâu ra đấy?"
Lair dơ đôi bàn tay của mình lên - trắng và mảnh mai, như một nghệ sĩ dương cầm.
Trên ngón tay anh có đeo một chiếc nhẫn bạc.
"Chiếc nhẫn này có một không gian độc lập có thể cho phép cất trữ được nhiều thứ vào trong."
"Ừ biết rồi, thế tại sao trong đó lại có tai mèo?"
"Chúng không phải đôi tai mèo thông thường đâu. Chúng giúp người đeo tăng độ nhạy bén, phản xạ, tốc độ di chuyển, và khả năng né tránh. Chiến lợi phẩm quý giá khi đối phó với bộ tộc mèo rừng."
"Vậy ý của anh là anh cắt tai của họ chứ gì?"
"Chứ còn gì nữa? Cô nghĩ họ bằng lòng tự cắt tai của mình ra cho tôi à?"
Miliya rùng mình
Thế ai mới là nhân vật phản diện thực sự ở đây nào?!
"Thế thì, sao tôi lỡ dám đeo chiến lợi phẩm của anh được? Anh nên giữ lấy nó cho mình đi chứ."
"Ra đây."
Miliya bĩu môi miễn cưỡng bước tới.
Lair đặt đôi tai mèo lên đầu Miliya và xoay đầu cô về phía gương.
Trong gương phản chiếu là một miêu nữ bé nhỏ với đôi tai trên đầu, ăn mặc dễ thương, sống động và đầy sức sống.
"Ôi trời, quý cô Miliya thật đáng yêu. Nếu đi ra ngoài như thế này, tôi không biết bao nhiêu trái tim của các chàng trai sẽ bị đốn gục mất," người nhân viên khen ngợi.
Sau khi tự thẩm mình trong gương một lúc lâu, mặt của Miliya đỏ bừng, cô ngại ngùng cúi đầu và nhắm chặt đôi mắt của mình.
Cô có thích miêu nữ, nhưng miêu nữ đó không phải là chính cô!
Ác mộng - đây chắc chắn là ác mộng!
Lair mỉm cười hài lòng và vuốt nhẹ một bên tai mèo.
"Ah~"
Miliya không kiềm được tiếng kêu phát ra, vội vàng che lấy tai và nhìn Lair với vẻ mặt sốc.
"Ánh nhìn đó là sao vậy?"
"Không thể nào, sao tôi lại có cái cảm giác đó chứ?! Cô thốt lên.
Lair chạm vào tai mèo của cô, nhưng cô lại có cảm giác như anh ta đang chạm vào tai thật.
"Quên nói, vì cái này là đôi tai thật, nó không chỉ buff chỉ số cho cô, mà nó còn kèm theo cảm giác, y hệt tai người. Hay, nhỉ?"
"Hay cái éo, bỏ nó ra ngay!"
"Ta đang nghịch chính chiến lợi phẩm của mình. Sao ta lại phải nghe lời cô?"
Lair vừa nói vừa chơi với đối tai mèo mềm mượt bằng cả hai tay.
Miliya không biết là cái "chiến lợi phẩm" đó là cô hay là cái đôi tai mèo kia.
Cô không biết diễn tả cái cảm giác đó là như thế nào, cảm giác nhột nhột và tê tê, khiến cơ thể của cô run rẩy không kiểm soát.
Cô cảm giác bị mất hết sức lực, người mềm nhũn ra, và vô thức ngã vào lòng Lair.
Sau một hồi, Lair mới dừng lại. "Kém thế? Với một con Ác Long kiêu hãnh từng tự hào là một người đàn ông, xấu hổ thật."
Nghe thấy điều này, đôi mắt của Miliya mở to lên.
Môi của cô lẩy bẩy một chút, sau đó cô nghiến răng và nói năm từ.
"Có mỗi thế.. thôi à?
"Giỏi. Thế thì đeo tiếp cái đuôi mèo này vào."
Đôi mắt đẹp đẽ của Miliya bỗng chốc thu bé lại.
"Cứu! Ai cứu với!"

