Toàn Văn

Chương 24: Tiểu thư Nam Giang Loan

2025-10-13

1

    Cặp sách nặng trịch rơi xuống đất, Giang Niên đứng thẳng người dậy, lau giọt mồ hôi vốn không hề tồn tại. Trương Ninh Chi đưa cho cậu một tờ khăn giấy, cậu liền đút thẳng vào túi. Hành động này khiến cô bạn ngẩn cả người, nhất thời miệng há hốc mà không nói nên lời.

    Tâm trạng Giang Niên không tệ, "Ồ, tôi định để lát nữa lau bàn, tôi cũng lên lớp 403."

    "Thật sao?" Trương Ninh Chi có chút vui mừng, đột nhiên gia nhập một tập thể xa lạ, có một người bạn đồng hành chung quy vẫn khiến người ta vui vẻ, "Sau này cậu cứ lấy giấy của tôi là được."

    Ở trường học, giấy là một loại hàng hóa thông dụng.

    Trương Ninh Chi quả thật rất vui. Danh sách lên lớp chỉ có thể xem được người trong lớp mình, nên cô cũng không biết cậu bạn ngồi sau mình trong phòng thi lại cũng được lên lớp.

    Nói rồi, cô lục lọi trong hộc bàn một lúc, lại lấy ra một bịch khăn giấy đưa cho Giang Niên.

    Có hộp sữa trái cây cậu tặng trước đó, việc nhận đồ của Trương Ninh Chi cũng trở nên thuận lý thành chương, cứ qua qua lại lại như vậy, quan hệ cũng trở nên thân thiết hơn.

    Chẳng bao lâu, trước cửa lớp 403 lại có thêm một nam sinh, đeo kính, trông có vẻ khá trầm lặng. Giang Niên để ý thấy cậu ta một mình chuyển bàn đến nên tiến lên đỡ giúp một tay.

    "Anh bạn, cậu cũng lên lớp à?"

    "Ừm, tôi là Vu Đồng Kiệt."

    "Giang Niên, còn cô bạn xinh đẹp này là Trương Ninh Chi." Cậu chào hỏi, tiện thể giới thiệu luôn cả Trương Ninh Chi, "Lớp 403 không có nhiều người lên lớp đâu, chắc chỉ có ba chúng ta thôi."

    Trương Ninh Chi nói năng nhỏ nhẹ, Vu Đồng Kiệt lại là một người trầm tính. Thế là sau vài câu trò chuyện đơn giản, hành lang lại chìm vào im lặng.

    Giang Niên cũng đành bỏ cuộc, tay chống lên lan can hành lang nhìn ra xa.

    Trường cấp 3 huyện Trấn Nam nằm ở ngay trung tâm khu phố cổ của huyện, một khuôn viên lâu đời nằm ở nơi sầm uất nhất. Bên ngoài là một con đường chính, hai bên là đủ loại cửa hàng ăn mặc, sinh hoạt.

    Có hai siêu thị lớn, nằm san sát là bệnh viện Nhân dân số 1 và 2, cuối khúc cua là ủy ban huyện Trấn Nam. Phòng giáo dục nằm chéo đối diện trường, bên ngoài có vài con đường ngang dọc, các cơ quan ban ngành nằm rải rác như sao trên trời.

    Cục Nông nghiệp, Trung tâm chăm sóc sức khỏe mẹ và bé, Trạm phòng chống dịch bệnh, Cục Thuế,... Một loạt cơ quan đơn vị vây quanh trường cấp 3 Trấn Nam như sao vây quanh trăng, bốn phía hoàn toàn không có nhà cao tầng.

    Đi ra ngoài thêm chừng một cây số nữa mới thấy được những khu dân cư cũ kỹ, thấp bé. Vòng ngoài nữa là khu dân cư cao cấp Nam Giang Loan, nội giá nhà thô không thôi đã vượt quá 80 vạn.

    Ra xa hơn nữa là bờ sông, một nhánh của sông Nam Giang chảy vào huyện Trấn Nam, tạo thành một vùng đồng bằng bồi tích.

    Chính quyền huyện đã cho xây dựng công viên Nam Giang dọc bờ sông, rồi cả cầu Trấn Nam nối liền với dãy núi xa xa, là một trong những địa điểm leo núi và check-in ngắm bình minh nổi tiếng nhất của huyện, đỉnh Thanh Mộc.

    Reng reng reng... Giờ chạy thể dục kết thúc, từ phía cầu thang truyền đến những tiếng ồn ào, huyên náo.

    Học bá lớp chuyên dzìa rùi nè. [note82023]

    So với các lớp thường thì lớp chuyên giống như đệ tử ngoại môn hơn. Còn lớp chuyên đặc biệt chính là đệ tử nội môn, là con cưng của khối, là lực lượng dự bị cho các trường đại học top đầu Thanh Hoa, Bắc Kinh.

    Không khí lớp chuyên khá thoải mái, gần giống như các lớp thường. Một đám nam sinh cười đùa ầm ĩ đi lên lầu, la hét đuổi bắt nhau, còn các nữ sinh thì đi thành từng nhóm ba, năm người, như một đàn hải âu trắng nhẹ nhàng.

    Trước khi vào lớp, họ tò mò liếc nhìn ba người đang mang bàn ghế lên lầu, đại khái cũng biết đây là ba người được lên lớp.

    Nhưng có phải là bạn học mới hay không thì còn khó nói, bởi vì kỳ thi lên lớp có hai lần. Một lần vào cuối tháng Chín, một lần vào cuối tháng Mười. Tháng Chín là thi khảo sát, tháng Mười là kỳ thi liên kết lớn của mười tám huyện.

    Tháng Mười một là kỳ thi liên kết sáu thành phố, cuối năm là kỳ thi liên kết cấp tỉnh do Sở Giáo dục chủ trì.

    Những sắp xếp này chủ nhiệm các lớp đều đã nói rất rõ ràng từ trước. Cơ hội lên lớp như thế này chỉ tồn tại trong tháng Chín và tháng Mười, nhưng thực ra cũng không ảnh hưởng đến sự ổn định trong nội bộ lớp.

    Người ở dưới muốn lên rất khó, mà người vốn ở lớp chuyên muốn xuống cũng khó nốt. Chủ yếu vẫn là do nhóm người được lên lớp có sự biến động, nếu không thích nghi được hoặc có thành tích ảo thì sẽ bị sút xuống.

    Suy cho cùng, kỳ thi liên kết tháng Mười không ảnh hưởng đến các học sinh lớp chuyên. Nó chỉ là kỳ kiểm tra chất lượng dành cho nhóm học sinh được lên lớp, cũng là cơ hội lên lớp cuối cùng của các lớp bên dưới.

    Trương Ninh Chi bị ánh mắt của mọi người nhìn đến cúi đầu, vô thức nép sau lưng Giang Niên, trốn đi như một con đà điểu nhỏ.

    Giang Niên nhìn mà buồn cười, tò mò hỏi một câu.

    "Lần này cậu thi được bao nhiêu điểm?"

    Trương Ninh Chi nghe vậy ngẩng đầu lên, lí nhí báo một con số, "609."

    Vãi chưởng, đây mới là đại ma vương thực sự nè! Ở lớp thường mà thi được số điểm thừa đỗ đại học trọng điểm luôn! Tuy chỉ là một kỳ thi khảo sát, đề cũng không quá khó, thậm chí ở lớp chuyên cũng không xếp được thứ hạng cao, nhưng ở lớp thường tuyệt đối là hạng nhất bỏ xa những người còn lại.

    "Còn cậu?" Trương Ninh Chi hỏi.

    "Thấp hơn cậu, 573." Giang Niên cười cười.

    "Ồ, 573." Trương Ninh Chi có vẻ không biết cách an ủi người khác, nhỏ giọng nói, "Không sao đâu, 573 cũng cao lắm rồi."

    Sumimasen, Chi Chi-chan, không để cậu được vui trọn vẹn rồi.

    Giang Niên không có cảm giác gì quá lớn với thành tích, chỉ cần có thể duy trì ở mức trung bình là được rồi. Các điểm kiến thức đã được in sâu vào trong đầu, cộng thêm một chút lý giải là đủ để đối phó với các kỳ thi.

    Còn việc xông lên đỉnh cao, cậu tạm thời chưa có suy nghĩ này.

    Đùa cái đéo gì đấy, bảo ông mày đi đánh Sukuna đấy à?

    Chẳng bao lâu sau thì chủ nhiệm lớp 403 cũng đã đến. Dáng người không cao, gầy gò, tóc tai thưa thớt, đeo một cặp kính gọng đen, tự giới thiệu tên là Lưu Lương Tùng, giáo viên dạy Ngữ văn.

    Lưu Lương Tùng bảo ba người đợi một lát, sau đó vào lớp thông báo một vài chuyện. Thầy gọi vài người ra giúp ba bạn bị xuống lớp chuyển bàn ghế xuống lầu, lúc đi còn động viên họ vài câu.

    Một nam sinh tâm lý rất tốt, "Lão Lưu, hên mà em không vào nhóm phụ đạo của thầy, vào rồi thì công sức thầy bận rộn bao lâu thành công cốc cả rồi? Chúng ta có còn gặp lại không? Lão Lưu."

    "Lúc gặp lại thầy phải hạnh phúc nhé, được không, Lão Lưu?"

    Lão Lưu cạn lời, "Học hành cho tử tế vào. Đừng có làm trò con bò nữa, kéo thành tích lên đi."

    Cuối cùng, Lão Lưu thở dài một hơi, quay đầu nhìn ba người mới đến. Thầy lần lượt hỏi tên ba người, có lẽ là muốn đối chiếu thành tích và tên tuổi.

    "Vào đi, Trương Ninh Chi và Giang Niên vào chỗ trống ở tổ ba, Vu Đồng Kiệt ở tổ một."

    Ở phía cửa sau lớp học, đã có người tò mò thò đầu ra nhìn.

    Giang Niên liếc nhìn Trương Ninh Chi, chủ động nói.

    "Chúng ta đều ở tổ ba, tôi giúp cậu chuyển đồ vào trước nhé?"

    "Được."

    Lưu Lương Tùng vốn định gọi mấy bạn cán bộ lớp ra giúp, nghe Giang Niên nói vậy liền bỏ ý định. Chẳng qua chỉ là chuyển cái bàn, cũng không phải chuyện gì to tát.

    Thế là, dưới con mắt của mọi người, Giang Niên chuyển bàn của Trương Ninh Chi vào trước, sau đó Trương Ninh Chi lại theo ra giúp Giang Niên cầm ghế.

    Cùng lúc đó, Vu Đồng Kiệt cũng đã chuyển xong bàn ghế, ngồi vào vị trí sát tường ở tổ một.

    Giáo viên tiếng Anh đã đến, chủ nhiệm Lưu Lương Tùng cười cười với vẻ ái ngại, đã chiếm dụng mất mấy phút của cô, rồi để ba người Giang Niên lần lượt lên tự giới thiệu.

    Giang Niên là người đầu tiên lên bục, "Tôi tên là Giang Niên, ở lớp 303 dưới lầu."

    Có cậu làm mẫu, Vu Đồng Kiệt là người thứ hai lên, cơ bản là đọc theo khuôn mẫu của Giang Niên. Phần tự giới thiệu khá đơn giản, tên, đến từ đâu, nhà ở khu nào.

    Dù sao cũng chưa đến tháng Mười, chưa thể hoàn toàn coi là bạn học, chỉ cần nói những điểm chính là được rồi.

    Trương Ninh Chi có chút nhút nhát, là người cuối cùng lên bục, lắp ba lắp bắp nói vài câu.

    "Tôi... Tôi tên là Trương Ninh Chi, lớp cũ là 307, nhà ở khu Nam Giang Loan."

Ghi chú

[Lên trên]
Gốc nó là 1 dạng như teencode bên mình
Gốc nó là 1 dạng như teencode bên mình