Toàn Văn

Chương 09: Kỳ Thi Khảo Sát Đầu Năm

2025-09-08

6

    Suốt cả buổi sáng, đầu óc Giang Niên cứ ong ong. Chuyện quái gì thế này?

    Là nữ?

    Lời của Từ Thiển Thiển ban sáng vẫn còn văng vẳng bên tai cậu: "Tên gốc trên chứng minh thư là Chu Hải Phi, vì sắp thi đại học nên chưa đi đổi tên, bình thường mọi người đều gọi là Hải Phỉ."

    Bà mẹ nó, Chu Hải Phi là con gái!

    Thảo nào từ cấp ba đến đại học chẳng hề tỏ tình gì, Giang Niên thầm nghĩ. Mẹ nó thiệt chớ, nói vậy thì chịu òi, biết nói gì nữa giờ? Chẳng lẽ lại bảo tôi học Hóa rất giỏi, đây chính là Nhôm-Đồng à? [note80047]

    Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ngẫm kỹ thì cũng hợp lý.

    Giang Niên hiểu Từ Thiển Thiển, xu hướng tính dục của cô ấy chắc chắn không có vấn đề. Đừng nói là sự nghiệp thành công, dù tổng tài có đến cũng chẳng có cơ hội, đây là sự thật.

    Hệ thống này nhắm đến bản thân cậu ở một thời-không khác, nơi mà một kẻ thất bại ba mươi tám tuổi vừa mới bắt đầu lại từ đầu, cạnh tranh với một người có sự nghiệp thành công.

    Hơn nữa phần thưởng nhiệm vụ này thấp như vậy, mới có 5000 tệ.

    Giờ ra chơi kết thúc.

    Giang Niên lượn một vòng trước lớp của Từ Thiển Thiển, thấy không có giáo viên liền đi thẳng vào trong. Bình thường thì không được phép chạy sang lớp khác, nhưng những kẻ mặt dày thì ngoại lệ.

    Dù sao thì Từ Thiển Thiển cũng thuộc top đầu của lớp chuyên, lại còn là một cô gái xinh đẹp. Sẽ không có cán bộ lớp nào đột nhiên mất trí mà nhảy ra hét "Người không phận sự miễn vào."

    "Ê, Thiển Thiển, cha nội trúc mã của bà đến kìa."

    "Cút đê!"

    Bạn nữ thân thiết với Từ Thiển Thiển trêu cô, cả đám liền cười rộ lên. Đây là kiểu tương tác thường thấy của nữ sinh cấp ba, chỉ vào một bạn nam rồi bảo "Chồng cậu kìa, chồng cậu kìa."

    Cơ mà đây không phải là phim thần tượng thanh xuân, sẽ không có ai treo mấy câu ngớ ngẩn như "hot boy trường X" trên môi, người bị chỉ là "chồng" thường chẳng phải danh hiệu gì vẻ vang.

    Từ Thiển Thiển đỏ mặt, đánh nhẹ cô bạn cùng bàn một cái.

    "Đừng nói bậy."

    Giang Niên lại tỏ vẻ thản nhiên, cậu đi thẳng vào lối đi giữa các dãy bàn. Trước tiên cậu bắt chuyện với cô bạn cùng bàn của Từ Thiển Thiển, dăm ba câu đã dỗ cho cô bạn kia vui như nở hoa.

    Một trong những lợi ích của việc giao du rộng là giỏi kết bạn.

    Nhưng cũng chẳng có tác dụng quái gì. Ngoài bạn cùng bàn của Từ Thiển Thiển ra, chẳng ai thèm để ý đến cậu học sinh lớp thường này.

    Cũng không phải là kỳ thị gì, bởi thực tế vốn là trường học dùng thành tích để nói chuyện, hoặc là xem gia cảnh. Chỉ cần một trong hai thứ đủ tốt thì đều sẽ rất được chào đón.

    "Ông đến đây làm gì?"

    "À à, hỏi một bài toán, bài này này," Giang Niên viết đề bài lên giấy nháp của cô. Không biết làm Toán thì đúng là không biết thật, chỉ có thể hỏi nhiều hơn.

    Từ Thiển Thiển vén tóc ra sau tai, nhoài người sang xem.

    "À, bài này dùng..."

    Đôi mắt cô bạn cùng bàn Tống Tế Vân long lanh, hết nhìn Giang Niên sáng sủa đẹp trai lại nhìn sang Từ Thiển Thiển, khóe miệng bất giác cứ nhếch lên.

    Cuối cùng, Giang Niên hỏi thêm một câu.

    "Chu Hải Phỉ là ai vậy?"

    Từ Thiển Thiển khẽ nhíu mày, nhưng vẫn nhỏ giọng nói cho cậu biết.

    "Tổ thứ ba, dãy năm, người ngồi sát tường, đeo kính ấy... Này! Đừng có nhìn chằm chằm vào con gái nhà người ta thế. Giang Niên, ông là heo à?"

    Giang Niên chỉ liếc qua một cái. Là một cô nàng bốn mắt ở phía trong lớp học, trông gầy gầy, đang cúi đầu làm bài, tóc che nửa bên mặt nên không nhìn rõ.

    Dường như có thần giao cách cảm, cô nàng bốn mắt cũng ngẩng đầu nhìn về phía này. Ánh mắt chạm nhau với Giang Niên trong một khoảnh khắc, để lộ một khuôn mặt bình thường, sau đó lại thản nhiên cúi đầu xuống.

    Sau khi Giang Niên rời đi.

    Tống Tế Vân chọc vào eo cô bạn cùng bàn, "Ê Thiển Thiển, hai người thật sự lớn lên cùng nhau à?"

    "Cũng coi là vậy."

    "Tui nghe nói lúc Lý Bạch cưới thanh mai của ổng, vào động phòng còn không thèm quay đầu lại, chắc là ngại quá ấy mà." Tống Tế Vân liến thoắng, chọc cho Từ Thiển Thiển đỏ bừng cả mặt.

    "Bà nói cái gì đấy?!"

    "Lý Bạch đó." Tống Tế Vân tỏ vẻ vô tội, trong mắt cong lên ý cười, "Sao thế, bà tưởng tui đang nói ai, chẳng lẽ là bà..."

    "TỐNG TẾ VÂN! Bà muốn chết à?"

    Giang Niên trở về lớp. Đối với nhiệm vụ này của hệ thống, tạm thời cậu cũng không có cách nào hay. Người ta còn chưa nói chuyện với Từ Thiển Thiển câu nào, mình phải làm sao bây giờ?

    Cách trực tiếp nhất là khiến Từ Thiển Thiển thành hoa đã có chủ, nhưng chỉ được một mình Chu Hải Phỉ thấy.

    Nhưng chuyện này chỉ có thể nghĩ trong đầu, dân gian gọi là cdsht. (Cuồng dâm sinh hoang tưởng, không biết mấy bạn lứa sau này còn biết từ này không)

    Thôi cứ quan sát tình hình đã.

    Ba ngày liền, Giang Niên đều bận rộn bổ túc môn Toán.

    Kỳ thi tháng đầu tiên của lớp 12, thường gọi là kỳ thi khảo sát đầu năm sẽ diễn ra vào ngày mai. So với 5000 tệ của hệ thống thì việc này rõ ràng quan trọng hơn.

    Cậu không muốn ở lại lớp này nữa, bởi kỳ thi khảo sát đầu tiên có quyền đổi lớp. Top đầu và top cuối của các lớp trên dưới sẽ đổi chỗ cho nhau, đây là quy tắc ngầm.

    Còn về tại sao không bổ túc môn Lý, thì nói thế này cho dễ hiểu, chỉ cần người ra đề hơi ác ý một chút, trong lớp có thể xuất hiện thêm cả đống nhân tài thi được điểm một chữ số.

    Điểm Vật lý của cậu không tệ, khoảng sáu mươi điểm, không cần lãng phí thời gian.

    "Giang Niên, sao lại bắt đầu học rồi?" Lạc Trị vác cái vẻ mặt lẳng lơ đi tới, ngồi xuống trước mặt cậu, nở một nụ cười dâm đãng, "Bị kích thích gì à?"

    Giang Niên ngẩng đầu, suy nghĩ nên nói thế nào, không thể nói là tôi muốn tránh xa đám của nợ các cậu ra được.

    "À, không có gì, học cho vui thôi."

    "Già mồm vừa thôi, đây là biểu hiện điển hình sau khi thất tình." Lạc Trị gầy như cây sào, giọng vịt đực giống như Võ Sư Một Mắt [note80048] trong phim Robo Trái Cây, "Vẫn còn nhớ chuyện đó à?" 

    Giang Niên mặt cười, miệng nói chuyện gì cơ, trong lòng thì đang chửi thầm cả lò nhà chúng mày.

    "Mọi người cũng chỉ đùa thôi, tìm cơ hội nói rõ là được mà." Lạc Trị vắt chéo chân, cười hì hì, "Thiếu một người, thấy không quen lắm."

    "Thế này đi, ngày kia thi tháng xong, Chu Ngọc Đình bảo tối cùng đi ăn đồ nướng, mày đi không?"

    Giang Niên không ngẩng đầu, "Không đi."

    Lạc Trị bị mất hứng, liền bỏ đi thẳng.

    Giang Niên ngồi trước bàn học, cây bút trong tay nắm chặt rồi lại thả lỏng. Bỗng dưng nhớ lại chuyện cũ, cảm thấy mình đúng là một thằng ngu, sao lại có thể chơi cùng đám người này được chứ.

    Suy cho cùng, đám người này tụ tập lại chẳng qua là để ra vẻ ta đây, giây trước còn tùy tiện bình phẩm người khác.

    Nếu tâm trạng không tốt, giây sau được người khác tốt bụng hỏi thăm cũng sẽ lập tức trưng ra bộ mặt lạnh lùng như một thằng ngu.

    Đám người này còn rất đề cao cái tính đột nhiên lạnh mặt này, được người ta tung hô nên tự cho là mình ngầu. Trong lòng mang cảm giác ưu việt, đúng chuẩn mắt chó, khinh người ra mặt.

    Nói cho cùng chính là lũ ngu, chơi với loại người này sớm muộn gì cũng biến thành đồ ngu.

    Giang Niên hít một hơi thật sâu rồi tiếp tục ôn bài.

    Ngày hôm sau, kỳ thi khảo sát đã đến.

    Khối 10 được nghỉ cuối tuần, các dãy phòng học trống được dùng làm phòng thi cho khối 12. Vì liên quan đến việc phân lớp nên nhà trường vô cùng coi trọng, mức độ coi thi nghiêm ngặt chưa từng có.

    Giang Niên cầm túi bút, tìm phòng thi từ trước.

    Việc sắp xếp thi cử hoàn toàn dựa theo kỳ thi đại học, với môn đầu tiên là Ngữ văn, khoảng cách giữa các chỗ ngồi trong phòng thi rất rộng. Người ngồi bàn trên là một nữ sinh mặc đồng phục mùa hè trông rất điềm tĩnh, cánh tay trắng nõn.

    Lúc chuyền bài thi, cô gái quay người lại. Gương mặt xinh xắn, ánh mắt hiền hòa, mặc quần jean phối với áo đồng phục mùa hè màu trắng, càng làm làn da của cô trắng bật thêm một tông.

    Lúc chuyền phiếu trả lời trắc nghiệm, phần tóc mái như hai đầu bút lông hai bên má rủ xuống, dường như muốn cắt ra một khung cảnh thanh mát lạnh lùng giữa mùa hè oi bức này.

Ghi chú

[Lên trên]
Cái này là kiểu chơi chữ. Nhôm Đồng là 铝铜 - lu tong, nhưng cũng đọc chệch thành 女同 - nu tong, tức đồng tình nữ.
Cái này là kiểu chơi chữ. Nhôm Đồng là 铝铜 - lu tong, nhưng cũng đọc chệch thành 女同 - nu tong, tức đồng tình nữ.
[Lên trên]
Khứa này bên tàu tên là Thiên Hạ Vô Tặc
Khứa này bên tàu tên là Thiên Hạ Vô Tặc