Tập 01

Chương 09

2025-10-20

1

Hãy để tôi kể bạn nghe một câu chuyện từ rất lâu trước đây.

 [“Công chúa Estasha Latias de Kaizen, một ngày nào đó, ta sẽ đóng đinh và thiêu sống ngươi trước mặt toàn dân đế quốc.”]

Câu chuyện về hoàng tộc khiến tôi không thấy thoải mái. Ta hãy quay lại xa hơn một chút nữa nhé.

Tôi từng sống trong một căn hộ dưới tầng hầm cùng người phụ nữ đã sinh ra mình.

Tôi không nhớ rõ là mình đã ở đó từ khi sinh ra, hay được chuyển đến khi còn bé. 

Trong ký ức sớm nhất mà tôi có, chỉ tồn tại tiếng gào khóc thảm thiết của một đứa trẻ. Nhưng trong căn phòng đặc khói cay này, người phụ nữ ấy chưa bao giờ đáp lại tiếng khóc của đứa trẻ.

Cả đời tôi không thể bước ra khỏi căn hộ dưới tầng hầm ấy. Vì đôi chân tôi thể không hoạt động.

Căn bệnh có tên liệt cứng di truyền (HSP) – khi tự tìm hiểu lúc bắt đầu quan tâm tới lĩnh vực này, tôi mới biết.

Cảm xúc của “mẹ” lúc nào cũng ngập tràn hận thù.

Bà hận căn phòng chật hẹp, hận những kẻ say xỉn vào sáng sớm, hận cả tôi, đứa trẻ chỉ biết làm gánh nặng và cuối cùng, bà hận chính bản thân mình.

Khi những đứa trẻ khác được bố mẹ dắt đi chọn cặp sách đầu tiên trong đời thì bà biến mất.

Tôi đã dừng khóc kể từ khi ba tuổi vì mệt mỏi, nhưng chưa bao giờ tôi khóc lâu như lúc ấy

Và nhờ khóc đến mức cổ họng bật máu mà ba ngày sau tôi đã được cứu sống một cách kỳ diệu.

Từ khi còn bé, tôi đã hiểu được sự khắc nghiệt của xã hội.

Trong mắt xã hội, tôi là kẻ vô dụng, một gánh nặng, một vật thừa thãi.

Nếu tôi không có bất cứ khả năng đặc biệt, tôi hoàn toàn có thể bị bỏ rơi bất cứ lúc nào.

May mắn thay, tôi trưởng thành hơn những người cùng lứa tuổi và đây chính là thế mạnh của tôi.

Tôi tự an ủi rằng, nếu được sinh vào 10.000 năm trước Công nguyên, hẳn tôi đã bị ném xuống vực từ lúc mới lọt lòng rồi, vì vậy tôi trở nên ám ảnh với việc học.

Không cần phải quá giỏi, giống như một học sinh lớp 7 giải một bài toán lớp 1, tôi buộc mình phải vượt trội hơn người khác.

Tôi biết sẽ có ngày bị họ đuổi kịp, nhưng tôi không thể dừng lại.

Thế nhưng tôi đã đánh giá thấp sự khắc nghiệt của xã hội. Thế giới này không vận hành đơn giản như một cuộc thi về lượng kiến thức.

Dù có học bổng cũng chỉ giải quyết được vấn đề học phí. Vậy thì chỗ ở? Hay thức ăn thì phải làm sao?

Trong khi những người khác dành thời gian cho việc học, tôi phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi kiếm việc làm.

Và khi nhận được đồng lương đầu tiên, tôi hoàn toàn suy sụp

Thông báo đòi nợ được gửi tới, giấy xác nhận mất tích của mẹ tôi và thủ tục thừa kế khiến tôi phải gánh một khoản nợ không ngờ đến của mẹ, 1,24 tỷ won.

Đêm đó, cũng là lần tôi khóc cuối cùng trong đời.

Nếu có kiếp sau, tôi muốn sống như người giàu nhất thế giới.

Ngày hôm đó, tôi lặng lẽ khóc lần cuối trong đời.

Nếu có kiếp sau, tôi muốn trở thành người giàu nhất thế giới.

~~~~

“Noname, game bắt đầu rồi! Em nên mua gì trước?”

Ah-rin lại bám lấy tôi cùng khuôn mặt ướt đẫm.

Trái ngược lại với xã hội, điều mà game đòi hỏi thật sự rất dễ hiểu.

“Gậy pháp sư và bình máu. Theo chị, đừng đi xa.”

Phá hủy căn cứ địch. Những thiệt hại mà hai bên phải chịu trong quá trình này có lẽ là ngang nhau.

Càng đơn giản, đầu óc tôi càng sáng suốt.

Đó là bí quyết sinh tồn trong “kiếp thứ ba” đầy bất hạnh của tôi.

---

Gió thổi nhẹ, trời hơi nhiều mây, nhưng có sao đâu?

“Xin chào, Liri.”

“Hử? Đừng hiểu lầm, tôi không có ngủ gật đâu nhé! Mà bạn biết tên tôi à?”

Cả đội vẫn còn đang ở làng khởi đầu, nên tôi đã bắt chuyện với cô gái cáo bán hàng Liri. Cảm thấy tò mò, tôi xoa đầu cô ấy.

“Cảm ơn nhé. Hôm nay lại phải trông cậy vào cô rồi.”

Tôi đưa cô ta 5 đồng bạc, nhận lấy Nhẫn Doran và vài bình máu.

Không khí chiến trường lạnh lẽo nhưng thật sảng khoái

“Cảm giác lạ quá! Nhưng hình như em không thể tách khỏi NoName được ấy!”

Giờ Ah-rin đã biến thành một con mèo lơ lửng trên đầu tôi.

“Là kỹ năng đấy. Nếu muốn, em có thể thoát xuống, nhưng nguy hiểm lắm. Cứ ở trên mà bắn khi thấy địch.”

“Rõ ạ!”

“Trong lúc đó, đọc cái này đi.”

Vì là học sinh tiểu học nên chắc con bé sẽ biết đọc đúng chứ? Tôi đưa con bé cuốn sách hướng dẫn dùng kỹ năng.

“Em… sẽ cố hết sức!”

Cánh rừng quen thuộc hiện ra trước mắt, nơi tôi đã nhìn hơn 50.000 lần.

Từng bụi cỏ, từng cây nấm đốm đỏ, tôi đều thuộc nằm lòng.

Người đi rừng đang đợi Bùa đỏ chào chúng tôi.

[Lucalis: Cậu có phải thật sự là NoName không?]

À, ra giao diện chat hiển thị như này. Khi tôi bị kẹt trong capsule, ký tự hoàn toàn bị lỗi, nên tôi luôn tắt chat khi chơi.

Sau khi đánh bùa đỏ khoảng 5 phát, tôi đi xuống đường dưới.

Tướng tôi đang dùng là Kai’Sa.

Cô gái có hoàn cảnh bi thảm khi bị lạc khỏi cha mẹ và bị cô lập trong hư không, phải hấp thụ sức mạnh của quái vật để sống sót và trở lại.

Vì vậy, nửa dưới và một số bộ phận khác của cô được bao phủ bởi lớp giáp sinh oc như loài giáp xác.

Phía bên kia là một nữ hải tặc xinh đẹp và con quái cơ khí cầm mỏ neo

Ngay sau đó, sáu con lính hai bên lao vào nhau.

“Nhắm vào con nhỏ tóc đỏ đi. Dù ngắm trượt thì cũng có thể chỉnh hướng mũi tên, nên em có thể kiểm soát chúng.”

“Để em thử!”

Con mèo bắn ra một mũi tên với dáng dễ thương, nhưng lại bay vào lính. Ah-rin suýt khóc, nhưng tôi an ủi em ấy không sao cả.

Ở lv1, quan trọng nhất là farm chứ không phải giao tranh.

Đội hình team bạn mạnh hơn ở lv2, nếu để họ dẫn trước, chúng tôi sẽ phải dùng kỹ năng để thủ lính.

May thay họ chơi khá thận trọng.

Tôi nhanh chóng dọn lính với kỹ năng của Kai’Sa, còn tiện tay tước luôn một lớp giáp trụ địch.

Đợt lính thứ hai kéo tới. Nhưng đợt lính đầu tiên của chúng tôi vẫn còn một con. 

Tôi xoay sang một bên, giả vờ lùi về. Khi kẻ địch chuẩn bị tiêu diệt con lính cuối, tôi dồn sát thương lên cô nàng hải tặc bằng đánh thường và Q.

Gã quái cơ khí quăng neo nhưng tôi đã lường trước được và lùi lại.

Cô hải tặc bối rối rút lui. Giống như một người mới chơi, cô ấy không hiểu rằng lùi ở đây chỉ khiến mất thêm máu.

Tôi cấu thêm một ít máu của cô nàng trước khi đợt lính thứ hai tới.

Có lẽ cảm thấy không thể thua như vậy, cả hai lao lên 

Có lẽ họ đang cố gắng phá vỡ áp lực bên phía chúng tôi bằng một vài viên pháo không thể tránh được khi farm.

Tôi tiến lại gần như muốn tiếp tục giao tranh rồi lách sang bên.

Tuy vậy tôi vẫn bị trúng một cú từ một tảng đá vô hại.

“Ah-rin, hồi máu!”

“Rõ!”

Tốc độ và tấn công của tôi tăng lên.

Về chỉ số cơ bản, Kai’Sa có tầm đánh hơi ngắn bù lại chỉ số cơ bản ở những cấp độ thấp rất tuyệt.

Nhưng với tốc độ tăng lên thì việc quản lý phạm vi 25 đơn vị là dễ dàng.

Tôi tiến lên đánh thường rồi rút lui.

Cô hải tặc cố phản công, nhưng khoảng cách đã bị nới rộng nên đòn tấn công bị khựng lại.

Tận dụng cơ hội này, tôi đáp trả bằng một đánh thường và Q. Tôi ăn hai con lính bằng 4 mũi tên. Hai mũi tên còn lại là dành cho cô nàng hải tặc.

Lần này cô ấy lại cố gắng phản công bằng đòn đánh thường nhanh trong tầm, nhưng tốc độ của tôi chỉ đủ để tung thêm một đoàn đánh.

Sáu con lính còn lại tấn công cô gái cướp biển ngược lại tôi chỉ bị tấn công bởi 4 con lính vẫn trông dễ thương chán. Con quái cơ khí lúc này trông thật bất lực.

Tôi định lùi lại, vì thế là đủ rồi thì Arin bắn trúng.

“Trúng rồi nèeee!”

Cô gái cướp biển càu nhàu khó chịu với support của mình.

Khi tôi tiêu diệt những con lính còn sót lại và sử dụng thuốc hồi máu.

Nhân lúc các kỹ năng và nội tại của cô ta chưa hồi. Tôi sử dụng combo.

[w- Tốc biến - A - Thiêu đốt]

Ngay sau đó, cô gái cướp biển sử dụng Hồi máu và Tốc biến đồng thời tôi cũng bị dính Kiệt sức

 [(All) MintChocoRiceBurger: Chết ở cái mức elo thấp này thật, xxxx]

Sau đó, giai đoạn đi đường diễn ra khá suôn sẻ.

Vì cả đường Trên và đường Giữa đều feed không dưới 10 mạng nên cuộc bỏ phiếu đầu hàng bắt đầu ngay phút thứ 15.

Nhưng vì đã hứa với Ah-rin, tôi không thể đầu hàng được.

Tôi gỡ lại thế trận, giết cả mid lẫn rừng địch đến để mở đường dưới, đưa trận đấu về vạch xuất phát.

Kai’Sa có lối chơi tập trung vào sát thương vật lý hoặc phép.

Việc build đồ theo hướng lai tạp giữa cả hai không được công nhận rộng rãi vì khả năng gây sát thương tầm xa của một vị tướng xạ thủ sẽ bị hạn chế.

Nhưng với sự tăng trưởng vượt bậc kết hợp với việc đủ đồ thì sao?

Cô sẽ trở thành một vị tướng đa năng có khả năng solo, cấu rỉa, mở giao tranh thậm chí cả thả diều.

“Waaa! Tiến lên Noname! Quét sạch chúng nào!”

Tôi lao vào kẻ thù với tốc độ như 300km/h.

Đầu tiên ám sát Nautilus, CC cứng duy nhất của đội địch.

Chiêu cuối Ahrin kích hoạt đúng lúc như thể chúng tôi có cùng suy nghĩ.

Trong trận chiến bất lợi về số lượng với Kai’Sa, điều quan trọng nhất chính là giảm đi lượng địch.

Điều này cũng áp dụng với mọi tướng khác nhưng với Kai’Sa nó cần được sử dụng một cách tinh tế hơn.

 [(All) MintChocoRiceBurger: Giờ ăn một Q-A là tôi chết luôn, vãi lol]

Dù là đỡ đòn, đấu sĩ hay sát thủ, tất cả đều yếu thế khi đối đầu với Kai’Sa và Yuumi.

Mặc dù chỉ còn lại ba người vì đường top và đường giữa đã afk…Ahrin đã cảm ơn người đi rừng cùng chiến đấu tới cuối với chúng tôi.

 [NonameIsTooCute: Cảm ơn vì đã chơi đến cùng!]

[Lucalis: Cảm ơn vì đã gánh tôi, bạn của cậu chơi tốt lắm!]

[Lucalis: Sao kỹ năng cỡ đó mà cậu ta lại ở rank này vậy?]

Sau khi hoàn thành lời hứa với Ah-rin, tôi thoát game.

“Vui không?”

“Vui chứ! Chúng ta chơi nữa đưojc không ạ?”

“Phải làm bài tập trước đã.”

“Nhưng… chút nữa được không ạ?”

“Hôm nay em bị thầy Cheolmin mắng vì đi trễ đấy.”

Giờ các mối quan hệ của Ahrin chỉ có mỗi mình tôi. Tôi phải dạy con bé hoà đồng với người khác không chỉ với bạn bè mà còn cả giáo viên nữa.

“Giáo viên thể dục trông không thích em lắm…”

“Nếu em đến sớm, phụ dọn dẹp buổi sáng chắc thầy sẽ quý hơn đấy.”

“Thật sao…?”

“Chúng ta chơi cờ bàn sau khi rời capsule nhé.”

“Nghe hay đó! Chơi Halli Galli hay cờ tỷ phú ạ?”

“Cái gì em muốn cũng được. Chờ chút, chị có chút việc.”

“Vâng ạ! Vậy em sẽ chuẩn bị trò chơi.”

Danh sách bạn bè của tôi không nhiều. Tình cờ là tôi có kết bạn với ba người trong clan “PleaseIBegYou” và một người đi rừng Rammus “PatientlyPersistant.” Tôi gửi lại cho họ một tin nhắn ngắn gọn.

“Chết tiệt, lại thua rồi.”

Minjun đập tay xuống sàn. Không chỉ thua mà còn bị gã streamer chế giễu khiến cậu càng tức giận

[Haha, cứ đá stream nữa đi~ nếu mày thắng được~]

-hahahahah

-Hôm nay phong độ cao thế này, điên mất thôi. Chuẩn bị 4 chuỗi win liên tiếp rồi nè.

-GOAT

-Khi bị đá stream vị trí của bạn sẽ lộ! Khi bị đá stream sẽ lộ mất vị trí hahahahah!

-Tuần này ông sẽ lên Challenger nhỉ?

-LOCK (LORD?)

-GOAT 

-Với tiến trình này, Fyodor sẽ rớt xuống Master mất hâhha

Sao hắn ta giỏi dữ vậy? Chẳng lẽ kĩ năng của mình kém đi à?

Mỗi khi streamer Bebegood xuất hiện làm đối thủ, Minjun luôn dốc toàn lực. Anh không thể nói mình thua vì thiếu tập trung được.

Minjun xoa cái đầu đau nhói của mình và rời phòng chờ.

[Tin nhắn từ NoName]

“Cái gì…”

Minjun dụi mắt, nhưng cái biệt danh kỳ lạ đó vẫn còn.

NoName, một game thủ điên rồ chưa từng nói một lời trong game. Hắn mất liên lạc cách đây một tháng và thậm chí không đăng nhập vào trò chơi.

Mọi người đều

thấy lạ nhưng vì vốn hắn đã kỳ lạ rồi nên họ đành chấp nhận.

Ngay cả Mir cũng có vẻ không muốn xoá hắn khỏi clan.

“Gì thế này…?”

[Cảm ơn mọi người đã cứu tôi. Tôi đang sống tốt.]

[[Người nhận: IIlIIllIl, plzplzlqzlq, HyejiAfterDark, TryingHardWithoutAnger]

[Người gửi: NoName