Chỉ đến khi Lumian lao ra từ bóng tối, gã đàn ông với ánh mắt chỉ biết dán chặt vào Jenna mới nhận ra nơi ẩn náu biệt lập của mình đã bị xâm nhập.
Bốp! Bốp! Bốp! Lumian xông vào, trút một cơn mưa nắm đấm, cùi chỏ, đầu gối và cú đá xuống kẻ xâm nhập.
Gã đàn ông tuy bị bất ngờ, chưa kịp kéo quần lên, nhưng không hề dễ chơi, hắn chống trả quyết liệt, dùng cẳng tay chặn đỡ đòn, vừa đánh vừa lùi. Một số đòn đánh của Lumian tuy không trúng điểm ngắm, vẫn trúng vào ngực, bắp chân lẫn đùi của hắn, nhưng hắn ta vẫn giữ được thế đứng.
Hắn lắc đầu một cái, đôi mắt nâu biến thành màu xanh lục ma mị, phản chiếu lại hình ảnh của Lumian.
Đột nhiên, Lumian bị một thứ ham muốn bất thường xâm chiếm, cảm thấy 'Nữ hoàng loè loẹt' Jenna ở bên cạnh cậu, người đang gắng gượng quan sát trận đấu, toát ra một sức hút chết người, toàn thân cô như có một loại mê hoặc điên dại.
Cơn rạo rực này muốn nổ tung trong Lumian như một quả lựu đạn. Cậu dừng tấn công, đôi mắt đỏ ngầu lên, hơi thở dồn dập. Cậu xoay người, lao về phía Jenna.
Jenna nhận ra sự bất thường, hét lớn, giọng pha trộn giữa giận dữ và sợ hãi:
“Tỉnh táo lại coi, đồ khốn kiếp!”
Nhưng những lời của cô đã nhanh chóng bị bóp nghẹt khi Lumian ghì chặt lấy cô.
Vào khoảnh khắc ấy, Lumian bỗng cảm thấy có một vật cứng gì đó cấn cấn ở mạn sườn phải của mình.
Cái gì thế? Bàn tay cậu theo phản xạ sờ vào, liền cảm nhận được chuôi con dao bạc nghi thức đã được đặt sẵn trong tư thế để có thể tự gây thương tích.
Tâm trí cậu chợt mơ hồ nhớ lại mục đích của mình khi đặt con dao như vậy.
Ngay trong nhịp tim tiếp theo, Lumian, lúc này hầu như đã mất lý trí vì dục vọng dâng trào, nắm chặt lấy chuôi dao bạc và đâm thẳng vào thân mình.
Mũi dao bạc xuyên qua vải, da thịt và cơ bắp.
Cơn đau xé xác bùng lên trong đầu Lumian, kéo cậu thoát khỏi nanh vuốt của dục vọng hoang dại, giành lại chút tỉnh táo.
Giả vờ như không có gì xảy ra, cậu vẫn tiếp tục những hành động nhạy cảm với Jenna, đôi tay mò mẫm khắp người cô.
“Địt mẹ, đúng là đồ vô dụng! Đến một tên biến thái cũng không xử nổi!” Jenna ra sức quát lớn, hy vọng có thể đánh thức vị cứu tinh duy nhất này của mình.
Thấy đối thủ đã bị chế ngự, gã đàn ông vội rút con dao giấu sẵn, chuẩn bị đâm Lumian từ phía sau.
Ngay lúc ấy, tay Lumian trượt xuống, chống vào nền hang lạnh lẽo bên cạnh Jenna.
Cậu nhanh chóng uốn lưng, tung chân phải về phía sau.
Chát!
Cú đá như một cây roi quất trúng hạ bộ gã đàn ông, cực kỳ nhanh gọn và chính xác.
Một tiếng rên đứt quãng bật ra, gương mặt hắn nhợt nhạt, méo mó vì đau đớn.
Cạch! Vũ khí rơi khỏi tay hắn.
Không bỏ lỡ thời cơ, Lumian lao tới, quấn chặt con mồi trong vòng tay.
Cánh tay phải trườn lên, chộp lấy đầu hắn rồi xoắn mạnh bằng sức lực tàn bạo.
Rắc!
Gã đàn ông bị ép phải nhìn thấy chính lưng của mình, nhưng cũng nhờ đó mà nỗi đau phía bên dưới đã được chấm dứt.
Khi chắc chắn kẻ địch đã hoàn toàn tắt thở, Lumian thu tay về, rút con dao bạc nghi thức ra. Cậu băng bó vết thương cho mình bằng dải băng trắng mang theo.
Cậu không hề lo sợ việc bị nhiễm trùng, vì dù có bị đi chăng nữa thì với với thể chất của một Kẻ Khiêu Khích, cậu dư sức cầm cự được đến 6 giờ sáng ngày mai.
Mục đích chính của việc sơ cứu chỉ là tránh để lại vết máu trong hang.
Jenna, người đang nằm sõng soài trên nền đất lạnh, gắng gượng chống tay ngồi dậy. Cô nhìn Lumian buông tay ra, kẻ kia liền rớt phịch xuống, gục chết dưới đất.
Chỉ có thế thôi sao? Một cơn rùng mình vì kinh hoàng chạy dọc cơ thể cô, dập tắt hẳn ngọn lửa ham muốn vừa mới bùng lên.
Cô không phải kẻ ngây thơ. Cô đã cảm nhận được sức lực mạnh mẽ, thậm chí có phần thần kỳ của tên biến thái kia, vậy mà hắn lại bị gã con trai quê mùa tuấn tú này tiêu diệt chỉ trong nháy mắt!
Mọi thứ diễn ra vô cùng chóng vánh, còn chưa tới 8-9 giây, mà đã có một sinh mạng bị xóa sổ.
Xử lý xong vết thương, Lumian gom lấy áo khoác của gã đàn ông rồi tiến về phía Jenna. Cô chớp mắt thoát khỏi cơn sững sờ, tò mò hỏi:
"Tại sao cậu lại ở chỗ này vậy?"
Như một phản xạ, cô đùa thêm câu:
"Đừng nói là cậu mê mẩn tôi quá nên bám theo đấy nhé?"
Lumian chỉ khẽ bật cười, ngồi xổm xuống, kéo hai tay Jenna ra sau.
"Này, cậu định làm gì?" Giọng Jenna run lên vì hoảng.
Dù cô cố giãy giụa, nhưng sức lực lại vô cùng yếu ớt, Lumian dễ dàng trói chặt cổ tay cô bằng chiếc áo sơ mi của gã đàn ông.
Chớp mắt, cậu trùm chiếc áo khoác tối màu lên đầu Jenna, che khuất hoàn toàn tầm nhìn.
“Địt mẹ, đồ súc sinh, thằng biến thái, muốn gì hả?” Jenna tuôn ra một tràng, giận dữ xen lẫn hoang mang.
Lumian phớt lờ. Cậu xé một phần của chiếc áo sơ mi, vo tròn rồi nhét vào tai lẫn miệng Jenna.
"Ummmm..." Jenna không nói được từ gì nữa.
Một cảm giác cam chịu thoáng hiện trong lòng cô: Thôi được rồi, coi như bị chó cắn. Miễn là hắn không giết mình...
Nhưng thay vì hành động như cô lo sợ, Lumian đứng dậy, bỏ cô lại và bước đến chỗ thi thể.
Cậu thanh tẩy con dao bạc nghi thức và lau sạch nó, sau đó đi vòng quanh cái hang nhỏ này, dựng lên một bức tường linh tính.
Tiếp theo, cậu bắt đầu điệu nhảy Triệu Hoán.
Ý định của cậu là thông qua nghi thức này để thực hiện Thông Linh!
Mặc dù hiệu quả thua xa thuật Thông Linh thông thường, do mục đích của thuật này cơ bản là không phải dùng để Thông Linh, nhưng thôi, có còn tốt hơn không.
Linh tính của cậu hòa vào sức mạnh tự nhiên xung quanh, lan tỏa khắp mọi hướng, nhưng bị giữ lại bên trong bức tường linh tính bao bọc hang động.
Nhờ vậy, việc triệu hoán sẽ không thu hút những thực thể ngoài ý muốn.
Trong điệu nhảy điên cuồng pha lẫn sự vặn vẹo và mê hoặc, Lumian cảm nhận được linh hồn của gã đàn ông kia.
Cậu rút con dao bạc, để một giọt máu nhỏ xuống, ra lệnh cho linh hồn kia nhập vào cơ thể mình.
Gần như ngay lập tức, Lumian bị một cơn lạnh buốt siết chặt, đồng thời, ngọn lửa ham muốn mãnh liệt bỗng cháy rực từ bên trong cậu, cảm giác thèm muốn phụ nữ dâng trào không ngừng.
Còn có loại tác dụng phụ thế này à? Giống như cơn đói khát không đáy của con quái vật miệng to kia sao? Lumian cố tránh nhìn về phía Jenna đang bị trói và bịt mắt, trong khi cảm nhận cái 'đầu' mới mà bản thân vừa nhận được.
Vì gã đàn ông kia vừa chết không lâu, nên cái 'đầu' của hắn vẫn còn ngập tràn dục vọng, đau đớn, phẫn nộ, hận thù, cùng với bản năng mong muốn phát huy các khả năng đặc biệt. Ngoài ra còn có chấp niệm lẫn các ký ức hằn sâu.
Quan sát một chút, Lumian nhận ra tên biến thái này thế mà lại có nhiều khả năng lẫn đặc tính vượt xa con quái vật miệng to kia:
*Khơi gợi lòng tham của kẻ khác.
*Bản thân trở nên keo kiệt, tham lam; có thể cảm ứng được đồ vật mất đi từng thuộc về hắn.
*Khơi gợi sự thèm ăn ở kẻ khác.
*Cơ thể trở nên cường tráng, khỏe mạnh.
*Bản thân luôn ở trong trạng thái ham muốn mãnh liệt.
*Không ngừng thiêu đốt tinh lực của bản thân để gia tăng sức mạnh, phản xạ, sự nhanh nhẹn và dẻo dai.
*Có thể dùng ánh mắt, lời nói hoặc hành động để ngấm ngầm gieo rắc sự ham muốn tình dục vào mục tiêu.
*Thông qua tiếp xúc trực tiếp và thi triển các loại pháp thuật, mục tiêu sẽ rơi vào các mức độ ham muốn tình dục khác nhau.
*Có thể điều chế thuốc kích dục và những thứ tương tự.
*Có thể phân biệt những người khác nhau dựa trên thông tin từ hormone.
...
Cái năng lực đầu tiên chính là thứ ông Ive đã dùng sao? Tên biến thái này quả nhiên có liên hệ với ông Ive và Susanna Mattise...
Luôn trong trạng thái ham muốn mãnh liệt. Không lạ gì khi hắn lại nhắm vào Jenna, dám mạo hiểm để bắt cóc cô ta. Cái này có thể coi tác dụng phụ nhỉ?
Hừm, Jenna có lẽ không phải nạn nhân đầu tiên của hắn...
Lumian không chọn đặc tính cụ thể nào. Cậu chỉ có thể quan sát tổng quát, không thể đào sâu thông tin chi tiết hơn.
Lumian thử khuếch đại ký ức sâu nhất của gã.
Đột nhiên, cậu thấy mình đang ở trong một nhà hát đông đúc. Trên sân khấu là một cô gái trẻ khoác váy trắng thánh khiết, đường nét sắc sảo, đôi mắt như hồ nước long lanh, tràn đầy vẻ ngây thơ và quyến rũ.
Charlotte Calvino... Lumian nhận ra ngay lập tức, cô chính là ngôi sao hàng đầu của nhà hát Lồng Chim Cũ.
Đồng thời, Lumian cũng cảm nhận sự phấn khích, cũng càng cảm nhận rõ hơn cơn nứng mãnh liệt của tên này vào thời điểm đó.
Tuy nhiên, vì xung quanh có quá nhiều người, hắn không dám làm liều, mà đợi sau khi kết thúc buổi diễn, lao thẳng vào trong nhà vệ sinh.
Ký ức kết thúc, Lumian dừng điệu nhảy triệu hoán, để linh hồn rời khỏi thân thể.
Ngay sau đó, cậu lại bắt đầu nhảy lần nữa, mời linh hồn kia nhập trở lại.
Sở dĩ phải lòng vòng như vậy là vì mỗi lần nhập chỉ cho phép Lumian chọn một đặc tính, một đoạn ký ức, hoặc một chấp niệm. Một khi chọn rồi thì không thể chọn lại được nữa.
Lần này Lumian chọn một trong những ký ức hằn sâu mạnh mẽ nhất.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Jenna hiện ra trước mặt cậu, đang nhảy múa trên sân khấu một cách khiêu gợi.
"..."
Lumian đại khái đã hiểu rõ mọi chuyện. Cậu nghiến răng chửi thề:
"Con mẹ nó, mày đéo nghĩ được cái gì khác à, não toàn đàn bà, đàn bà với đàn bà vậy!"
Cậu dừng việc Thông Linh lại, khá tiếc nuối vì bản thân chưa đạt đến cấp Người Ký Khế Ước, không thể lập khế ước dài hạn với linh hồn để mượn năng lực. Lumian biết rõ rằng nhiều đặc tính của gã đàn ông này sẽ vô cùng hữu dụng trong chiến đấu.
Giá mà mình có thể nuôi dưỡng linh hồn này... Lumian thở dài, chấp nhận sự thật là bản thân hiện tại không có đủ năng lực làm việc này.
Sau đó, cậu giải trừ bức tường linh tính, cất con dao bạc nghi thức đi, quay lại chỗ Jenna. Cậu tháo áo khoác che mắt và gỡ chiếc áo sơ mi đang trói tay cô.
Jenna nhăn mặt, kéo miếng vải ra khỏi miệng và tai mình.
Cô xoa xoa cái cổ tay đỏ ửng, ném cho Lumian ánh nhìn đầy nghi hoặc khi thấy cậu đang lục túi quần áo của gã đàn ông.
"Tại sao khi nãy lại bịt mắt và tai tôi vậy?"
"Tôi đang bảo vệ cô đó. Có những thứ mà cô không nên nhìn hoặc nghe thấy đâu." Lumian trả lời nửa đùa nửa thật, rút ra tổng cộng tám đồng verl d’or cùng ba chiếc bình nhỏ bằng kim loại hơi cũ."
Nhận thấy cậu không có ý định làm hại mình, Jenna hừ một tiếng:
"Ở đây thì có cái gì mà không nên nhìn với nghe chứ? Trừ khi... cậu... với cái xác..."
Giọng cô nhỏ dần, Jenna bỗng chắp nối được vài mảnh kiến thức trong đầu, suy đoán rằng Lumian có lẽ đã dùng một loại sức mạnh nào đó để khai thác thông tin từ xác chết.
Thấy Lumian chăm chú vào ba chiếc bình nhỏ kim loại, Jenna đổi chủ đề và nhớ lại:
"Một trong số này có khí gây mê, khiến cơ thể không còn chút sức lực. Hắn đã dùng nó để bắt cóc tôi."
"Còn một chiếc bình khác chứa loại khí cực kỳ hôi thối, nhưng lạ thay lại khiến người ta tỉnh táo. Địt mẹ, tên dâm tặc đó đáng bị ngựa thông đít!"
"Tôi không biết chiếc bình còn lại có gì tôi, mà, 2 chiếc bình kia tôi cũng không phân biệt được."

