Arc 10 - Chỉ huy ngu ngốc nhất lịch sử

Chương 201

2025-09-27

13

“…Ngài Sylph đã định giết cô.”

Tôi sững sờ khi ôm thi thể vô hồn của Sylph trong tay.

Tôi không hiểu tại sao cô lại chọn cái chết.

Cuộc chiến đã kết thúc, và một hiệp ước hòa bình sẽ sớm được kí kết giữa chúng tôi và Đồng Minh.

Trong trường hợp đó, Sylph phải được trả lại cho Đồng Minh.

… Đồng Minh đối xử với cô có thể sẽ rất khắc nghiệt, nhưng Arunoma chắc chắn sẽ bảo vệ cô.

Có một khả năng đáng kể là Sylph Nova sẽ không bị hành quyết.

“Giết… tôi?”

“Đúng vậy. Cho dù có phải xuống mồ cùng cô.”

Tuy nhiên, Phù thủy chiến hào đã chọn cách kết liễu cuộc đời cô bằng một khẩu súng lục.

Cô vẽ lên chiến hào bằng chính bộ não cô sau khi chiến tranh kết thúc

…Vẫn còn rất nhiều điều tôi muốn nói với cô ấy.

Ngay cả khi cô ấy bị xử tử, tôi vẫn muốn đưa cô đến Josegrad và cho cô thấy quê hương đã được tái kiến thiết của cô

“Ngài ấy đã lên kế hoạch giết Touri Lowe vào thời điểm Austin chiến thắng khi đám đông vỡ òa trong niềm vui.”

“…Sylph khinh tôi đến thế đấy.”

Nhưng không nói một lời, cô đã thổi bay một trong những bộ óc vĩ đại nhất của thế kỷ này.

Trong một nụ cười nhẹ, với khẩu súng nhỏ giấu trong tay áo.

“Ngài định tự tử sau khi giết. Đó là quyết định mà ngài đã đưa ra.”

“…Tại sao?”

Elijah… một quân y và là phụ tá của Sylph Nova.

Cô biết rằng Sylph Nova đã quyết tâm tự sát bất chấp chuyện gì xảy ra trong trận chiến hôm nay.

“Bởi vì sự sống sót của Sylph Nova chỉ gây hại cho quê hương chúng tôi, Sabbath.”

“…!”

“Rốt cuộc, không phải chính cô là người đẩy ngài ấy đến bước đường cùng này sao, Touri Lowe?”

Dấu ấn mà cô để lại ở Josegrad là vô cùng to lớn.

Người dân Sabbath sẽ không bao giờ tìm thấy sự bình yên chừng nào Sylph còn sống.

…Sylph đã quyết tâm kết thúc cuộc đời cô vào hôm nay, bất kể kết quả ra sao.

“Sylph lẩm bẩm trong cơn mê sảng, nói rằng, ‘Giá như ả ta đó, giá như hai người bọn chúng chưa từng tồn tại…’”

“…”

“Ngài đã than thở trong nước mắt vì đã tin tưởng cô, Touri Lowe, và để cô sống là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời ngài.”

Chính tôi và Bern Valou đã đẩy Sylph Nova đến tình trạng như vậy.

Không lạ gì nếu nỗi oán hận của cô ấy hướng thẳng đến tôi.

Thế nên cô định đưa tôi đi cùng

Cô cảm thấy thật vô lý khi chỉ mình cô phải chết, và sẽ không hài lòng nếu không giết luôn cả tôi.

“Tuy nhiên, tình hình lại diễn biến rất khác so với những gì ngài Sylph dự đoán. Austin bị dồn đến đường cùng, và Arunoma đã giải quyết tình hình bằng hòa bình.”

“…Đúng.”

“Trong hoàn cảnh như thế, ngài không thể nào bắn cô được, Touri. Vì vậy sẽ phá tan mọi hy vọng hòa bình.”

“…”

“Để bảo vệ quê hương, cuối cùng ngài Sylph đã không thể ra tay giết cô.”

Tuy nhiên, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ tuyên bố hòa bình bằng cái ôm với Arunoma.

Nói cách khác, Arunoma và tôi đã trở thành biểu tượng cho sự kết thúc của chiến tranh.

Nếu tôi bị bắn, có thể ngọn lửa xung đột sẽ bùng phát trở lại.

Và vì thế, cô đã quyết định không bắn tôi và dừng lại ở việc tự sát.

“‘Cô ta thực sự là một cô gái may mắn.’ Sylph nói như vậy như một lời từ biệt với tôi trong những lời cuối cùng của cô ấy.”

“Đó hẳn là cảm xúc thật sự của cô ấy.”

Cô đã để cho kế hoạch được xây dựng cẩn thận của cô bị tôi phá hỏng hoàn toàn cho đến tận phút cuối cùng.

Nếu đúng như vậy thì cô ấy hẳn phải rất oán hận tôi.

“Nhưng nếu đó là sự thật…”

“Gì vậy?”

“Vậy thì tại sao? Tại sao Sylph lại mỉm cười trước khi tự sát?”

Sylph hoàn toàn có quyền hận tôi.

Cô có mọi quyền để hận tôi nhiều như hận ghét cô ấy.

Tuy nhiên, tôi không cảm nhận được bất kỳ sát ý nào từ Sylph.

“Chính Sylph đã thúc giục tôi đáp lại lời kêu gọi của Arunoma.”

“…”

“Một thiên tài như cô hẳn phải biết rằng sau đó cô không thể giết được tôi!”

Biểu cảm cuối cùng của cô thực sự rất buồn, nhưng…

Cô ấy cũng nở một nụ cười thanh thản như thể cô cảm thấy nhẹ nhõm.

“Ngài Sylph đã mỉm cười với cô, phải không? Dù sao thì ngài cũng là một cô gái tốt bụng mà.”

Nghe vậy, Elijah lặng lẽ lau khóe mắt.

Tôi liếc nhìn xác của Sylph.

“Tóm lại là?”

“Tôi có cảm giác rằng dù sao thì ngài Sylph cũng sẽ tìm ra một lý do để không giết cô.”

Rất khó để nhìn gương mặt của Sylph sau khi chết vì xác cô nằm sấp.

Nhưng theo những gì tôi thấy, môi cô ấy đang mỉm cười nhẹ.

“Touri Lowe, cô gái ấy chỉ thể hiện bộ mặt đúng như tuổi của ngài cho cô thấy thôi. Tôi tin là ngài ấy thực sự muốn làm bạn với cô.”

“…”

“Thế nên ngài ấy muốn đưa cô đi cùng, và đó chính xác là lý do tại sao ngài không thể giết cô.”

Sylph Nova vẫn là một người tốt cho đến cuối đời.

Chắc hẳn cô đang cảm thấy hối hận vì đã đánh mất lý tưởng chính đáng của cô và căm ghét bản thân cô.

“Ngài Sylph hẳn phải cảm thấy nhẹ nhõm khi tìm được lý do để không giết cô.”

“…”

Ngay cả trong những giây phút cuối đời, cô vẫn giữ được sự tốt đẹp đó.

Cao quý và kiêu hãnh, cô đã chọn tự tử.

“Ngài Sylph thường kể cho tôi nghe về ước mơ của ngài.”

“Ước mơ của cô ấy à?”

“Đúng vậy. Ngài ấy muốn tổ chức một giải cờ vua sau khi hòa bình được lập lại ở Sabbath.”

Cô đã giết nhiều người vì lý tưởng của cô.

Nhưng cho đến tận cùng, cô chưa bao giờ giết bất kỳ ai vì ham muốn ích kỷ.

“Ta sẽ mang hòa bình trở lại cho Sabbath. Một đất nước mà mọi người dân đều có thể sống mà không cần sợ hãi.”

“Ngài Sylph…”

“Ta sẽ tạo ra một Sabbath yên bình đến mức ngay cả binh lính cũng có thể chơi cờ vua.”

Sylph Nova là người tốt bụng đến ngu ngốc.

Và ước mơ của cô ấy thật yên bình và giản đơn.

“Ta sẽ chiến thắng giải đấu đó và làm cho tên tuổi của ra vang dội khắp Sabbath—”

Giấc mơ đó sẽ không bao giờ thành hiện thực.

“Không đời nào một cô gái tốt bụng như vậy lại có thể bắn cô được.”

“…”

“Thật vậy, Ngài Sylph vẫn luôn là với chính ngài cho đến phút cuối cùng.”

Sylph nuốt hết mọi cảm xúc của cô.

Cô từ bỏ ý định trả thù tôi và chọn cách kết thúc cuộc đời cô.

“Cô định làm gì với thi thể của ngài Sylph?”

“…Tôi định ít nhất là gửi đến Sabbath.”

“Cảm ơn.”

Chiến lược gia tài ba Sylph Nova, đã hy sinh bản thân vì quê hương và công lý.

Tiếng xấu của cô có lẽ sẽ được lan truyền hơn một thế kỉ.

Tuy nhiên, cô chiến đấu không phải vì lợi ích cá nhân, cũng không giết người vì hận thù cá nhân.

Tôi tôn trọng lòng kiêu hãnh đấy.

“Hy vọng linh hồn của cô sẽ được an nghỉ tại Sabbath.”

Sylph Nova đã đi nhầm đường.

Cô đã lãnh đạo một cuộc nội chiến, gây ra cái chết của vô số thường dân.

Và cái tên Sylph sẽ tiếp tục được lưu truyền qua nhiều thế hệ trong sự ô nhục vĩnh cửu.

“…Sylph Nova. Cuộc đời của cô đã trở thành nền tảng của quốc gia tên là Sabbath.”

Một thiên tài hiếm có đã hy sinh tất cả: mạng sống, danh tiếng và mọi thứ khác.

Nhờ có cô, Austin đã thoát khỏi sự hủy diệt.

“Nhờ sự quyết tâm của cô mà chiến tranh đã kết thúc.”

Chiến lược gia khét tiếng Sylph Nova, được coi là chỉ huy ngu ngốc nhất lịch sử.

Có lẽ rất ít người trên thế giới này sẽ thương tiếc cái chết của cô ấy.

Vậy thì ít nhất tôi, người biết được lòng tốt của cô, nên…

“Tôi kính trọng lối sống cao quý của cô.”

Hãy để chúng ta thương tiếc cho tôi.

Ở kiếp sau, cầu mong cô ấy sẽ được sinh ra ở một thế giới hòa bình không có chiến tranh.

.

.

.

“Kết thúc rồi, Touri.”

“Đúng.”

Và thế là Thế chiến đã kết thúc.

“Cảm ơn vì mọi thứ, Thiếu úy Gavel.”

“…Vâng.”

Tình hình vào cuối cuộc chiến thực sự thảm khốc.

Austin đã bị tàn phá bởi chiến phí ngày càng tăng, đại dịch cúm Chaim và sự suy giảm lao động.

“Họ đang khóc. Mọi người đều đang khóc.”

“Chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Lương thực khan hiếm, vật tư y tế không đủ và chỉ có các nhà máy quân sự hoạt động.

Cúm Chaim đã lan rộng ở Sabbath, khiến thiếu hụt viện trợ.

Mặc dù chiến tranh đã kết thúc, nhưng người dân vẫn chết mỗi ngày.

“Puku, puku, puku.”

“Argie?”

Chiến tranh đã tàn phá quá nhiều.

Mọi người hẳn đều mất phương hướng, không biết phải làm sao để tái thiết đất nước từ giờ.

“…Đại đội trưởng, cho tôi chút rượu đi.”

“Này, thôi nào Argie.”

“…Tôi sẽ đi xung quanh và chữa trị cho những người còn sống.”

Tất nhiên, không có giải pháp kỳ diệu nào có thể ngay lập tức hồi sinh một thành phố.

Khi thiệt hại quá khổng lồ, phải mất một khoảng thời gian tương đương để sửa chữa.

“Tôi cũng sẽ làm những gì có thể. Puku-puk.”

“Cảm ơn, Argie.”

…Từng chút, từng chút một, chúng tôi sẽ tái thiết và làm mợi điều có thể.

Chúng tôi cần làm thế.

“…Thiếu úy Gavel, anh có thể điểm danh cho đơn vị được không? Tôi sẽ giúp cho đơn vị y tế gần đây một tay.”

“Đã hiểu.”

Chiến tranh thật khó khăn, đặc biệt là sau khi nó kết thúc.

.

.

“Tôi…! Phán đoán của tôi chắc chắn đã dẫn đến sai lầm! Nhưng dù sao thì!”

Về số phận của Thiếu tá Curley, người đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng.

Anh ta đã bị đưa ra xét xử ngay sau chiến tranh.

“Nếu là ngài Bern, ngài ấy cũng sẽ làm như vậy thôi! Giá mà viện quân không đến với tốc độ bất ngờ như vậy!”

Việc chỉ huy đánh giá sai tình hình trận chiến sẽ không bị coi là phạm tội.

Ngay cả những chỉ huy giàu kinh nghiệm nhất đôi khi cũng hiểu sai tình hình.

Tuy nhiên, nếu có “sai sót cần được điều tra” trong quá trình ra quyết định, hành động kỷ luật sẽ được thực hiện.

Và trong trường hợp của Thiếu tá Curley, anh ta không thể được coi là hoàn toàn vô tội.

“Giá như ngài Iris cho tôi biết nội dung của di chúc!”

“…”

“Tại sao… tại sao ngài Bern lại không tin tưởng tôi, mà lại giao phó cho một… một thường dân như ngài ấy (Touri)…”

Tại phiên điều trần, Thiếu tá Curley tuyên bố rằng lý do của anh ta là do không được thông báo về chiến lược này.

Có vẻ như anh ta đã âm thầm nuôi dưỡng oán giận suốt thời gian qua.

Có lẽ anh ta ghen tị vì Bern Valou đã chia sẻ những chỉ dẫn cuối cùng của hắn với một cô gái trẻ thay vì với chính anh ta, người bạn tâm giao thân thiết nhất của hắn.

Vì vậy, khi anh ta được đề nghị dừng cuộc truy đuổi vào thời điểm quan trọng đó…

────Ahh, rốt cuộc thì cô gái này không đủ tư cách để kế vị ngài Bern. 

────Người thực sự trở thành người kế nhiệm ngài Bern chính là tôi.

Với giả định đó, anh ta cố tình chặn liên lạc của tôi.

“Vì không biết chiến lược cuối cùng của ngài Bern, tôi không còn lựa chọn nào khác. Tôi chỉ tập trung vào việc nắm bắt cơ hội mà ngài ấy để lại.”

“…Touri, em có thể giải thích điều này không?”

“Vâng, thưa Trung tá Verdi.”

Verdi tỏ vẻ bối rối khi nghe Thiếu tá Curley giải thích.

Suy cho cùng, anh đã biết sự thật rồi.

“Trong lá thư gửi cho Touri không có ghi gì cả, đúng không?”

“Vâng, thưa Trung tá Verdi. Nội dung bức thư gửi cho tôi có lẽ không khác mấy so với nội dung của Thiếu tá Curley.”

“Cái gì…?”

Trong di chúc, hắn viết: “Tôi đã đưa thông tin chi tiết cho Thiếu tá Curley.”

“Vậy thì chiến lược của ngài Bern ở đâu?”

“Đấy là một bức thư đầy cảm xúc, khác hẳn với Bern Valou, phải không? Có một thông điệp phải tinh ý để tìm ra ẩn ý.”

“Ẩn ý…”

“Sao anh ta lại viết cả một trang phàn nàn về Sylph Nova? Nghĩ kỹ một chút thì hẳn anh đã hiểu anh ta đang lên kế hoạch gì rồi.”

“Ah, ah, ah.”

“Và nếu Thiếu tá Curley cũng nhận thấy những ẩn ý đấy, thì quyền lãnh đạo chiến lược sẽ bị đảo ngược.”

Bern thực ra cũng đã chuyển thông tin cho Thiếu tá Curley.

Chính Thiếu tá Curley đã bỏ qua điều đó.

Khi nhận ra sự thật này, anh ta ngã quỵ ngay tại chỗ.

“…Đúng vậy, ngài Bern luôn bảo tôi phải đọc hiểu ẩn ý.”

“…”

“Ah, ahaha. Tôi, tôi…”

Thiếu tá Cluley là một sĩ quan tham mưu có năng lực trong quân đội Austin.

Anh ta đủ năng lực để được Bern Valou chọn làm phụ tá tin cậy.

Tuy nhiên, lý do anh ta được coi là xuất sắc là vì…

“Dù sao thì tôi cũng đã nhận được lời của Ngài Bern rồi.”

“Thiếu tá Curley…”

“Tôi mới là người không hiểu nổi ngài Bern. Ah, ah, ah!!!”

Anh được coi là có năng lực vì đã hành động chính xác theo lời Bern.

Nếu anh ta tuân theo chính xác mệnh lệnh của Bern thì tự nhiên anh ta sẽ trông xuất sắc.

Có lẽ một trong những lý do Bern viết trong di chúc rằng chỉ dẫn của hắn đã được “truyền đạt cho người còn lại” là vì hắn nghi ngờ Thiếu tá Curley chỉ có thể hành động “theo nghĩa đen”.

“Thiếu tá Curley sẽ bị đình chỉ trong bảy ngày và giáng chức.”

“…Tôi xin lỗi vì những rắc rối tôi đã gây ra.”

Sau đó, Thiếu tá Curley bị buộc phải chịu trách nhiệm và bị giáng chức.

Tuy nhiên, Bộ Tổng tham mưu của Austin, vốn đang thiếu hụt nhân sự, không thể sa thải anh ta.

Anh ta đã phải chịu trách nhiệm ở một mức độ nào đó, nhưng không bị sa thải.

Sau phiên điều trần, Thiếu tá Curley mang khuôn mặt của một người chết.

.

.

.

Sau đó, chính quyền Austin và Hội đồng Công nhân Sabbath đã tham gia đàm phán hòa bình với Đồng Minh.

Các điều kiện của thỏa thuận hòa bình là duy trì “các vùng lãnh thổ trước chiến tranh”.

Arunoma đã giữ lời hứa và đạt được một đề nghị hòa bình vô điều kiện mà không cần bồi thường.

…Nhưng đó chỉ là trên danh nghĩa. Thực chất, lãnh thổ đã được nhượng lại.

Dân số của Austin đã giảm mạnh đến mức không thể duy trì được lãnh thổ hiện tại nữa.

Do đó, họ buộc phải ký một hiệp ước “bán” lãnh thổ để đổi lấy “hỗ trợ” về vật liệu tái thiết trong quá trình đàm phán hòa bình.

Mặc dù đây là một hình thức mất lãnh thổ, nhưng theo quan điểm của Austin, điều kiện này không tệ.

Sẽ có lợi hơn nếu bán và đổi lãnh thổ cho vật liệu tái thiết thay vì tiếp tục giữ lãnh thổ không thể duy trì.

Lương thực ngày mai cho người dân quan trọng hơn một quê hương không có người ở.

Thủ tướng Fogman Jr. rất tức giận, nhưng chính phủ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận hiệp ước này.

Nhân tiện, vùng lãnh thổ được bán lại trở thành thuộc địa của Aerys, quốc gia chịu khá ít thiệt hại.

Sau chiến tranh, một sự cố rất rắc rối đã xảy ra liên quan đến thuộc địa Aerys này…

Nhưng đó là câu chuyện cho một dịp khác.

.

.

.

“Chiến tranh quá ngu ngốc.”

Sau khi Thế chiến kết thúc, các nhà lãnh đạo và quan chức từ các nước tham chiến đã tập trung tại một hội nghị thượng đỉnh.

“Chúng ta hướng tới một nền hòa bình lâu dài, có ý chí mạnh mẽ hướng tới hòa bình và coi hành vi xâm lược là một hành vi đê hèn.”

Địa điểm tổ chức hội nghị thế giới là thành phố Engei của Flamel, trước đây do Austin chiếm đóng.

Sự kiện này có sự tham dự của các nhà lãnh đạo của hơn mười quốc gia, bao gồm: Flamel, Aerys, Liên bang Sabbath, Austin và Pauland, v.v.

…Thật xấu hổ, nhưng tôi cũng tham gia với tư cách là một trong những quan chức của phía Austin, ngồi ở cuối bàn.

“Chúng ta đoàn kết trước những hành vi vô nhân đạo và áp dụng các biện pháp trừng phạt quân sự và kinh tế đối với chúng. Tấn công dân thường, tấn công cơ sở y tế, sử dụng vũ khí hóa học…”

Người chủ trì cuộc họp này không ai khác chính là Arunoma.

Anh đã tập hợp những người phản chiến mạnh mẽ của anh và yêu cầu sự hợp tác từ mọi quốc gia để ngăn chặn chiến tranh xảy ra một lần nữa.

Arunoma đã tập hợp các nhà lãnh đạo của nhiều quốc gia và bắt họ hứa sẽ duy trì những lý tưởng, “lời nói đẹp đẽ” này.

“Nếu bất kỳ quốc gia nào vi phạm các hiệp ước này, chúng ta sẽ đàn áp bằng lực lượng quân sự chung.”

Nếu bất kỳ quốc gia nào vi phạm những “lời nói đẹp đẽ” này, thì tất cả các quốc gia thành viên sẽ cùng nhau áp dùng lệnh trừng phạt.

Nhờ cấu trúc này, hiệu quả của hiệp ước này đã được củng cố.

Hiệp ước này được gọi là Hiệp ước Engei và áp đặt nhiều hạn chế khác nhau để đạt được hòa bình.

Và,

“Tôi xin tuyên bố thành lập Liên Hiệp Hòa Bình Thế Giới.”

Trong các hiệp ước, liên minh đa phương này là liên minh đầu tiên thuộc loại này trên thế giới.

Liên Hiệp Hòa Bình Thế Giới được thành lập.

Sau đó, thế giới dần dần phục hồi.

Mặc dù sự oán giận và hận thù vẫn còn lan tràn ở nhiều nơi…

Có lẽ vì mọi người nghĩ rằng “Tôi không bao giờ muốn trải qua điều đó nữa”, nên một cuộc chiến tranh toàn diện đã không nổ ra kể từ đó.

.

.

.

Cuối cùng, hãy để tôi kể về cuộc sống của tôi sau chiến tranh.

Tôi ngay lập tức từ chức Tham mưu trưởng mà tôi đã đảm nhiệm với tư cách là Iris.

Suy cho cùng, tôi là chỉ huy tiền tuyến. Nơi duy nhất tôi có ích là trên chiến trường.

Nếu tôi không thực hiện các chiến lược của Bern thì tôi không hợp làm sĩ quan tham mưu.

Tôi không giúp ích gì khi thảo luận về vấn đề quốc phòng lâu dài.

Hơn nữa, tôi không phải là sĩ quan được đào tạo chuyên môn.

Vì vậy, tôi cũng không phù hợp để làm người hướng dẫn có thể giải thích chiến thuật dựa trên lý thuyết.

Trong vài năm sau chiến tranh, tôi tham gia truy lùng bọn cướp ở Austin với tư cách là chỉ huy tiền tuyến.

Tôi rời quân đội khi tình hình trị an khắp các khu vực đã ổn định.

Vậy tại sao tôi lại tham dự hội nghị quốc tế này?

Bởi vì sau khi tôi rời quân đội, tôi được chuyển đến Bộ Ngoại giao Austin.

Nói cách khác, tôi đã chuyển từ một sĩ quan quân đội sang một viên chức.

Tiêu đề “Người lính ôm Arunoma vào cuối cuộc chiến” khá hữu ích trong các cuộc thảo luận ngoại giao.

Ngoài ra, tôi có khuôn mặt khá vô cảm, khiến người khác khó có thể đọc được suy nghĩ của tôi trong khi thảo luận.

Tôi cũng đã phát triển được sức mạnh tinh thần để có thể tiếp tục bình tĩnh thảo luận ngay cả khi có một khẩu súng chĩa vào tôi.

Ngoài ra, kiến thức y khoa của tôi cũng rất hữu ích.

Như một hoạt động ngoại giao, tôi đã có thể tham gia “trao đổi công nghệ y tế” với Flamel và Aerys.

Đặc biệt, cần phải hợp tác với các nước khác để thực hiện các biện pháp chống lại bệnh cúm Chaim.

Những nhà ngoại giao có kiến thức y khoa được đánh giá rất cao.

Vì lý do này, tôi đã làm cấp dưới cho một nhà ngoại giao béo, người đã khen tôi có “phẩm chất của một nhà ngoại giao”.

Những ngày làm nhà ngoại giao của tôi rất bận rộn nhưng cũng rất trọn vẹn.

Tôi đã đi đến nhiều nước khác để ngoại giao, trao đổi công nghệ y tế và mang chúng về Austin.

Những trò tiệc tùng đặc trưng của tôi cũng giúp tôi hòa nhập trong thời gian ở nước ngoài.

Nghề ngoại giao phù hợp với tôi đến mức tôi gần như có thể gọi đó là thiên chức.

…Nhưng tôi tự hỏi liệu đây có phải là cái giá phải trả không.

Tôi quá bận rộn với lịch trình đó đến nỗi không thể tìm được thời gian để quay lại Đặc khu Kinh tế Sabbath nơi Sedol đang đợi tôi.

Vì Đặc khu Kinh tế Sabbath nằm ở vùng xa xôi hẻo lánh nên đi một chiều mất khoảng một tuần. Nếu tôi muốn đến thăm và ở lại, tôi cần phải nghỉ phép ít nhất vài tuần.

Dù các nhà ngoại giao có thể được nghỉ vài ngày, nhưng việc nghỉ phép dài ngày là không thể.

Hậu quả của chiến tranh để lại vô số cuộc đàm phán phải giải quyết, và công việc cứ liên tục chất đống.

Hơn nữa, vì các nhà ngoại giao làm việc chủ yếu dựa trên “hình ảnh” hoặc danh tiếng của họ nên không dễ để người khác thay thế nhiệm vụ của họ.

Mặc dù công việc rất thú vị, nhưng ý tưởng về một kỳ nghỉ dài chỉ là giấc mơ xa vời.

Kết quả là, tôi cảm thấy tiếc nuối vì không thể nhìn thấy khuôn mặt của Sedol.

Tôi đã đi khắp nơi với tư cách là một nhà ngoại giao trong khoảng mười năm.

Công cuộc tái thiết Austin đang tiến triển và nền móng đã phần lớn ổn định.

Liên Hiệp Hòa bình Thế giới cũng đi vào hoạt động và các nhà ngoại giao trẻ tuổi bắt đầu xuất hiện.

Vì vậy, tôi tin rằng trách nhiệm của tôi sắp kết thúc.

Gần đây tôi đã quyết định từ chức.

Khi chia sẻ quyết định này, mọi người xung quanh đã khuyên tôi nên cân nhắc lại, nhưng tôi cảm thấy đây là thời điểm thích hợp để bước tiếp.

Cho đến bây giờ, tôi cảm thấy đó là điều “tôi phải làm” để đạt được hòa bình mà Arunoma hình dung.

Tuy nhiên, mười năm đã trôi qua kể từ khi chiến tranh kết thúc và nhiều đàn em có năng lực đã xuất hiện.

Sau chiến tranh, nhân lực trở nên thiếu hụt đến mức ngay cả tôi cũng đã trở thành một lực lượng cần thiết.

Bây giờ tình hình đã ổn định, công việc đó đã trở thành điều “tôi không cần phải làm nữa”.

Trên thực tế, những người trẻ tuổi được hưởng nền giáo dục xuất chúng có khả năng làm việc tốt hơn tôi, vì tôi không được đào tạo bài bản.

Thế nên tôi từ chức và quay trở lại khu vực dân sựu vào đầu năm nay.

Bây giờ, tôi đang lắc lư trong cỗ xe ngựa với tư cách Touri Lowe.

Từ giờ trở đi, tôi dự định sẽ làm bác sĩ tại phòng khám của Anita ở Đặc khu Kinh tế Sabbath.

Tôi không tin điều đó có thể chuộc lại được nhiều sinh mạng mà tôi đã cướp đi.

…Nhưng ít nhất, tôi muốn dành phần đời còn lại để giúp đỡ người khác.

Đấy là tất cả những kinh nghiệm chiến tranh của tôi.

Và là những gì tôi đã chứng kiến trong Thế chiến.

Tôi biết câu chuyện này có vẻ nhàm chán, nhưng tôi hy vọng bạn sẽ không quên nó.

Sau khi vượt qua nhiều đau khổ, cuối cùng hòa bình cũng đã đến.

Xin hãy nhớ rằng, từng có bao con người ao ước thế giới hòa bình này, nhưng lại bị cuốn vào sự điên cuồng của chiến tranh và cuối cùng bị chôn vùi dưới cát sỏi.

Bây giờ, bạn thậm chí có thể lắng nghe câu chuyện của tôi như thế này.

Bạn có thể yên tâm rằng sẽ không có viên đạn nào bay về phía bạn ngay cả khi bạn chỉ ngồi đó mơ mộng.

Sự yên bình này là điều mà tất cả những người lính từng chiến đấu trong quá khứ đều khao khát.

…Có lẽ tôi đã hơi giáo điều ở đây.

Tôi nghĩ đã đến lúc kết thúc câu chuyện này.

Cảm ơn bạn đã lắng nghe tôi suốt thời gian qua.

.

.

.

Người phụ nữ nói vậy rồi kết thúc cuộc trò chuyện.

Dưới ánh nắng chói chang, âm thanh vo ve của côn trùng tràn ngập không khí.

Một số đàn ông và phụ nữ đang cưỡi một cỗ xe ngựa cũ qua một khu rừng tươi tốt vào giữa mùa hè.

Ở giữa toa xe, một người phụ nữ nhỏ nhắn liên tục nói chuyện.

Điểm đến của cỗ xe là Đặc khu Kinh tế Sabbath.

Đây là một vùng xa xôi chưa phát triển, nơi vẫn chưa có đường sắt hay đường trải nhựa.

Để đến đó, bạn chỉ có thể đi bộ hoặc đi xe ngựa chỉ đến một lần sau vài ngày.

Người phụ nữ có nhiều vết sẹo nhỏ trên cơ thể.

Tóc cô ấy cắt ngắn, đôi mắt nghiêm nghị và cô ấy có sự điềm tĩnh khiến cô ấy trông gần như nam tính.

Tuy nhiên, mặt cô trông rất tươi sáng.

“Cuối cùng tôi cũng có thể về nhà. Tôi đã chờ đợi ngày này quá lâu rồi.”

Người phụ nữ tự giới thiệu cô là Touri Lowe.

Cô ấy nhìn sâu vào khu rừng bằng đôi mắt sáng ngời như một cô gái trẻ.

Tiếng ngựa hí vang vọng nhẹ nhàng qua những hàng cây.

Từng bước một, họ dần đến đích đến.

“Oh, đây rồi!”

Trước mặt họ là một khu định cư sạch sẽ.

Ở đó có lối vào kinh tế đặc biệt, nơi bạn có thể nhìn thấy một Vanya lớn theo phong cách Sabbath..

Sau một hành trình dài, Touri đã trở về với gia đình.

“Cuối cùng, tôi đã có được cuộc sống bình yên mỗi ngày.”

Vào ngày cô ấy tìm thấy sự bình yên,

Bầu trời xanh trong vắt trải dài đến tận chân trời.

-----------------------

Ghi chú của tác giả (ngày 30 tháng 10 năm 2024): Với chương này, “Sự trỗi dậy của TS Medic” đã kết thúc. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng tôi đến tận cùng.

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi đã an toàn đến được chương cuối cùng.

Nhờ sự ủng hộ của mọi người, tác phẩm này đã trở thành ấn phẩm thương mại đầu tiên của tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ được một nhà xuất bản liên hệ, và trong ba năm qua, tôi đã viết như trong mơ.

Là một tác giả, việc tác phẩm được minh họa mang lại cho tôi niềm vui rất lớn lớn. Tôi có những kỷ niệm đẹp khi nhìn thấy tác phẩm của tôi được trưng bày tại một hiệu sách gần nhà vào ngày phát hành và tôi hồi hộp nhìn quanh. 

Tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn chân thành tới Kureta tiên sinh vì những hình minh họa tuyệt đẹp cho cuốn sách, tới Mimishi tiên sinh vì bản chuyển thể manga đầy sức mạnh, và tới tất cả những cá nhân tham gia vào quá trình xuất bản.

Tôi cũng xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến: 世界一位様, ぶり様, ぴょー様, và EKAWARI様, những người đã đóng góp fan art cho tác phẩm này. Những đóng góp của bạn đã mang lại cho tôi động lực đáng kinh ngạc. (Bạn có thể kiểm tra tác phẩm nghệ thuật của người hâm mộ trên trang bộ truyện .)

Tôi vô cùng xúc động khi có thể đi đến chương cuối cùng với sự ủng hộ của rất nhiều người. Tôi muốn nhân cơ hội này bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc.

Bây giờ, tôi sẽ kể cho bạn nghe một chút về bản thân mình, hay đúng hơn là câu chuyện đằng sau tác phẩm này.

Lý do tôi viết tác phẩm này là vì tôi bị cuốn hút bởi phiên bản anime của Tanya chiến kí trên Amazon Prime và xem hết một lần, và tôi quyết định viết về chiến tranh hiện đại trong thế giới giả tưởng.

…mà không nghĩ về cốt truyện.

Tôi có thói quen xấu là viết bất cứ điều gì hiện lên trong đầu. Chương 1 là hoàn toàn ngẫu hứng.

Tôi đã vui vẻ nghĩ rằng, “Tôi hy vọng một số độc giả sẽ thích nó,” và sau đó... Tôi đã nhận được số lượt yêu thích và xếp hạng cao nhất từ trước đến nay.

Đến lúc đó, tôi đã quyết định và bắt đầu lên kế hoạch cẩn thận cho sự phát triển của câu chuyện.

Vào khoảng thời gian tôi hoàn thành tập thứ tư, tôi nhận được lời mời xuất bản nó thành sách từ Famitsu Bunko. Nghĩ rằng có lẽ mình sẽ không còn cơ hội nào khác để xuất bản sách nữa, tôi đã nhận lời.

Nhờ sự ủng hộ nồng nhiệt của độc giả, tôi đã có thể nhận được “Giải thưởng Light Novel tiếp theo (次に来るライトノベル大賞)” và hiện bộ truyện đang được tiếp tục với các tập tiếp theo.

Tôi muốn một lần nữa cảm ơn tất cả độc giả đã ủng hộ tôi cho đến nay.

Và bây giờ, tôi muốn thông báo đôi điều về bản phát hành mới.

Tập thứ tư của phiên bản sách, “Nhật ký chiến trường của TS Medic IV”, có cảnh kết hôn giữa Touri và Rodri, sẽ được phát hành vào ngày 29 tháng 11 năm 2024. Tôi đã muốn xuất bản tập này bằng mọi giá, vì vậy tôi vô cùng vui mừng vì ước mơ của mình đã thành hiện thực.

Tôi hy vọng bạn sẽ xem những hình minh họa tuyệt vời của Kureta tiên sinh.

Và cuối cùng… Đối với những ai đang đọc phiên bản sách, có thể bạn đã nghĩ, “Hả?” sau khi đọc chương cuối cùng này.

Cấu trúc của phiên bản sách khác với phiên bản web, trình bày câu chuyện như sau: “Một người đam mê lịch sử 20 năm sau nhặt được cuốn nhật ký của Touri và biết được nhiều sự thật khác nhau.” 

Tuy nhiên, bạn có thể cảm thấy có một số mâu thuẫn nảy sinh ở phần kết này.

Để làm rõ, tôi viết với mục đích rằng phiên bản web và phiên bản sách là một câu chuyện liên tục.

Tôi tự hỏi liệu có phù hợp để giải quyết phần báo trước trong phiên bản sách ở chương cuối trên web hay không (có tiết lộ nội dung), vì vậy tôi cố tình để một số thứ mơ hồ.

Bạn có thể mong đợi một số thông tin sẽ xuất hiện trong tập 4. Tôi hy vọng bạn đang mong chờ nó.

Tôi cũng sẽ đề cập đến những kế hoạch trong tương lai.

Mặc dù phiên bản web của “TS Medic” đã kết thúc, tôi vẫn dự định đăng thêm các câu chuyện bên lề trong tương lai.

Cụ thể, tôi dự định chia sẻ những truyện ngắn có sự góp mặt của gia đình Nauman, cũng như những câu chuyện về những người đồng chí còn sống sót như Gavel và Argie sau chiến tranh, cùng với những chương ngắn giới thiệu các hoạt động của Touri trong thời kỳ hậu chiến.

Tôi sẽ rất vui nếu bạn thỉnh thoảng quay lại để xem có bản cập nhật nào không.

Ghi chú này đã trở nên dài dòng, nhưng đó là lời kết của tôi.

Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã đồng hành cùng tôi trong suốt “Sự trỗi dậy của TS Medic” cho đến tận cùng.

Nếu bạn có bất kỳ câu hỏi nào, xin vui lòng để lại suy nghĩ của bạn và tôi sẽ cố gắng hết sức để trả lời. Phản hồi của bạn luôn được hoan nghênh.

Tôi hy vọng các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ công việc này trong tương lai.

Trân trọng, Masaki Tama.

-----------------------

Eng TL: Nhìn chung, tôi khá hài lòng với cái kết này. Tuy có đôi chút vấn đề vì cái kết có vẻ hơi vội vã, nhưng với tôi thì đây là một cái kết “ổn”.

Thật lòng mà nói, Sylph đã gánh cả cái arc này lol. Cô ấy đã trở thành nhân vật yêu thích của tôi sau vài chương cuối. Sylph mới là người thực sự “gánh chịu mọi điều xấu xa của thời đại” chứ không phải Bern. Sự tương phản giữa Bern và Sylph thật tuyệt vời. Sylph chính là tất cả những gì mà thế hệ tương lai nghĩ về Bern (xem chương 64). Cuối cùng, cô ấy đã tự sát cho lợi ích của đất nước sẽ nguyền rủa cô ấy qua nhiều thế hệ. Cô ấy là một nhân vật tuyệt vời và thực sự đã chiếm trọn trái tim độc giả ở phần kết.

Bảng xếp hạng Arc cuối cùng của tôi:

Arc 6 > 5 > 8 > 4 >> 3 > 2 > 10 > 1 >>> 9 > 7

Tôi muốn lưu ý rằng tôi vẫn thấy Arc 1 rất tuyệt vời mặc dù nó ở vị trí khá thấp trong danh sách. Với tôi, Sylph đã một mình đưa arc này lên trên Arc 1.

Cảm ơn tất cả mọi người đã đồng hành cùng tôi trong suốt bộ truyện này. Nếu bạn thích bộ truyện này, hãy cân nhắc để lại đánh giá/nhận xét trên Novel Updates. Tôi rất mong được đọc thêm những chia sẻ của bạn về toàn bộ bộ truyện.

Bạn có thể tham gia Discord để xem các cập nhật. Tôi sẽ đăng cập nhật trên cả Novel Updates và Discord.

fin.jpg?w=1024

Vẽ bởi  佐東様

image.png?w=855

cái kết thay thế cho chương cuối bộ truyện, vẽ bởi ? (@suika_iroiro) trên X

-----------------------

Mình thì viết ngắn thôi, vì chắc bạn đã đọc ngán mấy lời kết này rồi =))

Đây là bộ truyện đầu tiên mình dịch, vì phát hiện bản manga của bộ này, rồi đọc sang WN. Đọc hết 6 Arc do bác The Founding Wibu dịch thì đọc hết WN do Ozy dịch tiếng anh. Lúc đó mình cũng không ngờ sẽ kết bộ này như vậy. Sau khi vào Discord một thời gian thì mình nhận ra, như lời người lập ra fan server của bộ truyện này: “I was in desperate need of a Community.” Đúng, mình muốn có một cộng đồng Tiếng Việt để thảo luận về bộ truyện này. Và lúc mình dịch chương đầu tiên cũng hoàn toàn ngẫu hứng =))

Những chương đầu rất khó khăn, cũng không có mấy người đọc, và dịch như gà mắc tóc, cả 10+ tiếng mới xong 1 chương. Và nghe hơi sến, lúc mình đọc lời của mấy Trans LN/manga cũng thấy sến, nhưng đọc được bình luận của các bạn là động lực để mình dịch tiếp. Mình chưa từng nghĩ mình sẽ dịch truyện, và cũng không nghĩ đi xa được đến đây, nhưng các bạn đã giúp mình bước tiếp. Thật đấy, lúc chưa dịch truyện thì mình không nghĩ mấy lời này là thật lòng đâu. Hơi mất dạy nhỉ =))

Hôm nay đến đây thôi, cảm nhận về bộ truyện thì để LN ra tập cuối (khoảng 1-2 năm nữa) rồi mình viết, vì sẽ còn thêm vài nội dung nữa chưa dịch. Nhưng cảm nhận chung thì mình rất thích bộ truyện này, đặc biệt là cảm giác “Slice of Life” trên chiến trường ở những Arc đầu, một cảm giác mình chưa thấy ở các bộ LN/Manga khác.

Các bạn thấy thế nào về bộ truyện này, bình luận bên dưới nhá (chương cuối rồi vẫn không quên khều bình luận =)) )