Arc 10 - Chỉ huy ngu ngốc nhất lịch sử

Chương 194

2025-09-14

7

“Đã lâu rồi tôi không ngủ trên cát sỏi.”

Khoảng một tuần đầu sau khi trận chiến bắt đầu, tất cả những gì chúng tôi làm là tiêu diệt các đợt tấn công “vạn tuế” của địch bằng hỏa lực súng máy.

Súng máy Austin mới có hệ thống làm mát được cải tiến, cho phép tăng tốc độ bắn.

Winn đã trở thành cánh cổng dẫn đến địa ngục, gần như không thể vượt qua bằng những biện pháp thông thường.

“Quân địch đang tới! Quân địch đang tới!”

“Có vẻ như địch đã dội pháo vào vào Khu C ở phía đông.”

“Chuẩn bị phản công!”

Các công sự được Quân đội Austin dựng lên đã bảo vệ chúng tôi hoàn hảo khỏi pháo binh ma thuật của kẻ thù.

Và với vô số khẩu súng máy tạo thành mưa đạn, chúng tôi xây nên núi xác chết kẻ thù.

Bất kì đội quân thông thường nào đều buộc phải từ bỏ và rút lui khi đối mặt với một tuyến phòng thủ như vậy.

Những người lính Đồng Minh được lệnh xông vào địa ngục này có cảm xúc gì?

“Flamel muôn năm!”

“Vinh quang cho Aerys!”

Tuy nhiên, quân Đồng Minh vẫn không ngừng tấn công.

Họ buộc phải làm vậy để chuẩn bị cho chiến thuật xâm nhập.

…Hằng ngày, quân Đồng minh gầm lên những tiếng kêu xung trận khi họ liên tục liều lĩnh tấn công.

“Một chiến thắng lớn nữa cho ngày hôm nay, nhưng…”

“Có lẽ họ sẽ sớm triển khai chiến thuật xâm nhập.”

“Ừ, tôi cũng nghĩ vậy.”

Họ đã thí vô số sinh mạng chỉ để có thời gian chuẩn bị cho chiến thuật đó.

Mục đích của họ là dành chiến thắng trên đỉnh núi hi sinh.

“Touri, cô định làm thế nào để chống lại chiến thuật xâm nhập của kẻ thù?”

“Không thể chống lại chiến thuật này.”

“Vậy thì cô sẽ làm gì?”

“Thì họ cần những đơn vị tinh nhuệ cho chiến thuật này, phải không?”

Nếu chúng tôi không thể chống chiến thuật xâm nhập, chì chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rút lui.

Nhưng chúng tôi có thể đe dọa các đơn vị được giao nhiệm vụ thực hiện chiến thuật—lực lượng của Sylph.

“Điều đáng sợ ở Sylph Nova là sẽ không bao giờ biết cô ta sẽ làm gì. Nhưng nếu chúng ta biết cô ta sẽ dùng chiến thuật xâm nhập, thì chẳng có gì phải sợ cả.”

Chiến thuật xâm nhập gần như chắc chắn sẽ đạt được một mức độ thành công nhất định khi được thực hiện.

Và cô ta là một chiến lược gia lựa chọn chiến thuật có giá trị kỳ vọng cao nhất trong mọi tình huống.

…Vì Sylph đã hoàn thiện chiến thuật xâm nhập của cô nên cô ta không thể chọn một chiến lược có giá trị kỳ vọng cao được.

“Chúng là lực lượng tinh nhuệ đã trải qua huấn luyện tỉ mỉ và chuyên tấn công chiến hào. Có lẽ chúng không có quân dự bị cho lực lượng này.”

Nhược điểm của chiến thuật xâm nhập là lực lượng thực hiện phải là quân tinh nhuệ chuyên tấn công chiến hào.

Chiến thuật này có nghĩa là một lực lượng tinh nhuệ nhỏ sẽ xác định và đột phá chiến hào để hỗ trợ cuộc tấn công của lực lượng chính.

Tóm lại, việc bổ sung nhân sự cho các đơn vị xâm nhập không phải là điều dễ dàng.

“Nếu chúng ta có thể đánh bại lực lượng của Sylph, chiến thuật xâm nhập của chúng sẽ bị vô hiệu hóa trong một thời gian.”

Chúng tôi sẽ thua nếu để họ thực hiện chiến thuật xâm nhập.

Vậy thì hãy tiêu diệt lực lượng tinh nhuệ thực hiện những chiến thuật đó và vô hiệu hóa chúng.

Chúng tôi sẽ có thêm thời gian cho đến khi họ có thể huấn luyện thêm nhiều quân tinh nhuệ có khả năng thực hiện chiến thuật xâm nhập tiếp theo.

Đây là trận chiến đầu tiên của tôi với Sylph với tư cách là một “chiến lược gia”.

Tôi đang thách thức thiên tài vĩ đại nhất thế kỷ, người đã đánh bại vô số vị chỉ huy lỗi lạc, bằng chiến lược của riêng cô.

Tôi đã hoàn tất chuẩn bị cho kế hoạch cuối cùng của Bern. Việc còn lại của chúng tôi là giữ vững tiền tuyến.

Từ đây trở đi, đây mới thực sự là trận chiến trực diện với Sylph, mà không có sự hỗ trợ của Bern.

.

.

.

Và tôi đã chọn chiến lược nào để đánh bại Sylph?

“Này, Touri. Không phải ngoài đó nguy hiểm lắm sao?”

“Đúng, khu vực này khá nguy hiểm.”

Tôi đã để tôi ở tiền tuyến để phản hồi trực tiếp các động thái của Sylph.

“Tại sao cô lại ở nơi thế này?”

“Là để tôi có thể phản ứng ngay lập tức nếu Sylph tấn công.”

Tôi giao toàn quyền chỉ huy cho Verdi và Thiếu tá Curley, và với tư cách là Tham mưu trưởng, tôi được giao nhiệm vụ bảo vệ nhô ra của chiến hào.

Kế hoạch là giao nhiệm vụ phòng thủ cho Đại úy Zieve và hỗ trợ phía sau cho Đại úy Kennel.

Bằng cách tạo ra một mũi nhô ra, chúng tôi có thể bắn vào kẻ thù từ nhiều góc. Bằng cách tập trung hỏa lực, tạo nên một đội hình cực kỳ nguy hiểm.

“Nhưng chẳng phải nếu chúng ta bị bao vây ở đây thì không có cách nào thoát sao?”

“Đúng vậy. Thế nên tôi yêu cầu chỉ huy bảo vệ vị trí này, Đại úy Zieve, để lại di chúc.”

Nhược điểm của đội hình này là nó nhô ra ngoài, khiến nó trở thành mục tiêu tấn công tập trung của kẻ thù.

Kẻ thù sẽ không thể tấn công đúng cách nếu không kiểm soát được điểm nhô ra.

Theo lý thuyết, nếu có một mũi nhô, kẻ thù cần phải tấn công và nghiền nát nó trước.

Tóm lại, đây là một đội hình siêu tấn công.

“Và cô đang ở một nơi như thế này sao?”

“Suy cho cùng, tôi mới thực sự có giá trị khi tôi ở tuyến đầu.”

Chính vì nơi đây nguy hiểm nên tôi mới đóng quân tại đây.

Tôi đã yêu cầu Đại úy Zieve, người phụ trách bảo vệ mũi nhô này, viết di chúc trước.

Tôi đặt súng máy ở mũi nhô này và ra lệnh cho Tiểu đoàn Zieve tăng cường phòng thủ.

Vì mũi nhô này sẽ chịu toàn bộ hỏa lực địch nên những lính ở đây chỉ có khoảng 50-50 cơ hội sống sót.

“Sếp chúng ta vẫn điên rồ như ngày nào.”

“Nhưng anh vẫn sẽ cùng tôi xuống địa ngục đúng không, Thiếu úy Gavel?”

“Ừ. Tôi đã quyết định từ hồi Argalia rồi.”

Tạo một mũi nhô trong chiến tranh chiến hào không phải là điều hiếm gặp.

Đây là chiến thuật tiêu chuẩn để tiêu diệt kẻ thù trong các trận chiến phòng thủ.

Do đó, đội hình này sẽ không có vẻ gì là bất thường đối với kẻ thù.

“Cô cố tình đưa chúng tôi đến nơi như thế này là có mục đích gì?”

“Thông thường, vị trí này sẽ là mục tiêu đầu tiên.”

“Phải.”

“Nhưng nếu sử dụng chiến thuật xâm nhập, thì mũi nhô sẽ là nơi an toàn nhất. Chiến thuật xâm nhập dựa vào tấn công vào những phần yếu của chiến hào.”

Tuy nhiên, mặt khác, mũi nhô này lại là vị trí được phòng thủ kiên cố nhất.

Tấn công một thành lũy như vậy khi dùng chiến thuật xâm nhập là bất hợp lý.

Ngay cả khi xâm nhập thành công vào một vị trí được phòng thủ nghiêm ngặt, địch cũng không thể phá vỡ được hậu phương.

“Địch sẽ chọn một đoạn chiến hào yếu để xâm nhập.”

“Ừ, tôi nghĩ là chúng sẽ không nhắm vào đây.”

“Với logic đó, chúng ta dẫn địch đến nơi chúng sẽ thực hiện xâm nhập.”

Mũi nhô mà tôi thiết lập ở tiền tuyến có thể sẽ bị kẻ thù bỏ qua.

Rõ ràng đây là một căn cứ được phòng thủ chắc chắn nên khả năng bị đột phá là rất thấp.

“Có một số điểm yếu trong khu vực này, nhưng tôi cố tình không cải thiện chúng.”

“Oh?”

“Kẻ thù có thể sẽ nhắm vào những nơi đó.”

Ở hai bên sườn của mũi nhô, có những khu vực có phòng thủ yếu hơn một chút.

Đây không phải là có chủ đích vì bản chất của chiến hào đào theo đường cong chữ S sẽ khiến những chỗ cong khó trinh sát hơn.

Những khu vực như vậy thường có khả năng phòng thủ yếu hơn.

“Vậy, kế hoạch là gì?”

“Chúng ta sẽ để lực lượng tinh nhuệ của địch xâm nhập.”

Theo quan điểm của kẻ thù, đây là những điểm yếu tự nhiên trong chiến hào.

Chúng tôi sẽ để lực lượng tinh nhuệ đột phá và gây hỗn loạn ở hậu quân.

“Ngay sau đó, Trung đoàn Touri sẽ từ bỏ mũi nhô và chặn đường lui lực lượng Đồng minh tinh nhuệ đã xâm nhập.”

Chúng tôi tạo ra các điểm nhô ra ở nhiều địa điểm khác nhau, dụ lực lượng xâm nhập của kẻ thù, sau đó bẫy và tiêu diệt chúng.

Đây là chiến lược bí mật mà tôi đã nghĩ ra để đập tan chiến thuật xâm nhập của chúng.

“…Cuối cùng, điều đó chỉ làm gián đoạn hậu phương của chúng ta và có nghĩa là từ bỏ phần nhô ra mà chúng ta đã dày công xây dựng, phải không?”

“Đúng vậy. Vì chúng ta đã từ bỏ vị trí, nên có thể coi là một thất bại về mặt chiến thuật.”

Đây không phải là chiến lược để “thắng cuộc chiến”.

Ngay cả khi chiến dịch thành công, chúng tôi cũng không thể ngăn chặn được sự gián đoạn ở hậu phương, buộc chúng tôi phải từ bỏ tiền tuyến.

“Nhưng chúng ta có thể tiêu diệt lực lượng tinh nhuệ - lực lượng cần thiết để thực hiện chiến thuật xâm nhập.”

“Vậy là cô muốn tiêu diệt các đơn vị xâm nhập ngay cả khi phải trả giá bằng thương vong.”

“Lần này thua cũng không sao. Chỉ cần có thể tiêu diệt lực lượng tinh nhuệ của địch là được.”

Lực lượng địch thực hiện chiến thuật xâm nhập trên Mặt trận Engei và Mặt trận Mỏ đều có kỹ năng rất cao.

Thiết bị và hệ thống chỉ huy của họ tuân theo phong cách của Quân đội Sabbath.

Nói cách khác, họ phải là những người lính được Sylph Nova huấn luyện, chuyên về chiến thuật xâm nhập.

“Bằng cách tiêu diệt chúng, chúng ta sẽ làm cho Phù thủy Chiến hào Sylph Nova bị tê liệt.”

Một động thái nhằm “cắt đứt” đội quân là cánh tay phải Sylph.

Sylph sẽ phản ứng thế nào nếu lực lượng tinh nhuệ của cô bị tiêu diệt?

“Nhưng, Touri, làm sao cô biết kẻ địch sẽ tấn công vào khu vực này? Không có gì đảm bảo chúng sẽ đến đây.”

“Nếu họ sử dụng chiến thuật xâm nhập, trước tiên họ sẽ tấn công ở một nơi nào đó khác chứ không phải vị trí phía đông.”

Chiến lược chống xâm nhập này là ý tưởng của riêng tôi, không phải của Bern.

Để thực hiện kế hoạch của Bern, chúng tôi cần tạo ra thế bế tắc trong tình hình này.

Để đạt được mục đích đó, kế hoạch này đã được đề xuất lên Bộ Tổng tham mưu, dưới dạng ý tưởng của Thiếu tá Curley.

“Tại sao cô nghĩ quân Đồng minh sẽ không tấn công vị trí phía đông?”

“Vì chúng ta đã bố trí quân lính Sabbath ở đó.”

Chúng tôi đã tập trung viện quân Sabbath ở khu vực phía đông.

Lý do là vì tôi muốn thu hẹp phạm vi mà chúng có thể tiến hành xâm nhập.

“Lực lượng của Sylph chủ yếu là lính Sabbath. Cô ta sẽ không đời nào dùng chiến thuật xâm nhập vào chiến hào do chính đồng đội Sabbath của cô ta phòng thủ khi có rất nhiều lính Austin ở những nơi khác.”

“Ừ, có lý đấy.”

Đây chính là lý do tại sao Renvel thắc mắc tại sao chúng ta lại tập trung Quân đội Sabbath ở một khu vực.

Nếu lực lượng Sabbath bị phân tán khắp nơi, sẽ không thể biết được họ sẽ xâm nhập vào đâu.

Việc thu hẹp các khu vực xâm nhập của kẻ thù có giá trị rất lớn.

“…”

Bây giờ, liệu Sylph có rơi vào cái bẫy mà tôi đã đặt ra không?

Nếu cô ấy thông minh như tôi nghĩ, cô ấy có thể nhìn ra bằng cách quan sát chuyển động của chúng tôi.

Nhưng ngay cả khi cô ấy làm vậy, kế hoạch này có khả năng sẽ thành công miễn là cô ấy chiến đấu cùng lực lượng Đồng minh.

Suy cho cùng, nếu cô ta nhận ra kế hoạch của tôi và rút lực lượng tinh nhuệ của cô về, sẽ dẫn đến những lời buộc tội rằng, “Sau khi hy sinh mạng sống của những người lính Flamel, những người lính Sabbath giờ đây đang cố gắng tự cứu lấy mạng sống của mình.”

Tinh thần hiếu chiến của élan vital thậm chí sẽ làm xói mòn chiến thuật của Sylph. Đó chính là cơ hội chiến thắng.

Tôi khá tự tin vào chiến lược này.

.

.

.

Mười ngày sau khi trận chiến bắt đầu. 

Đúng như dự đoán, Sylph Nova đã triển khai chiến thuật xâm nhập chống lại chúng tôi.

Sự việc xảy ra đúng lúc chúng tôi kiệt sức vì liên tục bị tấn công cả ngày lẫn đêm.

“Liên lạc thường xuyên đã ngừng từ S23, S27 và S31.”

“…Họ ở đây rồi.”

Chiến thuật xâm nhập thường dẫn đến việc căn cứ bị chiếm mà chúng ttôia không hề hay biết, vì vậy chúng tôi phải đảm bảo khoảng thời gian liên lạc chặt chẽ.

Nhờ đó, chúng tôi có thể phát hiện ra sự xâm nhập đủ nhanh.

“Bỏ phòng thủ khu vực này đi. Chúng ta sẽ tiêu diệt đơn vị xâm nhập.”

“Đừng cố thủ căn cứ. Bỏ cuộc cũng không sao. Chỉ cần đảm bảo tiêu diệt hết đơn vị đó là được!”

Tôi ra lệnh từ bỏ phòng thủ và chặn đường thoát của đơn vị xâm nhập.

Hỗ trợ những người đồng chí đang mất phương hướng và rút lui với thương vong tối thiểu là điều quan trọng.

Chúng tôi sẽ phải chịu một số tổn thất, nhưng vẫn có thể được coi là chiến thắng miễn là chúng tôi có thể tiêu diệt được đơn vị tinh nhuệ của Sylph.

“Bất kể phải làm gì, hãy tiêu diệt đơn vị xâm nhập đó!”

Chiến thắng trước Sylph.

Tôi sẽ đánh bại cô ta và giành lại hòa bình.

Với quyết tâm vững chắc đó, tôi ra lệnh cho mọi người.

Có lẽ tôi hơi tự tin quá.

Đối thủ của tôi là Sylph Nova, thiên tài của thế kỷ.

Chúng tôi biết cô ấy sẽ sử dụng chiến thuật xâm nhập nhưng…

Tại sao tôi lại cho rằng cô ta sẽ không phát triển hoặc thích nghi chiến lược của cô?

“…Thiếu tá Touri! Trung sĩ Nauman đã bị quân ta của chúng ta bắn!”

“Cái gì?”

Tôi đã đứng hình khi nhận được báo cáo chỉ vài phút sau khi ra lệnh.

Chúng tôi vẫn chưa giao chiến với kẻ thù nên Đại đội Gavel không thể chịu bất kỳ thương vong nào.

Ha ha … Tôi xin lỗi vì đã để lộ mặt xấu xí của tôi cho cô thấy, Thiếu tá ạ.”

“Trung sĩ Nauman, chuyện gì đã xảy ra vậy?!”

Khi tôi đến, Nauman đã bị bắn nhiều phát và bị thương nặng.

Một số xác chết cũng nằm rải rác xung quanh tường chiến hào.

“Tôi nghe một người lính Austin ở khu vực lân cận nói rằng anh ta có một báo cáo cần phải thực hiện, và khi tôi cho anh ta vào, thì chuyện đã xảy ra như thế này.”

“Tại sao một người lính Austin lại bắn anh?”

“Tôi không nhận ra khuôn mặt của người lính đó. Có lẽ kẻ địch đã cải trang thành lính Austin…”

Đúng.

Vào ngày này, Sylph Nova đã ra lệnh cho lực lượng xâm nhập của mình đánh cắp và mặc đồng phục Austin.

“Tôi đã mất cảnh giác và để tên lính đó trốn thoát… Tôi… không có gì để bào chữa.”

“Thật nực cười! Bọn họ không sợ bị đồng đội bắn sao, Sylph?!”

Ngụy trang thành kẻ thù trên chiến trường là một chiến thuật phổ biến.

Tuy nhiên, khi nói đến chiến thuật xâm nhập, việc cải trang trong quân phục của kẻ thù là hành động liều lĩnh.

Bởi vì mục đích của lực lượng xâm nhập chỉ là phá vỡ hậu phương, mục tiêu chính là để lực lượng tiếp theo chiếm đóng khu vực.

Nếu họ cải trang thành lính Austin, họ có nguy cơ bị chính quân đội của mình bắn khi đang tiến đến.

“Này, Touri, cô sẽ làm gì?!”

“Umm, uh …”

“Chúng ta thậm chí còn không thể biết được ai là kẻ thù nữa!”

Trước hết, chiến thuật xâm nhập đã đủ mạnh mà không cần dùng đến những thủ đoạn như vậy.

Không một vị chỉ huy bình thường nào lại mạo hiểm làm phức tạp một chiến lược hiệu quả như vậy.

Nhưng nếu Sylph nhận ra kế hoạch của tôi thì sao?

“A-Ah…”

Không, cô ấy chắn chắn đã nhận ra. Nếu không, cô ấy sẽ không bao giờ áp dụng chiến thuật mạo hiểm như vậy.

Sylph hẳn đã phát hiện ra vì đội hình của chúng tôi và bị chúng tôi dẫn vào đây, nên chỉ thị cho quân lính của cô ta ngụy trang.

Cô ta biết tôi đang nhắm vào lược lượng xâm nhập của cô ấy.

Thì ra đây là cảm giác khi đối mặt với một thiên tài chiến tranh.

“Này, bình tĩnh nào, Touri! Chúng ta phải làm gì đây?!”

“…”

Một cơn chóng mặt ập đến với tôi.

Tiếng la hét của đồng đội tôi vang vọng khắp không trung, khiến tôi cảm thấy như thể cơ thể mình đang bị xé nát.

“Trung sĩ Nauman… Cứ thế này.”

“Puku! Puku!!”

“…! Tôi sẽ ra lệnh ngay lập tức!”

Khi tôi tỉnh lại, Argie đã cuống cuồng lấy dụng cụ khâu và bắt đầu điều trị cho Nauman.

Cơ thể anh đầy vết thương do đạn bắn, nhưng huyết áp vẫn ổn định.

Với kỹ năng của mình, Nauman vẫn có thể sống sót.

“Thiếu tá Touri! Chúng ta phải làm sao đây?!”

“Tệ quá, tiếng la hét khắp nơi! Hàng ngũ của chúng ta hỗn loạn rồi!”

Nhưng điều đó chỉ xảy ra nếu tôi từ bỏ quyền chỉ huy và tập trung hoàn toàn vào ca phẫu thuật của Nauman.

Nhìn xung quanh, lực lượng Austin đã rơi vào tình trạng hỗn loạn hoàn toàn, với phe ta bắn lẫn nhau ở nhiều nơi.

“Touri, nhanh ra lệnh cho chúng tôi đi!”

“…”

Tôi nên làm gì?

Tôi là chỉ huy chịu trách nhiệm cho mạng sống của mọi người.

Tôi không thể chỉ tập trung vào Nauman.

“Kiểm tra tiền tuyến! Coi chừng bất kỳ đơn vị nào có hành vi kỳ lạ!”

“Đã hiểu…”

Nhưng nếu Sylph là đối thủ của tôi…

Đến thời điểm này, rất có thể chúng tôi đã bị “chiếu tướng”.

“Này, cái quái gì thế kia?!”

“Có chuyện gì thế?”

“Tình hình ở tiền tuyến…”

Tôi đã hoàn toàn bị đánh bại.

Tôi nghĩ chúng tôi có thể chịu mất một chiến hào nếu có thể đánh bại đội tinh nhuệ của Sylph.

Nhưng bây giờ kế hoạch của tôi đang bị chế giễu bởi một chiến lược đối phó hoàn hảo.

“Touri, có vẻ như đang có một cuộc giao tranh hỗn loạn giữa lực lượng của chúng ta và kẻ thù ở tiền tuyến.”

“Sao lại có thể xảy ra được?!”

Đây là Sylph Nova.

Đây là Phù thủy của Chiến hào.

“Có vẻ như một nhóm quân của chúng ta đang tiến về vị trí của Flamel.”

“Ai đã ra lệnh đó?!”

Bây giờ tôi hiểu tại sao Bern Valou lại mất bình tĩnh và phát điên.

Đây là một chiến thuật sắc bén đến mức khiến bạn muốn nói rằng: “Cô đùa tôi đấy à?!”

“Có khả năng họ đã chiếm được trạm liên lạc của chúng ta và ra lệnh sai bằng tiếng Austin.”

“…!”

Một chiến lược gia quân sự và sĩ quan tham mưu sử dụng những chiến lược bất ngờ để giải quyết mọi việc chỉ bằng một đòn duy nhất.

Cô không có ý định cẩn thận xâm nhập từng chiến hào một bằng chiến thuật xâm nhập.

Hôm nay, mục tiêu của cô là chấm dứt trận chiến khi mới bắt đầu bằng một chiến dịch duy nhất.

“Lệnh từ Bộ Tổng tham mưu! Thiếu tá Curley có ra chỉ thị gì không?”

“Không có… Chưa có gì đến cả…”

Đây là một thất bại hoàn toàn về mặt chiến lược.

Bern Valou, người đã trốn tránh và chống lại âm mưu của cô cho đến tận bây giờ, hiện đang thụ án ở địa ngục.

So với Sylph, năng lực tham mưu của chúng tôi kém hơn rất nhiều.

“Touri, chúng ta phải làm sao đây? Có nên rút lui không?”

“…”

Nếu chúng tôi để mất vị trí này, Sylph sẽ đột phá và tiến vào nội thành Winn.

Nếu điều đó xảy ra, hy vọng dành cho Austin mà Bern đã đánh đổi bằng mạng sống của hắn sẽ tan thành mây khói.

Có cách nào để chống lại chiến lược của Sylph không…?

Gugh… Anna, Papa chắc chắn sẽ sống sót—”

“Pp-puku! Đừng nói nữa!”

Tôi không nghĩ ra được điều gì cả.

Nếu tôi không nghĩ ra được giải pháp nào thì chúng tôi nên rút lui.

Chúng tôi nên từ bỏ tuyến phòng thủ ở đây.

Không còn nghi ngờ gì, hôm nay tôi đã thua Sylph.

Nhưng dù có bị thiệt hại lớn đến đâu thì quan trọng nhất là chúng tôi không được để chiến hào bị phá vỡ.

Thêm nữa, nếu chúng tôi rút lui về phía sau, chúng tôi sẽ có thể chữa trị cho Nauman.

Urgh, ugh!”

“Nếu cô không nghĩ ra được kế hoạch nào thì chúng ta nên rút lui. Ra lệnh đi, Touri!”

“Thiếu úy Gavel…”

Nếu tôi không thể lãnh đạo hiệu quả thì chúng tôi nên rút lui.

Cứu được một đồng minh còn hơn là ngoan cố giữ một vị trí đã bị hủy diệt.

Nhanh chóng rút lui và tiến hành phẫu thuật cho Nauman ở một địa điểm an toàn hơn.

“Được, vậy thì…”

Tôi có thể cứu Nauman, một chiến binh kỳ cựu và là một người đàn ông tận tụy với gia đình.

Tôi cần phải ban hành lệnh rút lui cho tất cả mọi người ở đây—

“Austin muôn năm!”

Đột nhiên, tôi nhìn thấy thứ gì đó phản chiếu trong gương trinh sát.

Có một đơn vị Austin đang lao thẳng vào chiến hào của địch trên chiến trường.

Quân phục của họ đẫm máu, và họ hét lên những tiếng giận dữ khi lao vào phòng tuyến của kẻ thù.

“…”

Tất cả các thành viên trong đơn vị đều bị thương nghiêm trọng, quần áo và trang thiết bị của họ đều rách nát.

Tuy nhiên, họ vẫn không đánh mất tinh thần chiến đấu và dũng cảm tấn công.

────Và kỳ lạ thay, đơn vị đó không hề bị kẻ địch bắn.

“Đại đội Gavel, đây là lệnh của tôi gửi đến mọi người.”

…À.

Tôi đã nhận ra.

“Vui lòng cởi đồng phục ngay lập tức.”

“Hả?!”

Ngay khi nhận ra, tôi lập tức cởi áo ra và chỉ mặc độc chiếc áo lót.

Tôi ra lệnh cho những người lính xung quanh làm như vậy.

“Trung sĩ Nauman, tôi xin lỗi. Nếu bây giờ tôi không giúp anh điều trị, có lẽ anh sẽ…”

“…Vâng. Tôi… đã chuẩn bị rồi.”

Tôi không nhìn vào mắt Nauman mà chỉ lặng lẽ xin lỗi.

Có vẻ như anh đã hiểu, anh bật ra tiếng cười đau đớn pha lẫn máu.

“Thiếu tá Touri.”

“Có chuyện gì vậy, Trung sĩ Nauman?”

“Tháng tới, hãy gửi cho Anna một ít mỹ phẩm chất lượng cao từ bố nó nhé.”

“…Tôi hiểu rồi.”

“Hôm nay là sinh nhật nó.”

Cuối cùng, tay của Argie ngừng chuyển động.

Máu của Nauman không thể cầm được, huyết áp của anh giảm xuống và sắc mặt tái nhợt của cái chết bao trùm lấy anh.

“Guh…aaagh──Gahhhhhhhh.”

“Pp-puku.”

“Cảm ơn Argie. Đủ rồi.”

Nói xong, tôi rút súng ra khỏi thắt lưng.

Tôi nhắm vào Nauman đang quằn quại đau đớn và ôm chặt bụng.

“Tạm biệt, Nauman.”

“Bố xin lỗi, Anna… Bố xin lỗi vì không thể dành nhiều thời gian hơn cho con, bố xin lỗi—”

Tôi không thể chịu đựng thêm nữa khi thấy anh phải chịu đựng nên đã cho anh yên nghỉ.

.

.

.

“…Touri.”

“Thiếu úy Gavel. Anh có thấy chiến hào Flamel địch không?”

Tôi hỏi Thiếu úy Gavel sau khi bắn vào trán Nauman.

“Anh có để ý rằng chúng chỉ không tấn công một số đơn vị nhất định không?”

“Cái gì?”

Sylph Nova không phải là kiểu người coi cấp dưới của cô như đồ dùng một lần và bỏ mặc họ chết.

Cô hẳn đã chuẩn bị một kế hoạch để đảm bảo đội quân tinh nhuệ của cô trở về an toàn.

“Tôi sẽ chỉ huy Trung đội Nauman. Lính công binh sẽ đứng chờ, còn lính xung kích sẽ đi cùng tôi.”

“N-Này, cô thực sự…?”

“Đúng. Tôi đi đây.”

Và lần này đó chính là sai lầm của Sylph Nova.

Có vẻ như cô ta đã đọc được kế hoạch của chúng tôi và vượt qua, nhưng khi làm như vậy, cô ta đã lộ một điểm yếu.

“Cô định làm gì thế, Touri? Chúng ta sẽ bị áp đảo bởi quân số của chúng mất.”

“…Cắt xác Nauman bằng con dao quân đội của anh và bôi máu và thịt của Nauman lên người anh.”

“Cái gì?!”

Không đợi phản ứng, tôi rạch bụng Nauman đã chết.

Máu vẫn còn ấm của anh bao phủ cánh tay phải của tôi.

“Tôi nghĩ kẻ địch đang phân biệt lính Austin thật và lính xâm nhập bằng máu. Trước đó, một tiểu đội lính Austin đẫm máu đã tấn công chiến hào địch mà không hề bị bắn.”

“Cô có chắc là như vậy không?!”

“Đơn vị Austin đó thật kỳ lạ. Làm sao toàn thân họ lại đẫm máu trước khi giao chiến với lực lượng Flamel chứ.”

“…”

“Tôi tin rằng những người lính đẫm máu đang lao về phía chiến hào của Flamel thực chất là những lực lượng xâm nhập cải trang.”

Đúng vậy, Sylph đã có tín hiệu cho quân Đồng Minh để phân biệt các đơn vị cải trang của cô với quân Austin thực sự.

Dấu hiệu ư? Một dấu hiệu khó tin nhưng rõ ràng: Những người lính Austin đã thấm đẫm máu trước khi trận chiến bắt đầu.

“Kẻ thù có lẽ đã được lệnh không bắn vào những người lính Austin đẫm máu.”

Không có đặc điểm rõ ràng khác từ những đơn vị Austin đẫm máu này.

Vết máu cũng dễ dàng nhìn thấy từ xa, và trừ khi biết rõ mục đích đằng sau chúng, nếu không nó sẽ không gây nghi ngờ trên chiến trường.

Đó là dấu hiệu lý tưởng.

────Vậy thì chúng tôi nên tận dụng nó.

“…Nauman. Chúng tôi sẽ bảo vệ đất nước và gia đình anh. Xin hãy cho chúng tôi sức mạnh của anh.”

Tôi lặng lẽ xin lỗi Nauman và cầm lấy máu và thịt của anh ấy trên tay.

Tôi bôi nó khắp quân phục, phủ kín vai bằng màu đỏ thẫm, rồi nói chuyện với những người lính xung quanh.

“Toàn quân, hãy nhuộm máu lên quân phục của các anh trước khi máu của Nauman khô đi.”

“Này, cô…”

Tôi đã thí mạng Nauman, và nhờ đó, kế hoạch này đã ra đời.

Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này, Austin sẽ không thể phá vỡ được chiến thuật xâm nhập của Sylph và sẽ phải chịu sự kiểm soát của cô ta.

Vợ và con gái của Nauman cũng sẽ rơi vào tay kẻ thù.

────Tôi sẽ không để điều đó xảy ra.

“Đây không phải là điều tôi dự định ban đầu, nhưng chúng ta vẫn sẽ thắng.”

Nói xong, tôi tập hợp những người lính đã bôi đầy máu lại.

Tôi nhìn ra ngoài chiến hào, về phía vị trí của Flamel.

“Toàn quân, chuẩn bị chiến đấu. Tôi sẽ dẫn đầu.”

…Lần đầu tiên sau một thời gian, tôi không phòng thủ mà tấn công.

Thật điên rồ khi băng qua chiến hào và xung phong qua đồng bằng mà không có gì bảo vệ chúng tôi.

“…Xung phong!!!”

“Xung phong!!!”

Tôi đặt chân lên mép chiến hào và chạy lên.

Phía trước chúng tôi, ánh súng rực cháy như cực quang phương bắc.

────Hệt như Chiến tuyến Phía Tây năm ấy vậy.

-------------------

KHÔNGGGGGGGGGG Nauman! Tôi biết anh ấy tiêu đời rồi khi ông tác cho chúng ta thấy Nauman bị bắn.

-------------------

RIP Nauman…

Đây là lần đầu tiên sau cả Arc 9 mà một nhân vật khá gắn bó với chúng ta về mặt cảm xúc lại chết…

“Hello darkness, my old friend...”