Sau khi chào vị chỉ huy già, tôi có cơ hội quan sát quá trình huấn luyện của những người lính Pauland.
Pauland nổi tiếng với lực lượng kỵ binh của họ. Tôi lo rằng họ có thể bỏ bê tập luyện sử dụng hỏa khí, nhưng…
“…Rất ấn tượng.”
“Tôi đã đích thân chọn những người quen sử dụng súng và đưa họ đến.”
Những người lính đến tiếp viện đã trải qua khóa huấn luyện tác chiến hiện đại.
Họ không hề tỏ ra ngần ngại khi sử dụng súng; hơn nữa, họ đang tích cực học hỏi.
“Họ là những tay súng bị đánh giá thấp ở quê nhà. Kỵ binh vẫn đóng vai trò trung tâm ở Pauland.”
“Tôi hiểu rồi.”
“Họ có động lực vì họ có thể vận dụng kỹ năng và giành được vinh quang. Đây là lần đầu tiên tôi tham gia một cuộc chiến xoay quanh hỏa khí, và tôi cảm thấy rất phấn khích.”
Ở Pauland, làm lính được coi là một “nghề dũng cảm” và kỵ binh xung phong được coi là đỉnh cao của chiến tranh.
Tuy nhiên, súng ống được coi là vũ khí của kẻ hèn nhát, vì vậy những người lính súng trường ở Pauland bị coi là khá tầm thường.
Nhưng hiện nay, kỵ binh đã lỗi thời và lính súng trường mới là lực lượng đóng vai trò trung tâm.
Khi nghe điều này, nhiều tình nguyện viên từ các đơn vị súng trường đã đến, háo hức muốn học những chiến thuật mới nhất.
“…Tôi mong được hợp tác với anh trong trận chiến sắp tới.”
“Ngài có thể tin tôi.”
Chỉ huy Calvario cũng tỏ ra phấn khích trước viễn cảnh “đấu súng”.
Anh rất vui mừng khi được chứng minh lòng dũng cảm trong trải nghiệm chiến tranh hiện đại đầu tiên của quân đội Pauland.
“Vinh quang cho tương lai của những người lính Pauland!”
“Xin vinh dự được ở cùng quân đội của anh.”
Tôi không phủ nhận lời nói của Calvario.
“…”
Không có vinh quang trong chiến tranh chiến hào. Chỉ có những ngày ảm đảm, khắc nghiệt và đau đớn chờ phía trước.
Nhưng không cần phải nói trước với họ điều đó. Chỉ lời nói thôi thì không thể truyền tải hết được.
Chẳng bao lâu nữa, họ cũng sẽ hiểu cả thôi.
.
.
.
“Quân tiếp viện từ Công quốc Daria đã tới.”
“Hiểu rồi. Tôi sẽ đi chào họ.”
Theo cùng một cách, quân tiếp viện từ nhiều khu vực khác nhau đã bắt đầu tập trung tại Austin.
Lực lượng liên hợp từ các nước xung quanh, bao gồm cả Pauland, lên tới 15.000 quân.
Ngoài ra, dự kiến sẽ có 30.000 quân tiếp viện đến từ Sabbath.
Chính quyền Austin vô cùng bận rộn trong việc xử lý việc để tiếp nhận lực lượng tăng viện này.
“Lực lượng tiên phong của Sabbath dự kiến có một vạn người. Trại lính thế nào rồi?”
“Chúng ta sẽ cho họ ở khu đồng bằng gần nguồn nước.”
“Việc chuẩn bị cho buổi tiếp đón diễn ra thế nào rồi?”
“Chúng tôi dự định tổ chức một bữa tiệc tại một công viên ở Winn. Sau đó, họ sẽ đến trại.”
Những viện quân hướng đến đây đều dũng cảm và đáng tin cậy.
Trong số đó, lực lượng chiến đấu mạnh nhất chắc chắn là lực lượng tiếp viện từ Sabbath.
Lực lượng Sabbath được chỉ huy bởi Tướng Truk lừng danh, một vị chỉ huy nổi tiếng đã gây khó khăn cho Sylph bằng hệ thống phòng thủ vững chắc của ông.
Ông là một vị chỉ huy cực kỳ giỏi phòng thủ, khiến ông trở thành vị tướng hoàn hảo cho cho Trận phong thủ Winn
Tuy nhiên, quân tiếp viện Sabbath đã đến trễ phần nào do một số bất ổn nội bộ trong nước.
Nếu không có lệnh ngừng bắn thì họ sẽ không thể đến kịp trận chiến quyết định.
Nên đáng để tôi mạo hiểm.
“Có chuyện gì vậy? Có phải bọn họ đã xung đột với phe phản đối tiếp viện không?”
“Không. Tôi chưa nghe chi tiết, nhưng… có lẽ hơn thế nữa.”
Nếu quân tiếp viện Sabbath đến kịp, sẽ không vấn đề gì khi đối mặt với trận chiến quyết định.
Theo kế hoạch ban đầu, chúng tôi sẽ sử dụng ác ý mà Bern để lại để chống lại lực lượng Đồng minh.
…Tôi vô tư nghĩ thế.
“Tôi nghe nói có một cơn dịch vừa bùng phát ở Sabbath.”
“Một bệnh dịch?”
“Đúng vậy. Có vẻ như đó là lý do tại sao họ lại đến trễ.”
Tuy nhiên, mọi việc hiếm khi diễn ra theo đúng kế hoạch.
Năm đó, Austin đã phải hứng chịu một trong những thảm họa thiên nhiên tồi tệ nhất trong lịch sử ngay thời điểm quan trọng.
…Chiến lược của Bern có cơ hội thành công khá cao.
Trên thực tế, tôi chắc chắn rằng nó sẽ thành công.
Cho đến khi thảm họa đó tàn phá khắp Austin.
.
.
.
Có lẽ đây là cơn thịnh nộ của Chúa.
Một hình phạt cho chúng tôi, những kẻ đã bị chiến tranh làm cho mù quáng và đổ máu vô tội vạ.
Bất kể phương pháp giết người của chúng tôi có hiểu quả đến đâu thì đều bị phá hủy nếu chúa muốn.
“Tôi nghe nói nó gây viêm phổi rất nghiêm trọng.”
Vào năm Thế chiến kết thúc, một loại dịch bệnh bắt đầu lây lan.
Đây là căn bệnh truyền nhiễm chết người nhất trong lịch sử loài người.
Căn bệnh ác mộng đã tàn phá vô số quốc gia - đại dịch “Cúm Chaim”.
Nguồn cơn của đại dịch này được cho là một quốc gia ở phía đông tên là Chaim
Vì một học giả đến từ Chaim đã công bố sự tồn tại của căn bệnh này nên nó được gọi là Cúm Chaim.
Tuy nhiên, xét đến tình hình xã hội lúc bấy giờ, Austin hay Sabbath không thể tuyên bố: “Một dịch bệnh đang lây lan trong đất nước chúng ta”.
Vì làm như thế sẽ sẽ để lộ điểm yếu của họ và sẽ khiến họ bất lợi khi đàm phán.
Vì vậy, họ đã che giấu virus, và Chaim, quốc gia không liên quan gì đến cuộc chiến, cuối cùng lại công khai sự việc.
Cho đến ngày nay, nguồn gốc chính xác của loại virus này vẫn chưa rõ.
Cúm Chaim được cho là một loại đột biến của loại virus mùa đông bùng phát hàng năm.
Với khả năng lây nhiễm cực kỳ cao, ngăn chặn đại dịch trong điều kiện vệ sinh vào thời đó là không thể.
Đó là một cơn ác mộng mà chỉ có thể được mô tả bằng từ “thảm họa”.
…Tuy nhiên, vào thời điểm đó, tôi không hề biết rằng một căn bệnh truyền nhiễm khủng khiếp như vậy đang lây lan.
Khi nghe nói có dịch bệnh bùng phát tại Sabbath, tôi thờ ơ nghĩ rằng: “Trong trận Josegrad cũng có dịch cảm lạnh.”
Dịch bệnh bùng phát tại Sabbath đã nhanh chóng lan đến Austin.
Nguyên nhân là do Austin và Sabbath đang tích cực giao thương với nhau.
Đặc biệt, chính quyền Hội đồng Công nhân đã xuất khẩu thực phẩm và đạn dược sang Austin theo chính sách của quốc gia.
Vì nguồn cung lương thực chúng tôi phụ thuộc vào Sabbath không thể tránh khỏi virus lây lan.
“Một dịch cảm lạnh nghiêm trọng cũng đã bắt đầu lan rộng ở Austin.”
Đúng như dự đoán, ngay khi tin đồn về bệnh dịch bắt đầu lan truyền, dịch cảm lạnh cũng bắt đầu lây lan ở Winn.
Tuy nhiên, dù tốt hay xấu, dân số Winn đã giảm quá nhiều đến mức hệ thống y tế của thành phố không sụp đổ trong đợt bùng phát ban đầu.
“Cách ly bệnh nhân tại khu vực cách ly.”
“Được phép bắn những kẻ chống cự ngay tại chỗ.”
Bộ Y tế Quân đội Austin… Giám đốc Reitalyu ngay lập tức ủng hộ chính sách cách ly.
Dưới sự chỉ đạo của bộ y tế, các khu vực cách ly đã được thành lập tại Winn để kiểm soát dịch bệnh.
Tuy nhiên, chính sách cách ly vào thời điểm đó chỉ đơn giản là để bệnh nhân trong những tòa nhà có nước uống.
Nhiều bệnh nhân đã chết trong cô đơn tại những cơ sở đó, người bê bết máu và đờm, bị bỏ mặc không ai chăm sóc trong thời gian dài.
Vì không muốn đẩy người bệnh vào tình cảnh khổ cực như vậy, nhiều gia đình đã giấu người bệnh trong nhà.
Kết quả là dịch bệnh không được kiểm soát và tiếp tục lây lan.
“…Tệ quá.”
Vì vậy, trong khi chống lại dịch bệnh, chính phủ vẫn tiến hành đàm phán hòa bình.
Thật không may, Đồng minh đã đưa ra các điều khoản bao gồm “Thành lập Chính phủ Sabbatian đích thực” và cả hai bên đều từ chối nhượng bộ, dẫn đến đổ vỡ trong các cuộc đàm phán.
Cho dù là do Sylph thuyết phục được những người xung quanh hay không thì chính phủ của Hội đồng Công nhân vẫn không được Đồng minh công nhận.
…Nói cách khác, chúng tôi phải chiến đấu để giành chiến thắng.
“Chúng ta đang thiếu quân. Chúng ta không thể thiết lập mạng lưới phòng thủ với số quân này.”
“Chúng ta có thể yêu cầu Liên đoàn Sabbath gửi thêm quân tiếp viện không?”
Điều này tạo ra xung đột giữa một phe gồm Austin, các quốc gia xung quanh Austin và chính quyền Quốc hội Công nhân với phe còn lại là cựu chính phủ Sabbath và liên minh Flamer-Aerys.
Tổng lực lượng chiến đấu của Austin là 75.000 người. Lực lượng Đồng minh ước tính khoảng 300.000 người.
Tuy nhiên, vào thời điểm này, khoảng 10% quân lính Austin đã mất khả năng chiến đấu vì bệnh tật, và 30.000 quân Sabbath thậm chí còn chưa tới nơi.
Sự chênh lệch về sức mạnh quân sự ngày càng gia tăng và chính quyền Austin hẳn đang rất lo lắng.
Khi lệnh ngừng bắn kết thúc, quân Đồng minh tiếp tục cuộc xâm lược.
Ước tính rằng họ sẽ tới Winn trong khoảng một tháng.
Khi quân đội Austin bị tàn phá bởi dịch bệnh, không còn cơ hội chiến thắng.
Đúng là cũng có quân đội từ các quốc gia nhỏ như Pauland, nhưng sức mạnh quân sự của họ không đáng kể.
Chúng tôi phải nhanh chóng hội quân với lực lượng Sabbath và chuẩn bị phòng thủ.
“…Uh, ugh.”
“Ngài Iris?!”
Vào thời điểm quan trọng như thế.
Đúng lúc chúng tôi sắp bước vào trận chiến quyết định, cần phải đoàn kết toàn quân đội…
“Ngài Iris gục rồi!”
“Đưa ngài ấy tới bộ y tế!”
“Chúng ta không thể để ngài ấy chết!”
Tôi không biết mình bị nhiễm virus từ đâu.
─────Nhưng tôi cũng bị cúm Chaim và ngã quỵ.
.
.
.
“Khụ, khụ .”
Tôi không thể ngừng ho dù đã làm mọi cách.
Chỉ nằm xuống cũng khiến đờm trào ra, và tôi ho dữ dội như thể bị nghẹn.
“Hah, hah…”
Tôi ngay lập tức được đưa đến bộ y tế, được Reitalyu khám và đưa vào bệnh viện dành cho sĩ quan.
Tôi được đối xử như một VIP và được đưa vào một phòng riêng, nơi tôi phải mất nhiều ngày không ngủ trên giường.
Tiếng thở của tôi khàn đến nỗi tôi không thể tin đó là tiếng thở của tôi.
Thật khó thở, như thể đang ở dưới nước, và mỗi lần ho khiến tôi cảm thấy như đang ngạt thở.
Nhưng khi tôi cố hít thở, đờm lẫn máu trào lên khiến tôi lại ho.
Tôi muốn thở, nhưng cơn ho khiến tôi không thể hít thở dễ dàng.
Khí quản của tôi như bị rách, máu đỏ tươi lẫn với đờm, để lại vị sắt ở phía sau cổ họng.
“Ngài Iris, tôi mang đồ ăn đến cho ngài đây.”
“…Hah, hah.”
Tôi đã dành cả ngày lẫn đêm ngồi trên giường thở hổn hển.
Đây được gọi là chứng khó thở khi nằm, trong trường hợp viêm phổi nặng, người bệnh sẽ thở dễ hơn khi ngồi.
Ngồi giúp tim bơm máu dễ dàng hơn và ngăn ngừa đờm làm tắc nghẽn đường thở.
…Ngồi cả ngày có nghĩa là tôi không thể nằm xuống.
Dù tôi có buồn ngủ đến đâu hay muốn ngất đi đến đâu, tôi vẫn tiếp tục khạc đờm trong căn phòng trống.
Tôi biết rằng ngay khi tôi nằm xuống, cơn ho sẽ trở nên dữ dội và tôi sẽ không thể thở được.
Đêm qua, tôi vô tình nằm xuống và ga trải giường bị ướt đẫm đờm lẫn máu.
Tôi không thể mắc phải sai lầm tương tự nữa.
Vì thế, tôi ngồi đó, mặt vô cảm, bị nỗi sợ ngạt thở bủa vây.
“Ừm, âm thanh từ ngực em nghe tốt hơn một chút rồi.”
“Khụ, khụ.”
Khoảng một tuần sau khi nhiễm bệnh, chứng viêm phổi của tôi cuối cùng cũng bắt đầu thuyên giảm và tôi có thể thở dễ dàng hơn.
“Touri… Không, ngài Iris. Nhiệt độ của em đã bình thường, và tiếng tim đập từ ngực cũng ổn. Em chắc đã ổn rồi~”
“Xin hãy gọi em là Touri, Reitalyu.”
May mắn thay, tôi đã có thể tự mình khỏi bệnh cúm Chaim.
Theo Reitalyu, mặc dù khá nghiêm trọng nhưng tôi còn trẻ và có đủ sức bền để vượt qua.
Tôi mừng vì tôi đã rèn luyện phổi của tôi qua chạy bộ.
“Em có thể quay lại làm nhiệm vụ từ ngày mai.”
“Cảm ơn chị.”
Khi một y sĩ bước vào giai đoạn hồi phục, họ có thể buộc bản thân phải hồi phục bằng cách sử dụng [Heal] nhiều lần.
Vì thế các quân y có xu hướng quay trở lại làm nhanh hơn.
“…Vậy thì em hãy chăm sóc bản thân nhé.”
“Vâng.”
Tôi bắt tay Reitalyu và được xuất viện an toàn.
.
.
.
Và thế là tôi đã có mặt tại Trụ sở Bộ Tổng tham mưu lần đầu tiên sau một tuần.
Tôi không thể nghĩ tôi sẽ phải vắng mặt một tuần vào thời điểm quan trọng như vậy.
Tôi quyết định từ giờ sẽ cẩn thận hơn về sức khỏe của tôi và đến phòng Thiếu tá Curley.
“Lâu rồi không gặp. Iris Valou đã trở lại.”
“Ôi, ngài Iris.”
Thiếu tá Curley, trông hốc hác và xanh xao, chào tôi bằng đôi mắt vô hồn.
…Hình như nhiều sĩ quan cũng đã xin nghỉ phép. Khối lượng công việc chắc hẳn khủng khiếp lắm.
Ngay khi tôi định xin lỗi vì sự bất tiện này…
“Chúng ta hiện đang ở trong tình huống rất nghiêm trọng.”
“…Có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Vâng.”
Anh ta vẫn giữ vẻ mặt nhợt nhạt.
Với vẻ mặt cam chịu, anh ta rút ra một lá thư.
“…Có vẻ như kế hoạch của ngài Bern khó có thể thực hiện được.”
Sau khi đọc lá thư anh đưa cho tôi, trong đó viết: “Kính gửi Tham mưu trưởng Quân đội Austin…”
“Lực lượng Sabbath đang phải gánh chịu một dịch bệnh khiến họ khó có thể tiến quân.”
Một trận dịch đã bùng phát trong lực lượng tiên phong của Sabbath, gây ra nhiều thương vong.
Hơn nữa, tại thủ đô Josegrad của Sabbath, các bệnh viện đều quá tải vì số lượng bệnh nhân.
“Có khả năng là họ sẽ không thể gửi quân tiếp viện và có thể phải rút lui…”
“…”
Bị nhiễm một loại dịch bệnh chưa rõ, quân tiếp viện của Sabbath sẽ không thể hỗ trợ kịp thời cho Austin.
Ít nhất, quân tiên phong sẽ không đến kịp ngày diễn ra trận chiến quyết định đã định.
“Cho dù kế hoạch của ngài Bern có tuyệt vời đến đâu, nếu chúng ta không có đủ nhân lực, thì không ffể chiến đấu.”
“…”
Và nếu quân tiếp viện của Sabbath không đến kịp thì sao?
“Với tình hình này, thất bại là điều không thể tránh khỏi.”
Điều này có nghĩa là cơ hội chiến thắng của Austin đã hoàn toàn biến mất.
Và như thế, sợi chỉ mỏng manh để xoay chuyển mọi thứ mà Bern đã dệt và chúng tôi đã gắn kết lại đã đứt.
----------------------
Eng TL: Rõ ràng đây chỉ là dịch cúm Tây Ban Nha xảy ra vào cuối Thế chiến thứ nhất.
Cúm Chaim trong chương này là cùng một loại trong chương 101 khi họ hành quân đến Josegrad.
Tôi cũng gần như chắc chắn rằng đây chính là cách Remi chết và Sabbath sụp đổ vào một cuộc nội chiến.
----------------------
Làm bao nhiêu chuyện rồi...

