Vào ngày thứ ba tôi ở lại bộ chỉ huy tiền tuyến của quân Đồng Minh,
Cuối cùng tôi đã gặp được người phụ nữ tôi mong chờ bấy lâu.
Cô gái tốt bụng đã lấy đi mọi thứ quý giá của tôi.
────Kẻ thù của Rodri yêu dấu của tôi.
“…Thật lòng mà nói, ta không biết cô đang nghĩ gì nữa.”
Sylph đã cao hơn trong thời gian chúng tôi xa nhau, khiến cô ta trông trưởng thành hơn.
Đôi mắt xanh thẳm của cô vẫn như trước, mái tóc dài óng ả dài đến eo, tạo nên sự tương phản nổi bật với bộ quân phục màu đỏ thẫm.
“Ta như kẻ ngốc vì đã lo lắng lâu như vậy. Loại phụ nữ như cô, đúng là…”
“Ô kìa, một cô gái thông thái như cô cũng biết lo lắng à?”
“Đúng vậy, ta đã lo lắng khá lâu đấy. Xem nên giết cô như thế nào.”
Giọng nói của Sylph Nova pha lẫn sự kinh ngạc và bối rối.
Ánh mắt lạnh lùng của cô nhìn chằm chằm vào cơ thể tôi.
“Không có khả năng nào bọn ta sẽ thua Austin đâu. Chiến thắng cho bọn ta là chắc chắn.”
“Cô khá tự tin nhỉ.”
“Ta chỉ lo rẳng con ‘quái vật’ đó lại làm điều gì đó ngoài sức tưởng tượng của ta thôi.”
Môi cô nhếch lên thành một nụ cười khinh bỉ, má cô đỏ bừng và hơi thở trở nên hỗn loạn.
Sylph trông có vẻ phấn khích khi thấy tôi đứng trước mặt cô ấy như một con cá trên thớt.
“Ta chỉ nghĩ đến cách để giết cô, hoặc là tránh xa cô.”
“…Cô muốn giết tôi đến vậy à?”
“Ta đã chuẩn bị rất nhiều chiến lược và thêm rất nhiều sự chuẩn bị khác. Tất cả chỉ để nghiền nát cô trên chiến trường.”
Đôi mắt cô lạnh lùng và vô cảm—đôi mắt bị nhấn chìm bởi sự điên cuồng của chiến tranh.
Chút tỉnh táo còn sót lại của Sylph cách đây ba năm đã không còn nữa.
Đứng trước mặt tôi đây chỉ là một hình nộm sân khấu thể hiện “thiên tài chiến thuật” với hình hài Sylph.
“Ta không thể tin được là cô lại chìa cổ ra cho ta cắt. Austin đúng là toàn bọn ngốc.”
Cô chỉ còn là một cỗ máy chiến tranh.
Có vẻ như cô ta đến để bắn tôi sau khi nghe tin tôi đi theo phái đoàn ngoại giao.
“Cô định bắn tôi à?”
“Chẳng có lý do gì để ta không giết cô cả. Cô bị ngu à?”
Mắt cô trông không hề do sự.
Cô tin chắc rằng giết tôi là đúng đắn và cần thiết.
“Chết đi.”
Theo hiệu lệnh của cô, cấp dưới của Sylph tàn nhẫn chĩa súng vào chúng tôi.
Nếu cô ta hạ tay xuống, chỉ còn hai cái xác nằm đây.
“Tham mưu trưởng Sylph Nova! Xin đừng tự ý hành động!”
“Số phận của họ vẫn đang được thảo luận.”
“Im lặng.”
Những người lính Flamel đang canh gác bắt đầu hoảng sợ trước hành động đột ngột và bạo lực của Sylph.
Có vẻ như cô ấy tự ý đến đây để giết họ mà không thảo luận với Flamer hay Aerys.
────Phải, Sylph chính là kiểu phụ nữ như thế này. Đó là lý do tôi đến đây.
“À mà này, Sylph Nova. Về trận đấu cờ vua của chúng ta ở Sabbath.”
“…Có chuyện gì?”
“Trận đấu cuối cùng kết thúc với chiến thắng của tôi nhỉ?”
Tôi giữ bình tĩnh và bắt đầu xếp cờ.
Tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này từ rất lâu rồi.
Khoảng khắc Sylph bí mật đến gặp chúng tôi mà không thông báo cho Đồng minh.
“…Đấy chỉ là một trận đấu tập. Tôi chỉ để cô thắng thôi.”
“Tôi đã mạnh hơn một chút kể từ đó, cô biết không?”
Tôi ra hiệu cho nhà ngoại giao, rồi anh này nhường chỗ cho Sylph ngồi đối diện tôi.
Với một nụ cười khiêu khích, tôi liếc nhìn cô ấy.
“Tôi đã luyện tập chăm chỉ theo lệnh của cô. Không phải cô có trách nhiệm kiểm tra kết quả sao?”
“Cô bảo tôi ngồi xuống à?”
“Nếu cô định bỏ trốn thì cũng được thôi.”
“Hừ.”
Một chiêu khích tướng rẻ tiền, nhưng như thế là quá đủ.
Tôi biết rõ tính cách cô ta, không có cách nào cô từ chối.
“Lúc này ta giết cô lúc nào cũng được. Ta chiều ý cô một lát vậy.”
“Cảm ơn, Sylph.”
Cô ta sẽ không bỏ chạy nếu có người trực tiếp thác thức cô.
.
.
.
“Đã lâu rồi nhỉ Sylph. Tôi không nghĩ có ngày tôi lại được chơi cờ với cô lần nữa.”
“Ah, đúng vậy.”
Giữa vô số nòng súng, Sylph và tôi đã xếp xong các quân cờ và tung đồng xu.
Sau khi Sylph đoán đúng kết quả, cô cho phép tôi đi nước đầu tiên và ván cờ bắt đầu.
“Cô toàn đi mấy nước thừa thãi trong khai cuộc. Cô có thực sự học không đấy Touri?”
“Ừm, đại loại thế.”
Trận đấu diễn ra và Sylph luôn duy trì được lợi thế
Tôi đã học cờ vua rất kỹ, nhưng không cách nào tôi có thể thắng được Sylph.
“Thôi nào. Chiến thắng của ta gần như đã được định đoạt rồi.”
“Cô thực sự rất mạnh.”
“Này, cô đang chế giễu ta à?”
Sự kháng cự vô ích của tôi nhanh chóng bị nghiền nát, và trước khi kịp nhận ra, tôi đã ở trong tình thế vô vọng.
Ngay cả với một kì thủ nghiệp dư, rõ ràng là việc xoay chuyển tình thế này sẽ rất khó khăn.
…Sylph thực sự rất mạnh.
“Gần như là chiếu hết rồi. Chỉ cần ta không phạm sai lầm, cô không có cơ hội chiến thắng.”
“Có vẻ như vậy.”
“…Ta cứ tưởng cô sẽ chống cự dữ dội hơn chứ. Có chuyện gì thế?”
Cô ấy trừng mắt nhìn tôi với vẻ mặt thất vọng.
Tôi đoán là cô đang hy vọng có một trận đấu tốt hơn.
────Tuy nhiên, đó là điều tôi muốn truyền đạt.
“Chắc chắn là tôi đang ở thế bất lợi.”
“Bất lợi ư? Gần bị chiếu tướng hết cờ thì đúng hơn đấy.”
“Nhưng tôi mới là người sẽ chiến thắng.”
Tôi tuyên bố chiến thắng trong tình huống mà hầu hết quân cờ của tôi đã mất và tôi không còn khả năng phản công.
“…Cô đang nói vớ vẩn gì thế?”
“Tôi xin lỗi, Sylph. Tôi sẽ đánh bại cô.”
“Hmm?”
Sylph có vẻ mặt bối rối.
Có lẽ cô ta không hiểu những gì tôi nói.
“Nhân tiện, Sylph. Cô nghĩ sao về điều khoản hòa bình của chúng tôi?”
“Tôi chưa nghe nói gì cả. Cô chỉ chuẩn bị tài liệu cho Flamel và Aerys thôi.”
“Ồ vậy ư?”
Nghe vậy tôi khẽ cười khúc khích.
Mặc dù tôi chỉ làm theo kế hoạch do Bern Valou chuẩn bị, nhưng thật thú vị khi thấy cô ta trong lòng bàn tay tôi.
“Về cơ bản, đây là một lời đề nghị hòa bình gần như đầu hàng. Quốc gia Austin sẽ chỉ còn lại cho tiện lợi mà thôi.”
“Ồ? Vậy là cô thực sự muốn hòa bình à?”
“Đúng vậy. Những điều khoản hòa bình này rất có thể sẽ được Đồng Minh chấp nhận.”
Một trong những chiến lược của Bern là thúc đẩy thỏa thuận hòa bình này.
Chính phủ các nước Đồng Minh đã kiệt quệ vì chiến tranh, và phong trào phản chiến đang nổi dậy.
Tuy nhiên, Austin đã từ chối đầu hàng, khiến họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc xâm lược.
Thế nên nếu Austin đề xuất một “lời đề nghị hòa bình gần như đầu hàng”, sẽ không có lý do gì để từ chối.
Họ có thể giành chiến thắng mà không cần phải hy sinh thêm nữa.
“…Cô đang nghĩ gì vậy? Nếu cô đưa ra những điều kiện thuận lợi như vậy, cô nên chấp nhận đề nghị đầu hàng ngay lập tức.”
“Chỉ có một điều kiện mà tôi phải đề cập đến.”
“Tôi cũng thích như vậy, như vậy mọi việc sẽ dễ dàng hơn—”
Tuy nhiên, có một trò bẩn thỉu.
Một điều kiện rắc rối đã được thêm vào các điều khoản hòa bình gây ra khó khăn cho Đồng Minh.
Đây không phải là điều gây bất lợi cho bất kỳ quốc gia nào và là một điều kiện đơn giản có thể được thực hiện bất cứ lúc nào nếu họ muốn.
“Đây, Sylph. Đây là thư từ Remi Ulyakov, người đứng đầu Hội đồng Công nhân Liên bang Sabbath.”
“…Hả?”
“Nó chứa đầy những lời lăng mạ và oán giận nhắm vào cô. Xin hãy đọc nó.”
Tôi mỉm cười ngọt ngào và đưa lá thư của Remi.
Vào lúc đó, khuôn mặt của Sylph trở nên tái nhợt.
Cô hẳn đã nhận ra chuyện gì đang xảy ra.
“Các điều khoản hòa bình từ Liên bang Sabbath, đồng minh Austin, là…”
Đúng vậy, Austin đã thành lập một liên minh quân sự với Sabbath.
Hơn nữa, bằng cách tuyên bố tham gia chiến tranh, họ cũng có thể có tiếng nói trong các điều khoản hòa bình.
Nói cách khác…
“Sylph Nova sẽ bị bắt giữ và giao cho Liên bang Sabbath với tư cách là một đối tượng tình nghi.”
“Cô!!!”
Remi chỉ yêu cầu quân Đồng minh một điều duy nhất để có hòa bình với Austin: giao nộp Sylph Nova.
“…Ta không ngờ cô là một người phụ nữ gian xảo như vậy. Ta thật ngốc vì đã tin cô dù chỉ một chút thôi”
“Thật bất lịch sự. Anh trai tôi mới là người vẽ nên bức tranh này; tôi chỉ bị lợi dụng thôi.”
Trận chiến cuối cùng có thể tránh được bằng cách giao nộp Sylph.
Điều khoản này chắc chắn có lợi cho Đồng Minh.
Mục tiêu của cô là chiếm lấy các vùng lãnh thổ phía bắc của Austin và tái lập cựu chính quyền Sabbath ở đó.
Vì cũng có lợi cho Đồng Minh nên điều kiện đó của Sylph đã được chấp nhận.
Tuy nhiên, nếu chính quyền Sabbath hiện tại nói, “Chúng tôi sẽ lập lại hòa bình nếu các người giao nộp Sylph”, cuộc thảo luận sẽ thay đổi đáng kể.
Mặc dù Sylph có kiến thức về chiến tranh chiến hào và sở hữu hiểu biết chiến thuật tuyệt vời, là lý do tại sao cô được chấp nhận, nhưng Đồng Minh không có lý do gì để nhận sự hỗ trợ của Sylph.
Bằng cách hợp tác với Arunoma, Sylph có được sức ảnh hưởng bất thường, nhưng nếu cô không có sự hậu thuẫn thì chỉ là một “cô gái trẻ giỏi chiến tranh”.
Trên thực tế, cô có thể bị coi là một nhân tố nguy hiểm khi chiến tranh kết thúc.
“Giờ sao? Cô định bắn tôi à?”
“…”
Tuy nhiên, đúng là Sylph cùng với Arunoma đã có những đóng góp to lớn cho Đồng Minh.
Do đó, nếu một hành động phản bội như vậy xảy ra, có thể phe của Arunoma sẽ rất bất mãn.
Hơn nữa, Sylph còn khá nổi tiếng vì là một trong những phụ tá thân cận của Arunoma.
Cô được quân đội công nhận là cộng sự thân cận của người anh hùng Arunoma.
Vì vậy, mặc dù có thể loại bỏ cô chỉ dựa trên tính toán lợi nhuận và thua lỗ, nhưng cảm xúc của những người lính lại không cho phép điều đó.
“Cô định giết tôi, một người đến cầu xin hòa bình tựa đầu hàng trong tình cảnh khốn cúng sao?”
“────!”
Nhưng trong tình huống như vậy, chuyện gì sẽ xảy ra nếu Sylph bắn tôi mà không hỏi ý kiến Aerys hay Flamel?
…Khả năng cô bị Arunoma bỏ rơi và loại bỏ sẽ tăng lên đáng kể.
Cho dù cô ta có muốn giết tôi đến đâu thì cô ta cũng không thể chống lại tôi được.
“Giờ thì, hãy tiếp tục ván cờ nhé. Cô sẽ làm gì, Sylph?”
“…Cô nghĩ ta có thời gian cho việc đó à?”
“Đúng vậy, cô nói đúng. Cô không có thời gian để nhàn nhã chơi cờ. Cô cần phải lập tức yêu cầu một cuộc họp với các chỉ huy của Flamel và Aerys và thuyết phục họ tiếp tục chiến tranh.”
Tôi tiếp tục nhìn Sylph với nụ cười nở trên môi.
Sau đó, tôi lại bất cẩn đi một nước nữa nữa.
“Giờ đến lượt cô rồi đấy, Sylph. Tôi đã đi nước cờ của tôi rồi.”
“…”
“Chúng ta chơi cờ tiếp nhé? Hay là cô chịu thua và rời khỏi đây?”
“…Ha ha, ha.”
Khuôn mặt cô đỏ bừng lên và trừng mắt nhìn tôi vì thái độ trêu chọc của tôi.
Sylph quả thực là một thiên tài. Dù có cố gắng thế nào đi nữa, không ai có thể đánh bại cô ấy trên bàn cờ.
Vậy nên, tôi quyết định thách thức cô ngoài bàn cờ. Sức mạnh của cô ta chỉ nằm trong giới hạn của ván cờ mà thôi.
“Cô nghĩ sao? Cảm giác thế nào khi cô chắc chắn về chiến thắng của cô, và rồi bị hất cẳng?”
Austin vẫn còn một con át chủ bài trong tay.
Đồng Minh mới là bên thua cuộc nếu trận này tiếp tục như thế.
Tôi định ngầm tuyên bố điều đó với Sylph.
“…Câm miệng.”
“Hả?”
Chắc hẳn điều này làm cô ấy thực sự buồn.
Sylph run lên vì tức giận và cô đập tay xuống bàn.
Sau đó, cô ấy dùng hết sức đá văng bàn cờ ra xa.
“Đây không phải là trò chơi, đồ ngốc!!”
“…”
“Chết đi, đồ ngốc!! Đồ sâu bướm lông lá!!”
Tức giận, Sylph lao ra ngoài.
Nhìn thấy cảnh này, đám thuộc hạ đều tỏ vẻ kinh ngạc, vội vàng đi theo sau cô.
…Cơn thịnh nộ của cô ấy vẫn còn đó.
“…Vậy ra đó là Sylph Nova sao? Nói thế nào nhỉ, cô ta khác xa với những gì tôi tưởng tượng.”
“Cô ấy khá trẻ con, đúng không?”
Mặc dù mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch, tôi vẫn nhẹ nhõm vì tôi vẫn sống sót.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy có chút thành tựu khi gieo hạt thành công.
“Tôi chắc chắn rằng chúng tôi đã có thể trở thành bạn tốt nếu chúng tôi gặp nhau vào thời bình.”
Tôi đã tự tin hơn một chút sau khi đánh bại cô ấy ở trận đấu vòng loại.
…Tuy nhiên, tôi cũng cảm thấy buồn khủng khiếp.
----------------
Eng TL: Touri và Bern đã hạ Sylph sấp mặt. Thật lòng mà nói, tôi mong đợi nhiều hơn từ cuộc gặp này (Sylph vẫn nghĩ Touri là gián điệp do Bern cử đến Sabbath), nhưng tôi chắc chắn đây sẽ không phải lần cuối họ nói chuyện.
Tôi vẫn tin vào cái kết khi Touri sống cùng Sylph ở Đặc khu Kinh tế Sabbath sau chiến tranh. ?.
----------------
Ông dịch Eng đang coping. Nhưng biết đâu đấy =)).
Mà mình cũng hi vọng Touri và Sylph ít nhất sẽ gỡ bỏ hiểu lầm về chuyện gián điệp trong chương này. Nhưng ôi thôi, mọi chuyện lại tệ hơn. Sau chương này Sylph lại còn hiểu lầm nặng nữa. Bern xứng đáng bị kêu: “Khi gặp rắc rối, tốt nhất là đổ lỗi cho Bern Valou.” =))
“Đồ sâu bướm lông lá!”
Sylph Nova – Cách nói chuyện với bạn cũ.

