Gần biệt thự nhà họ Cố, trong một siêu thị Tô Quả. [note82381]
"Vậy, bạn học Gia Nhi, em định gợi ý anh mua gì cho...khụ khụ, cho ba em?"
"Em không biết." Cố Gia Nhi thờ ơ đáp: "Ba em chưa bao giờ coi trọng quà to hay nhỏ, anh cứ mua đại cái gì đó cho xong chuyện là được."
Nghĩ ngợi một lát, Cố Gia Nhi lại bổ sung: "Đừng mua thuốc lá cho ba là được, ba không tự giác đâu. Mẹ tịch thu hết thuốc lá của ba rồi, không làm vậy thì thỉnh thoảng ba lại lén ra vườn hút một điếu đấy."
Lộ Mãn bất lực liếc cô nàng này một cái.
"Anh tin em nói có thể giúp anh chọn quà nên mới dẫn em đi cùng đấy."
Lộ Mãn thầm oán. Đáng lẽ không nên nghe theo lời cô em vợ ranh ma này.
Tin lời cô nàng làm gì cho mệt.
"Thì cứ từ từ mà xem rồi từ từ mà chọn thôi."
Cố Gia Nhi khoanh tay sau lưng lẽo đẽo theo sau anh và cười hì hì.
Lộ Mãn đảo mắt.
Biết thế này thà dụ dỗ Cố Linh Y cùng đi siêu thị còn hơn.
"Ở đây cũng không mua được thứ ưng ý. Lát nữa ghé qua quầy chuyên dụng, Gia Nhi giúp anh chọn đồ dưỡng da cho dì Văn nhé."
"Ôi trời, anh ơi, không cần tốn kém đâu." Cố Gia Nhi kéo kéo vạt áo anh từ phía sau: "Trên bàn trang điểm của mẹ, ba còn hận không thể mua cả thùng các loại lọ lọ chai chai cho mẹ ấy chứ."
"Tặng gì cũng chỉ là cái cớ thôi, dù tặng rồi không dùng thì giá trị của món quà vẫn nằm ở khoảnh khắc trao nó tận tay."
Lộ Mãn lắc đầu, nghĩ ngợi rồi hỏi: "Anh cũng không rành mấy cái nhãn hiệu phức tạp của con gái như các em, em chọn một bộ đi."
"Ừm ừm, được ạ." Trong lòng Cố Gia Nhi thì mấy chuyện này chẳng quan trọng nên cô nàng tùy tiện đáp lời.
Sau đó cô nhặt một cái giỏ mua hàng và vui vẻ ngân nga hát, thấy ô mai và mứt quả trên kệ đồ ăn vặt liền lấy ngay.
Lộ Mãn thấy vậy hỏi: "Hả? Dì Văn còn thích ăn mấy thứ này à?"
"Không phải ạ. Mẹ em không bao giờ ăn mấy thứ này, cũng không cho chúng em ăn."
Cố Gia Nhi cười ranh mãnh: "Nên là anh ơi, em phải chọn một đống đồ ăn vặt mà bình thường không được ăn rồi lát nữa đến nhà mẹ hỏi thì anh bảo là anh mua cho em."
"Như vậy thì mẹ nể mặt anh sẽ không mắng em ăn bậy bạ đâu ạ."
Trong lúc nói chuyện, Lộ Mãn lại thấy cô nàng vèo vèo bỏ chocolate và bánh quy matcha vào giỏ.
"… Chẳng lẽ đây mới là mục đích thực sự khiến em nằng nặc đòi đi siêu thị hả?"
Lộ Mãn thấy buồn cười. Cố Gia Nhi này đúng là chị em song sinh với Cố Linh Y, cái máu ham ăn này giống hệt chị gái cô.
"Vậy em đợi anh một lát."
Lộ Mãn lấy điện thoại ra gọi.
"Alo?"
"Gì đấy!"
Giọng Cố Linh Y nghe có vẻ hằn học.
Ờ… Lộ Mãn thậm chí còn quay lại nhìn Cố Gia Nhi để xác nhận lại.
Anh còn nghi ngờ có khi mình gọi nhầm em gái rồi ấy chứ, sao cảm giác giọng điệu bên kia điện thoại giống như Gia Nhi đang dỗi hơn vậy?
"Về đến nhà rồi, oai phong hẳn ra nhỉ?" Lộ Mãn ồ một tiếng trêu chọc: "Đã biết gắt gỏng rồi cơ đấy."
"Em có đâu~" Giọng Cố Linh Y lập tức nhỏ hẳn lại: "Thế này mà cũng gọi là gắt gỏng sao."
"Thế anh gọi điện làm gì? Chẳng phải sắp về đến nhà rồi sao?"
"Còn sớm chán, bọn anh đang chọn đồ trong siêu thị, lát nữa còn phải ghé qua quầy mỹ phẩm nữa——mà nói đến cái này, em gái em đúng là lanh lợi thật đấy."
Lộ Mãn thành thật báo cáo: "Em ấy thèm ăn vặt nên tiện thể anh mua quà ra mắt ba mẹ em, em ấy chọn cả đống đồ ăn vặt rồi bảo là anh tặng để dì Văn khỏi đánh."
"Á, Gia Nhi sao mà bỉ ổi thế!"
Giọng Cố Linh Y đầy bất bình vọng ra.
"Chuyện này mà con bé cũng nghĩ ra được!"
"Thế nên anh mới gọi cho em đấy."
Lộ Mãn còn chưa dứt lời bỗng cảm thấy bên cạnh có cơn gió thoảng qua, quay đầu lại thì thấy Cố Gia Nhi đang nhìn anh mà dò xét, cô nhún nhảy hai bước bên cạnh anh cố áp sát vào điện thoại để nghe xem anh và chị gái cô đang nói chuyện gì.
"Linh Y." Lộ Mãn liếc xéo cô nàng Gia Nhi không yên phận rồi tiếp tục cuộc gọi: "Em muốn ăn gì thì nói đi, anh tiện đường mua cho em một phần mang về."
"Anh ơi!"
Đầu dây bên kia, giọng Cố Linh Y bỗng nhiên cao vút.
Nghe là biết cô nàng thật sự rất vui.
"Anh đợi em chút nhé anh ơi." Cố Linh Y lại nói: "Gia Nhi đang ở bên cạnh anh đúng không, đưa điện thoại cho em ấy đi."
Lộ Mãn đưa điện thoại cho Cố Gia Nhi, Cố Gia Nhi vừa nhận lấy đã nghe thấy tiếng chị mình gằn giọng mắng.
"Cố Gia Nhi!"
Cố Linh Y xả hết công suất. Giọng cô so với em gái Cố Gia Nhi thì thiếu đi một chút trong trẻo và càng không có sự hoạt bát tự tin như Gia Nhi, lúc này chỉ có thể dùng cách hét lên để chống đỡ uy nghiêm của người chị.
"Em thừa nước đục thả câu, tiêu xài bừa bãi tiền của anh ấy hả!"
Cố Gia Nhi bịt loa điện thoại: "Linh Y, chị đừng nóng mà."
"Anh ấy vừa mới kiếm được tiền, sao em lại tiêu xài hoang phí thế hả?"
Lộ Mãn đứng bên cạnh nghe thì trong lòng bỗng thấy vui phơi phới.
"Em có nói là bắt anh ấy trả tiền đâu!" Cố Gia Nhi cũng nổi chút tính khí trẻ con: "Chỉ là mượn danh anh ấy để trốn tránh mẹ cằn nhằn thôi, tiền em tự trả!"
"Đấy là em nói đấy nhé."
Lộ Mãn ghé sát lại thì nghe được đại khái cuộc trò chuyện của hai chị em song sinh.
Thì ra Linh Y vẫn còn nhớ đến việc tiết kiệm tiền cho anh.
Còn chưa phải vợ chồng hay người yêu, thậm chí còn chưa tỏ tình mà cô đã như một nàng dâu đảm đang lo lắng cho túi tiền của anh và bảo vệ anh rồi.
Cố Gia Nhi cúp điện thoại, Lộ Mãn thật lòng cảm thán một tiếng: "Chị em sau này nhất định sẽ là một người vợ hiền, người mẹ tốt."
"Ừm."
Cố Gia Nhi tuy bị chị mắng cho một trận và được dặn trước đừng tiêu tiền của Lộ Mãn, nhưng cô cũng thật lòng cho rằng sự dịu dàng chu đáo và ân cần của chị mình là vô cùng quý giá.
"Không biết sau này Linh Y sẽ lọt vào mắt xanh của chàng trai nào nữa."
Cố Gia Nhi hình dung cảnh chị mình cũng yêu đương, tưởng tượng đến tình huống đó chỉ cảm thấy không nỡ.
Hơn nữa cô từ tận đáy lòng cũng không cho rằng có ai đủ xuất sắc để lọt vào mắt chị mình.
"Chúng em vẫn thường nói với tính cách của Linh Y chắc là tuyệt giao với yêu đương rồi. Người có thể bước vào trái tim chị ấy chắc phải thần thông quảng đại lắm... Em không tưởng tượng nổi."
Cố Gia Nhi cố gắng suy nghĩ một chút nhưng vẫn cảm thấy khó tin.
"Nghĩ thôi đã thấy rồi, con trai thì nhiều thật đấy, nhưng xứng với chị gái em thì thật sự chẳng chọn ra được ai."
"Em tắt điện thoại sớm quá rồi."
Lộ Mãn ngoài mặt không đổi sắc, khéo léo chuyển chủ đề.
"Anh còn chưa kịp hỏi chị em xem em ấy thích ăn gì nữa."
"Này."
Cố Gia Nhi trả điện thoại cho Lộ Mãn rồi tiện tay lấy thêm mỗi loại một phần mấy món như ô mai và chocolate mà cô vừa mua rồi bỏ vào giỏ hàng.
"Gọi hay không cũng vậy thôi, anh cứ gọi hỏi thử xem sao."
Cố Gia Nhi nói xong liền đi về phía khu đồ ăn vặt khác.
"Em có vẻ tự tin ghê nhỉ."
Lộ Mãn lại gọi lại số điện thoại của Cố Linh Y.
"Alo, Linh Y."
"Anh chưa hỏi em xem em muốn ăn vặt gì không, nói cho anh một danh sách đi, gửi lên QQ cho anh cũng được."
"Cảm ơn anh nha~"
"Ô mai, phải là ô mai chín vị." Cố Linh Y rất lưu loát nói ra một tràng: "Chocolate phải là Ferrero Rocher, thạch thì anh bảo Gia Nhi xem có vị trà chanh thì mua, không có thì thôi nhé! Còn có táo tàu, nước dừa nhãn hiệu Coconut Palm, kẹo dẻo Coca-Cola..."
Lộ Mãn kinh ngạc cúi đầu nhìn giỏ hàng trong tay Cố Gia Nhi.
Những thứ Cố Linh Y muốn và những thứ Cố Gia Nhi mua giống nhau y hệt, chính xác đến từng món...
Cô em vợ này trong việc nắm bắt sở thích của chị gái xem ra cũng có vài chiêu đấy.
Hay nói cách khác là hai cô nàng này, sự ăn ý của cặp song sinh thể hiện triệt để ở thuộc tính ham ăn.
"Chị em nói gì?" Cố Gia Nhi mỉm cười quay đầu nhìn Lộ Mãn.
Lộ Mãn thán phục: "Giống hệt những gì trong đầu em nghĩ."
"Anh thấy chưa?"
Cố Gia Nhi đắc ý hếch cằm: "Chúng em là chị em song sinh mà~"

