Toàn truyện

Chương 134: Chung phòng không chung chăn (Phần giữa)

2025-10-13

8

Ngoài trời mưa lớn như trút nước, phòng đọc sách tối tăm không ánh sáng.

Một tiếng mở cửa khe khẽ vang lên, vài tia sáng yếu ớt chiếu xuống sàn gỗ phòng đọc sách mang theo chút ánh sáng le lói.

Lộ Mãn đang nằm nghiêng trên giường dán mắt vào điện thoại xem tài liệu đến đoạn tổng kết về board game trong nước, đột nhiên có người lẻn vào khiến anh giật mình suýt kêu lên.

"Ai đó?" Lộ Mãn cố gắng hạ thấp giọng.

"Hừ... còn có thể là ai nữa." Giọng nói trong trẻo và đáng yêu vang lên.

"Ờ."

"Không phải em thì chẳng lẽ là dì Phùng sao?"

Lộ Mãn lập tức thấy đau đầu và dâng lên một cảm giác chẳng lành.

Trước hết có thể khẳng định cô nàng này là một trong hai chị em song sinh.

Xét về độ khó, tuy là chỉ nghe giọng nói, nhưng vì cô gái này xuất hiện một mình mà không có người chị em kia làm "nhóm đối chứng thí nghiệm" nên đáng lẽ phải xếp vào cấp độ khó thứ ba để phân biệt song sinh, "Di Thế Độc Lập".

Nhưng thời gian dần trôi qua, sau khi quen thuộc thì Lộ Mãn đã dần dần khắc họa hình mẫu giọng nói và ngoại hình của Linh Y Gia Nhi mười bảy mười tám tuổi sau khi trùng sinh vào trong lòng, coi như là có sẵn một loại so sánh.

Cho nên tương đương với việc giảm độ khó xuống tầng thứ hai, "Kinh Hồng Chiếu Ảnh".

Nghe kỹ thì giọng điệu nghiêng về phía em gái Cố Gia Nhi, trong trẻo và có chút kiêu ngạo.

Nhưng không loại trừ khả năng nhận nhầm hoặc cố ý giả làm người kia, dù xác suất rất nhỏ...

Độ khó từ tầng thứ hai lại lập tức tăng vọt lên tầng thứ tư "Chân Giả Kính Hoa"...

Không thể không đề phòng.

Lộ Mãn xoa xoa thái dương.

Chuyện phân biệt song sinh này nói khó cũng không khó. Sau khi anh trùng sinh, ngoại trừ lúc mới mở mắt còn mơ hồ và lần đầu Cố Linh Y đến Đại học Sư phạm Tân Hải cô nàng cố ý đào hố chờ anh nhảy vào, còn lại cơ bản đều nhận đúng hai chị em.

Có thể nói là chiến công hiển hách.

Nhưng mà cái này là câu hỏi chết người chứ không giống như các kỳ thi tuyển chọn tính điểm thông thường, 60 điểm đạt, 80 điểm xuất sắc đều được.

Cái này mà nhận sai một lần là trực tiếp nổ tung tại chỗ, công lao nhận đúng trước đó cũng xóa sạch toàn bộ.

Khó là ở chỗ không được phép sai sót.

Lộ Mãn vừa nghĩ đến đây liền đưa tay muốn ấn công tắc bật đèn trong phòng.

Cố Gia Nhi nhờ ánh sáng yếu ớt từ điện thoại mà nhìn thấy động tác của Lộ Mãn nên cô vội ngăn lại.

"Anh đừng bật đèn! Sẽ làm phiền đến mọi người ngủ đấy."

Lộ Mãn tặc lưỡi nói: "Biết là buổi tối phải ngủ còn chạy qua đây làm gì? Vừa nãy làm anh giật cả mình, còn tưởng là con chuột cống to đùng..."

Cố Gia Nhi chỉnh đèn điện thoại sáng hơn một chút.

Khoảnh khắc tiếp theo khiến Lộ Mãn nghẹn họng.

"Anh đừng nhìn chằm chằm như vậy..."

Cố Gia Nhi ngượng ngùng nhúc nhích vai. Ngày thường hoạt bát táo bạo là thế, vậy mà giờ phút này lại như bị lây tính cách e thẹn trước mặt người ngoài của chị gái Cố Linh Y mà ngượng ngùng không được tự nhiên.

Cô nàng lại mặc một bộ váy ngủ đặc biệt mát mẻ?!

Chiếc váy lụa hai dây mảnh mai vừa đủ che thân thể, dưới chiếc cổ trắng ngần của Cố Gia Nhi lộ ra một mảng da thịt trắng nõn mềm mại như tuyết. Cổ áo chữ U rộng rãi hơi trễ xuống khó có thể che hết một phần kiêu hãnh như trái cây mới chín.

Đôi vai vuông góc thanh tú và xương quai xanh tinh xảo dưới lớp váy lụa mềm mại càng làm nổi bật vẻ thon thả và mịn màng.

Lộ Mãn gượng gạo dời mắt đi. Từ trước đến nay anh vẫn coi Cố Gia Nhi là cô bạn gái cũ khó dứt và cô em vợ phiền phức, hai người cứ qua lại hết lần này đến lần khác như oan gia ngõ hẹp.

Đôi khi anh quên mất Cố Gia Nhi giờ đã là sinh viên năm nhất, là cô thiếu nữ nhà bên mới lớn đang ở độ tuổi thanh thuần động lòng người và ngọt ngào dịu dàng nhất của cuộc đời.

Nhưng ánh mắt đảo qua đảo lại lại bị đôi chân thon dài trắng nõn lộ ra dưới chiếc váy ngắn của cô thu hút một cách vô thức.

Cố Gia Nhi lại nghiêng người ngồi xuống mép giường Lộ Mãn.

Phía sau chiếc váy ngủ cũng lộ ra không sót thứ gì, là kiểu khoét lưng chữ V sâu hoắm phô bày đường nét tấm lưng ngọc ngà thanh tú của Cố Gia Nhi.

"Khụ khụ..."

Tuy rằng còn lâu mới đạt đến mức độ "tình thú", nhưng Lộ Mãn không thể không thừa nhận loại váy ngủ này dễ cởi hơn đồ mặc nhà bình thường, chắc chắn không ai phản đối.

Chiếc váy ngủ gợi cảm mang phong cách trưởng thành chỉ có hai sợi dây mảnh mai vắt trên vai như tô điểm thêm cho thân thể non nớt của thiếu nữ tuổi trăng tròn.

Sự tương phản giữa thiếu nữ ngây thơ và phụ nữ trưởng thành ngược lại tạo nên một vẻ đẹp kinh diễm vừa thuần khiết lại vừa quyến rũ.

Đối với Cố Gia Nhi bây giờ mà nói, có lẽ hơi táo bạo quá rồi.

"Gia Nhi?"

Lộ Mãn cố gắng không để lộ vẻ quá chú ý.

"Có đẹp không?"

Cố Gia Nhi nghiêng đầu. Khuôn mặt ửng hồng được làn da trắng nõn chiếu rọi tựa như những đám mây đỏ ửng được nâng niu trên thảo nguyên tuyết vào buổi chiều tà.

Lộ Mãn kiểm soát từng cử động của mình. Lúc này dù chỉ là một động tác nuốt nước bọt rất bình thường và tự nhiên trong không gian ái muội của một căn phòng tĩnh mịch chỉ có hai người khác giới cũng trở nên quá trớn.

Anh thật sự không ngờ sẽ có chuyện này.

Còn đang định phân biệt song sinh nữa chứ!

Phía dưới vai trái gần ngực của Cố Gia Nhi, lúc này vì chiếc váy ngủ hở hang mà nốt ruồi "chống hàng giả" hiện lên rõ mồn một ngay trước mắt Lộ Mãn.

Chị em song sinh nhà họ Cố, chị gái không có nốt ruồi đó, còn em gái thì có.

Không cần phân biệt nữa, đáp án đúng đã viết sẵn trên đề bài rồi!

Lộ Mãn hít một hơi sâu, tự nhủ phải bình tĩnh.

Lúc này phải nghĩ đến chị gái Cố Linh Y đang ngủ ở phòng bên cạnh.

Lộ Mãn nghĩ đến đây thì có chút dở khóc dở cười.

Chuyện quái gì thế này? Ở bên chị gái thì phải đề phòng em gái, em gái mò đến giường anh vào ban đêm thì anh phải cẩn thận đừng làm kinh động đến chị gái.

Sao cứ như là vụng trộm với cả hai chị em vậy...

"Em mặc nhầm đồ à? Mặc của dì Phùng đấy hả?"

Lộ Mãn cố ý hỏi.

Cố Gia Nhi bĩu môi, mặt lộ vẻ xấu hổ nhưng vẫn ngẩng cằm đáp: "Hôm đi trung tâm thương mại Hưng Nghiệp mua váy ngủ cho Linh Y, em bảo anh đi bốc thăm trúng thưởng ở quầy dịch vụ rồi nhân lúc anh không có ở đó em mua cái này đấy. Đây là của em!"

Lộ Mãn nghe xong chỉ biết thở dài. Thì ra tối hôm đó nhân viên phục vụ đột nhiên gọi anh là tiên sinh của Cố Gia Nhi vì cô nàng này mua váy ngủ gợi cảm.

Nhớ lại nụ cười hở tám cái răng của cô nhân viên tư vấn, Lộ Mãn cảm thấy hơi xấu hổ. Chắc chắn cô ta đã tự tưởng tượng ra cảnh hai người họ về nhà nóng lòng lên giường rồi.

"Nhiều tiền quá không biết tiêu à, ngứa tay muốn bị cắn hả?"

Cố Gia Nhi không đáp lời, ngược lại nghiêng người hết bên này sang bên kia khoe làn da trắng nõn và mịn màng như tuyết.

Có thể thấy rõ gò má Cố Gia Nhi ửng hồng như nhuộm, ánh mắt cũng né tránh và e lệ như sợ sệt. Cô nàng này rõ ràng đang cố gắng gồng mình, mượn bóng tối và sự yên tĩnh để bạo dạn một lần.

"Chúng ta...trước đây cũng chưa từng nói về những chuyện sau này..."

Cố Gia Nhi cố nén sự nóng ran như sắp nhỏ máu trên mặt rồi khẽ nói: "Anh ơi, có phải anh...hơi muốn...chuyện đó không?"

"Hả?" Lần này Lộ Mãn thật sự kinh ngạc.

"Nhưng em còn chưa qua sinh nhật, em vẫn còn chút trở ngại tâm lý."

"Em khoan đã." Lộ Mãn giơ tay ra hiệu dừng lại. Anh với vẻ mặt kỳ quái thăm dò trước một câu: "Chuyện đó mà em nói là kiểu ôm ấp hôn hít à?"

"Ừm..." Cố Gia Nhi cúi gằm đầu không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

Nhưng một lát sau cô đột nhiên ngẩng đầu lên, giọng điệu cũng cứng rắn hơn: "Anh ơi, anh chẳng phải đang nghĩ đến...chuyện còn sắc sắc hơn sao?" 

Cố Gia Nhi lập tức khép chặt đôi chân dài trắng nõn, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Lộ Mãn.

"..."

"Cũng đúng. Home run đúng là quá đen tối rồi, trẻ em không nên xem, chúng ta tạm thời không bàn." Lộ Mãn nhún vai: "Cũng khó tin khi em nghĩ được đến base ba rồi đấy." [note82078]

Cố Gia Nhi nheo mắt nghi hoặc.

Home run và base ba?

Cô không hiểu, nhưng trực giác mách bảo rằng tên sói dê Lộ Mãn này đang dùng thuật ngữ của mấy lão tài xế để ám chỉ một cách kín đáo về chuyện đó. [note82079]

Lộ Mãn nhìn Cố Gia Nhi đang không có ý định rời đi.

Nửa đêm nửa hôm đến thể hiện một màn trình diễn đồ ngủ cho bạn trai cũ à?

Chắc chắn không phải. Anh đoán cô nhất thời bốc đồng rồi nhân cơ hội này muốn nói chuyện với anh về vấn đề tình cảm.

"Phải nhanh chóng đuổi cô ấy đi mới được." Lộ Mãn tính toán trong lòng: "Nửa đêm nửa hôm em vợ ăn mặc nửa kín nửa hở ở trong phòng mình, đây không phải là hành vi của người quân tử, ừm..."

Lộ Mãn lại đếm lại ba quy tắc chia tay họ Lộ.

Trực nam, tra nam và nhắc đến bạn thân, ba chiêu này dùng mãi không chán.

Suy nghĩ một chút, muốn chọc tức Cố Gia Nhi bỏ đi thì lần này cần thử kết hợp chiêu trực nam cộng tra nam thì hiệu quả mới vượt trội.

"Gia Nhi..."

Lộ Mãn cố ý nhìn vào phần lưng hở của cô, làn da trắng như tuyết tan và trong trẻo như sứ.

"Cái váy ngủ này của em mặc ngược rồi kìa!"

Ghi chú

[Lên trên]
[Dùng thuật ngữ bóng chày để ám chỉ chuyện yêu: Base một: hôn, base hai: đụng chạm da thịt, base ba: mò mẫm, home run: seggs]
[Dùng thuật ngữ bóng chày để ám chỉ chuyện yêu: Base một: hôn, base hai: đụng chạm da thịt, base ba: mò mẫm, home run: seggs]
[Lên trên]
[Lão tài xế (老司机) nghĩa là những người có kinh nghiệm về seggs]
[Lão tài xế (老司机) nghĩa là những người có kinh nghiệm về seggs]