Toàn truyện

Chương 114: Có người thích chị gái em

2025-10-13

2

"Hô~ Anh ơi, Linh Y ơi, em xong việc bên này rồi!"

Đôi tình nhân kia chụp ảnh chung mất một lúc lâu, hết ôm lại ấp, hết tựa lưng lại dựa vai.

Mấy cặp đôi trẻ đang yêu đôi khi chẳng để ý đến ánh mắt người ngoài. Thậm chí với người đi đường có người còn thích khoe khoang sự thân mật của mình, trước mặt người ngoài càng ôm ấp hôn hít nhiệt tình hơn.

Cố Gia Nhi giúp họ xong thì vẫy tay với Lộ Mãn và chị gái Linh Y từ xa.

Lúc này tâm trạng cô khá tốt, miệng lẩm bẩm "là lá la" không thành điệu, vừa đi vừa hát trở về phía hai người.

Cùng lúc đó, Lộ Mãn và Cố Linh Y mặt đối mặt, nhất thời không nói gì.

Những người từng tỏ tình trước đây, Cố Linh Y không hề cân nhắc nửa phần mà ngay lập tức từ chối thẳng thừng.

Đối với những người không có cảm giác, Cố Linh Y từ đầu đã phủ định hoàn toàn chứ không để đối phương không nuôi hy vọng vô ích hoặc nảy sinh ảo tưởng bị dây dưa kéo dài. Phản ứng của Cố Linh Y có thể nói là nhanh như chớp giật.

Mặc dù những lần từ chối dứt khoát như vậy đều do em gái Cố Gia Nhi ra mặt thay...

Dùng một câu đùa của đời sau để hình dung chính là: Trong lòng không đàn ông, rút kiếm tự thành thần. Trang đầu của kiếm phổ, chém người tỏ tình trước.

Nhưng ít nhất cũng cho thấy Lộ Mãn không bị cô từ chối, đối với Cố Linh Y mà nói đã là một ngoại lệ lớn lắm rồi.

Lộ Mãn nhìn Cố Gia Nhi đang đi tới.

Anh dùng vai khẽ chạm vào bờ vai thơm tho của Cố Linh Y: "Chúng ta nói chuyện này với em gái em, được không?"

"Anh!!"

Cố Linh Y kinh ngạc tột độ. Cô không thể tin được mà ngẩng phắt lên nhìn chằm chằm Lộ Mãn, ánh mắt đầy vẻ lo lắng và trách móc.

"Anh điên rồi!"

Cô nàng này coi trọng tâm trạng của em gái đến vậy sao? Lộ Mãn thở dài trong lòng, nhưng vẫn phải nắm tay cô và cùng cô vượt qua khúc mắc này.

Lộ Mãn hạ thấp giọng: "Anh chỉ nói là có một học trưởng Sư phạm thích chị gái em, trước tiên thử xem thái độ của em ấy về chuyện em yêu đương đã."

"Đừng mà..."

Cố Linh Y lắc lắc đầu rồi tiến lên nắm chặt lấy cánh tay Lộ Mãn, Lộ Mãn có thể cảm nhận được bàn tay của cô đang siết chặt vì căng thẳng.

"Tình cảm của em suy cho cùng vẫn là chuyện riêng của em mà." Lộ Mãn bất lực khuyên nhủ cô, "Có chị gái nào yêu đương còn phải xin phép em gái đâu?"

"Đây không phải là chuyện đó!" Cố Linh Y sắp khóc đến nơi rồi, "Chúng ta...tình huống của chúng ta rất phức tạp!"

Gia Nhi là em gái song sinh của cô, mối quan hệ của hai người còn thân thiết hơn cả chị em ruột bình thường. Nếu thấy Cố Gia Nhi tổn thương đến tan nát cõi lòng thì Cố Linh Y cảm thấy còn khó chịu hơn cả việc chính mình bị dao cứa vào da thịt.

Em gái Gia Nhi là cục cưng trong lòng bàn tay, còn Lộ Mãn cái tên xấu xa này...

Cố Linh Y bĩu môi nhìn Lộ Mãn. Từng hồi ức như cuộn phim quay chậm lần lượt hiện lại.

Khi còn bé, Lộ Mãn tinh ranh như quỷ. Lần đầu tiên đến nhà họ cứ nhất quyết chen vào giữa cô và Gia Nhi, còn nhỏ tuổi đã không học điều hay...

Thời thơ ấu ở trường Tiểu học, Lộ Mãn dẫn hai chị em song sinh dùng gậy và sọt làm bẫy rồi rải thóc dụ chim sẻ sa lưới, còn lén lấy thùng gỗ bỏ đá và bột vỏ ốc thả xuống suối để bắt cá. Kết quả là cả ngày chẳng bắt được cọng lông chim nào, váy hoa nhỏ còn bị dính bẩn bùn đất, Lộ Mãn bèn hái quả bồ kết ra bờ suối giặt vạt váy cho hai người.

Thời Trung học Cơ sở, anh và Gia Nhi là bạn cùng bàn, tay hai người thường xuyên nắm lấy nhau ở ranh giới ba tám... Dần dần biến thành anh và Gia Nhi hợp sức bắt nạt người khác. Có một ngày cả hai lén lút cầm một chai nước Lao Sơn Bạch Hoa Xà Thảo rồi lừa cô nếm thử một ngụm. Đó là lần đầu tiên Cố Linh Y đuổi đánh Lộ Mãn từ lớp học ra đến bãi đất hoang sau sân trường. Ngượng ngùng thay, hôm đó lại là một ngày đặc biệt, váy đồng phục bị kỳ kinh nguyệt đầu tiên làm bẩn. Lộ Mãn cởi áo khoác đồng phục buộc tay áo quanh eo cô để che đi sự khó xử của cô——đó cũng là lần đầu tiên cô cảm thấy eo mình hình như hơi nhạy cảm… [note82040]

Thời Trung học Phổ thông, bị áp lực học hành đè bẹp nên anh không còn vui vẻ như trước mà suốt ngày than ngắn thở dài, trong lòng lo lắng sau này thi cử sẽ quyết định cả cuộc đời và nghi ngờ bản thân không có khả năng lựa chọn cuộc sống cho mình. Gia Nhi lại bướng bỉnh mà cũng chẳng biết dỗ dành anh, con trai cũng cần được quan tâm và dỗ dành chứ. Thôi vậy, cứ thử xem anh còn không phân biệt được mình và Gia Nhi bao nhiêu lần nữa...

Những ký ức này như những mảnh ngọc bích thoáng qua trong đầu.

Cố Linh Y mềm lòng.

Thôi thì miễn cưỡng coi anh là miếng thịt trên mu bàn tay vậy...

Lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt, Cố Linh Y nghĩ vậy. Cô phải chờ xem có cách nào vẹn cả đôi đường không. Gia Nhi và anh, cô đều muốn cả hai.

Ừm…đều muốn là chỉ tình thân thôi chứ không phải thứ tình yêu nam nữ gì đó... Cố Linh Y đỏ mặt, trong lòng nhắc lại lập trường của mình. Cô lại liếc nhìn Lộ Mãn, hàng mi lại rũ xuống.

"Nếu muốn thử, nhất định không được để lộ sơ hở..."

Cố Linh Y dậm chân tại chỗ hai cái: "Nghe rõ chưa!"

Lộ Mãn nở nụ cười trên mặt và gật mạnh đầu: "Được."

Cố Gia Nhi tiến lại gần họ. Cô duỗi thẳng cánh tay vung trước vung sau không uốn cong giống như một con rối gỗ đi lại một cách kỳ quái. Đến gần hai người, mấy bước cuối cùng cô dứt khoát đổi thành đi chân tay cùng bên, cười hì hì đi đến trước mặt hai người.

"Mấy anh chị kia chụp nhiều ảnh ghê."

Cố Gia Nhi nắm lấy bàn tay của chị gái Linh Y: "Hì hì, giống như chúng ta đi du lịch chụp ảnh cũng phải để mẹ chụp thật nhiều ảnh, mấy chục tấm mới chọn ra được một tấm ưng ý."

Lộ Mãn rất tán thành gật đầu. Trước khi trùng sinh, hồi Đại học anh chụp ảnh cho hai cô nàng này trong quán cà phê, hai tiếng chụp một trăm tấm rồi cuối cùng các cô chọn tới chọn lui thốt ra một câu: "Tuyệt vời quá, chọn được hai tấm có thể cho các chị em xem!"

Chưa kể đến sau này khi độ phân giải của điện thoại di động tăng lên và chụp ảnh tự sướng trở thành trào lưu, Cố Linh Y tự sướng làm đẹp là những bức ảnh tự chụp lặp đi lặp lại có thể lấp đầy bộ nhớ điện thoại.

Cái sự lề mề chọn ảnh của con gái thật sự có thể khiến người ta phát điên...

"Ơ? Linh Y." Cố Gia Nhi rụt bàn tay về, còn lau lau vào chiếc váy xếp ly ngắn của Cố Linh Y, "Sao tay chị lại ra mồ hôi thế?"

"Cố Gia Nhi, em!" Cố Linh Y che váy lại. Cô em gái này sờ váy mình chỉ để lau tay cho sạch thôi à?

Lộ Mãn chen vào một câu: "Cũng không có gì to tát. Vừa nãy anh nói chuyện với chị gái em, hình như có một học trưởng ở Đại học Sư phạm Tân Hải có ý với chị em nên chị em hơi căng thẳng."

"Ồ." Cố Gia Nhi tỏ vẻ chẳng có gì lạ nhìn chị mình, "Lại muốn nhờ cô em gái vạn năng này giúp đỡ rồi hả?"

Việc chị mình được người ta tỏ tình đã là chuyện thường ngày ở huyện rồi, chẳng khiến Cố Gia Nhi hứng thú chút nào.

Cố Gia Nhi cứ tưởng lần này chị mình cũng giống như hơn trăm lần trước, da mặt mỏng không mở miệng từ chối "học trưởng" kia được.

Nhưng Cố Linh Y liếc nhìn Lộ Mãn một cái, ánh mắt chợt trở nên kiên định. Cô học theo em gái Gia Nhi, hơi hếch cằm lên: "Gia Nhi, lần này chị muốn...thử không từ chối xem sao."

"Linh Y?"

Phản ứng đầu tiên của Cố Gia Nhi là xoa xoa tai mình: "Chị nói lại lần nữa xem? Em nghe nhầm phải không, chị không từ chối á?"

"Ừm." Cố Linh Y nhỏ giọng như tiếng muỗi kêu, "Lần này, học trưởng kia cho chị cảm giác có chút khác biệt. Nên chị muốn...ừm, thử tiếp xúc xem sao..."

Cố Gia Nhi ngạc nhiên, đôi môi anh đào khẽ hé mở.

Giờ phút này, cô chỉ muốn ngẩng đầu lên nhìn mặt trăng trên trời xem có phải mọc từ đằng Tây không vậy?

Chị gái Linh Y nhút nhát hướng nội của mình, người mà đối với những người theo đuổi luôn một mực từ chối... sau khi đến Đại học Sư phạm Tân Hải, vậy mà lại có cảm giác mập mờ với một học trưởng ở đây rồi?!

Ghi chú

[Lên trên]
[Lao Sơn Bạch Hoa Xà Thảo là một loại nước giải khát kết hợp từ nước khoáng Lao Sơn ở Thanh Đảo và cây Bạch Hoa Xà Thiệt Thảo. Đa số người uống miêu tả vị của nó như nước ngâm tất chân hoặc nước luộc cỏ dại]
[Lao Sơn Bạch Hoa Xà Thảo là một loại nước giải khát kết hợp từ nước khoáng Lao Sơn ở Thanh Đảo và cây Bạch Hoa Xà Thiệt Thảo. Đa số người uống miêu tả vị của nó như nước ngâm tất chân hoặc nước luộc cỏ dại]