Chàng trai trên tầng thượng đối diện nhíu mày, vò đầu suốt cả đêm, còn Trình Thực thì ngủ ngon lành.
Sáng hôm sau,ngay khi Trình Thực vừa mở mắt, trước mặt hắn liền hiện ra thông báo ghép đội của thử thách.
⟬Thử Thách Đặc Biệt ? Đội.〘Khúc Ca Máu và Lửa – 【Chiến Tranh】〙 đã khởi động ⟭
⟬Đang ghép đội (1/6)⟭
⟬Mục tiêu vượt ải: Giữ vững ý chí trong sự tra tấn của máu và lửa (giới hạn 24 giờ)⟭
Vừa nhìn thấy hai chữ 【Chiến Tranh】, trán Trình Thực liền giật giật từng cơn.
Đây sẽ là một thử thách căng cơ đây.
Dù 【Chiến tranh】 là một vị Thần trong Con đường định mệnh của [Văn minh], nhưng các thử thách mà Người ấy tung ra, thì hoàn toàn không hề có chút gì gọi là “văn minh” cả.
Thường thì khi vào trò chơi, người chơi chẳng cần đọc manh mối hay chỉ dẫn, cứ thấy gì di động là... bắn, chém, đập, giẫm nát. Bạn chỉ cần diệt sạch kẻ địch là vượt ải.
Nhưng vấn đề là: sống sót suốt 24 giờ trong một địa ngục như vậy cần cả thể lực lẫn thần kinh thép.
Kẻ địch không cho bạn nghỉ, chúng sẽ không vì bạn mệt mà nương tay.
Trong tình hình như vậy, tổ đội mà có càng nhiều cao thủ thì càng có lợi.
“Làm ơn... lần này ghép cho tôi mấy chiến binh đi. Tôi đã chịu đủ mấy thằng ngu rồi, cầu xin đấy...”
⟬Ghép đội thành công (6/6), đang bước vào thử thách⟭
Sau khi cảnh báo đỏ máu vừa lóe qua, cảnh vật trước mắt Trình Thực liền vặn vẹo dữ dội, rồi người hắn biến mất khỏi tầng thượng.
==================================
Dưới bầu trời xám xịt bị bao trùm bởi khói lửa cuồn cuộn.
Trình Thực mở mắt ra và phát hiện bản thân đang đứng giữa một bãi hoang tàn, bốn phía toàn là gạch vụn và khung bê tông cháy đen.
Hiển nhiên, nơi này từng là một thị trấn nhỏ nhưng giờ đây, nó đã bị chiến tranh tàn khốc xóa sổ khỏi bản đồ.
Vài giây sau, những cột sáng lần lượt dội xuống quanh hắn, kéo theo đó những tiếng kêu ngạc nhiên.
Đồng đội của hắn đến rồi.
Trình Thực lập tức đảo mắt quan sát. Trong ba nam hai nữ vừa xuất hiện, chỉ có một người xách theo trường kiếm, những người còn lại thì đi tay không như hắn.
“Chậc…”
Hắn âm thầm rít một hơi lạnh và nghĩ thầm, ‘Không phải lại là đội toàn ‘nhân vật làm nền’ đấy chứ?’
Tổng cộng có sáu loại chức nghiệp trong Trò Chơi Của Đức Tin: Chiến binh, Pháp sư, Mục sư, Sát thủ, Thợ săn và Thi Ca.
Về mặt lý thuyết, nghề nào cũng có thế mạnh: trên đời này không có chức nghiệp phế, chỉ có người chơi phế.
Nhưng trên thực tế, tùy tính chất của thử thách mà các nghề vẫn có độ ‘tương thích’ khác nhau.
Như hôm nay chẳng hạn, thử thách thuộc hệ [Chiến tranh], thì đội hình "Chiến - Pháp - Mục" chắc chắn áp đảo đội hình "Sát - Thợ - Thi".
Sáu người vừa được đưa đến nhìn nhau dò xét. Anh chàng vác trường kiếm là người đầu tiên lên tiếng.
Vừa liếc thấy năm người kia đều không có vũ khí, khuôn mặt anh ta liền tối sầm, “Làm theo quy tắc cũ, không dài dòng, báo Con Đường Vận Mệnh, chức nghiệp và điểm xếp hạng.
Tôi trước: Trần Xung, 【Văn Minh】, Chiến binh, vị trí trên thang - 1647.”
→ Trần Xung ; Con Đường Vận Mệnh -【Văn minh】; Chức Nghiệp - Chiến binh ; Điểm - 1647
Trong mỗi Con Đường Định Mệnh thì thường sẽ có 2 đến 3 vị thần. Người chơi thường chỉ báo tên Con Đường Định Mệnh chứ không nói rõ Thần mà mình theo.
Lý do rất đơn giản: sợ đụng phải người theo phe đối địch.
Tuy cửa ải, mọi người phải “đồng sinh cộng tử", nhưng nếu không may rơi vào đội có tín ngưỡng trái ngược, thì có một số Vị Thần sẽ ban hành [Thần Dụ Đặc Biệt][note81618] và ép tín đồ mình phải ‘phá đội’ trước khi hoàn thành thử thách.
Đã có vô số người chết vì điều này. Đó là bài học đẫm máu mà bất cứ người chơi lâu năm nào cũng khắc cốt ghi tâm.
Nhưng thôi, lúc đầu thì vẫn phải hợp tác cái đã.
“Tống Á Văn, 【Sinh Mệnh】, Sát Thủ, Thang điểm - 1636.
Anh bạn này là ‘Kỵ Sĩ Trật Tự’ à? Cây kiếm kia tôi thấy mấy chiến binh thuộc hệ 【Trật Tự】 cũng xài, chắc là loại kiếm kiêm khiên nhỉ?”
Đứng bên cạnh Trần Xung là một chàng trai mặc đồ thể thao, cậu ta đeo kính với vóc dáng cao gầy mặc và là người thứ hai lên tiếng.
Vừa nói, cậu ta vừa chăm chú nhìn thanh đại kiếm của Trần Xung, như đang dò xem có đúng loại vũ khí mình nhớ không.
→ Tống Á Văn ; Con Đường Vận Mệnh -【Sinh Mệnh】; Chức Nghiệp - Thích khách ; Điểm - 1636
Trần Xung bị nhận mặt rồi cũng không giấu làm gì, anh ta chỉ khẽ gật đầu xác nhận.
Thấy anh gật đầu, nét mặt mấy người còn lại dịu đi rõ rệt.
Trong trò chơi này, tín đồ phe [Trật Tự] là số ít những người có thể tin tưởng ngay cả khi gặp lần đầu.
Họ sống theo ý chí của Trật tự: tôn trọng luật lệ, khắc chế bản thân. Họ là đồng đội lý tưởng nhất trong game, gần như là không có trường hợp ngoài lề.
Chiến binh của [Trật tự] trong thử thách [Chiến tranh] thì khỏi phải bàn, T0[note81620] là đây.
Vừa đáng tin, vừa mạnh.
“Hạ Uyển,【Sinh Mệnh】, Thợ săn, 1519.”
Người thứ ba là một cô gái đứng bên cạnh Tống Á Văn, cô mặc áo một chiếc thun xanh của quân đội, giọng của cô lạnh lẽo như cơn gió bắc.
Thân hình cô ấy không thon thả, nhưng rắn chắc và đầy sức mạnh. Cơ bắp săn chắc của cô hiện rõ dưới lớp vải…
→ Hạ Uyển ; Con Đường Vận Mệnh -【Sinh mệnh】 ; Chức Nghiệp - Thợ săn ; Điểm - 1519
Tống Á Văn nghe thấy có đồng đội chung Con Đường Vận Mệnh liền gật đầu, mỉm cười thân thiện.
Bên trái cô là người thứ tư - một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc đen dài như thác nước. Cô mặc áo sơ mi cổ cao, quấn kín người từ đầu đến chân màu đen và chỉ lộ mỗi khuôn mặt ra ngoài.
“Nam Cung, 【Trầm Luân】, Mục sư, 1396.”
→ Nam Cung ; Con Đường Vận Mệnh -【Trầm Luân】; Chức Nghiệp - Mục sư ; Điểm - 1396
Ngay khi hai chữ [Trầm Luân] được thốt ra, sắc mặt của hai người phe [Sinh mệnh] liền tối lại.
[Sinh Mệnh] và [Trầm Luân] là hai Con Đường Vận Mệnh đối địch.
Tống Á Văn nhìn Nam Cung một cách nghi hoặc và không mấy thân thiện.
Hạ Uyển thì vẫn như cũ, vẻ mặt cô vẫn lạnh lùng, nhưng ánh mắt cô đã có thêm vài phần dò xét.
Nam Cung cũng lo lắng.
Hai người vừa bước ra đều có Con Đường Vận Mệnh đối địch với cô.
Mà cô phải sống sót qua thử thách này trong suốt một ngày.
Giờ cô chỉ có thể cầu nguyện rằng, các Vị Thần trên Con Đường Vận Mệnh của họ không đối lập đức tin với mình.
Nếu số mệnh trái ngược thì cũng chỉ khiến cô bất an thôi, nhưng nếu niềm tin của họ cũng đối nghịch, vậy thì rất có thể, cô sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng.
Tiếp theo là lượt của Trình Thực. Hắn nhìn Nam Cung ở bên phải và bất chợt nở một nụ cười mỉm đầy ẩn ý.
“Trình Thực,【Sinh Mệnh】, Mục Sư, Thang thứ 1501.”
“?!”
“Trình Thực.”
Ngay khoảnh khắc hắn giới thiệu, sắc mặt của vài người lập tức thay đổi: có kẻ vui mừng, cũng có kẻ u sầu.
Kẻ vui mừng dĩ nhiên là hai người có cùng [Sinh Mệnh], còn kẻ cau có duy nhất chính là Nam Cung, gương mặt cô trở nên khó coi cực kỳ.
[Sinh Mệnh] vốn là một con đường ngay chính, ít nhất, tín đồ của các Vị Thần trong đó đều mang theo ý nghĩa tích cực. Dù bản thân tín đồ của Họ có thế nào, thì họ vẫn luôn là ‘người tốt’ ở mặt ngoài.
Nhưng các vị thần thuộc về [Trầm Luân] thì lại mang đủ loại ‘tà ác’ của riêng mình.
Thấy không khí có chút sai lệch, Chiến Sĩ phe Trật Tự - Trần Xung liền mở miệng nhắc nhở:
“Khác biệt về Con Đường Số Mệnh chỉ có thể gác lại đến cuối cùng. Chúng ta chỉ có thời gian 24 tiếng, cứ sống sót trước rồi hẵng nói chuyện khác.”
Tống Á Văn chỉ mỉm cười khi thấy mình có nhiều đồng minh, Hạ Uyển vẫn giữ vẻ mặt lạnh như băng, Trình Thực thì xem kịch một cách vui vẻ, còn Nam Cung thì cúi đầu suy tư.
Chỉ có người ngồi bên trái Trình Thực (kẻ mặc đồ như Doctor Strange) khẽ liếc hắn bằng một ánh mắt kỳ lạ, biểu cảm của anh ta có chút cổ quái.
“Cao Tam Tuế,【Tồn Tại】, Pháp Sư, Bậc thang 1906.”
→ Cao Tam Tuế ; Con Đường Vận Mệnh - 【Tồn Tại】 ; Chức nghiệp - Pháp Sư ; Bậc thang - 1906
“Cao dữ vậy???”
Ngay khi kết quả được công bố, mọi người đều hít mạnh một hơi lạnh.
Tất cả đều cảm thấy bản thân vừa ôm được một cái đùi lớn[note81619], chỉ riêng Trình Thực là nghiến răng, gương mặt nhăn nhó như bị táo bón.
“Chậc, lại là [Tồn Tại]…”
Sắc mặt Trần Xung lập tức dịu lại, anh nhướn mày, nở nụ cười, “Cho tôi hỏi, người anh em là Du Hành Giả ký ức hay Lữ Khách Thời Gian?”
“Du Hành Giả Ký Ức” là pháp sư tin vào [Ký Ức], còn “Lữ Khách Thời Gian” là pháp sư tin vào [Thời Gian]. Ý Trần Xung chính là đang hỏi Tam Tuệ tin theo Vị Thần nào.
Sau khi xác nhận Con Đường của sáu người trên sân không còn ai đối nghịch nữa. Anh mới có thể thoải mái nói ra tín ngưỡng của bản thân, cũng như phối hợp với người khác.
Trong Con Đường của Vận Mệnh [Tồn Tại] chỉ có hai vị thần:【Thời Gian】và【Hồi Ức】
Cao Tam Tuế tất nhiên không phải tên thật của tín đồ phe [Tồn Tại], mà chỉ là một cái bí danh thôi, chẳng mấy ai để ý nó cả.
Cam Tam Tuệ không trả lời ngay, anh ta do dự một lát, ánh mắt của anh ta lướt qua bảng hướng dẫn mấy lần. Không thấy có gì, anh ta thở dài, rồi chậm rãi cất tiếng:
“Thời gian như kẽ hở, ta đi như cơn gió.”
Đây chính là lời cầu nguyện của tín đồ [Thời Gian].
Cao Tam Tuế là Lữ Khách Thời Gian.
Dựa trên toàn bộ trò chơi, sự kết hợp giữa chức nghiệp và tín ngưỡng này chính là một tồn tại cấp T0.
Như cái tên đã gợi ra, Kẻ bước đi trong thời gian có thể điều khiển thời gian.
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Trần Xung càng rạng rỡ, ngay cả Trình Thực cũng bật cười, lần này là hắn cười thật.
“Anh Cao đúng là lợi hại!”
Biểu hiện của Tống Á Văn thì không giống một sát thủ luôn “điệu thấp”, cậu ta liên tục giơ ngón cái lên. Nếu mà họ quen nhau, có lẽ cậu ta đã nhào tới, ôm chầm lấy Cao Tam Tuế rồi.
Ánh mắt Trình Thực lần lượt quét qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên Nam Cung.
Nụ cười của Nam Cung có chút gượng gạo, nhưng chẳng còn cách nào khác, tình cảnh của cô thật sự rất tệ.
Nhìn thấy đội ngũ phải cô lập một người ngay từ đầu, Trình Thực thầm lắc đầu. Mất đi sức chiến đấu chỉ vì bất đồng số mệnh là lựa chọn ngu xuẩn nhất, đặc biệt là trong giai đoạn mở màn thử thách.
Để giảm bớt căng thẳng giữa đồng đội, hắn chợt nghĩ một lát rồi nói:
“Hai Mục sư phối hợp với nhau thì cực kỳ phù hợp cho thử thách [Chiến Tranh]. Theo linh cảm, tôi nghĩ rằng Nam Cung không phải kẻ địch.”
Mọi người đều kinh ngạc và nhìn chằm chằm hắn, ngay cả Nam Cung cũng bất ngờ nhìn vị đối thủ có số mệnh trái ngược kia, ‘Anh ta… đang bênh vực cho mình sao?’
“Anh…”
Trình Thực nghiên đầu nhẹ và nở một nụ cười rực rỡ, “Để tôi tự giới thiệu lại, Trình Thực, Mục Sư của [Sinh Sôi].”
“???!”
“Cái quái gì thế? Anh là đàn ông mà lại chơi Quan Âm Cầu Con á???”

