Web Novel

Chương 02 - Lập đội (bằng bạo lực)

2025-09-16

11

Bạch Long Glacier.

Glacier được gọi bằng rất nhiều cái tên trong cộng đồng. Con rồng phế vật, con gà băng, con sâu bọ, sát thương còn thua cả mấy tên tay mơ…

Chẳng lạ lẫm gì cho cam, cũng bởi cấp độ của con khốn này chỉ là 77 mặc cho bản thân là một con rồng.

Đây vừa là cấp độ đủ để một tay phá hủy cả vương quốc trong đầu câu chuyện, vừa là cấp độ hoàn hảo để một Kiếm Sư tài ba thử kiếm.

Vâng, đúng thế. Chính Kiếm Sư Kiel là người đã giết con khốn này.

Kiel đã lang thang đến phương bắc bất bại do bản tính ngao du của mình và đã đạt được danh hiệu Sát Long Nhân cao quý do vụ việc này.

Chuyện này luôn luôn xảy ra vào đầu game.

Ta cũng chẳng thể gặp được tận mặt Glacier trong game.

À đâu, thực ra là có đấy.

Chắc hẳn nó được trưng bày không khác gì một triển lãm động vật nhồi bông trong Tòa Chính của Học Viện.

Glacier tỏ ra giận dữ.

“Ngươi có gan đấy. Ta đã từng nghe từ Đại Vương rằng con người là một giống loài không biết thân biết phận.”

Long Uy phát ra từ lời nói của nó.

[Danh Hiệu “Quả Cảm Trước Rồng” đã được kích hoạt.]

-Miễn nhiễm hiệu ứng trạng thái “Sợ Hãi”.

Khung cửa sổ tôi thường thấy qua màn hình giờ đây lại hiện lên trước mắt tôi.

Tôi thực lòng chả biết ai mới là kẻ không biết thân biết phận nữa.

Olivia cười nhẹ rồi chậm rãi đưa tay ra trước.

Thình thịch.

Mana đập dồn dập gần tim cô.

[Kỹ năng: Sử dụng Bão Tố.]

Một tin nhắn hiện lên khi cô nghĩ đến việc dùng kỹ năng.

Đây là chuyện tốt đối với Olivia. Điều này đồng nghĩa với việc cô không cần phải niệm chú hay vẽ trận pháp gì cả.

Vù vù.

Một cơn gió lạnh buốt dần dà nổi lên.

[Danh Hiệu “Kẻ Đạt Tới Chân Lý” đã được kích hoạt.]

-Sức mạnh ma thuật tăng thêm 100%.

Bất cứ ai đạt đến cấp độ tối đa, tức là 100 đều trở thành đỉnh cao trong lĩnh vực của họ.

Kẻ đạt tới đỉnh cao. Danh hiệu chỉ trao cho một người duy nhất.

Vậy nên, không ai có thể vượt qua Olivia trong băng và lôi ma pháp.

Kể cả đối thủ có là rồng đi chăng nữa.

“Hừm?”

Glacier cảm nhận được một luồng khí đáng ngại. Chỉ là khi nó nhận ra, mọi chuyện đã quá muộn rồi.

“Trước tiên, cứ đưa ngươi xuống tầm mắt ta trước đã.”

Bùm!

Những tảng băng sắc nhọn bị gió cắt đã găm vào cơ thể đồ sộ của Glacier. Nó liền dang cánh ra để phòng thủ, nhưng thế vẫn là chưa đủ để ngăn chặn cú va chạm.

“ARRGH!”

Cánh của nó giờ đây đã chi chít các lỗ thủng và chẳng còn thể bay được nữa.

Rầm!

Olivia đi qua cơn bão tố và đến nơi Glacier đã rơi xuống.

Ma thuật này có hơi quá mức với cấp 77, nhưng chuyện gì cũng có lý do của nó.

Sau khi chơi Lactea cả ngàn lần, cô đã học được một điều.

Rồng là một lũ điên khùng.

Xích hiếu chiến, Thanh dốt nát, Lục dị hợm, thường hay hoá thành con người và tỏ ra yếu đuối, Kim thì lại là lũ đào mỏ chuyên moi tiền các Dwarf.

Vậy còn lũ Bạch?

Chúng thích bị ăn đập.

Tôi không giỡn đâu, là thật đấy.

Cộng đồng đã từng dậy sóng một thời vì chuyện này.

Chuyện bắt đầu do một trong các NPC chính, Bạch Long Vương Karsian.

-Ê mấy ông. Cái con chó Karsian này, tôi gửi nó đi ngăn chặn Ma Vương vậy mà nó lại bị tha hoá.

-Bọn Bạch là thế đấy. Dmg của ông chắc yếu hơn Ma Vương nên bị nó cho ăn NTR rồi.

-Bọn chó đó thích bị ăn đập lắm. Trước có lúc tôi đột kích Karsian mà tính sai dmg nên nó còn 1% hp, chả hiểu sao nó lại biến hình rồi dogeza luôn.

-Bằng chứng đâu.

-dogeza.jpg.

-Vãi lìn LOLOLOLO.

Nội dung tương tự cũng được nhắc đến trong đoạn hồi tưởng của Kiel.

[Kiel nhìn xuống con Bạch Long đang run rẩy với vết thương khắp người.

Quá yếu. Đây hẳn là một con non vừa tới tuổi trưởng thành.

Tuy là rồng, nhưng xem ra nó rất sợ chết. Mà vốn dĩ anh cũng chẳng có ý định giết nó, anh chỉ muốn thử nghiệm kiếm kỹ mới lĩnh hội được mà thôi.

Và rồi, miệng con Bạch Long bỗng cử động.

Nó đang cố nói gì đây? Kiel nghe kỹ lời con Bạch Long sắp nói.

Chốc lát sau, Kiel đã thay đổi ý định.

Con rồng này phải chết.]

Điều Glacier nói đã khiến Kiel thay đổi ý định chưa bao giờ được tiết lộ.

Và giờ bản chất của những điều đó đã được phơi bày.

“...Ugh.”

Khuôn mặt Olivia nhăn nhó kinh khủng. Cùng lúc ấy, cô cũng đau lòng hiểu ra tại sao Kiel lại làm như vậy.

Glacier đang nằm sấp mặt xuống đất, nước dãi chảy ròng ròng. Nhãn cầu nó chỉ còn trơ lại lòng trắng và cơ thể thì quằn quại không khác gì một con giun. Nó thậm chí còn không trong dạng rồng nữa mà buộc phải biến thành dạng người.

Xem ra lũ Bạch Long rất có tài trong việc làm người khác kinh tởm.

“Này, bớt chảy nước dãi nữa và đứng dậy đi.”

Cứ mỗi lần cô dùng chân huých nhẹ vào người nó, cơ thể nó lại giật giật. Các Drawf đã phải bỏ mồ hôi công sức ra để cống nạp cho Glacier sẽ nghĩ gì nếu họ thấy cảnh tượng này đây?

Trong game không được tả chi tiết cho lắm, nhưng tận mắt chứng kiến thế này thì kinh tởm nhiều hơn so với dự đoán.

Trò này mà là được nhãn dán 12 tuổi ấy à?

Hổ thẹn thay cho ngươi, Glacier à.

“N-Ngươi đã làm gì cơ thể ta?”

“Ta không quan tâm. Ngươi biết tên của ngôi làng gần đây nhất không?”

“Ngôi làng? Ngôi làng của con người? Hic! T-Thả ta ra!”

Olivia thả cổ áo Glacier ra. Cô thoáng tỏ vẻ thất vọng rồi hoang mang trước phản ứng của chính mình.

Xài một sinh vật hết cứu thế này làm đồng minh có phải chuyện tốt không?

Cũng không hẳn là không còn các cấp độ trên 80 khác tại lục địa này. Nếu cô cật lực tìm kiếm, chắc hẳn cô sẽ tìm thấy được.

“Vấn đề ở đây lại chính là mình đã giết hết bọn họ.”

Điều kiện tiên quyết để kết đồng minh:

Phải đủ mạnh để sống sót tới cuối game

Không có độ hảo cảm bị chuyển giao.

Chỉ riêng việc tìm được người đáp ứng cả hai điều kiện đó thôi cũng đã khiến cô điên đầu rồi.

Thực lòng mà nói, Glacier cũng không hẳn là đáp ứng được điều kiện đầu tiên.

Do đặc tính giống loài, chỉ số của nó tăng trưởng chậm hơn nhiều so với con người. Vậy nên nếu cứ giữ nguyên như vậy, nó sẽ biến thành cục tạ vào cuối game.

“Thế? Ta đang hỏi ngươi tên ngôi làng đấy. Ngươi có biết không?”

“H-Hic…”

“Trả lời ta.”

“T-Ta không biết!”

Quả nhiên là rồng, nó cứng đầu đến kinh ngạc. Cô cũng đã đoán được chuyện sẽ không dễ đến thế.

“Để ta đổi câu hỏi. Hiện đang là năm bao nhiêu dựa trên Lịch Hoàng Gia?”

“L-Lịch Hoàng Gia? Đế chế của con người—”

“Nhóc con, nó tồn tại trước cả khi ngươi chào đời đấy.”

“Ta không biết! Ta thực sự không biết mà!”

Nó hẳn phải biết. Lũ rồng luôn xuống nhân giới để vui chơi khi chúng thấy chán.

Vậy mà nó lại bảo là không biết? Mặc cho bản thân không còn là con non và biết biến thành người?

Thay vì hỏi thêm, Olivia lại giơ trượng lên. Nếu được nêu điểm mạnh của món phụ trang này thì đó là nó được làm từ rễ Cây Thế Giới và cực kỳ bền.

Bền hơn cả xương rồng.

Olivia vung nhẹ trượng và nói.

“Ngươi biết không? Từ kinh nghiệm của ta, dùng cách này huấn luyện lũ Bạch là tốt nhất.”

“T-Ta không biết ngươi đang nghĩ gì, nhưng dừng lại mau!”

Bốp!

“AAAARGH!”

Cốp!

“X-Xương ta! Khụ! KHỤ!”

Kể cả long tộc cũng phải chịu thua trước cơn bạo lực không nương tay này.

Cảm giác đánh ai đó này khác hẳn với việc xem qua màn hình.

Còn chuyện đánh một con rồng sẽ kết đồng minh như thế này có sao không á?

Tin tôi đi. Lactea là thế đó.

Khi lần đầu tôi khám phá ra Kết Thúc Từ Bi và đăng tải video walkthrough lên, phản ứng của cộng đồng chính xác là như này đây:

-Đ-Đây mà là từ bi á?

-Chắc chỉ cần không giết chúng là không bị tính LOLOLOLO

-Olivia đúng là dã man thật nhể? Có đứa nào dám tẩn Hoàng Đế ngay trong chính cung điện của lão không chứ?

-“Hoà bình” (bằng bạo lực)

-LMAO

-Olivia này… rốt cuộc ní đã phải trải gian khổ nào thế?

-Sau vụ này mà vẫn đến được kết thúc thì thành huyền thoại mẹ luôn rồi. Mà làm như này có phá hỏng điểm hảo cảm không thế?

-Nếu không muốn bị đánh thì cứ vểnh tai lên mà nghe đi LOLOLOLO

Kể cả tên Hoàng Đế có cái tôi cực cao cũng phải lắng nghe sau một tháng tẩm quất.

“AAAARGH!”

Mất bao lâu đây nhỉ?

Chắc tầm 10 phút là đủ rồi.

———

“Ugh, ugh? Ugh?”

Mắt Glacier trở nên mờ đục như thể vừa bị đánh thuốc. Não nó trở nên ngu ngơ trước cơn đau chết đi sống lại.

Thực lòng mà nói, chuyện này khó hơn cô tưởng.

Do cơ thể này là pháp sư chứ không phải chiến binh nên việc tẩm quất ai đó liên tục khiến toàn thân cô đau nhức.

Nếu đây mà là ai khác chứ không phải Glacier, cô đã chẳng khiến họ quy hàng dễ dàng đến thế rồi.

Đây hẳn phải là do DNA độc đáo của giống loài Bạch Long.

Đến mức này, hẳn nó đã nhận ra không phải chiêu trò gì mà là do chính cơ thể của nó.

Olivia đã rộng lượng cho nó thời gian đủ để tự lau mũi bản thân, cô dừng tẩm quất và hỏi thêm lần nữa.

“Ngươi muốn kiểu dễ hay kiểu khó đây?”

“D-Dễ! Kiểu dễ!”

“Gì? Gì cơ? Ngươi không dùng kính ngữ à?”

Trước lời cô, Glacier nhìn chằm chằm vào Olivia.

“T-Ta là rồng đó!”

“Rồng kiểu gì mà lại bị con người tẩm quất như thế này?”

“Chuyện đó—”

Vụt!

Cây gậy vung vào không khí tạo nên một âm thanh dễ chịu. Cùng lúc ấy, cơ thể Glacier giật nảy lên.

“Cơ hội cuối. Dễ hay khó?”

“...”

“Trả lời ta.”

“T-Tôi muốn kiểu dễ, làm ơn!”

“Tốt hơn rồi đấy.”

Olivia xoa đầu Glacier như đang xoa đầu một con cún.

“Vậy tên ngôi làng gần đây là gì?”