Chuyến phiêu lưu hoành tráng của bé Selene tí hon
Khi còn bé xíu, Selene đã học được rất nhiều điều trong lúc vui chơi.
「Hôm nay mình đi chơi nhé, mọi người!」
「Goooh!」
Nở nụ cười rạng rỡ, Selene dắt theo những người bạn golem đất sét của mình ra ngoài thám hiểm.
「Cẩn thận đấy nhé!」
「Nhớ về ăn tối đấy!」
「Tạm biệt mẹ, tạm biệt chị Tet!」
Con bé vui vẻ đáp lại, rồi lon ton bước vào rừng cây quen thuộc, vừa đi vừa tìm tòi.
「Ôi, một bông hoa vàng! Mình sẽ tặng cho mẹ và chị Tet!」
Selene nhổ bông hoa từ đất, cầm chặt trong tay rồi tiếp tục đi sâu hơn vào rừng. Với đôi chân bé nhỏ, con bé chẳng đi xa được bao nhiêu, nhưng vẫn cố gắng bước thêm, cho đến khi ra đến rìa khu rừng.
「Toàn là màu nâu...」
Mắt tròn xoe nhìn cảnh hoang mạc khô cằn trải dài trước mắt, Selene biết rằng mình không nên đi xa hơn.
「Goh, goh!」
「Ừm… vậy đi hướng này thì sao?」
Đám golem cuống cuồng ra hiệu cho cô bé quay lại, nhưng Selene chẳng để ý, cứ men theo rìa khu rừng mà đi. Cuối cùng, cả nhóm nhỏ cũng tìm thấy một mạch nước.
「Wow, nước kìa!」
Từ một hõm nhỏ dưới đất, cát và nước trào lên, ngay lập tức bị đất khô nuốt chửng, nhưng cũng kịp nuôi dưỡng chút ít cây cỏ ở mép rừng.
「Cát đẹp quá! Nước cũng mát lạnh nữa!」
Sợ bị mắng nếu làm bẩn quần áo, Selene cởi đồ và giày dép, rồi nhảy vào vũng nước nhỏ. Đám golem vội vã nhặt quần áo lên, còn Selene thì vọc nước, cát, và nhặt được một hòn đá nhỏ xinh xinh.
「Waa… đẹp quá… Không biết còn hòn nào nữa không nhỉ?」
Cô bé đưa hòn đá trong suốt lên soi dưới ánh mặt trời, đôi mắt long lanh thích thú. Rồi Selene cúi xuống mò mẫm trong cát, tìm được viên thứ hai, rồi thứ ba, cho đến khi nhận ra tay chân đã lạnh buốt.
「Tay mình lạnh quá…」
Cô bé lau nước, mặc lại quần áo, rồi ngồi dựa lưng vào gốc cây, để ánh nắng hong khô và sưởi ấm cơ thể.
「Ấm áp thật…」
Ôm chặt bông hoa vàng và những viên đá lấp lánh trong tay, Selene dần lim dim ngủ thiếp đi.
「Goh…」
Đám golem đặt ngón tay lên môi, ra hiệu im lặng với nhau để không làm bé thức giấc. Chúng lẳng lặng tháo rời thân thể, lôi ra một chiếc chăn giấu sẵn, nhẹ nhàng đắp lên người Selene, rồi ngồi cạnh trông chừng giấc ngủ trưa của cô bé. Một con golem còn nhanh chóng quay về nhà gọi Chise và Tet.
「Ôi trời, Selene đã đi xa đến thế này sao? À, con bé ngủ rồi.」
「Hôm nay em ấy đã nhặt được gì vậy?」
Tôi và Tet nhìn xuống Selene đang tựa vào gốc cây, trên tay con bé là một bông hoa vàng đã héo và một viên đá trong suố ─ một khối tinh thể thô.
Cả hai chúng tôi cùng mỉm cười, tưởng tượng cảnh Selene hái hoa, lội nước tìm đá, rồi mệt lả ngủ quên.
「Tet, cùng cõng con bé về nhà thôi.」
「Vâng! Em háo hức muốn nghe em ấy kể lại chuyến phiêu lưu lắm đó!」
Biết Selene sẽ buồn khi thấy bông hoa vàng mình hái đã héo, tôi bèn dùng một chút ma pháp hồi phục để khiến nó tươi trở lại. Rồi tôi cõng con bé đang ngủ say trên lưng, còn Tet mang theo bông hoa và viên tinh thể, cùng đám golem trung thành hộ tống trở về.
Khi về đến nhà, tôi sẽ đặt bông hoa ấy vào chiếc bình trên bàn ─ và cùng lắng nghe Selene tíu tít kể lại chuyến phiêu lưu nhỏ bé nhưng đầy niềm vui của mình.

