Tập 04

Chương 5: Bản thiết kế cho căn cứ mới

2025-10-13

1

「Phù… Cuối cùng cũng tạm xong rồi nhỉ.」

「Phù thủy-sama,chị đã vất vả rồi!」

「Giờ thì chị chỉ muốn nghỉ ngơi một thời gian thôi.」

   

Đã tròn một năm kể từ khi chúng tôi nhận nhiệm vụ tiêu diệt tổ chức ngầm.

Tôi và Tet cùng trung đội trưởng Carter rong ruổi khắp miền Đông của Thú nhân quốc Gald.

Ba tụ điểm được xác định từ trước đều bị dẹp bỏ, nhưng khi một ổ bị xóa sổ, hàng loạt mối liên kết khác giữa các tổ chức ngầm và băng đảng tội phạm khác lại lộ ra.

Để nhổ tận gốc mạng lưới ngầm phức tạp hơn dự kiến này, chúng tôi thành lập Sở chỉ huy đặc nhiệm tại doanh trại miền Đông, hợp tác với trung đội của Carter để giải quyết từng vấn đề một.

   

「Phần điều tra tốn nhiều thời gian thật đấy.」

「Chính phần này khiến Tet ngán ngẫm nhất đó!」

   

Thời gian chờ để truy ra nơi mà mấy tên tội phạm may mắn thoát thân ẩn náu sau khi căn cứ bị triệt phá đã chiếm phần lớn thời lượng nhiệm vụ.

Từ sở chỉ huy, Carter cử các đơn vị nhỏ đi điều tra từng vùng; sau đó, dựa trên thông tin họ mang về, chúng tôi lần lượt truy bắt thủ lĩnh và truy quét các cứ điểm còn lại.

Những trường hợp đặc biệt khó, tôi và Tet đích thân ra tay hỗ trợ.

Phần lớn thời gian chờ đợi, chúng tôi dành để huấn luyện các chiến sĩ của trung đội Carter.

   

「Haa… haa… Thì ra đây là sức mạnh của 【Thú hóa】…」

   

Đặc biệt, trung đội trưởng Carter — nhờ sự chỉ dẫn trực tiếp của tôi và Tet — đã học được kỹ năng 【Thú hóa】, đạt đến trình độ sức mạnh không hề thua kém mạo hiểm giả hạng A.

Với khả năng bay nhờ vào Thú hóa loài chim, giờ đây Carter hoàn toàn đủ sức đối đầu với Zom, tên “Chim ưng đen” mà chúng tôi từng bắt giữ.

   

「Chise-dono, Tet-dono! Được sát cánh cùng hai người chiến đấu là niềm vinh dự của chúng tôi!」

『『『──Xin cảm ơn hai vị!』』』

   

Rồi mùa đông cũng qua đi nhường chỗ mùa xuân năm mới, cuối cùng thì sau một thời gian dài thực hiện uỷ thác, cuối cùng chúng tôi nhận được thư thông báo nhiệm vụ hoàn thành từ hoàng tử Gyunton.

Cả trung đội Carter rơi nước mắt tiễn chúng tôi trong một buổi chia tay long trọng.

Tôi và Tet chỉ có thể nở nụ cười nhạt, vẫy tay chào họ, rồi lên đường đến kinh đô của Thú nhân quốc Gald để báo cáo kết quả.

   

「Chise-sama, Tet-sama, hai vị đã đến. Tôi sẽ dẫn đến phòng làm việc của điện hạ Gyunton.」

「Nhờ anh nhé, Rollwacca-san.」

「Cảm ơn trước nhé!」

   

Lâu đài hoàng gia của Thú nhân quốc Gald không cầu kỳ hoa lệ, mà mang vẻ kiên cố, chắc chắn – thể hiện rõ nét cái chất phác và cứng cỏi của thú nhân.

   

「Tôi đã đọc báo cáo về thành tích của hai vị rồi. Quả thật là những chiến công hiển hách khiến lòng người sôi sục!」

「Anh nói vậy làm tôi thấy hơi ngại rồi đấy.」

「Phù thủy-sama và Tet đã cố gắng rất nhiều đó nha.」

   

Hai chúng tôi đã liên tiếp đánh tan các chi nhánh của tổ chức ngầm bằng những chiến dịch thần tốc, rồi truy lùng các toán tội phạm còn sót lại, bắt giữ từng nhóm một.

Ngoài ra còn điều tra và trừng phạt những bộ tộc thú nhân đã tiếp tay cho tổ chức, giải cứu các nhóm người bị bán đi trong quá trình vận chuyển...

Nhờ đó mà biết bao câu chuyện sử thi được dựng lên và lan trueyèn khắp vùng.

   

「Ngay cả ở đây cũng rộ lên tin đồn về hai mạo hiểm giả cưỡi trên thảm bay, chuyên trừng trị kẻ xấu đấy.」

「Thật ra thì, ngoài thảm bọn tôi cũng hay cưỡi chổi bay nữa mà.」

   

Tốc độ bay bằng chổi thật ra nhanh hơn, nhưng vì phải đồng hành cùng quân đội của Carter, tôi chọn dùng thảm bay để giữ nhịp di chuyển — và đó lại trở thành hình ảnh nổi bật trong mắt mọi người.

Trong lúc chuyện trò thoải mái, Rollwacca gõ nhẹ cửa phòng làm việc.

   

「Gyunton Điện hạ, Chise-sama và Tet-sama đã đến ạ.」

「Vào đi.」

   

Nhận được giọng đáp ngắn gọn, chúng tôi bước vào phòng.

Hoàng tử Gyunton đang cắm cúi xử lý đống giấy tờ.

   

「Ta đang dở tay với đống này, đợi một chút.」

   

Giọng điệu có phần cộc cằn, nhưng không khó chịu.

Tôi và Tet ngồi xuống sofa, nhấp một ngụm trà do thị nữ mang đến.

Một lát sau, tiếng bút ngừng lại.

   

「Xin lỗi đã để hai người chờ. Cảm ơn vì đã chịu ở lại suốt một năm để tiêu diệt tổ chức ngầm. Bên này cũng đang bận rộn xử lý hậu quả. Rollwacca, mang cho ta đồ uống nữa.」

「Vâng, thưa Điện hạ.」

   

Và thế là, trong khi nhâm nhi tách trà, chúng tôi bắt đầu nói chuyện với Gyunton về công tác dọn dẹp tàn dư của tổ chức ngầm.

Dù đã nộp báo cáo đầy đủ cho hoàng tử, nhưng tôi vẫn phải trình bày thêm một vài chi tiết thực địa để bổ sung.

Về phần hoàng tử Gyunton, anh ta dường như đã rất vất vả với vai trò nhà ngoại giao — đặc biệt là trong việc đàm phán với Vương quốc Lawbyle ở phía đông, để đòi lại những công dân bị bắt sang đó làm nô lệ.

   

「Tạm thời, ta đã buộc họ đồng ý trả tự do và đưa về nước tất cả những người dân bị bán thành nô lệ mà chúng ta có thể xác định đến thời điểm hiện tại. Ngoài ra, hiện chúng ta cũng đang điều tra tung tích những người bị bắt cóc mà vẫn chưa được tìm thấy.」

「Vậy à… Thật mừng quá.」

   

Những người bị bắt và bị đối xử như nô lệ — có lẽ sẽ khó có thể trở lại cuộc sống bình thường, vì những tổn thương cả về thể chất lẫn tinh thần mà họ đã phải gánh chịu.

Tuy nhiên, theo lời kể, việc từ Thú nhân quốc Gald, nơi chỉ chấp nhận “nô lệ tội phạm”, mà lại có một lượng lớn nô lệ nữ và trẻ em xuất hiện — rõ ràng là chuyện bất thường.

Chính vì vậy, để che giấu xuất thân thật, bọn buôn người đã bán họ như nô lệ mắc nợ — hình thức mà chủ nợ có nghĩa vụ cung cấp chỗ ở, thức ăn, và điều kiện sinh hoạt cơ bản.

Dù tàn nhẫn, nhưng so với bị coi là tội phạm, có thể xem đây vẫn là trong cái rủi còn có chút may mắn.

   

「Ngoài ra, có vẻ như một số quý tộc của Vương quốc Lawbyle cũng đã mua nô lệ phi pháp. Giờ thì chính quốc gia đó đang tổng lực truy quét các tổ chức buôn người.」

   

Hành vi của các quý tộc Lawbyle — tham gia vào việc bắt cóc người dân Gald — đã gây chấn động và biến thành vấn đề ngoại giao nghiêm trọng.

Vì nó có thể bị coi như hành động tuyên chiến gián tiếp, nên để chứng minh mình không tiếp tay, Vương quốc Lawbyle buộc phải mạnh tay xóa sổ toàn bộ đường dây buôn người trong nước.

Nhờ vậy, trụ sở chính của tổ chức ngầm trong lãnh thổ Lawbyle đã bị đánh sập, lực lượng suy yếu nghiêm trọng; còn các nhánh ở Thú nhân quốc Gald thì cũng gần như bị quét sạch.

Tất nhiên, nạn buôn người và cướp bóc sẽ không thể biến mất hoàn toàn — nhưng ít nhất trong vài năm tới, những vụ bắt cóc mang tính tổ chức sẽ giảm mạnh.

   

「Tiền thù lao của nhiệm vụ, ta đã chuyển vào tài khoản Hội Mạo hiểm của hai người rồi. Ngoài ra, ta cũng đã đặt lịch trước với kiến trúc sư giỏi nhất đất nước, đồng thời chuẩn bị thư giới thiệu mang tên ta. Hai người cứ mang theo.」

「Cảm ơn anh. Vậy thì, bọn tôi xin phép cáo lui.」

「Trà ở đây ngon thật đó!」

   

Rồi chúng tôi nhận thư giới thiệu và rời khỏi hoàng cung.

Khi đến gặp kiến trúc sư giỏi nhất Thú nhân quốc, người ra đón chúng tôi là một thú nhân họ khỉ đeo kính — dáng vẻ trầm tĩnh và học giả.

   

「Tôi đã được hoàng tử Gyunton nói qua về hai vị rồi! Vậy hai vị muốn xây dựng kiểu công trình như thế nào?」

「Ờm… tôi đã ghi lại các yêu cầu vào đây rồi…」

「Tet muốn một căn nhà to thật to nanodesu!」

   

Trong suốt một năm vừa qua, chúng tôi đã có nhiều thời gian bàn bạc kỹ càng về căn cứ mới ở Hoang địa Hư vô.

Tôi đưa tờ giấy ghi đầy các yêu cầu cho kiến trúc sư, anh ta gật gù đọc kỹ.

   

「Ra là vậy, chỉ cần tôi vẽ bản thiết kế theo đúng những yêu cầu này là được phải không? Có hạn chế gì về khu đất không? Nếu muốn xây ở trong kinh thành, tôi có thể giới thiệu các đội thợ tay nghề cao.」

「Không cần đâu. Chúng tôi sống gần thị trấn biên cảnh Vil, và sẽ dùng vùng đất đã khai phá bằng ma pháp của chính mình, nên không có ràng buộc gì cả. Tôi chỉ cần bản vẽ thiết kế thôi.」

「Hiểu rồi. Nếu chỉ là thiết kế dinh thự, tôi cần khoảng nửa năm. Nếu hai vị muốn tham gia trao đổi chỉnh sửa bản vẽ, thì sẽ tốn thêm chút thời gian.」

   

Tôi thoáng nghĩ ngợi.

Bình thường, người ta sẽ xem lại thiết kế nhiều lần để đạt được ngôi nhà lý tưởng. Nhưng tôi — người đã thành thạo Ma pháp Sáng tạo — chỉ cần có bản mẫu là có thể điều chỉnh lại bằng ma lực sau đó.

   

「Không sao cả. Chúng tôi sẽ trở về thị trấn Vil trước, và tin tưởng hoàn toàn vào tài năng của kiến trúc sư giỏi nhất đất nước này.」

「Tet rất mong chờ ngôi nhà mới đó nha!」

「Rất hân hạnh! Sau khi hoàn thành bản thiết kế, tôi sẽ ủy thác cho Hội Thương nghiệp chuyển phát đến Hội Mạo hiểm giả ở thị trấn Vil cho hai vị.」

   

Khoản chi phí thuê kiến trúc sư đã được hoàng tử Gyunton thanh toán trước, như một phần của tiền thưởng nhiệm vụ.

Vậy là giờ chỉ còn chờ bản thiết kế căn cứ mới được gửi đến.

   

「Phù thủy-sama, thật háo hức quá đi!」

「Ừ, chị cũng rất mong chờ xem ngôi nhà đó sẽ trông như thế nào.」

   

Cưỡi trên Thảm bay, tôi và Tet thong thả hướng về Hoang địa Hư vô.

Chúng tôi trở lại thị trấn Vil, tiếp tục sống một cuộc sống mạo hiểm giả, trong khi chờ bản vẽ thiết kế căn cứ mới được gửi đến vào mùa thu.

Và rồi —

   

「Khoan… cái này là sao… Quả thật vượt quá tưởng tượng của chị rồi.」

「Oaa, đúng là dinh thự khổng lồ!」

   

Tập bản vẽ thiết kế mà chúng tôi nhận được là một xấp giấy dày nhiều tờ, kích thước gần bằng cả bàn làm việc.

Khi mở ra xem, đó là bản vẽ của một biệt thự hai tầng khổng lồ.

Số lượng phòng nhiều đến mức choáng ngợp, có cả ban công, đại sảnh ăn đủ cho vài chục người, bếp rộng, phòng tắm công cộng lớn, khu vườn phía sau nhà và cả tầng hầm được thiết kế chi tiết tỉ mỉ.

Trên một tờ giấy khác còn có cả bản thiết kế riêng cho khu nhà của người hầu, trông chẳng khác nào một dinh thự quý tộc thật sự.

Nó hoàn toàn vượt xa hình dung ban đầu của chúng tôi — chỉ cần một căn nhà rộng vừa phải, tiện nghi và đa năng là đã đủ.

Tôi ngửa mặt nhìn trần nhà, thở dài tự hỏi tại sao lại nhận được thứ như thế này, trong khi Tet thì vui mừng như được món đồ chơi mới.

   

「Phù thủy-sama! Tet sẽ được sống trong một căn nhà như thế này sao!? Thật háo hức quá đi mất!」

「Không, nếu rộng thế này thì chắc chỉ riêng việc dọn dẹp chắc cũng mất cả ngày trời…」

   

Nhìn bản thiết kế dinh thự đồ sộ đến phi lý — rõ ràng là có sự hiểu lầm từ phía kiến trúc sư.

   

「À, chắc là do thư giới thiệu từ hoàng tử Gyunton, nên họ tưởng chúng ta là quý tộc sắp được phong tước rồi.」

   

Có lẽ kiến trúc sư đã hiểu nhầm rằng hoàng tử Gyunton đặt hàng cho một mạo hiểm giả sắp được phong tước, nên đã cho vẽ cả một biệt thự hoành tráng để chuẩn bị trước khi “lên chức”.

Thêm nữa, do tôi không chỉ định cụ thể diện tích khu đất, để tiện cho việc mở rộng căn cứ trong tương lai, họ lại nghĩ là chúng tôi sẽ thuê hẳn người hầu riêng nên thiết kế luôn cả một khu dinh thự hoàn chỉnh.

Ở Thú nhân quốc Gald, trung tâm đất nước chủ yếu là thú nhân và long nhân, nhưng ở vùng biên vẫn có một số quý tộc loài người, nên có lẽ kiến trúc sư cũng không thấy gì lạ.

   

「──《Creation》Mô hình dinh thự.」

   

Thử một chút, tôi dùng Ma pháp Sáng tạo để tạo mô hình ngôi nhà dựa trên bản vẽ.

Một mô hình dinh thự thu nhỏ hiện ra trước mắt — thiết kế sang trọng nhưng không phô trương, tinh tế đến mức ngay cả quý tộc mạo hiểm giả cũng không thấy lố bịch khi sở hữu.

Điều khiến tôi thở dài là: trong thiết kế có cả phòng điều chế riêng biệt để pha chế thuốc, thư viện với tường phủ đầy giá sách, đủ chỗ cho toàn bộ những quyển sách tôi đã sưu tầm bấy lâu nay.

Nếu thật sự được sống trong một nơi như thế, chắc tôi cũng chẳng còn mong ước gì hơn nữa.

   

「Nhưng dù sao, hai người ở thì căn nhà này vẫn quá rộng. Tốt nhất là tạm cất đi đã.」

「Muu, tiếc thật đấy…」

   

Với lượng ma lực tích trữ trong ma tinh thạch, tôi hoàn toàn có thể tạo ra nó,

nhưng vấn đề là duy trì và quản lý một công trình lớn như vậy thì vượt quá khả năng của hai người.

Vì thế, tôi đành ngậm ngùi gác lại ước mơ ấy.

Căn nhà hiện tại — căn cứ mà chúng tôi đang sống — đã đủ tiện nghi và ấm áp.

Vậy nên, tôi và Tet quyết định cứ tiếp tục sống yên bình như hiện giờ thêm một thời gian nữa.