「Lâu rồi mới lại nhận được giấc mơ tiên tri. Chào buổi tối, Liriel.」
『Ừ, chào buổi tối. Fufufu, Chise, cô làm được rồi nhỉ. Thời gian dự kiến hoàn tất việc tái sinh【Hoang địa Hư vô】lại được rút ngắn thêm nữa!』
Khi nhận ra, tôi đã ở trong giấc mơ tiên tri, nơi Liriel xuất hiện và vui vẻ bắt chuyện.
『Không ngờ cô không chỉ tiêu diệt ác ma thực thể hoả, mà còn phân giải cả ma lực của nó, đưa lượng ma lực đó quay về với vòng tuần hoàn ma lực tự nhiên nữa chứ.』
「Tôi chỉ nghĩ rằng nếu để nó quay về trả thù thì sẽ còn rắc rối hơn, nên đã quyết tâm tiêu diệt triệt để thôi…」
『Quả thật con người cô luôn khiến ta kinh ngạc. Dù không đủ ma lực để sáng tạo thanh kiếm【Diệt Bất Tử】nhằm hủy diệt nó tận gốc, nhưng cô lại có thể mở ra một con đường khác để tiêu diệt ác ma, thế cũng đủ để ta phải khâm phục.』
Được Liriel khen ngợi về phương pháp diệt ác ma khiến tôi thấy có chút xấu hổ.
『Không ngờ cô lại đạt được thành quả tới mức này.』
Hệ thống sản xuất ma lực ở【Hoang địa Hư vô】đang vận hành ổn định. Chỉ cần thiết lập đủ bộ ba: trồng rừng, Thế giới thụ và ma cụ kết giới, rồi định kỳ kiểm tra, thì tạm thời chẳng còn việc gì cần lo nữa.
『Vả lại, xem ra cũng không còn giáo đoàn thờ quỷ nào nhắm vào cô bé kia nữa.』
「…Ừ. Selene cũng đã xong buổi ra mắt, từ nay sẽ chính thức hoạt động với tư cách hoàng tộc rồi.」
Nếu vậy, cuộc sống qua lại giữa【Hoang địa Hư vô】và hoàng cung, để dõi theo Selene đến khi con bé trưởng thành, chắc cũng ổn thỏa rồi.
Sau đó, tôi dùng【Ma pháp Sáng tạo】tạo ra một chiếc bàn trong khoảng không, bày thêm trà và bánh, cùng Liriel tận hưởng một buổi tiệc trà nhàn nhã.
Cứ như một bữa tiệc nhỏ ăn mừng kết thúc buổi ra mắt của Selene.
Và cuối cùng ──
『Thôi, khi nào rảnh ta lại đến. Ta rất mong chờ bước phát triển tiếp theo của cô đấy.』
Nói rồi, buổi tiệc trà cùng nữ thần kết thúc. Khi tỉnh dậy, tôi nhận ra lượng ma lực bị tiêu hao đáng kể do tiên tri trong mơ, nên cả ngày hôm ấy tôi chỉ nghỉ ngơi thôi.
Vài ngày sau ── khi việc xử lý hậu quả vụ tập kích ở buổi tiệc xã giao kết thúc, tôi được quốc vương triệu kiến, lúc đó Selene không có mặt.
Đúng như Liriel nói, việc giáo đoàn thờ quỷ bị tận diệt đã được xác nhận lại, và đến lúc tất toán thù lao cho nhiệm vụ bảo vệ Selene.
Theo hợp đồng, hay đúng hơn là vượt xa mọi điều khoản và mong đợi trong hợp đồng, tôi và Tet – những người đã phong ấn được cả Đại Ác ma – ngoài quyền sở hữu【Hoang địa Hư vô】còn được ban thưởng thêm 50 đồng bạc mithril.
「Này, chẳng phải số lượng này nhiều quá rồi sao?」
「Không, đây là con số chính xác. Sau khi cùng các pháp sư triều đình tính toán, mức thù lao này tương đương chi phí thuê mười mạo hiểm giả hạng A tiêu diệt và phong ấn Đại Ác ma, dĩ nhiên đã cộng thêm giá trị của ma cụ phong ấn.」
Thậm chí, nếu tính đến công tác chuẩn bị và lực lượng cần huy động, thì mức thưởng này còn được cho là rẻ.
「Ra vậy… tôi xin nhận, cảm ơn ngài.」
Nhận lấy tiền và quyền sở hữu đất, tôi khẽ thở dài một hơi.
Trong khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, quốc vương mở lời:
「Nếu được… Chise-dono có thể trở thành pháp sư triều đình, còn Tet-dono thì gia nhập đội kỵ sĩ cận vệ không?」
「Bệ hạ…」
Tể tướng và đoàn trưởng kỵ sĩ cũng dùng ánh mắt thúc giục.
「Ngoài ra… ta muốn ngỏ ý này. Sau này, nếu hai người đồng ý, hãy trở thành thiếp của ta. Nếu điều đó khó chấp nhận, chí ít hãy cân nhắc hôn ước với con trai ta.」
Ông rõ ràng đang tìm cách lôi kéo chúng tôi, vì nhận thấy thực lực đã vượt ngoài chuẩn mực của mạo hiểm giả hạng A.
Nhưng trong ánh mắt quốc vương, tôi còn nhận thấy chút ham muốn khác thường. |lolicon?|
「Nếu bệ hạ muốn cân nhắc địa vị của chúng tôi với tư cách cha mẹ nuôi của Selene, thì thôi khỏi. Với lại, chúng tôi là mạo hiểm giả tự do, không muốn bị trói buộc với việc làm thiếp. Hay là ngài còn lý do nào khác?」
Nghe vậy, quốc vương cười khổ.
「…Đúng là vậy, nhưng một khi ta đã xem ai là người phụ nữ của đời mình, ta sẽ thật lòng ngỏ lời. Hai người đã khiến ta say đắm bởi sự dũng mãnh và vẻ đẹp khi đối mặt với Đại Ác ma.」
「Thế… tôi nên nói gì bây giờ? Vậy hoàng hậu và các phi tần khác thì sao, ngài không yêu họ sao?」
「Có chứ, ta yêu tất cả. Tình yêu của ta là bình đẳng, và vô tận!」
… Nghe thì oai thật, nhưng lại có cái gì đó khiến người ta thấy thất vọng.
Và bây giờ, cái tình yêu vô hạn đó lại nhắm cả về phía tôi nữa sao…
「Ta nói thật lòng đấy.」
「………Xin lỗi. Nhưng tôi từ chối.」
「Tet cũng không hứng thú đâu nhé.」
Cả tôi và Tet đều từ chối thẳng thừng. Quốc vương nghe vậy, liền ngả người xuống sofa, thở dài mệt mỏi.
「Hahaha, ta lại bị khước từ rồi nhỉ.」
Ông bật cười, nhưng không hề tỏ ra buồn bã.
Quả nhiên, kẻ đào hoa thì số lần thất tình hẳn cũng không ít.
Còn tôi, thật ra chẳng hiểu gì nhiều về chuyện tình cảm cho lắm.
「Thôi thì đành vậy. Đêm nay để Aria an ủi ta vậy.」
Aria-sama ─ chắc là chỉ hoàng hậu.
Người mà Selene thường kể với tôi, một người mẹ kế mới hay trò chuyện và còn kể lại chuyện về mẹ ruột Elise.
「Hmm. Vậy là ta định để mọi chuyện kết thúc trong yên ổn cơ… đáng tiếc thật.」
Bầu không khí thân thiện ban nãy bỗng vụt biến mất, thay vào đó, quốc vương cất lời với sự uy nghi và áp lực.
「──Ngươi đang sở hữu【Ma pháp Sáng tạo】phải không?」
Đúng vậy. Tôi đã tạo ra【Ngọc phong ấn】để bảo vệ Selene và phong ấn Đại Ác ma.
Tôi đã nghĩ khả năng bị lộ là có, và rốt cuộc thì đúng như vậy.
「【Cổng Dịch chuyển】,【Thuỷ tinh Tàn hồn】, rồi cả các ma cụ khai quật ở【Hoang địa Hư vô】, tất cả chỉ là dối trá. Đó chỉ là lớp ngụy trang để che giấu【Ma pháp Sáng tạo】mà thôi.」
「… Đúng vậy, ngài nói đúng」
Giấu giếm hay phủ nhận cũng vô nghĩa, vì quốc vương đã chắc chắn. Tôi đành thẳng thắn thừa nhận.
「Phù thủy-sama…」
「Không sao đâu, Tet.」
Tôi trấn an Tet đang lo lắng. Quốc vương thì hiện rõ vẻ mặt vô cùng phức tạp.
「Nếu chỉ để cô sống như một pháp sư triều đình bình thường, hoặc như một trong những phi tần, và tuyệt đối không sử dụng【Ma pháp Sáng tạo】, thì ta đã có thể làm ngơ mà bỏ qua.」
Hóa ra, những lời lẽ dịu dàng ban nãy chính là sự nhân nhượng cuối cùng của ông.
Nhưng──
「Theo ghi chép,【Ma pháp Sáng tạo】vốn bị xem là một kỹ năng cực kỳ nguy hiểm.」
「Vâng, tôi biết.」
Nếu kẻ sở hữu nó mang ác ý, có thể hủy hoại con người và cả xã hội.
Tạo ra vô số tiền tệ để phá vỡ kinh tế, tạo ra vô số vũ khí hay lương thực để tiếp tay cho tổ chức ngầm hay quân cách mạng ─ chỉ thế thôi đã đủ làm một quốc gia sụp đổ.
Người bình thường thì lượng ma lực không đủ để sáng tạo ra vật phẩm lớn. Nhưng tôi đã cho thấy khả năng tạo ra【Cổng Dịch chuyển】,【Thuỷ tinh Tàn hồn】,【Ngọc phong ấn】─ toàn những ma cụ cực hiếm.
Nếu truy lại lý lịch, chắc chắn cũng sẽ lần ra rằng thanh thánh kiếm【Hiểu Thiên Kiếm】tôi trao cho Arsus cũng là sản phẩm của【Ma pháp Sáng tạo】.
「Ta không muốn loại bỏ ân nhân của con gái mình. Nhưng một khi sự tồn tại của【Ma pháp Sáng tạo】bị các quốc gia hay tổ chức khác biết được, Selene sẽ lại trở thành mục tiêu.」
Người ta sẽ tìm cách khống chế kẻ sở hữu【Ma pháp Sáng tạo】bằng mọi giá, kể cả việc bắt giữ những người thân làm con tin.
Và “người thân” đó chính là Selene.
Sau bao công sức thoát khỏi việc bị giáo đoàn thờ quỷ nhắm tới, giờ lại có nguy cơ vì chính【Ma pháp Sáng tạo】của tôi.
Phép màu tôi đã chọn để sinh tồn ở dị thế giới này, cuối cùng lại trở thành nguyên nhân khiến tôi phải chia tay với cô con gái nuôi yêu quý.
「…Tôi hiểu rồi. Tôi và Tet sẽ rời đi.」
「…Thật sự xin lỗi.」
Tôi để lại cho quốc vương một món đồ, sau đó vô hiệu hóa【Cổng Dịch chuyển】, rồi rời khỏi vương đô của vương quốc Ischea.
Góc nhìn của Selene
Buổi ra mắt của tôi với tư cách hoàng tộc. Rồi cuộc tập kích của giáo đoàn thờ quỷ. Sau khi tất cả kết thúc, cuộc sống lại trở về với nhừng ngàu tháng bình yên thường nhật.
Từ sau ngày tôi chính thức được công bố là công chúa, mỗi ngày đều trôi qua rất bận rộn.
『Selene, cho dù con có nắm tiền bạc hay quyền lực trong tay, cũng đừng để bản thân bị cuốn đi. Khi dùng nó, hãy nghĩ xem vì sao phải dùng, dùng để làm gì, và dùng xong sẽ ảnh hưởng thế nào.』
Lời dặn của mẹ Chise ─ không chỉ về ma pháp, mà còn về quyền lực của một thành viên hoàng tộc.
Tôi bắt đầu học tập, rèn luyện lễ nghi và phép tắc của hoàng gia.
Là người vốn sống như thường dân, tôi không hiểu rõ ảnh hưởng của thứ quyền lực mà tôi đột ngột có được, nên phải thận trọng tìm hiểu từng điều một.
Tôi không phải một công chúa “bình thường”.
Nhưng nhờ mẹ Chise, những kiến thức và ma pháp hồi phục cao cấp mà tôi được dạy lại vô cùng hữu ích.
Và dần dần, tôi cũng làm quen với nhịp sống của hoàng tộc.
Tôi được trò chuyện cùng phụ vương, được hoàng hậu ─ mẹ kế Aria gọi đến tâm sự, và trong lần viếng mộ, tôi mới lần đầu gặp được mẹ Elise.
Tôi dần trở nên thân thiết với các anh chị em cùng cha khác mẹ, và mỗi lần cảm nhận rằng mình cũng có chỗ đứng trong hoàng tộc này, thì thời gian ở bên mẹ Chise và chị Tet lại ít đi.
Nỗi cô đơn vẫn luôn ở đó.
Cuộc sống trong hoàng tộc thật khó làm quen, có những lúc mệt mỏi đến kiệt sức.
Thế nhưng, nhờ có【Cổng Dịch chuyển】nối liền với ngôi nhà nơi tôi từng sống cùng mẹ và chị Tet, tôi vẫn thấy lòng mình được an ủi.
Tôi đã luôn ước rằng, giá như mẹ Chise và chị Tet cũng có thể ở cùng nhau nơi này──
Thế rồi, vào ngày mẹ Chise bàn chuyện cùng phụ vương,【Cổng Dịch chuyển】đột ngột ngừng hoạt động.
「Ơ… tại sao… sao con không về được?」
Như thường lệ, tôi đưa tay chạm vào【Cổng Dịch chuyển】, nhưng không tài nào quay về ngôi nhà nơi hoang địa kia được nữa.
「… Selene. Ta có bức thư mà Chise-dono nhờ gửi lại cho con」
Và rồi, tôi run rẩy mở bức thư của mẹ, đọc lên từng dòng, để mặc nước mắt tuôn rơi.
『Gửi Selene,
Nguy cơ từ giáo đoàn thờ quỷ đã qua, và buổi ra mắt với tư cách công chúa của con cũng đã hoàn tất.
Lẽ ra mẹ muốn dõi theo con đến khi trưởng thành, nhưng vì một số lý do, ta buộc phải giao phó vai trò ấy lại cho quốc vương và những người thân bên cạnh con.
Xung quanh con sẽ có nhiều người khác: quốc vương, hoàng hậu, anh chị em cùng cha khác mẹ, các hiệp sĩ và hầu gái. Xuống phố thì có các sơ trong tu viện.
Chính họ sẽ dìu dắt và nuôi nấng con từ nay về sau.
Vả lại, giờ con đã là công chúa, thì sự hiện diện của ta và Tet – những mạo hiểm giả vô danh – chỉ khiến tương lai rạng rỡ của con bị vấy bẩn bởi bóng tối.
Vì thế, ta đã đóng lại【Cổng Dịch chuyển】.』
「Không… không thể nào! Con sẽ không được gặp lại mẹ và chị Tet nữa sao! Con không thể về lại ngôi nhà của chúng ta nữa sao!」
Tôi òa khóc, khóc không ngừng khi phải đối mặt với tạm biệt bất ngờ này.
Rồi tôi mở tiếp bức thư thứ hai.
『Selene. Mẹ và Tet đã có 12 năm vô cùng hạnh phúc khi được ở bên con.
Vì đây là lần đầu tiên mẹ làm mẹ, nên có lẽ chưa đủ tư cách để gọi là một người mẹ đúng nghĩa.
Hơn nữa, vì vẫn phải sống như một mạo hiểm giả, nên mẹ cũng chẳng dám chắc mình là người làm mẹ tốt. Ngay cả những gì mẹ dạy con, cho đến giờ mẹ vẫn tự hỏi liệu nó có thực sự đúng đắn không.』
「Mẹ… ra là mẹ vẫn luôn nghĩ vậy… Nhưng với con, mẹ là mẹ duy nhất trên đời…」
Tôi tiếp tục đọc.
『Mẹ đã gửi tặng con hai món đồ, nhờ quốc vương giữ hộ.
Một là【Dây chuyền cảnh báo nguy hiểm】. Đây vốn là món trang sức bị nguyền rủa trong hầm ngục, nhưng mẹ đã thanh tẩy rồi. Khi có nguy hiểm cận kề, nó sẽ đổi màu. Hãy lấy đó làm dấu hiệu mà tìm đến sự giúp đỡ của những người xung quanh.』
「Mẹ…」
Vừa đọc xong, chú tể tướng đứng cạnh đã đưa ra những món đồ mà mẹ để lại.
Một trong số đó chính là sợi dây chuyền mà mẹ nhắc đến.
Món còn lại là một ma cụ hình nhẫn, thiết kế giản dị.
『Chiếc nhẫn ấy do mẹ tạo ra. Mẹ không thể nói chi tiết hiệu quả của nó, nhưng nếu con thực sự lâm vào tình cảnh không lối thoát, nó sẽ cứu con. Dù ở bất kỳ đâu, ta cũng sẽ đến bên con.』
Tôi từng nghĩ sẽ chẳng còn được gặp lại mẹ nữa. Nhưng chỉ cần có chiếc nhẫn này, tôi vẫn còn cảm giác được kết nối với mẹ.
『Cuối cùng, Selene. Mẹ yêu con. Hãy sống thật hạnh phúc.』
Chỉ một dòng chữ ấy thôi, nỗi đau vì chia ly bất ngờ, và tình yêu vô điều kiện mẹ dành cho tôi, khiến tôi òa khóc nức nở.
Cha cùng mọi người chỉ lặng lẽ đứng bên, dõi theo giọt nước mắt của tôi.

