Mùa xuân đến, tôi và Tet hướng đến thị trấn Vil nằm ở vùng biên giới của Thú nhân quốc Gald.
「Háo hức quá đi mất.」
「Ừ, hi vọng tìm được một kiến trúc sư giỏi…」
Một phần lý do tới đây của chúng tôi là tạt qua Hội Mạo hiểm giả hóng tình hình, nhưng mục tiêu chính lần này là tìm một kiến trúc sư để nhờ vẽ bản thiết kế cho căn cứ mới.
Khi vừa đặt chân vào thị trấn và đến Hội Mạo hiểm giả, cô tiếp tân thú nhân mèo quen mặt đã niềm nở chào chúng tôi.
「Chise-san, Tet-san, lâu quá rồi nhỉ!」
「Lâu thật đấy. Thời gian bọn tôi vắng mặt, mọi chuyện vẫn ổn chứ?」
「Không có vấn đề gì xảy ra chứ ha?」
Khi tôi và Tet hỏi xem mùa đông vừa rồi có sự cố gì trong Hội không, cô nàng tiếp tân chỉ mỉm cười đáp.
「Từ lúc bé Selene không còn ở đây, có nhiều người buồn lắm đấy. À mà, Selene giờ thế nào rồi?」
「Selene hiện chắc đang học ở nhà thờ.」
「Con bé sống rất là vui vẻ đó!」
「Vậy thì tốt quá.」
Nghe cô ấy thở phào nhẹ nhõm, tôi lại thấy hơi áy náy vì không thể nói thật.
Thân phận thật sự của Selene – công chúa của vương quốc Ischea – là điều tuyệt đối phải giữ bí mật.
Những người biết chuyện chỉ gồm có nhân viên Hội Mạo hiểm giả, vài mạo hiểm giả và lính gác thị trấn đã tình cờ nghe chuyện từ đội tìm kiếm được phái tới.
Vì vậy, tôi đã lập khế ước ma pháp với họ để buộc không được tiết lộ.
Selene, từng được gọi là 【Tiểu Thánh nữ】, giờ (trên danh nghĩa) được cho là đang sống trong Ngũ Đại Thần Giáo Hội của vương quốc Ischea để học ma pháp hồi phục.
Mọi sự che đậy nhằm giữ kín thân phận công chúa ấy đều do hoàng tử Gyunton đứng ra sắp đặt.
「Thế thì, như thường lệ, tôi muốn nhận ủy thác giao nộp dược thảo và ma dược, được chứ?」
「Vâng, xin mời. Ủa… hai người đã lên hạng A rồi sao! Chúc mừng nhé!」
Khi tôi và Tet đưa thẻ hội ra, cô nàng bất ngờ thốt lên khi thấy dòng chữ ghi trên đó.
Do có 【Cổng Dịch chuyển】 nối liền vương quốc Ischea và Thú nhân quốc Gald, đến tận mùa hè năm ngoái chúng tôi vẫn thỉnh thoảng ghé qua nơi đây.
Sau khi tham dự kỳ thăng hạng A ở Ischea, tôi ở lại hoàng cung để hộ tống Selene. Rồi kể từ ngày chia tay con bé, tôi và Tet đã lui về ẩn cư trong 【Hoang địa Hư vô】 cho đến tận bây giờ, tức cũng đã hơn mười tháng trôi qua.
「Năm ngoái, nhân dịp đến thăm Selene, tôi tiện thể thi thăng hạng luôn.」
「Tet cũng được A-rank giống Phù thủy-sama đó nha!」
「Quả là xứng đáng, vì hai người còn sở hữu cả ma đạo cụ như 【Thảm bay】 nữa mà. Đi tới tận vương đô nước khác dễ như đi dạo vậy…」
Với một phương tiện di chuyển nhanh hơn cả xe ngựa như 【Thảm bay】, việc kịp tham dự kỳ thi hạng A tổ chức vào mùa thu sau lần gặp gỡ cuối vào mùa hè cũng là điều dễ hiểu. Tôi chỉ có thể cười gượng cho qua chuyện.
Sau khi hoàn tất ủy thác giao nộp dược thảo và ma dược, một nhân viên Hội khác lại bước tới gọi chúng tôi.
「Chise-san, Tet-san, hội trưởng muốn gặp hai người.」
「Hội trưởng ư?」
「Không biết có chuyện gì nhỉ?」
Tôi và Tet đưa mắt nhìn nhau, nghiêng đầu khó hiểu.
Không đoán được nguyên do, chúng tôi vẫn đi theo nhân viên Hội lên phòng tiếp khách ở tầng hai.
「Ồ, đến rồi à. Chào hai người.」
Trong phòng đã có sẵn hội trưởng Hội Mạo hiểm giả của thị trấn Vil, ông giơ một tay lên chào chúng tôi một cách đầy thư thái.
「Có chuyện gì vậy?」
「Nghe nói hai người đã trở thành mạo hiểm giả hạng A rồi. Trước hết, cho ta chúc mừng cái đã.」
「Cảm ơn.」
「Cảm ơn nhé!」
Giữa tôi cùng Tet – hai kẻ đã dừng trưởng thành ở tuổi mười hai nhờ năng lực 【Bất lão】 – và vị hội trưởng thú nhân nay đã già, khoảng cách ngoại hình chẳng khác nào ông cháu.
Ấy thế mà ông vẫn đối xử rất tôn trọng chúng tôi. Có lẽ vì ông vốn là mạo hiểm giả đi lên từ con số không để trở thành hội trưởng, và hiểu rõ những gì chúng tôi đã gây dựng nên.
「Nghe bảo cũng khá vất vả đấy nhỉ…」
Nghe câu nói từ một trong số ít những người biết rõ thân phận thật của Selene, tôi chỉ mỉm cười khẽ.
Dáng vẻ một người trưởng thành, tuy có chút lúng túng trong lời nói nhưng vẫn cố gắng bày tỏ sự quan tâm, khiến tôi bất giác bật cười.
「Cảm ơn. Bọn tôi vẫn ổn. Nhưng mà, lý do gọi bọn tôi đến đây là gì?」
「Đúng đó đúng đó! Lại là ủy thác gì nữa phải không?」
Tôi và Tet đôi khi nhận được nhiệm vụ trực tiếp từ hội trưởng, nhờ vào khả năng cơ động của 【Thảm bay】.
Nếu lần này cũng vậy, đáng ra nhân viên lễ tân đã tới báo rồi…
「Lần này thì khác. Ta gọi hai người tới là để ta đích thân giao phó một việc.」
「Đã lâu không gặp, Chise-dono, Tet-dono.」
Người bước ra từ cánh cửa sau lưng hội trưởng chính là hoàng tử thứ ba của Thú nhân quốc Gald – hoàng tử Gyunton, cùng với thư ký riêng của ngài – Rollwacca.
Đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp lại kể từ khi tôi trao đổi lõi hầm ngục cho Thú nhân quốc để đổi lấy quyền sở hữu vùng đất giáp ranh【Hoang địa Hư vô】.
「Lâu rồi không gặp, hoàng tử Gyunton.」
「Lâu quá rồi nanodesu!」
「Hai người vẫn chẳng thay đổi mấy nhỉ. Được rồi, hãy nói về vụ ủy thác…」
Từ đây, vì câu chuyện thuộc về hoàng tử, hội trưởng rời khỏi phòng.
Tôi lắng nghe, tự hỏi vì sao một nhà ngoại giao như Gyunton, lẽ ra phải bận rộn rong ruổi trong và ngoài nước, lại trực tiếp đến gặp những mạo hiểm giả như chúng tôi.
「Nội dung ta muốn nhờ vả, đó là hợp tác tiêu diệt một tổ chức ngầm đang lan rộng trong lãnh thổ thú nhân quốc.」
「Tiêu diệt tổ chức ngầm à… chẳng phải nghe đã thấy phiền rồi sao.」
「Tet chỉ cần đánh bại kẻ xấu là được hả?」
Đáp lại chúng tôi, hoàng tử Gyunton bắt đầu giải thích chi tiết.
「Trong vài năm qua, các tổ chức ngầm từ vương quốc láng giềng Lawbyle đã len lỏi vào đây, biến nhiều công dân thú nhân thành nô lệ rồi bí mật bán sang đó.」
「Nếu ta nhớ không lầm, thú nhân quốc các anh cũng áp dụng chế độ nô lệ tội phạm đúng chứ?」
Ở vương quốc Ischea và Thú nhân quốc Gald, chỉ có nô lệ tội phạm được luật pháp công nhận, và chỉ thương nhân nô lệ do nhà nước cấp phép mới có quyền buôn bán.
Ngoài ra, bất kỳ kẻ nào không có dấu ấn quốc gia đều là nô lệ bất hợp pháp.
「Đúng vậy. Nhưng gần đây, nhiều vụ việc xảy ra: trẻ em bị bắt cóc khỏi làng mạc, cướp bóc dọc đường, nạn đói khiến người ta phải bán bớt con cháu đi ở, thậm chí cả chuyện bị lừa gạt, mang nợ rồi bị ép thành nô lệ bất hợp pháp…」
「Chuyện đó không có cách nào giải quyết sao?」
Trước câu hỏi của tôi, Rollwacca thay hoàng tử – người thoáng lộ vẻ mệt mỏi – tiếp lời.
「Chúng tôi đã phải phân bổ lực lượng cho việc tuần tra làng mạc, trấn áp bọn bắt cóc, gác biên giới, cũng như giải cứu người bị biến thành nô lệ bất hợp pháp… nên lực lượng không đủ.」
「Các tổ chức ngầm này chủ yếu dựa vào bạo lực mà tồn tại. Chỉ tính riêng đám thủ lĩnh thôi, về đối kháng cá nhân thì cũng chẳng thua kém mạo hiểm giả hạng A.」
「Thì ra vì thế mà ngài tìm đến chúng tôi – những kẻ vừa lên hạng A.」
「Đúng vậy. Nhất là trong số thủ lĩnh còn có một ma pháp sư từ Robile. Với nền ma pháp kỹ thuật thua kém, nếu thú nhân quốc ra tay bừa bãi, hậu quả sẽ rất lớn.」
Hiện tại, quân đội chỉ có thể tập trung vào việc giải cứu nô lệ bất hợp pháp, nhưng thiếu hẳn đòn quyết định để triệt tiêu tận gốc tổ chức ngầm.
Trong tình hình ấy, lựa chọn một mạo hiểm giả hạng A kiêm ma pháp sư như chúng tôi là hợp lý.
「Xin hai người hãy giúp, để có thể cứu những kẻ bất hạnh bị biến thành nô lệ.」
Hoàng tử không thể cúi đầu, nhưng ánh mắt khẩn thiết của ngài nhìn thẳng vào chúng tôi.
Tôi cũng chẳng thể làm ngơ trước cảnh phụ nữ và trẻ em bị hại.
「Được thôi, tôi sẽ giúp.」
「Tet cũng muốn cứu bọn trẻ nữa!」
「Cảm ơn hai người.」
Hoàng tử Gyunton và Rollwacca khẽ cúi đầu, tỏ lòng cảm tạ.
「Còn chuyện thù lao, hãy để sau khi nhiệm vụ thành công. Và hoàng tử Gyunton, tôi hi vọng phần thưởng sẽ xứng đáng với uỷ thác lần này.」
「Được, ngoài thù lao thông thường, ta sẽ chuẩn bị thêm bất cứ thứ gì có thể.」
Ngài tự tin khẳng định như vậy. Tôi liền tranh thủ đưa ra một yêu cầu.
「Vậy, ngài có biết kiến trúc sư giỏi nào không? Tôi muốn nhờ thiết kế bản vẽ để xây nhà mới.」
「Hả… bản vẽ nhà? Nếu muốn giới thiệu kiến trúc sư chuyên phục vụ quý tộc thì ta có thể, nhưng thực sự chỉ cần thế thôi sao?」
Khi tôi nói muốn nhận giới thiệu kiến trúc sư và bản vẽ căn cứ mới như một phần thưởng đặc biệt, hoàng tử Gyunton chỉ biết cau mày, tỏ vẻ khó xử.
「Đó là việc quan trọng với Phù thủy-sama và Tet đó nha!」
Với khứu giác nhạy bén có thể phân biệt thật giả, hoàng tử hiểu rằng chúng tôi hoàn toàn nghiêm túc, nhưng nét mặt của ngài vẫn lộ rõ vẻ khó hiểu và đành bất đắc dĩ cho qua.

