Tập 04

Chương 0: Phù thuỷ cùng hầu gái hồi tưởng về những ngày xưa cũ

2025-09-11

1

Hôm đó công việc bận rộn hơn thường lệ, mãi đến quá 11 giờ đêm tôi mới có thể dừng lại để thở.

   

「Phù~ mệt quá đi~.」

「Hôm nay vất vả thật đó!」

   

Tinh thần mệt mỏi rã rời, tôi ngồi tựa vào Tet bên cạnh trên chiếc ghế sofa.

   

『Thưa Chủ nhân[note80187], Tet-sama, hai người đã vất vả rồi ạ.』

   

Người mang trà đến cho chúng tôi để giải khát chính là quản gia trưởng – Beretta.

Thời mà tôi – kẻ sở hữu lượng ma lực khổng lồ – phải trực tiếp xắn tay để giải quyết vấn đề đã qua rồi. Giờ đây, những đứa trẻ mà tôi, Tet và Beretta đã nuôi dạy mới là người phải gánh vác trách nhiệm ấy.

Thế nhưng, vẫn có những việc chỉ một kẻ sống lâu năm, tích lũy đủ tri thức và kinh nghiệm như tôi mới có thể phán đoán được, nên mỗi năm vài lần tôi vẫn bị kéo ra làm việc như thế này.

   

『Kính dâng Chủ nhân tách hồng trà sữa nóng, còn Tet-sama là rượu vang hâm nóng.』

「Cảm ơn nhé, Beretta. Ta xin nhận.」

「Cảm ơn nhé! Tet rất thích rượu ấm có gia vị thơm nồng thế này lắm luôn!」

   

Tôi nhấp ngụm trà sữa hơi ngọt, thở phào khoan khoái, còn Tet thì làm một hơi cạn luôn ly rượu vang rồi ngay lập tức xin Beretta rót thêm.

   

『Thưa Chủ nhân, hôm nay người đã làm công việc gì vậy ạ?』

「Đi khảo sát di tích cổ đấy. Tìm được cơ số thứ phản ảnh lại một thời huy hoàng của nền văn minh Ma pháp cổ đại.」

「Phù thủy-sama còn mệt vì phải đối đáp với đám học giả hơn là chuyện khảo sát di tích nữa đó!」

   

Đúng là tôi đã bị những nhà khảo cổ đi cùng chất vấn tới tấp.

Họ không phải kẻ xấu, chỉ là kiểu người đam mê đến mức cuồng nhiệt, khiến tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Trong số những thứ được khai quật có cả ma đạo cụ, hình nhân chiến đấu ma thuật đã hỏng, lẫn các con búp bê giúp việc… toàn những thứ khiến cá nhân tôi cảm thấy không khỏi bồi hồi.

   

「Trong số đó có một đứa còn gắng gượng hoạt động được, ta đã quyết định đem về nhà.」

    

Nhất là con búp bê giúp việc đã khởi động được kia, thân thể nó hỏng hóc nặng nên phải chăm sóc cực kỳ cẩn thận.

Để mặc cho đám học giả tò mò kia thì không yên tâm, nên tôi đã tự tay đem về.

   

『Ra vậy. Thế thì tôi sẽ chuẩn bị sẵn để có thể đích thân chỉ dạy cho nó.』

   

Những búp bê giúp việc hỏng hóc được phát hiện trong những đợt khảo sát di tích, nếu còn hoạt động, tôi đều mang về như đã từng làm với Beretta.

Sau khi sửa chữa hoàn toàn cơ thể, chúng sẽ vừa hợp tác với tôi nghiên cứu nền văn minh Ma pháp cổ đại, vừa sống như những hầu gái bình thường trong 【Khu rừng của Phù thủy Sáng tạo】.

   

「Nghĩ lại thì thấy hoài niệm thật đấy. Hệt như cái hồi Beretta được mang về nhà ta vậy.」

『Quả đúng là như vậy. Tôi cũng tò mò không biết cá thể lần này sẽ hình thành tính cách ra sao.』

   

Nói rồi, chúng tôi cùng nhau hồi tưởng về những ngày xưa ấy.

Một lúc sau, giữa khi câu chuyện dần trở nên sôi nổi, tôi bất giác thở dài.

   

「Nói chuyện thế này lại thấy nhớ những lần cả bọn đi du hành cùng nhau quá.」

「Tet cũng muốn được đi cùng Phù thủy-sama nữa!」

   

Hiện nay, chúng tôi đã có sẵn đích đến được đăng ký trong 【Ma pháp Dịch chuyển】rồi, muốn đi đâu thì chỉ loáng cái là tới nơi.

Thế nhưng, cũng đã hàng trăm năm chưa đặt chân lại nhiều nơi, chắc hẳn những nơi đã đổi thay nhiều lắm rồi.

Nghĩ đến việc quay lại những miền đất xưa, vừa hồi tưởng vừa khám phá sự đổi thay mới mẻ, cũng khiến lòng tôi sục sôi khát vọng khám phá.

   

「Khi công việc lần này xong xuôi, ta lại xuất hành nhé.」

「Tet mong chờ lắm luôn đó!」

   

Đặt tách trà sữa đã cạn xuống bàn, tôi vươn vai một cái. Tet cũng đồng tình hưởng ứng.

   

『Nếu được, lần này tôi cũng mong tôi có thể tháp tùng chuyến đi.』

「Cả Beretta nữa à? Hay đấy chứ, đã lâu rồi chúng ta chưa cùng đi phiêu lưu ba người.」

   

Vốn dĩ, hành trình phiêu lưu thì tôi đi cùng Tet là chủ yếu. Beretta thường ở lại canh giữ dinh thự, chờ chúng tôi trở về.

Thế nhưng thỉnh thoảng cô ấy cũng đã cùng chúng tôi đi du hành, nhớ lại những chuyến đi ấy khiến lòng tôi trở nên rộn ràng.

   

「Thôi, vậy hôm nay nghỉ sớm để mai còn chuẩn bị.」

「Đã rõ~!」

『Chủ nhân, Tet-sama, xin chúc hai người ngủ ngon.』

   

Được Beretta kính cẩn cúi đầu chào, tôi và Tet cùng nhau lên giường, chìm vào giấc ngủ êm đềm.

Trong mơ, tôi chỉ mong sớm hoàn thành công việc lần này để có thể cùng Tet và Beretta lên đường du hí.

Đây là câu chuyện về một con búp bê được nhặt về từ tàn tích, dần dần có được linh hồn qua những chuyến đi.

Đồng thời cũng là câu chuyện về một cô hầu gái, người đã hạ quyết tâm sẽ hết lòng bảo vệ mái nhà nơi chủ nhân cô ấy trở về.

Ghi chú

[Lên trên]
Bản gốc là Goshujin-sama, anh em muốn dịch là "chủ nhân", "chủ nhân-sama" hay can nguyên si "goshujin-sama"?
Bản gốc là Goshujin-sama, anh em muốn dịch là "chủ nhân", "chủ nhân-sama" hay can nguyên si "goshujin-sama"?