Tập 03

Chương 15: Tiệc sinh nhật 11 tuổi của Selene

2025-08-26

25

Sau khi hoàn thành việc chinh phục hầm ngục và báo cáo ở Hội Mạo hiểm giả của thị trấn biên cảnh nơi chúng tôi sinh hoạt, cả nhà lại trở về căn nhà tại 【Hoang địa Hư vô】, và cùng nhau nằm dài nghỉ ngơi.

Dù đã vắng mặt hơn hai tuần, nhưng cảnh sắc ở 【Hoang địa Hư vô】 vẫn chẳng có gì thay đổi. Ruộng vườn thì đã được mấy Golem gấu đắp tai bùn trông coi, lo tưới nước và quản lý.

Chỉ có điều, vì khác với Tet, Golem không ăn nông sản, nên trong hai tuần ấy, một số rau quả đã lớn quá mức, lỡ mất độ ngon.

   

「Mẹ ơi, cái này mình cũng ăn được hả?」

「Ăn chắc không ngon đâu, cứ để lại làm phân bón cho ruộng thôi.」

「Thế thì phí quá…」

   

Những loại rau lớn quá độ hoặc rụng xuống đất và thối hỏng, chúng tôi không ăn mà đem trả lại cho đất như rác hữu cơ.

Đúng là hơi phí như Tet nói, nhưng đó cũng là vòng tuần hoàn tự nhiên, góp phần làm đất thêm màu mỡ.

Cứ thế, chúng tôi vừa nghỉ ngơi hơn một tuần, coi như một kỳ nghỉ ngắn, vừa tiếp tục công việc quản lý ở 【Hoang địa Hư vô】.

Hết kỳ nghỉ, tôi lại vào thị trấn để nộp thuốc hồi phục và dược thảo.

Trong Hội Mạo hiểm giả vẫn chưa có tin tức gì từ phía Hoàng gia Thú nhân về việc thương lượng xoay quanh lõi hầm ngục, nên chúng tôi lại rút về sống ẩn dật trong 【Hoang địa Hư vô】.

Rồi đến ngày đầu tiên của mùa đông…

   

「Ưm… sáng rồi.」

   

Tôi tỉnh giấc vào đúng giờ thường lệ, khẽ gỡ tay của Tet đang ôm lấy mình trong giấc ngủ, rồi thay sang bộ đồ quen thuộc.

   

「Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ nhé.」

   

Tôi định xuống bếp chuẩn bị bữa sáng thì nghe thấy giọng Selene vang lên từ ngoài nhà.

Đi ra thì bắt gặp bóng lưng con bé đang cùng các Golem gấu túm tụm làm gì đó.

   

「Chào buổi sáng, Selene. Hôm nay con dậy sớm nhỉ.」

「À, mẹ ạ! Chào buổi sáng. Con tự dưng dậy sớm thôi… Con nghĩ chắc mẹ và chị Tet còn mệt vì vừa chinh phục hầm ngục xong, nên con nhờ các Golem gấu phụ giúp việc giặt giũ.」

   

Selene quay lại chào tôi, khuôn mặt thoáng ửng đỏ vì ngượng.

Trước mặt con bé và mấy Golem gấu là chậu gỗ, xà phòng nấu từ cây, một đống đồ giặt hôm qua, và cả chú cún bông Harry yêu thích của Selene.

Trong chậu nước ấm đã hòa sẵn xà phòng, mọi thứ đều sẵn sàng.

Nhìn nụ cười “hãy khen con đi” của Selene, cùng tư thế chống nạnh đầy tự hào của đám Golem gấu phía sau, tôi bật cười.

   

「Vậy à, thế thì tốt quá. Vậy mẹ để việc giặt cho Selenen nhé, còn mẹ đi chuẩn bị bữa sáng đây.」

「Vâng, cứ để con lo! ──《Wash》!」

   

Selene đầy tự tin, điều khiển chậu nước ấm. Một khối nước hình cầu nổi lên giữa không trung, xoáy tròn thành dòng chảy. Đám Golem gấu lần lượt cho đồ giặt và chú chó bông Harry vào bên trong.

Trước kia, Selene từng nhiều lần bắt chước cách tôi giặt giũ bằng ma pháp rồi thất bại bằng sạch. Nhưng giờ đây, con bé đã thành thạo ma pháp giặt giũ, thực sự khiến tôi an tâm phần nào.

   

「Vậy thì, bữa sáng nay mẹ sẽ làm French toast[note79338] nhé. Món Selene thích, thêm thật nhiều si-rô phong.」

「French toast ạ!? Cái món mềm mềm ngọt ngọt đó hả! Ối, suýt nữa thì…」

   

Vừa nghe thấy món khoái khẩu, Selene vui mừng quá độ, làm lỡ tay khiến khối nước suýt vỡ tung. Con bé hoảng hốt vội ổn định lại ma pháp.

Thấy vậy, mấy Golem gấu cũng cuống cuồng tránh ra xa đề phóng bị nước bắn vào.

Tôi nghĩ nếu ở lại chắc sẽ khiến Selene mất tập trung, nên trở lại bếp lo bữa sáng.

Khi tôi đang làm món bánh mì trứng nướng, thì mùi thơm lan ra khiến Tet cũng tỉnh giấc, bước vào bếp.

   

「Phù thủy-sama, chào buổi sáng ạ.」

「Chào buổi sáng, Tet. Selene sắp vào rồi, em phụ chị chuẩn bị trà và bát đĩa nhé.」

「Tuân lệnh!」

   

Khi tôi đang cùng Tet sắp bàn ăn, thì Selene cũng phơi đồ xong và bước vào nhà.

   

「Ui, quần áo mùa đông lạnh thật. Ngón tay con cóng hết cả rồi.」

   

Vừa xoa xoa tay, Selene vừa được tôi và Tet đón vào.

   

「Giờ là mùa đông rồi mà. Bữa sáng xong cả rồi, con đi rửa tay súc miệng rồi vào ăn nhé.」

「Có cả trà nóng nữa đó!」

「Cảm ơn mẹ, cảm ơn chị Tet.」

   

Sau khi rửa tay và súc miệng xong, Selene đón lấy tách trà mà Tet đã rót, hai tay ôm lấy tách như để sưởi ấm những ngón tay lạnh buốt, rồi vừa uống trà vừa ăn sáng.

   

「Mẹ ơi, mùa đông năm nay mình sẽ làm gì để kiếm sống vậy ạ?」

   

Đang ngắm Selene thưởng thức bữa sáng ngon lành, thì con bé hỏi tôi.

Vào thời điểm này, khi vạn vật đều ngừng hoạt động vì bị phủ dưới lớp tuyết dày, cả con người lẫn ma vật đều ít ra ngoài hơn.

Bởi thế, số nhiệm vụ của Hội Mạo hiểm giả cũng giảm mạnh, và chúng tôi thường dành khoảng thời mùa đông này rút về 【Hoang địa Hư vô】 để sinh sống.

   

「Ừm? Ừ thì… hôm nay trước hết chắc là mừng sinh nhật Selene nhỉ.」

「Phải tổ chức sinh nhật 11 tuổi cho đàng hoàng mới được chứ!」

   

Chúng tôi nhận nuôi Selene vào một ngày ấm áp giữa xuân.

Không biết chính xác ngày sinh của con bé, nhưng dựa theo mức độ phát triển của trẻ sơ sinh khi ấy, có thể đoán Selene chào đời vào khoảng cuối thu, đầu đông.

Thế nên hằng năm, chúng tôi đều chọn mùa thu để tổ chức sinh nhật cho Selene, ra thị trấn mua quà tặng rồi làm tiệc nhỏ.

   

「Năm nay có hơi trễ vì bận chinh phục hầm ngục, nhưng vẫn phải làm tiệc mừng sinh nhật cho con chứ.」

「Chúng ta sẽ làm một bữa ăn thật ngon và cùng nhau vui vẻ! Với cả năm nay còn có quà đặc biệt nữa đó!」

「Quà từ mẹ và chị Tet á… con tò mò ghê. À mà, chuẩn bị sinh nhật thì để con phụ nữa nhé!」

   

Nhìn Selene phấn khởi, tôi và Tet mỉm cười ấm áp, rồi cả ba cùng nhau bắt tay chuẩn bị món ăn yêu thích của Selene cùng chiếc bánh sinh nhật.

   

「Mẹ ơi, mấy nguyên liệu này… mẹ mua từ khi nào thế?」

「… Lần trước đi thị trấn đó. Nhờ túi ma thuật làm chậm dòng chảy thời gian, nên có thể bảo quản lâu mà không sợ hỏng.」\

   

Selene vừa đeo tạp dề vừa hỏi, tôi liền đáp như vậy.

Thực ra phần lớn nguyên liệu tôi đã âm thầm dùng 【Sáng tạo Ma pháp】 tạo ra, nhưng Selene có lẽ cũng chẳng để ý nhiều[note79339].

Trong lúc nấu nướng, thỉnh thoảng Tet và Selene lại lấy cớ “nếm thử” để lén bốc đồ ăn[note79340]. Tôi chỉ có thể mỉm cười bất lực rồi nhẹ nhàng nhắc nhở.

Cuối cùng chỉ còn khâu làm bánh.

   

「Rồi, tiếp theo là cho bột mì vào để làm bột bánh nhé.」

「Được rồi! Để con lấy bột mì! ──《Psychokinesis》!」

「A, Selene!?」

   

Selene dùng ma pháp điều khiển đồ vật để lấy túi bột mì ở ngăn tủ cao.

Nhưng lực siết vô tình quá mạnh, túi bột bị bóp nát, bột mì cứ thế phụt ra từ miệng túi.

Một trận mưa bột mì đổ xuống đầu tôi và Selene.

Tôi vội vàng giăng kết giới bảo vệ Selene cùng nguyên liệu bếp núc, nhưng lại giăng lên bản thân mình.

   

「Mẹ, con… con xin lỗi!」

「Không sao đâu Selene. Giờ mình lo dọn bột mì đã.」

「A… ừm, nhưng mà mẹ ơi… tóc mẹ trắng tinh rồi kìa.」

「……Hả?」

   

Tôi nghiêng đầu khó hiểu, rồi từ trên rơi lả tả thêm ít bột mì nữa.

Thì ra tôi mải bảo vệ Selene và cái bánh, mà quên bảo vệ mình.

   

「Phù thủy-sama, Selene, có chuyện gì thế? … Ủa? Phù thủy-sama, đầu chị trắng phau luôn rồi đó!」

   

Tet, vừa rời bếp đi chuẩn bị, nghe tiếng ồn thì chạy lại và thấy cảnh tượng ấy.

   

「Tet, phiền em chuẩn bị nước tắm được không?」

「Đã rõ! Nhân tiện thì ta cùng tắm luôn nhé~」

   

Sau khi dọn dẹp đống bột mì tung tóe, cả ba chúng tôi cùng vào phòng tắm rửa ráy sạch sẽ.

Xong xuôi, chúng tôi lại trở ra, tiếp tục làm bánh, và cuối cùng đã hoàn thành chiếc bánh kem dâu tây ngon tuyệt.

Đêm hôm đó, buổi tiệc sinh nhật bắt đầu...

   

「Chúc mừng sinh nhật 11 tuổi, Selene!」

「Chúc mừng sinh nhật!」

「Cảm ơn mẹ, cảm ơn chị Tet!」

   

Trên bàn tiệc là những món ăn yêu thích của Selene.

Chiếc bánh kem dâu có cắm 11 ngọn nến.

Selene thổi tắt nến trong một hơi, nở nụ cười e thẹn.

Không khí bữa tiệc sinh nhật tràn đầy ấm áp, và rồi đã đến tiết mục trao quà.

   

「Thật ra mẹ cũng phân vân lắm, nên mẹ nghĩ sẽ để Selene tự chọn.」

「Đúng đó! Là ma đạo cụ tìm được trong hầm ngục đó nhé! Selene có thể chọn một món tùy thích luôn đó!」

   

Trong số báu vật từ lần chinh phục hầm ngục, chúng tôi đã bán đi phần lớn, nhưng vẫn giữ lại một số ma đạo cụ hữu dụng.

Hôm nay, chúng tôi mang chúng ra để Selene tự chọn lấy một món làm quà sinh nhật.

Nhìn thấy dãy ma đạo cụ được bày trước mặt, Selene chỉ còn biết cười gượng.

   

「Mẹ, chị Tet, hai người hơi làm hơi quá rồi đó…」

   

Dù có chút ngạc nhiên khi bản thân một đứa trẻ mà lại được tặng ma đạo cụ làm quà sinh nhật, nhưng Selene vẫn kiên nhẫn nghe tôi giải thích công dụng của từng món, rồi lựa chọn một thứ.

   

「Vậy thì… con chọn cái này.」

   

Selene cầm lên một vật giống chiếc hộp sơn đen.

   

「Cái đó là… ma cụ chụp ảnh à? Selene, con thật sự muốn cái này sao?」

   

Thông thường, để lưu lại chân dung hay phong cảnh, người ta nhờ họa sĩ vẽ tranh. Nhưng trong nền văn minh ma pháp cổ đại từng tồn tại công nghệ “ảnh chụp”.

Selene đã chọn đúng chiếc máy ảnh cổ đại khai quật được từ hầm ngục.

   

「Vâng. Con muốn cái này. Con muốn lưu lại hình ảnh bên cạnh mẹ và chị Tet.」

   

Nghe Selene nói vậy, tôi và Tet ôm con bé từ hai bên.

   

「Selene đúng là một đứa trẻ ngoan… Vậy thì, chụp thử luôn nhé.」

「Chụp ở đây luôn đi!」

   

Selene đứng giữa, tôi và Tet đứng hai bên, rồi cùng chụp tấm hình đầu tiên.

   

「Rồi, cười lên nào! Ba, hai, một… Cheese!」

   

Tôi chỉnh vị trí máy, rồi dùng 《Psychokinesis》 bấm nút chụp.

Ngay lập tức, một tấm ảnh được tráng và đẩy ra ngoài.

   

「Fufu…」

「Mẹ ơi, cho con xem với… Waa! Tuyệt quá! Trông y như thật luôn!」

   

Selene, lần đầu được nhìn ảnh chụp, tròn mắt kinh ngạc vì độ chân thực của bức ảnh.

Trong ảnh, Tet do chưa quen nên chớp mắt, biểu cảm hơi buồn cười; ngoài cửa sổ còn có mấy cái đầu Golem gấu thò vào hóng hớt cảnh tiệc sinh nhật, khiến bức ảnh vừa buồn cười vừa đáng yêu.

   

「Thêm một tấm nữa đi! Mẹ, chị Tet, chụp tiếp nào!」

「Ừ, lần này tạo dáng chút nhé.」

「Lần này Tet sẽ ôm chặt hơn đó nha~」

「Ôi chị Tet, nhột quá!」

   

Selene vừa né tránh vừa cười khanh khách.

Chúng tôi cứ thế chụp thêm cho tới khi Selene thỏa mãn.

   

「Vui quá! Khi nào trời ấm lên, mình đi dã ngoại rồi chụp ảnh ngoài trời đi!」

「Ừ, nghe cũng hay đấy.」

「Tet cũng mong tới mùa xuân lắm đó~」

   

Trong lúc ba người đang vừa cười vừa so sánh mấy tấm ảnh trên bàn, Selene bất ngờ chạy vào phòng mình, rồi mang ra một gói quà nhỏ.

   

「Thật ra… con cũng có quà cho mẹ và chị Tet. Đây nè!」

「Selene, cái này là…?」

「Là con dùng tiền mình kiếm được để mua đó!」

   

Selene đưa ra mấy chiếc khăn quàng cổ, chắc là mua từ cửa hàng tạp hóa trong thị trấn.

Đó chính là món quà con bé mua bằng số tiền mình tự kiếm được khi hành nghề trị liệu sư.

   

「Vì trời sắp lạnh hơn rồi… nên con muốn cả nhà có khăn quàng giống nhau!」

「Cảm ơn con, Selene. Mẹ sẽ giữ gìn thật cẩn thận.」

「Ấm áp quá đi! Selene, cảm ơn nhiều nhé!」

   

Tôi thầm nghĩ: nhất định phải lưu giữ cả những chiếc khăn quàng này cùng với ảnh chụp, và dùng ma pháp bảo tồn cùng các loại ma pháp phụ trợ để bảo vệ chúng mãi mãi.

   

「Ước gì năm sau, rồi những năm sau nữa… chúng ta vẫn được ở bên nhau như thế này.」

   

Tôi lẩm bẩm, tận hưởng niềm hạnh phúc giản dị của đời sống thường ngày.

Và rồi, mùa đông ở 【Hoang địa Hư vô】 cứ thế trôi qua trong sự bình yên ấy.

---

   

Trong khi đó, tại Phòng làm việc trong hoàng thành – Vương quốc Ischea

   

Ở Thú nhân quốc Gard, quốc gia láng giềng phía Đông, vừa xuất hiện một hầm ngục ngay tại khu vực cánh đồng trồng lúa mì.

Nhưng tin báo cho biết nó đã được chinh phục và biến mất, khiến ta thở phào nhẹ nhõm.

Nếu thất bại, ma vật từ hầm ngục sẽ tràn ra, tàn phá vùng trồng lúa, dẫn đến nạn đói trên toàn quốc.

Thậm chí nguy cơ bùng nổ chiến tranh cũng có, nên quốc khố của chúng ta vốn đã chuẩn bị sẵn lương thực để đem bán cứu đói, thật may mắn là giờ không cần dùng đến nữa.

   

「Nhưng mà, hầm ngục tới 30 tầng, xếp hạng A cơ đấy. Vậy mà lại được chinh phục trong thời gian ngắn thế này sao…」

「Đúng vậy. Ở nước ta, số tổ đội có thể chinh phục hầm ngục như thế, chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay… ví dụ như thời đỉnh cao của 【Thanh gươm Rạng Đông】 chẳng hạn.」

   

Nghe tôi lẩm bẩm, viên phụ tá trẻ bên cạnh gật gù đáp lại.

Ở thành phố hầm ngục của Vương quốc Ischea, tổ đội hạng A 【Thanh gươm Rạng Đông】 đã từng tiến tới tầng sâu nhất – tầng 30 – cách đây khoảng 8 năm.

Khi đó, họ đã tìm thấy lõi hầm ngục, nhưng do nền kinh tế cả vùng phụ thuộc vào hầm ngục ấy, họ đã quyết định để nguyên, không phá hủy.

Thời gian họ cần để đi đến tận đáy hầm ngục, chinh phục từng tầng, là hơn 10 năm.

Vậy mà lần này, chỉ trong vỏn vẹn vài tuần, có những mạo hiểm giả đã tiến xuống tận đáy và thành công chinh phục hầm ngục. Hẳn phải là những con người vô cùng xuất sắc.

Nghĩ như vậy, tôi tiếp tục đọc báo cáo sơ bộ. Nhưng rồi, khi nhìn thấy tên những kẻ đã chinh phục hầm ngục ở Thú nhân quốc Gard, tôi giật mình.

   

「Cái… gì cơ!?」

「Bệ hạ, có chuyện gì vậy ạ?」

「Không ngờ… bọn họ lại ở Thú nhân quốc Gard!」

   

Hai cái tên được ghi rõ: pháp sư Chise, mạo hiểm giả hạng B. Và Tet, cũng là mạo hiểm giả hạng B.

Mười năm trước, chính hai người đó đã mang thi thể Elise – thánh nữ bị bọn tà giáo thờ quỷ sát hại – tới thị trấn gần đó, và đưa theo con gái của cô, bé Seleneriel, để bảo vệ.

Lãnh chúa khi ấy định điều binh đến bảo vệ, nhưng chưa kịp gặp mặt thì cả thị trấn đã bị tà giáo tấn công. Chise và Tet mang theo Seleneriel bỏ trốn, rồi từ đó biệt tăm biệt tích.

   

「Cuối cùng… cũng có manh mối rồi!」

   

Suốt 10 năm, ta đã phái người đi khắp nơi, cả trong và ngoài nước, để tìm kiếm tung tích con bé. Và giờ, manh mối ấy lại ở ngay trước mắt ta.

Trong báo cáo, còn ghi rõ: mạo hiểm giả Chise đã đưa theo một bé gái tên là Selene.

Cô bé tuy nhỏ tuổi, nhưng khi có mạo hiểm giả bị thương trong hầm ngục, đã dùng ma pháp hồi phục để chữa trị. Người ta còn gọi cô bé là “Tiểu Thánh nữ”.

Đặc điểm và độ tuổi của Selene hoàn toàn khớp với Seleneriel.

Thêm nữa, năng lực hồi phục của con bé cũng không hề thua kém mẹ mình, thánh nữ Elise.

   

「Mau! Phái người đến thị trấn Vil của Thú nhân quốc Gard! Điều tra Chise, Tet, và cả tiểu Thánh nữ Selene! Nếu Selene đúng là Seleneriel – con gái ta – thì phải bảo vệ ngay lập tức!」

   

Đứa con gái mà ta tưởng đã mất tích… cuối cùng đã tìm thấy rồi.

Tà giáo từng đe dọa con bé, ta đã tiêu diệt sạch, không còn lấy một mống.

Lần này, ta nhất định phải mang con gái ta trở về.

Ghi chú

[Lên trên]
Bánh mì trứng nướng kiểu Pháp
Bánh mì trứng nướng kiểu Pháp
[Lên trên]
Chị giấu kỹ quá, con bé nó biết hết rồi :v
Chị giấu kỹ quá, con bé nó biết hết rồi :v
[Lên trên]
Sao nghe giống cô bé Krische nào đó thế nhỉ...
Sao nghe giống cô bé Krische nào đó thế nhỉ...