Toàn Văn

Chương 15: Thế Chẳng Phải Thành Hẹn Hò Rồi Sao?

2025-09-22

5

    Rất thích một câu nói của Hạ Tâm Ngữ.

    "Ảaa?!" [note80767]

    Cô ngẩng đầu lên n, ngơ ngác nhìn về phía Trần Nguyên, ánh mắt Hạ Tâm Ngữ trở nên trong veo và ngờ nghệch hơn bao giờ hết.

    Cô ngẩng đầu lên như Flash The Sloth [note80768], ngơ ngác nhìn Trần Nguyên, ánh mắt Hạ Tâm Ngữ trong veo mà ngây ngô đến buồn cười. 

    Cảnh tượng này thật quen thuộc, ta đã từng thấy nó ở đâu rồi.

    "Mai tôi được nghỉ nên nay thức khuya tí cũng không sao. Nếu cậu nói ngày mai không kịp tiễn biệt, vậy thì đêm nay chúng ta hãy chia tay thật trọn vẹn đi."

    Trần Nguyên nghiêm túc đề nghị.

    "Ơ..." Hạ Tâm Ngữ nở nụ cười gượng gạo, lí nhí nói: "Nhưng ngày mai tôi phải đi xe sớm, không thể thức khuya được."

    Có hay không một loại khả năng, là ngay từ đầu cái điều tôi muốn nói chỉ đơn giản là tôi không tiện không nhỉ?

    Đặt tay lên vai Hạ Tâm Ngữ, Trần Nguyên ra vẻ đạo mạo: "Cậu còn trẻ, cố gắng khắc phục đi."

    Giống quá, thực sự giống y hệt Trương Kiến Quân (hiệu trưởng trường số 4) khi bánh vẽ cho giáo viên mới luôn kìa!

    "Nhưng... tối nay định làm gì thế?" Hạ Tâm Ngữ có thể nán lại đôi chút, đằng nào việc tự sát cũng không gấp, với cả địa điểm nào mà chẳng được. Chỉ là phải chi biết trước có buổi chia tay, cô đã dành dụm ít tiền mua vài ly trà sữa rồi.

    Giờ thì đúng là chết vì nghèo thật rồi nè.

    "Không biết nữa, tôi chưa từng có kinh nghiệm chia tay con gái." Trần Nguyên lắc đầu, giọng điệu thẳng thắn.

    "Vậy chơi vài ván game nhé?"

    Hạ Tâm Ngữ xoay ngang điện thoại, chủ động gợi ý.

    "Chơi gì?"

    "Vương Giả..."

    "Đjt mẹ nông dân." [note80769]

    "PUBG..." 

    "Má nó, gà." [note80770]

    "Thế thì Eggy Party..."

    "Game thiểu năng, không chơi."

    "Vậy tôi chịu đấy."

    Tầm này Hạ Tâm Ngữ cũng bó tay rồi. Trước đây cô hay chơi mấy trò này với mấy đứa em họ, bọn trẻ con cứ gọi là mê tít. Nhưng Trần Nguyên rõ ràng trưởng thành hơn thằng bé nhiều, game mobile thông thường không làm cậu thỏa mãn.

    "Hay mình ra ngoài uống trà sữa đi?"

    Hạ Tâm Ngữ chợt nhớ mình còn có thể xài Ant Credit. Tuy rằng mang theo nợ nần mà chết là một hành vi rất vô trách nhiệm, nhưng số tiền cô nợ chắc sẽ không ảnh hưởng đến dòng tiền của các ông chủ lớn đâu nhỉ.

    "Thế chẳng phải thành hẹn hò rồi sao?"

    "..." Trần Nguyên đột nhiên e thẹn khiến Hạ Tâm Ngữ không nhịn được cười, gượng gạo đáp: "Chỉ uống trà sữa thôi mà, đâu đến mức..."

    "Vậy cậu cũng trăng hoa quá rồi đấy."

    "Gì mà trăng hoa chứ... Nếu kế hoạch là vậy thì đây cũng là lần đầu tôi uống trà sữa với con trai đó." Hạ Tâm Ngữ bị nói như vậy liền nghiêm mặt lại. Sau pha cạn lời vừa rồi cũng lộ rõ đặc tính thứ hai của "ngũ hại internet": dễ nổi nóng.

    "Tôi tưởng cậu là kiểu con gái cứ mắc nợ ai là mời trà sữa."

    "Làm gì có chuyện đó."

    Tôi đỗ nghèo khỉ như này thì moi đâu ra tiền để lần nào cũng mời người ta trà sữa chứ?

    Với cả nếu uống trà sữa mà đã giống hẹn hò, vậy mấy ngày qua tôi nấu cơm đợi cậu về ăn thì giống gì?

    Gần như là vợ chồng rồi còn gì.

    Cái kiểu suy diễn lung tung của cậu ta cũng kỳ lạ thật đấy.

    "Vậy những hoạt động trông như hẹn hò nhưng thực ra không phải, cậu chấp nhận được chứ?" Trần Nguyên tò mò.

    Hạ Tâm Ngữ nở nụ cười gượng nhưng vẫn quyết định chiều theo: "Tùy cậu thôi..."

    Dù biểu cảm cô không đến mức như biểu tượng mồ hôi trán, nhưng nếu đây mà chuyển thể thành truyện tranh, họa sĩ khi này chắc chắn sẽ vẽ thêm giọt mồ hôi bên thái dương cô.

    "Vậy thì, cho tôi mượn cậu thêm hai tiếng nữa đi."

    Ánh mắt Trần Nguyên chợt nghiêm túc khác thường, nhưng không đến mức kỳ quặc.

    Đây hẳn là khía cạnh chân thật khác của Trần Nguyên đi.

    "Ừ, tùy cậu."

    Con số trên đầu Hạ Tâm Ngữ nhảy từ 0.2 lên 0.3.

    "Tối nay hai đứa mình làm chuyện này... Trông không đúng quy củ lắm nhỉ?"

    "Không sao, miễn không bị phát hiện là được."

    "Vậy tôi... ngồi lên đây nhé?"

    "Ừ, lên đi."

    Dưới khu chung cư cũ kỹ, sau khi liếc nhìn xung quanh, Hạ Tâm Ngữ cẩn thận ngồi lên ghế sau xe đạp điện chia sẻ (vị trí quảng cáo cho thuê, ngồi chờ bộ phận lập kế hoạch doanh nghiệp của XanhS [note80771]... Ủa lộn, của Qingju, Hello đến đấu giá chứ), rồi dùng tay nắm lấy vạt áo Trần Nguyên. 

    Thành phố Hạ Hải xử phạt rất gắt các phương tiện không động cơ: không đội mũ bảo hiểm, đi sai làn đường, chở người đều bị phạt.

    Bị phạt tiền thì thôi đi, chứ có khi xui xẻo còn bị chú cảnh sát giao thông bắt đăng status xin like.

    "Tôi, Trần Nguyên, do chở thiếu nữ 17 tuổi cao 1m62, nặng 47kg, tóc dài mặt trái xoan mắt to, đã nhận ra sai lầm. Xin like 30 cái để cảnh cáo, cam kết không tái phạm..."

    Nghĩ đến cảnh tượng ấy, đặc biệt là tấm hình Hạ Tâm Ngữ ôm eo mình ngồi sau xe, Trần Nguyên thấy xấu hổ muốn đội quần!

    Khóe môi cũng ngượng ngùng không kìm được mà nhếch lên... Khụ khụ, chú ý quản lý biểu cảm coi nào.

    "Chúng ta đi đâu thế?" Hạ Tâm Ngữ tò mò hỏi

    "Một nơi cảnh đẹp lại vắng, tôi hay tới lắm."

    "Thường xuyên ư?"

    Tâm tư trai trẻ, cậu không hiểu đâu.

    Dĩ nhiên Trần Nguyên sẽ không nói thế.

    "Nơi đó mà bị phát hiền thì người ta sẽ chạy lại giăng rào thu phí đấy."

    "Giữa thành phố này mà còn có cảnh như vậy à?"

    "Theo tôi."

    Quét mã xong, Trần Nguyên vặn tay ga.

    Bánh xe lăn bánh, Hạ Tâm Ngữ từ việc nắm vạt áo Trần Nguyên, tự nhiên chuyển sang nhẹ nhàng nắm lấy hai bên eo cậu ấy.

    Mái tóc đen nhánh bay phất phơ trong gió đêm, khuôn mặt thanh tú nghiêng nghiêng, cũng được ánh đèn đường trắng xóa chiếu rọi rõ nét.

    Khu Dương Quang vốn đã xa trung tâm, Trần Nguyên lại còn phóng xe ngược hướng khu phố thương mại.

    Nhà cửa thưa dần, cảnh vật hai bên đường càng thêm rộng mở.

    Hơn mười phút sau, họ đã đến con đê ngoại ô.

    "Chỗ này hẻo lánh quá..."

    Giọng Hạ Tâm Ngữ khẽ run.

    Và trong vô thức, lực nắm eo Trần Nguyên cũng mạnh hơn một chút.

    Cũng được, may mà cô ấy không sợ mình.

    Mình còn tưởng cô ấy thấy hẻo lánh nên nghĩ anh đây sẽ có ý đồ bất chính, làm trò tỏ tình gì đó. Nếu tỏ tình không thành, còn sẽ thừa cơ làm trò đồi bại.

    "Wow, trong bụi cỏ còn có xe đạp chia sẻ bị vứt luôn kìa."

    "Chỗ này không có điểm trả xe đâu, nhưng yên tâm đi, tôi đã kiểm tra pin rồi, lát nữa chạy về vẫn dư sức."

    "Đến nơi rồi hả?"

    "Ừ, tới rồi."

    Đang nói chuyện, Trần Nguyên đã lái xe đến một sườn dốc bên bờ sông.

    "Ừm, chính là chỗ này."

    Dừng xe bên đường, Hạ Tâm Ngữ bước xuống xe.

    Một làn gió mát lạnh thổi tới, mang theo hơi nước ẩm ướt, thổi vào mặt cô, làm tóc mái bay lên, lộ ra một khuôn mặt dù để lộ trán cũng không hề ảnh hưởng đến nhan sắc.

    Một đoạn đường nhựa ven sông, có một sườn dốc, dưới ánh đèn đường, bên bờ sông, còn có một ngọn hải đăng thấp lè tè đang sáng đèn. Hai chùm sáng hình quạt vừa vặn giao nhau thắp sáng cả bãi sông này.

    Với một địa điểm hẹn hò tuyệt vời như vậy, Trần Nguyên không giấu nổi vẻ đắc ý trong giọng nói: "Ở đây buổi tối thường không có ai đến, cùng lắm thỉnh thoảng có vài lão câu cá, được cái dạo này quản chặt mấy cái "cần câu năng lượng mới" lắm, nên môi trường rất yên tĩnh, là một nơi tuyệt vời để hóng gió sông. À đúng rồi, bên bờ sông còn có bãi cát mềm..."

    Lời còn chưa kịp dứt, Trần Nguyên đã thấy Hạ Tâm Ngữ cởi giày, nhét vớ vào trong, bước ra bờ sông.

    Ánh đèn hải đăng và đèn đường chỉ chiếu tới một khoảng, để lộ vùng tối nơi hai vùng sáng không giao nhau.

    Người đâu mất tiêu rồi.

    Cả con số trên đầu cũng không thấy nữa...

    Trần Nguyên toát mồ hôi hột, vội vàng bước tới. Nhưng chân chỉ vừa nhấc, bóng dáng thiếu nữ đã hiện ra dưới ánh đèn hải đăng.

    Cô nhấc nhẹ vạt váy xanh lục, chân trần đạp trên cát mịn. Làn gió sông trong lành thổi bay mái tóc dài của cô. Dưới ánh trăng bạc, đôi mắt trong veo hướng về phía cậu nở nụ cười ngây thơ...

Ghi chú

[Lên trên]
Nhìn vô thưởng vô phạt hé, nhưng đjt cụ nó là meme CSGO... Kiểu bên tàu hồi còn CSGO hay có mấy cái video dạng tiêu đề: Rất thích một câu nói của người chơi CSGO, sau đó là 1 cái đoạn xử lý 3 chấm vãi liz, và chốt bằng 1 chữ "啊?"
Nhìn vô thưởng vô phạt hé, nhưng đjt cụ nó là meme CSGO... Kiểu bên tàu hồi còn CSGO hay có mấy cái video dạng tiêu đề: Rất thích một câu nói của người chơi CSGO, sau đó là 1 cái đoạn xử lý 3 chấm vãi liz, và chốt bằng 1 chữ "啊?"
[Lên trên]
Vãi, đoạn này CAY thôi rồi, đám convert, mtl đến cả webnovel đều dịch sai chỗ này. Nguyên do là lỗi dịch thuật năm xưa của Trung Quốc. Gốc là con lười Flash the Sloth trong phim Zootopia ý, con lười mặt ngu đấy đéo hiểu sao về bản tiếng Trung bọn nó dịch thành rái cá tia chớp. Thằng nào dịch chỗ này rái cá 100% wbw
Vãi, đoạn này CAY thôi rồi, đám convert, mtl đến cả webnovel đều dịch sai chỗ này. Nguyên do là lỗi dịch thuật năm xưa của Trung Quốc. Gốc là con lười Flash the Sloth trong phim Zootopia ý, con lười mặt ngu đấy đéo hiểu sao về bản tiếng Trung bọn nó dịch thành rái cá tia chớp. Thằng nào dịch chỗ này rái cá 100% wbw
[Lên trên]
Đoạn này cười không nổi mấy ní. Cái Nông này là nông nghiệp, nông dân, từ chửi của dân LoL khi gặp đám Vương Giả.
Đoạn này cười không nổi mấy ní. Cái Nông này là nông nghiệp, nông dân, từ chửi của dân LoL khi gặp đám Vương Giả.
[Lên trên]
Chắc tại Winner Winner, Chicken Dinner? Nhân tiện thì đéo hiểu sao bên tàu PUBG lại tên là Tinh Hoa Hoà Bình
Chắc tại Winner Winner, Chicken Dinner? Nhân tiện thì đéo hiểu sao bên tàu PUBG lại tên là Tinh Hoa Hoà Bình
[Lên trên]
Ờm... Nếu doanh nghiệp Xanh... có cho thuê xe đạp điện thì liên hệ em W nhé.
Ờm... Nếu doanh nghiệp Xanh... có cho thuê xe đạp điện thì liên hệ em W nhé.