WN

Chương 54: Tình thế

2024-09-30

6

Cuộc tập kích bất ngờ này có vẻ như là ý tưởng từ người cha của tôi.

Và kết quả là, đội quân của chúng tôi đã chìm trong hỗn loạn.

Thông tin bị nhiễu loạn, và rất nhiều đội đã quyết định rút lui hoặc lập vị trí phòng thủ mới.

Đây là một nước đi đúng đắn.

Chúng tôi vẫn có số lượng quân áp đảo và tài nguyên tốt hơn kẻ địch.

Nếu cần thiết, chúng tôi vẫn có thể dễ dàng củng cố lại quân đội của chúng tôi.

Rút lui là một lựa chọn chính xác... thế nhưng,

''...Cha của mình không hoàn toàn nhắm đến chiến thắng.''

Ông ấy sẽ loại bỏ mối đe dọa trong khi gây khó khăn về phía của chúng tôi.

Và sau đó, ông ấy có thể thúc đẩy cuộc đàm phán trong hòa bình... Thay vì cố chiếm lấy pháo đài, ông ấy có thể yêu cầu nam tước Lewis nhượng lại quyền sở hữu vùng đất này.

''Không hẳn, mình đã từng mắc sai lầm khi cố đọc vị ông ấy một lần, nên chưa thể chắc chắn được.''

Tôi không biết nhiều về cha của tôi cho lắm.

Thế nên suy đoán của tôi có lẽ sẽ vô ích.

''Ta có nên rút lui bây giờ không?''

''Không còn sự lựa chọn nào khác. Ta không thể chiến đấu một mình được.''

''Đúng là như thế.''

''....Chậc. Nghĩ đến việc chúng ta, những hiệp sĩ của gia tộc Lastella phải rút lui một cách nhục nhã như thế này.''

''Không còn cách nào khác cả.''

Trong khi tôi đang chìm trong suy nghĩ, đoàn tùy tùng của tôi đã bắt đầu chuẩn bị để rút lui.

Tình thế hiện tại đã khiến chúng tôi phải thay đổi kế hoạch.

''...''

Sẽ rất khó để thay đổi tình thế hiện tại và áp đặt ý chí của tôi.. đặc biệt là khi đó còn không phải là phong cách của tôi.

Nhưng liệu điều đó có ổn không?

''Nếu ta rút lui bây giờ, điều gì sẽ xảy ra với Rinonara và những người khác... Họ chỉ được chuẩn bị để câu giờ cho chúng tôi trong ba ngày thôi.

Đã có một vài hiệp sĩ tuyệt vọng ở đó.

Rino là người duy nhất có khả năng chiến đấu... Pháo đài đang thiếu hụt sức mạnh trầm trọng.

Nếu chúng tôi rút lui và bỏ lại họ...

''Chúng ta vẫn còn rất nhiều tài nguyên ở đây.''

Nhóm của chúng tôi vẫn còn một lượng lớn lương thực.

''Ngài Reno!''

Nụ cười của Rino, người đã ở bên cạnh tôi từ khi tôi lên ba, quanh quẩn trong đầu tôi.

''Haizz.''

Tôi thở dài và lại chìm trong suy nghĩ.