"Vậy là Nishida đã xin nghỉ buổi tập bóng hôm nay. Mọi người cho rằng anh ấy trốn tập vì anh vẫn học đầy đủ các tiết trên lớp và thậm chí là tiết thể dục."
"Những lời nói tiếp theo của Murakami khiến tôi xây xẩm mặt mày... Hina đang ở đâu? Tại sao cô ấy không trả lời điện thoại hay tin nhắn của tôi?"
Một cơn thôi thúc muốn gào thét trào lên... Tôi phải làm gì đây? Tôi nên làm gì cho Hina đây?
"Murakami, làm ơn gửi đoạn phim đó vào điện thoại của tao"
"Mày chắc chứ? Mày có kế hoạch gì à?"
Trong lúc còn đang giữ cuộc gọi, Murakami đã gửi đoạn phim rồi. Phản hồi của cậu ta thật sự rất nhanh.
Tôi mở video và chú ý tới cảnh vật phía sau cơ thể khoả thân của Hina
Đây rồi… Với cách bố trí của căn phòng phía sau, đây chắc chắn là một khách sạn tình yêu. Tôi nén lại cảm giác buồn nôn và xem xét kỹ lưỡng từng góc của đoạn phim.
Đây là cảnh quay gốc và chưa qua chỉnh sửa. Có lẽ vì không chỉnh sửa nên anh ta tránh quay mặt hoặc bộ phận nhạy cảm, chỉ tập trung quay một góc nhất định.
Có một khoảnh khắc Nishida đánh rơi chiếc camera đang tự quay... Chiếc camera lăn trên giường rồi dừng lại, góc quay cố định. Lúc đó, vật lọt vào góc màn hình chính là chiếc móc khóa có chữ CreepHyp của chìa khóa phòng. Hiện rõ số phòng là 801.
Tôi lập tức dùng điện thoại tìm kiếm các khách sạn tình yêu quanh khu vực này. Chỉ có hai khách sạn từ tám tầng trở lên. Vị trí của hai nơi đó cũng không quá xa nhau.
Dù không chắc chắn hôm nay họ dùng cùng một khách sạn của hôm qua, nhưng thử vẫn còn hơn là không làm gì cả.
"Murakami, tao đang trên đường đến khách sạn Diamond. Ngay cả khi họ đi ra từ khách sạn Majesty đi chăng nữa thì khách sạn Diamond vẫn nằm trên đường ra ga tàu.
Tôi cúp máy mà không cần chờ phản hồi và nhanh chóng đi tới tủ và thay giày. Sau đó tôi chạy một mạch tới khách sạn tình yêu.
Hi vọng chỉ là tưởng tượng của tôi. Tự nhủ rằng mọi chuyện chỉ là hiểu lầm và khi về nhà thì Hina sẽ trả lời cuộc gọi của tôi với một nụ cười. Tôi lao đi với một tốc độ tưởng như tim mình có thể rớt ra bất cứ lúc nào.
Khách sạn cách ga tàu gần trường một ga, nhưng tôi chạy với tốc độ còn nhanh hơn cả tàu. Lần đầu tôi cảm thấy biết ơn việc bị các tiền bối trong câu lạc bộ bắt chạy bộ vào mùa đông trong lễ kết nạp.
Khách sạn Diamond hiện ra trong tầm mắt. Tôi còn chưa kịp dừng lại để ổn định nhịp thở thì ngay trước mắt, Hina và Nishida khoác tay nhau bước ra từ khách sạn tình yêu."

