Sau khi kết bạn với ba nàng ngốc, các cô gái khác trong lớp cũng bắt đầu thường xuyên ghé thăm phòng bệnh của tôi.
Trong mắt con gái, tôi là một chàng trai hiếm hoi không khó chịu khi bị nhìn bằng ánh mắt dục vọng, và vì tôi thoải mái với các cuộc trò chuyện thô tục, nên tôi có cảm giác mình đang bị xem như con dâm thú.
Nhìn từ góc độ của thế giới cũ, các nữ sinh cao trung ở đây dễ dàng cởi mở với những ánh mắt nhạy cảm và những trò đùa thô tục. Tôi có thể hiểu tại sao con trai ở thế giới này lại đeo bám họ.
Với tâm thế của một người đến từ ‘thế giới mà con trai là tên dâm dục’ một nơi bị coi là đảo ngược về sự trong trắng so với thế giới này tôi quả thật giống như một con dâm thú trong mắt họ.
Đã hơn hai tháng trôi qua kể từ tai nạn xe tải hồi tháng 12 (dựa theo ký ức và cảm nhận chủ quan của tôi, còn ở thế giới này thì tai nạn đó không hề xảy ra).
Trong suốt hai tháng này, tôi chưa gặp Hina lần nào. Số điện thoại của Hina thậm chí còn không được lưu trong điện thoại của ‘tôi’ ở thế giới này, nên chúng tôi không hề liên lạc với nhau.
Dù vậy, khi nghĩ đến Hina, cảm giác sợ hãi và run rẩy như trước đã không còn, nên tôi mong có thể xuất viện sớm để nói chuyện với cậu ấy.
Tôi hối hận vì câu nói cuối cùng tôi nói với Hina là ‘bây giờ tớ không muốn nhìn thấy mặt cậu nữa.’
Dẫu sao thì Hina cũng là con gái của thế giới đảo ngược sự trong trắng này, nên chắc chắn khi gặp tôi, cậu ấy cũng sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt đầy dục vọng mà thôi.
Nhưng nghe kể lại những gì đã xảy ra ở thế giới này vào ngày xảy ra tai nạn, Hina đã không màng đến bản thân mà nhảy xuống sông lạnh để cứu Tatara Kyousuke, người bạn thanh mai trúc mã mà đã xa lánh cô.
Vì lý do nào đó mà ý thức của tôi đã hoán đổi với ý thức của Tatara Kyousuke ở thế giới này nên cả tôi và Hina đều được cứu, nhưng nếu đó không phải là ý thức của tôi, người giỏi bơi lội thì có lẽ cả hai đều đã gặp nguy hiểm.
Thực tế, nếu ý thức của tôi không kịp quay lại và nhận ra Hina đang vùng vẫy ngay bên cạnh, có lẽ tôi đã chìm sâu xuống vì uống nước sông và thậm chí không bao giờ có cơ hội tỉnh dậy với ý thức của mình nữa.
“Haa, tôi cũng cần phải xin lỗi Hina nữa... Việc cứu giúp không chỉ từ một phía mà là cả hai bên giúp đỡ lẫn nhau. Nên tôi nghĩ chắc cậu ấy sẽ không đòi hỏi phải trả bằng thân thể tôi hay gì đâu.”
Ở thế giới này cũng có sách báo nhạy cảm... nhưng lại chủ yếu dành cho phụ nữ.
Theo những gì tôi tìm hiểu trên điện thoại, có rất nhiều câu chuyện kiểu như một cô gái cứu một chàng trai, và chàng trai đó vì cảm kích mà dâng hiến trinh tiết của mình cho cô gái đó.
Tôi chỉ mong Hina đừng quá tin vào những điều đó. Và tôi sợ rằng một cô nàng ngốc như Marukawa lại có thể nhầm lẫn những hư cấu như thế với thực tế.
Cốc cốc. Sau tiếng gõ, cánh cửa mở ra và một nữ y tá bước vào phòng.
Đó là cô Asaka Wakayama, người y tá đã dùng khăn ướt lau sạch từng ngóc ngách trên cơ thể tôi.
Và chuyện đó khiến lớp trưởng Iwashimizu chảy máu cam khi nghe kể.
"Cậu sắp xuất viện rồi nhỉ. Trước khi về, cậu có muốn tôi làm giúp cậu điều gì không?”

