Webnovel

Chương 06: Đừng có làm phiền thời gian vui vẻ ở suối nước nóng của tôi, biến Đi Ngay!

2025-09-10

7

Sau khi rời Lâu đài Ma vương, tôi được Thor cõng trên lưng, thong thả tận hưởng những ngày dưỡng thương tại một suối nước nóng nghe đồn rất hiệu nghiệm.

Được giải thoát khỏi thân phận anh hùng Elliot, mỗi ngày trôi qua với tư cách là một Elliot bình thường thật sự rất thảnh thơi.

Thor, cái gã từng là khách quen của nhà thổ, tôi cứ ngỡ cậu ta sẽ lại cắm rễ ở đó, nhưng không. Có vẻ cậu chẳng hề thấy buồn chán, hết lang thang khắp phố phường lại chơi đùa cùng lũ trẻ, rồi thì giúp đỡ người dân giải quyết đủ thứ chuyện lớn nhỏ. Dù đã mất gần hết sức mạnh, nhưng so với người dân và lính gác chưa từng biết đến trận mạc, Thor vẫn còn khỏe chán, nên cũng được trọng dụng ra phết. Thor vốn dễ kết thân, lại được lũ trẻ quý mến, nên tôi nghĩ phần nhiều là do tính cách của cậu.

Còn tôi thì sao? Ngày ngày ăn sơn hào hải vị, lười biếng rong chơi, thỉnh thoảng phụ Thor một tay, sống vui vẻ không chút muộn phiền. Mỗi ngày đều sống thảnh thơi, tận hưởng cuộc sống, đúng là tuyệt đối điện ảnh!

Nhân tiện, thành phố thương mại này nằm ven biển, nên không chỉ là một thị trấn nhà trọ với vô số suối nước nóng, mà còn là một cứ điểm quan trọng nối liền đường bộ và đường biển. Cũng vì vị trí địa lý đó mà nơi đây thường xuyên phải đau đầu đối phó với quái vật, sơn tặc và hải tặc, nên chúng tôi cũng xắn tay vào giúp một phen. Đặc biệt, mỗi khi có quái vật cỡ lớn như hải long xuất hiện, họ lại phải cầu cứu viện binh, một trận đại hải chiến lớn sẽ nổ ra, nhưng chỉ cần tôi ra mặt là mọi chuyện được giải quyết êm thấm, thành ra dân chúng ở đây rất tin tưởng ở tôi.

Tiền thù lao nhận được, chúng tôi cũng dùng để trang trải chi phí sinh hoạt trong thành phố này. Mà cái thành phố này vừa có bao nhiêu là suối nước nóng, đồ ăn lại ngon, không khí thì nhộn nhịp, nên tôi đã hài lòng đến mức nghĩ hay là mua quách một căn nhà ở đây rồi sống an nhàn cho xong.

Giữa những ngày bình yên đó, chủ đề được người dân bàn tán nhiều nhất chính là sự diệt vong của Vương quốc và cái kết thảm thương, nhục nhã của hoàng tộc. Khi tin tức đầu tiên báo rằng Hilde đã tử trận, Thor vừa nhìn tờ báo vừa buông một câu tỉnh bơ:

"Chà, cuối cùng thì Hilde cũng chết rồi à", biết vậy nhưng tôi cũng chẳng có cảm xúc gì đặc biệt, nói thật thì cũng chỉ là người dưng nước lã thôi. Nghe nói Marul và Cecilia thì mất tích, nhưng dù bọn họ có chết ở xó xỉnh nào cũng chẳng liên quan đến tôi, tôi chỉ mong họ đừng có gây thêm phiền phức gì cho mình là được. Sau đó, Vương quốc bị liên quân người  quỷ của Ma Vương và các nước lân cận nghiền nát không chút thương tiếc, rồi hoàn toàn bị xóa sổ khỏi thế giới này, kể cả việc phải cắt nhượng lãnh thổ.

Nghe nói dân chúng của Vương quốc cũng nhận được sự đối đãi một cách nhân đạo, nhưng hoàng tộc á, đéo nha! Tất cả những người đã được gả sang các nước khác, kể cả con cái của chúng, đều bị xử tử. Dòng máu hoàng gia của Vương quốc bị coi là những kẻ đã đẩy toàn nhân loại vào cảnh họa sát.

Còn về tên hoàng tử, kẻ đầu sỏ gây ra chiến tranh, thì nghe nói hắn không được chết một cách dễ dàng. Các chuyên gia tra tấn của ma tộc và đao phủ từ các quốc gia đã tụ họp lại để hành hình công khai, liên tục “giết” hắn bằng cách sử dụng ma pháp hồi phục siêu cấp. Thuật trị thương của giới tăng lữ ma tộc có thể hồi sinh một người dù đã chịu tử thương và tắt thở, miễn là trong vòng ba giây sau khi chết. Cứ thế, ngay khoảnh khắc hắn chết, hắn lại tự động được hồi sinh, rồi lại bị giết, lại sống lại, tiếp tục chịu cảnh tra tấn công khai.

Nghe đồn, hắn phải chịu đựng cái chết đau đớn ít nhất bằng số người đã bỏ mạng trong cuộc chiến này. Để đảm bảo hắn không phát điên, người ta còn liên tục dùng ma pháp ổn định tinh thần lên hắn, cho hắn nếm trải một cái chết triền miên trong ngục tù vô tận với đủ mọi “ưu đãi”.

Nghĩ đến tội ác mà hắn đã gây ra thì… ừm, tôi cũng chỉ biết nói, đáng đời thôi.

"Cậu nghĩ cái gì mà mặt khó đăm đăm thế kia Elliot?"

"Hmm? À, không có gì. Xin lỗi nhé", giọng nói của Thor kéo tôi trở về thực tại. Lúc này, chúng tôi đang ngâm mình trong suối nước nóng sau khi xử lý xong một con quái vật xuất hiện gần thị trấn theo yêu cầu của người dân. Dù đã đánh mất cả vị hôn thê thanh mai trúc mã lẫn quê hương, nhưng tôi vẫn còn bạn bè, thế là quá đủ rồi nhể!!

"Trông hai người vẫn mạnh khỏe đấy", một giọng nói vang lên, chúng tôi quay lại thì thấy Ma Vương đang đứng đó trong bộ dạng không một mảnh vải che thân. Tay ông ta còn cầm theo một cái chậu gỗ, xem ra cũng đến để ngâm mình.

"Vãi… vãi cớt… cứ như con voi Naumanni vậy…" [note80178]

Thor dán mắt vào hạ bộ vô song của Ma Vương, run rẩy thốt lên. Tôi không biết voi Naumanni là loại quái vật gì, nhưng thanh ma kiếm lủng lẳng giữa hai chân Ma Vương kia quả thực ở một đẳng cấp khiến bất cứ gã đàn ông nào cũng phải kinh sợ bái phục. To vãi!! To vãi lolololol!! Kia chính là đẳng cấp Ma vương sao…!!

"Fufufu. Ta cũng xin phép ngâm mình một chút."

Sau khi dùng chậu gỗ múc nước dội qua người, Ma Vương ngâm mình xuống suối nước nóng cho đến tận vai. Thân hình khổng lồ của ông ta khiến nước trong bồn tắm tràn ra ào ào, nhưng dù sao thì ở đây cũng chỉ có ba chúng tôi, nên chẳng cần bận tâm làm gì. Vốn dĩ thành phố thương mại này là vùng trung lập, ma tộc cũng có thể tự do ra vào, nên dù Ma Vương có ở đây cũng chẳng ai trách cứ gì. Mà thôi, Ma Vương to lớn thế kia, chắc cũng nổi bật lắm.

"Xong việc rồi hả sếp?", Thor cất giọng vui vẻ hỏi thăm, Ma vương gật đầu đáp lại.

"Ừm, chắc chẳng mấy chốc báo chí sẽ đưa tin rầm rộ thôi, nhưng có thể nói là Vương quốc đã diệt vong rồi. Vẫn còn vài chuyện lặt vặt cần bàn bạc với vua của các nước, nhưng về cơ bản thì chiến tranh đã kết thúc."

"Thế thì mừng quá rồi, tin tốt lành đấy! Làm một ly không?"

Thor mỉm cười và đưa cho Ma Vương một ít rượu sake mà cậu đã đặt trên một tấm ván nổi trong bồn tắm, Ma vương cũng nhếch mép cười đáp lại.

"Ừm, vậy ta không khách sáo."

Thor rót rượu vào chiếc chén mà Ma vương đang cầm. Gã Thor này đúng là chẳng biết sợ là gì, khả năng giao tiếp của hắn đỉnh thật, dám cả gan mời rượu Ma Vương rồi còn rót một cách tự nhiên như không vậy!

"Hmm, đây chính là vị của mỹ tửu chiến thắng được thưởng thức cùng bằng hữu đây sao."

"Chứ sao nữa? Đây là loại rượu sake Dassai nổi tiếng nhập khẩu từ Mahoro đấy. Hương vị khác bọt hoàn toàn!"

Nhìn hai người họ vui vẻ nốc rượu ừng ực, lòng tôi cũng thấy vui lây. Nhưng đúng lúc đó, một giọng nói tôi chẳng muốn nghe chút nào đã phá tan bầu không khí.

"TÌM… TÌM.... THẤY… RỒI!!"

Rõ ràng đây là khu tắm nam, nhưng giọng nói vang lên lại là của phụ nữ. Lén lút vạch lá cây sột soạt, trèo qua hàng rào, người xuất hiện là Marul trong bộ dạng tiều tụy và bẩn thỉu. Tóc tai bù xù, da dẻ nứt toác, có lẽ là không được ăn uống đầy đủ nên người gầy trơ xương, có lẽ cũng chẳng được tắm rửa, dù đứng cách một khoảng xa mà vẫn ngửi thấy mùi hôi thối thum thủm. Cái vẻ ngoài dơ dáy như một xác sống biết đi, vứt bỏ cả nhân phẩm chứ đừng nói đến tư cách của một người phụ nữ, khiến tôi ghê tởm đến nhăn mặt.

"Aaa, Elliot… cứu em với…"

Marul nước mắt lưng tròng, lảo đảo bước về phía tôi. Nhưng Thor đã nhanh tay ném một cái chậu tắm vào ả. Nhanh trí thật! Cái chậu bay trúng người Marul, cô ta hét lên một tiếng “gya” khó nghe, nhưng không thấy phép thuật phản công nào bay ra, xem chừng ma lực của ả cũng đã cạn kiệt rồi.

"Bẩn vã ò!! Cút mẹ mày đi con bẩn thỉu kia!!"

Thor vừa giơ ngón giữa vừa cầm cái chậu thứ hai lên, nhưng Marul lờ cậu ta, nước mắt vẫn lã chã rơi, bò lết về phía tôi van xin… Ugh ....Gớm chết đi được!!

"Cứu em với Elliot, em xin lỗi mà, em xin lỗi vì đã phản bội anh, nên là cứu em đi mà!! Tên sát thủ『Xích Ảnh』cứ dí theo em khắp nơi! Hắn cứ khoanh tay, chỉ có đôi chân là di chuyển với tốc độ kinh hoàng, đuổi theo em đến cùng trời cuối đất, thành ra em chẳng thể về nước, cũng chẳng dám ghé vào thành phố nào cả, em mệt lắm rồi… Vừa chạy trốn em vừa tìm kiếm tung tích của anh, cuối cùng cũng tìm thấy rồi… nè Elliot…"

"Kệ con mẹ cô. Mau quay về nước mà chịu tội đi."

Vừa hôi thối vừa gớm ghiếc, lại còn là một kẻ đã làm điều sai trái, tôi chỉ nghĩ được rằng ả nên mau chóng quay về Vương quốc, bị bắt và chịu sự phán xét. Phiền phức thật, hay là báo chính quyền đây, tôi vò đầu bứt tai, nhưng Marul không hề để ý đến thái độ của tôi, vẫn tiếp tục gào khóc.

"Khônggggg, làm vậy em sẽ bị giết mất! Em không muốn chết!! Nè, Elliot vẫn là người quan trọng nhất của em mà! Cứu em một lần nữa đi…… như ngày xưa ấy, nè!!!"

"Như ngày xưa á hahaha, phụtttt hahaha."

Lời van xin của Marul có vẻ đã chọc đúng chỗ ngứa, khiến Thor bỗng phá lên cười như điên. Chắc là hợp gu hài hước của cậu ta lắm, dù tôi cũng chả hiểu gì cả.

"........Nghe chướng tai thật đó."

Ồ, Ma Vương-sama nãy giờ vẫn im lặng chợt lên tiếng sau khi nốc một ngụm rượu. Nói hộ lòng tôi đi, Ma Vương.

"Hiikk?! M-Ma Vương?! Sao Ma Vương lại ở đây?!"

Bị Ma Vương lườm cho một cái như muốn tóe lửa, Marul sợ đến suýt ngất, ngã ngửa ra sau. Chắc là bủn rủn cả chân tay, cô ta chẳng thể bỏ chạy, cứ nằm ngửa ra đất mà vùng vẫy tay chân khóc lóc tức tưởi.

"『Xích Ảnh』, ngươi đang ở đó phải không? Bắt lấy cô ta."

Nghe lệnh Ma Vương, một tên sát thủ đeo mặt nạ đỏ chẳng biết đã đứng cạnh Marul từ lúc nào, nhẹ bẫng nhấc cô ta lên.

"Ahhhh?! Đừng mà, cứu em với Elliot! Mau cứu em vớiiiiii!!"

Marul vừa khóc lóc gào thét vừa cố sống cố chết cầu cứu tôi, nhưng tôi chẳng bận tâm.

"Cô là trọng tội đã tiếp tay cho hoàng tử, khó thoát khỏi cực hình. Chặt hết chân tay, hay là treo ngược lên rồi cưa đôi từ háng xuống, hay là rút cả xương sống lẫn hộp sọ ra, hay là moi hết nội tạng ra làm đàn organ… Cứ chuẩn bị tinh thần cho một cái chết thảm khốc là vừa đi nha."

"Khônggggg!! Em không muốn chết!! Em không muốn chếttttt!!"

Nghe một loạt các phương pháp hành hình tàn bạo, Marul sợ đến tè cả ra quần ngay khi đang bị vác trên vai, nhưng mặt『Xích Ảnh』vẫn không hề biến sắc, cứ thế vác cô ta chờ lệnh Ma Vương. Tôi thấy gã cũng đỉnh thật, nếu là tôi thì đã vứt con mắm bẩn thỉu này xuống đất rồi.

"Phải rồi Elliot, nếu ngươi có yêu cầu phương pháp hành hình nào thì cứ nói ra đi."

Ma Vương hỏi tôi như để xác nhận, nhưng giờ Marul có ra sao cũng chẳng liên quan gì đến tôi nữa, nên tôi chẳng yêu cầu gì hết. So với chuyện đó thì nghĩ xem tối nay ăn gì sau khi tắm suối nước nóng còn có ích hơn.

"Chuyện này tôi xin giao cả lại cho ngài."

"Vậy sao, thế thì làm hết!! Cứ hồi sinh rồi lại giết, cho nó hưởng trọn combo 101 kiểu hành hình của quân đoàn Ma Vương. Truyền lệnh cho đao phủ như vậy đi,『Xích Ảnh』.」

"Tuân lệnh."

Nói chuyệnnnn!!『Xích Ảnh』nói chuyện kìaaaaaa!!

Trong lúc tôi còn đang sững sờ thì『Xích Ảnh』đã cúi chào rồi rời đi… chỉ cử động mỗi đôi chân với tốc độ kinh hoàng.

"Wow, nhanh khủng khiếp thật! Kỹ năng chạy nước rút đó trông tiện lợi ghê."

".........Đó làThập Tướng Tẩu, một kỹ thuật mà bất kỳ tướng lĩnh nào trong quân đoàn Ma Vương cũng phải thành thạo. Nó không cần ma lực, chỉ tốn một lượng thể lực nhất định lúc khởi động là có thể chạy liên tục mà không biết mệt", một giọng nói nam tính lịch lãm vang, tôi quay lại thì thấy Impactor, một trong Thập Đại Ma Tướng, đang cầm thêm mấy chai rượu đi vào phòng tắm. Kỹ năng gì mà bá đạo vậy! Lần tới phải nhờ ông ta chỉ giáo mới được.

"Ồ, Impactor! Lâu rồi không gặp."

"Cả cậu nữa, Thor. Ma Vương-sama, thần cũng xin phép được chung vui có được không?"

"Tất nhiên rồi, Impactor. Ngươi đã vất vả nhiều rồi. Cứ ở đây nghỉ ngơi đi."

Khi cuộc chiến đã kết thúc, những gì còn lại chỉ là các kỳ phùng địch thủ công nhận thực lực của nhau. Chà, đúng là một câu chuyện đẹp! Quên đi con đàn bà bẩn thỉu kia, bốn người đàn ông chúng tôi cùng nhau ngâm mình trong bồn nước nóng, vừa uống rượu vừa tận hưởng khoảng thời gian vui vẻ.

"Nhân tiện, Elliot này. Ta có một đề nghị cho ngươi."

"Sao tự dưng ngài lại nghiêm túc vậy?"

"Ngươi có muốn cưới con gái ta không? Là Asmodeus ấy. Nó tuyên bố sẽ không cưới yếu hơn ta, mà người thắng được ta thì chỉ có mình ngươi. Con bé có vẻ cũng không phản đối nếu là ngươi đâu."

Asmodeus! Tôi nhớ rồi, là cô gái ma tộc có sừng mọc từ hai bên thái dương, da xanh, có đôi cánh dơi và cả đuôi nữa. Tôi cũng từng giao đấu với cô ấy vài lần, nhưng vì là con gái tuổi mới lớn nên tôi đã nương tay cho qua. Khuôn mặt cũng xinh xắn mà ngoại hình thì… đúng là tuyệt đối điện ảnh!

"Tuyệt vời, tuyệt vời! Cuối cùng bạn tôi cũng tới thời rồi!"

Thor mừng như thể chuyện vui của chính mình vậy, nhưng mà ....?

"Cung hỷ cung hỷ! Vậy thì vừa hay, lúc nãy ta vừa mua được một món đặc sản quý hiếm ở cửa hàng… thịt của hải thú hiếm có Ra=Co. Ta cũng mới kiếm được lần đầu, nghe nói cách ăn ngon nhất là hầm trong nồi, gọi là “Ra=Co Nabe”. Tắm xong bốn chúng ta làm một bữa thì sao nhể?"

Nghe lời đề nghị hấp dẫn của Impactor-san, tôi cũng vừa thấy đói bụng nên gật đầu lia lịa. Chỉ có mỗi Thor là không hiểu sao lại....

"La=Co Nabe…? Rakko… Nabe? La… Co…? Ư, đau đầu quá." [note80179]

Thor nghiêng đầu như đang cố nhớ lại một chuyện gì đó, nhưng tôi vỗ vai cậu rồi bảo, đặc sản quý hiếm thì chắc là ngon rồi, lo đéo gì bạn ơi?

......Và cứ như vậy, cuộc sống ở thị trấn suối nước nóng luôn tấp nập khách khứa, thoải mái, vui vẻ và nhộn nhịp hơn tôi tưởng. Cuộc sống tự do tự tại mỗi ngày đúng là tuyệt vời nhất!!

Ghi chú

[Lên trên]
Palaeoloxodon naumanni: loài voi cổ đại Nhật Bản, như là voi Ma mút ấy
Palaeoloxodon naumanni: loài voi cổ đại Nhật Bản, như là voi Ma mút ấy
[Lên trên]
ラ=コ (Ra=ko) => ラッコ (rakko): rái cá, Nabe là lẩu Đọc chat thì có vẻ là một cái meme nào đó, nhưng tôi chịu :v
ラ=コ (Ra=ko) => ラッコ (rakko): rái cá, Nabe là lẩu Đọc chat thì có vẻ là một cái meme nào đó, nhưng tôi chịu :v