Hồi 17 - Tài năng cấp SSS

Chương 84

2025-10-11

3

「 Người hiền lương nhất cũng có thể trở thành kẻ sát nhân tàn bạo nhất bất cứ lúc nào. 」

Đây là một câu mô tả về Quy Nham Thần Y trong 'Cách Sống Sót'.

Quy Nham Thần Y Heo Jun.

Theo ghi chép trong 'Cách Sống Sót', nhiệm vụ mà Heo Jun cống hiến những năm cuối đời không phải là y thuật mà là độc dược. Giống như nhiều vĩ nhân sau này trở thành chòm sao, Heo Jun đã đạt đến một cảnh giới vượt xa các ghi chép lịch sử thực tế.

「 "Nếu ta tạo ra được một loại độc có thể giết bất cứ ai, ta cũng có thể tạo ra một viên thuốc cứu được bất cứ ai." 」

Sau khi bị biếm trích bởi cái chết của Triều Tiên Tuyên Tổ, Heo Jun dành trọn bảy năm cuối đời để tìm lời giải cho câu hỏi này. 

Tại sao cùng một thứ lại là thuốc đối với người này nhưng lại thành độc với kẻ khác? Cho đến một ngày, ông chạm đến câu trả lời huyền diệu.

「 “Không phải thân thể, mà chính linh hồn mới quyết định tác dụng của chất độc.” 」

Một loại độc được tạo ra bằng cách phân tích một nghìn linh hồn. Thành quả ấy chính là Thiên Linh Độc đang phóng ra khỏi cơ thể Lee Seolhwa.

Đông Y Bảo Giám thực chất được viết ra từ thất bại của Heo Jun trong công cuộc điều chế Thiên Linh Độc.

"Kit, kit!"

Tôi lao xuyên qua màn độc và giáng một đòn không thương tiếc vào Lee Seolhwa.

Cơ thể cô ta văng ra xa. Khi mất đi chất độc hỗ trợ, việc hạ gục Lee Seolhwa chẳng có gì khó khăn.

Cái làm nên danh hiệu Thập Ác cho cô ta chính là Thiên Linh Độc. Nếu không có Đông Y Bảo Giám, chắc giờ này tôi đã trở thành tế phẩm củng cố cho danh tiếng của cô ta rồi…

Nhưng hôm nay, xui cho cô ta thôi.

[Chòm sao ‘Quy Nham Thần Y’ đang nhìn bạn với ánh mắt áy náy.]

[Chòm sao ‘Quy Nham Thần Y’ mong bạn giải quyết chuyện này gọn gàng.]

[Bạn đã được tài trợ 300 xu.]

Việc Lee Seolhwa bị ký sinh thật ra không phải chủ ý của Quy Nham Thần Y. Nói cách khác, Lee Seolhwa không thật sự muốn tấn công tôi.

…Mà chỉ 300 xu thôi sao?

[Chòm sao ‘Tây Nhạ Nhất Bút’ cũng mong bạn giải quyết chuyện này gọn gàng.]

[Chòm sao ‘Vệ Binh Chính Nghĩa Hói Đầu’ hy vọng bạn làm hết sức.]

[Bạn đã được tài trợ 300 xu.]

Tôi lờ đi phản ứng của các chòm sao và tiến lại gần Lee Seolhwa. 

Lee Seolhwa run rẩy bò trên mặt đất, ánh mắt ngập tràn sợ hãi.

Từ xa, tôi cảm nhận được ánh mắt Yoo Junghyuk. Nếu Lee Seolhwa chết ở đây, chắc chắn hắn sẽ đau lòng dữ dội lắm cho coi.

Tôi nhìn Lee Seolhwa đang ngã gục trên nền đất và mở lời. 

"Này."

Chính xác hơn, tôi đang nói với Ký Sinh Trùng Antinus bên trong cô ấy.

"Ngươi nên ra ngoài đi thì hơn."

"Kit?"

"Bây giờ vẫn chưa muộn. Trở về với bổn phận người dẫn đường. Truyền dạy kỹ năng cho con người, và sống hòa thuận cùng họ."

"…"

"Nếu chịu khó, biết đâu một ngày nào đó ngươi cũng có thể trở thành một chòm sao thì sao?"

Nữ Hoàng Ký Sinh Trùng, Antinus là một vị anh hùng mạnh mẽ.

Cô ta không thể phát huy hết sức mạnh của mình vì bị giới hạn bởi xác suất. Nhưng nếu cứ tiếp tục vai trò ‘người dẫn đường’, tích góp lịch sử, thì việc trở thành chòm sao là hoàn toàn có thể.

"Ta ghét… loài người các ngươi…"

Vấn đề ở chỗ cô ta coi con người là kẻ thù. Mà còn là kẻ thù không đội trời chung. Tôi liếc nhìn thiên thạch tai ương đang rung lên liên hồi.

"Ta rất tiếc vì thế giới của ngươi đã bị hủy diệt. Nhưng có cần phải phá hủy cả thế giới này không? Ngươi định tái diễn cùng một bi kịch ở đây sao?"

"…Tất cả các ngươi sẽ chết."

Tôi nhìn Antinus đang mỉm cười và thở dài. Nếu không chịu tự ra ngoài, tôi sẽ ép cho cô ta đi ra.

Thật ra, tôi không muốn dùng cách này chút nào.  Không chỉ vì Lee Seolhwa sẽ phải chịu đau đớn cực độ, mà còn vì tôi chẳng hề muốn cõng thêm quả bom sống Antinus một khi cô ta thoát ra ngoài.

Tôi ngước lên nhìn trời. Các chòm sao của bán đảo Triều Tiên. Lần trước tôi nợ họ một lần nên lần này tôi phải nhượng bộ rồi.

[Tùy chọn đặc biệt của Đông Y Bảo Giám – Bản Chưa Hoàn Thiện được kích hoạt.]

[Đông Y Bảo Giám – Bản Chưa Hoàn Thiện đã truyền đạt tinh hoa Đông y cho bạn.]

Tôi chỉ có bản chưa hoàn chỉnh, không thể bày trò kiểu chế độc hay cứu mạng người đang hấp hối. Nhưng mấy ca điều trị cơ bản thì được.

Ví dụ như, lấy con ký sinh trùng ra khỏi cơ thể.

Để việc trị liệu thuận lợi, cơ thể cô ấy phải bị cố định. Vì vậy tôi giữ chặt hai tay Lee Seolhwa từ phía sau, ghì cô ấy xuống đất. Tư thế này dễ gây hiểu nhầm, nhưng ý thức của cô ấy đã bị vùi sâu bên trong rồi.

Bình thường thì tôi chả dám động vào bạn gái cũ của Yoo Junghyuk đâu, trừ khi tôi là một thằng điên. Đặc biệt là ngay trước mắt Yoo Junghyuk.

[Kỹ năng độc quyền 'Điểm Huyệt Lv. 2' được kích hoạt.]

Tôi bắt đầu ấn vào các huyệt đạo khác nhau trên cơ thể Lee Seolhwa.

Ngay sau đó, da cô ấy chuyển sang màu đỏ. Tôi liền cắm một cây kim làm bằng ma lực vào mạch máu đang phản ứng. Đây là lần đầu tôi làm việc này nên cũng không biết liệu nó có hiệu quả không.

"Kittttt! Đau quá! Đau…!"

Tiếng hét thảm thiết vang lên. Tôi mặc kệ, tiếp tục bấm huyệt.

"Kit! Kittttt! Aaaaaaa…!"

Rồi tiếng hét của Lee Seolhwa dần thay đổi. Nó dần chuyển từ tiếng kêu của một con côn trùng sang giọng nói của con người.

Đúng là kỳ diệu thật, dùng Đông y để trị ký sinh. Nghĩ cũng buồn cười, cái người suốt ngày trông vào Tây y như tôi giờ lại ngồi bấm huyệt châm cứu.

[Tinh hoa Đông y đã có hiệu quả!]

[Chòm sao ‘Quy Nham Thần Y' đang nhìn bạn bằng ánh mắt ấm áp.]

Từ các tuyến độc, dịch vàng rỉ ra. Đó chính là thân thể của Ký Sinh Trùng.

"Ư… Khụ…"

Thế này chắc đã làm hài lòng các chòm sao rồi.

[Chòm sao 'Quy Nham Thần Y' cảm ơn việc tốt của bạn.]

[Bạn đã được tài trợ 500 xu.]

Đôi mắt của Lee Seolhwa từ từ mở ra. Ý thức đã trở lại trong mắt cô nhưng vẫn chưa có tiêu cự.

Do bị ký sinh mới nhập chưa lâu, ngũ quan cô ấy vẫn nửa tê liệt, chẳng nhìn rõ mặt tôi đâu.

"Anh… anh là ai?"

Tôi biết thừa kịch bản sẽ chạy thế nào nếu tôi trả lời câu hỏi này. Trước đây Yoo Junghyuk từng cứu cô ấy cũng gặp tình huống tương tự ở các vòng hồi quy khác. Nên, thứ quan trọng bây giờ không phải danh tính của tôi.

"Tôi được Yoo Junghyuk cử đến."

– Kim Dokja, đừng làm chuyện thừa thãi.

Giọng nói giận dữ của Yoo Junghyuk vang lên bên tai tôi. Biểu cảm của Lee Seolhwa thay đổi.

"…Yoo Junghyuk? Đó là ai?"

"Cô sẽ sớm biết thôi."

Độc Sư Lee Seolhwa phải gia nhập vào nhóm của Yoo Junghyuk.

Sau khi các Giáo Đồ xuất hiện và Ngai Vàng Tối Cao bị phá vỡ, dòng chảy của thế giới này đang dần thay đổi so với những gì tôi biết.

Không dễ tái hiện sai lầm của nguyên tác, nhưng cũng chẳng thể đoán trước một tương lai mà tôi không biết.

Đó là lý do tại sao cần phải cân bằng trực tiếp các sự kiện quan trọng. Có cái giữ nguyên, có cái đổi khác.

Có những khúc ngoặt, nhưng dù sao đi nữa, tôi nghĩ rằng 'vòng' này đang tiến gần đến quỹ đạo lý tưởng mà tôi mong muốn. Và Độc Sư… Không, Y Tiên Lee Seolhwa có lẽ sẽ trở thành một mốc quan trọng trong quỹ đạo ấy.

"Kim Dokja, bên này xong rồi!"

Tôi quay lại và thấy Han Sooyoung và Yoo Sangah đang tiến đến đây. Ghê thật. Hai người họ đã quét sạch nhiều người đến vậy sao?

Có thể nói đây là tình huống Độc Sư vắng mặt, nhưng bọn chúng vẫn là ‘Người của Độc Sư’ mà…

Kế hoạch ban đầu coi như vô nghĩa rồi. Hai người họ có thể sánh ngang với Hạm Đội Ma của Lee Jihye và Vùng Vũ Trang của Gong Pildu luôn đó.

"Đợi đã, đừng qua đây."

Tôi phải ngăn họ lại. Sẽ rất khó khăn nếu họ không có khả năng miễn nhiễm độc. Cuộc chiến này vẫn chưa kết thúc.

Kitttt… con người…!

Chất nhầy thoát ra từ cơ thể Lee Seolhwa tụ lại thành một quả cầu tại một điểm trong không khí.

Nữ Hoàng Ký Sinh Trùng Antinus. Ở dạng ký sinh đã đủ đáng sợ rồi, nhưng khi không có vật chủ thì cô ta lại càng khủng bố hơn.

Khối nhầy dần biến thành một thân thể. Đó là hình dạng được nuôi dưỡng bằng chất dinh dưỡng tích lũy suốt nhiều năm. Một cơ thể với đường cong đầy đặn nhưng cũng tràn ngập cơ bắp rắn chắc.

Cô ta có đôi cánh chuồn chuồn, cái đuôi như bọ cạp. Toàn thân bọc vỏ côn trùng, trừ khuôn mặt. Nhưng nhìn chung thì giống động vật hai chân hơn là côn trùng.

Trận chiến từ bây giờ mới thật sự bắt đầu.

"Tránh xa ra, bị nhiễm độc bây giờ!"

Cái đuôi sắc nhọn nhắm vào bụng tôi.

[Hiệu ứng của Đông Y Bảo Giám – Bản Chưa Hoàn Thiện được kích hoạt.]

[Cơ thể bạn miễn nhiễm với chất độc của ký sinh trùng.]

Nhanh khủng khiếp, đến mức nhanh nhẹn cấp 50 vẫn không kịp né. Tôi chỉ kịp tóm lấy cái đuôi trước khi nó đâm vào tôi. Nhưng nếu trúng, bụng tôi chắc chắn đã bị đục một cái lỗ rồi.

Kit.

Cô ta lợi dụng việc tôi đang giữ đuôi để bay về phía tôi và tấn công. Tôi bị đánh ngã xuống đất, một cơn đau dữ dội lan khắp cơ thể.

Mạnh quá. Khi không ký sinh, sức mạnh của cô ta còn khủng hơn nữa. Thân thể thật của Antinus phải ngang ngửa một con Bọ Vương cấp 5.

Một khi Antinus giải phóng toàn bộ sức mạnh, lực chiến ấy chẳng khác nào con rồng lửa thứ cấp mà tôi từng giết.

Cô vẫn là một vị anh hùng ở thế giới của mình, dù cho nó đã bị hủy diệt. Cô ta mạnh ngang với Lycaon xuất hiện từ khối thiên thạch vàng.

Nhưng như thế không có nghĩa là tôi không có cơ hội thắng.

Việc 'người dẫn đường' gây ra một cuộc náo động như vậy trước khi kịch bản thứ năm kết thúc rõ ràng là đã vi phạm quy tắc kịch bản. Không chỉ giết người, cô ta thậm chí còn cố gắng ấp nở một thảm họa, nghĩa là cô ta đã từ bỏ xác suất của mình.

Cơn bão xác suất đã bắt đầu giáng xuống cơ thể của Antinus.

Thời gian càng trôi qua, cơ thể cô ta sẽ ngày càng suy yếu, ngay cả khi tôi không tấn công. Đây là một cuộc chiến mà chỉ cần câu giờ là có thể thắng.

Kittttt!

Vấn đề là tôi có thể câu được bao nhiêu thời gian trước khi chết.

Ngay lúc này, Ký Hiệu Bảo Hộ Của Bộ Tộc Imyuntar bắt đầu rung lên.

A, phải rồi. Còn có cái này nữa. Tôi ôm lấy cơ thể đau nhức của mình và nói với cô ta, 

"Xin lỗi nhé, nhưng đối thủ của ngươi không phải là ta."

Vừa dứt lời, một tia sáng bạc xẹt qua bầu trời, tạo ra một tiếng nổ siêu thanh. Bờm bạc tung bay, một bóng hình khổng lồ hạ xuống trước mặt tôi cùng tiếng gầm vang vọng.

Thân thể cao hơn ba mét hiên ngang đứng dậy.

Lycaon, Hoàng tử của Imyuntar.

"Xin lỗi vì đã đến muộn, thưa phù chủ.”