Hồi 16 - Kịch bản thứ năm

Chương 80

2025-09-28

1

Tôi lùi lại khỏi Yoo Junghyuk đang bê bết máu nằm dưới đất và nói chuyện với Bihyung.

‘Là ngươi làm phải không?’

Ngay cả khi Yoo Junghyuk ở gần, hắn cũng không thể xuất hiện kịp thời như vậy. Rõ ràng là Bihyung đã tạo ra một tiểu kịch bản phụ để đưa Yoo Junghyuk đến đây.

[Ngươi đang nghi ngờ ta à? Có bằng chứng không?]

Không có bằng chứng nào cả nhưng trong lòng tôi cảm thấy vậy.

[Chòm sao 'Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng' đang lo lắng về phán đoán của bạn.]

[Bạn đã được tài trợ 500 xu.]

Niềm tin của tôi càng vững chắc. 

Han Sooyoung thì thầm với tôi khi tôi đang nhìn xuống Yoo Junghyuk với vẻ mặt ngơ ngẩn. 

"...Chúng ta tìm thấy hắn rồi. Anh định làm gì?"

"Còn làm gì nữa?"

"Chẳng phải nên cứu hắn sao? Tên khốn này, hắn là nhân vật chính đấy."

Tất nhiên tôi phải cứu rồi. Nhưng mà cứu hắn thì tôi chắc chắn toi đời. Han Sooyoung trông cũng sợ hắn đột nhiên tỉnh dậy.

"Có thứ gì trói hắn lại không?"

"Hắn không chịu đâu."

"Nhốt lại…"

"Thế thì hắn tự tử mất."

"Nhưng lỡ hắn hồi quy thì… chết cha, rồi sao nữa?"

Han Sooyoung muộn màng nhận ra điều này.

Han Sooyoung muộn màng nhận ra vấn đề này. Nếu Yoo Junghyuk hồi quy, điều gì sẽ xảy ra với thế giới này? Đây chính là một trong những mối lo lớn nhất của tôi.

"Phải ngăn chặn chuyện đó. Không ai biết điều gì sẽ xảy ra."

Tốt nhất là nên giả định tình huống xấu nhất khi mọi thứ chưa rõ ràng. Nếu tôi phạm sai lầm và thế giới bị thiết lập lại, sự tồn tại của tôi sẽ biến mất.

Mà khoan… làm sao tên khốn này lại ra nông nỗi này?

Tôi nhìn kỹ hắn. Có một vết thương quanh bụng. Tất cả các cơ quan nội tạng và xương sườn đều bị gãy. Cảm giác như ai đó cực kỳ mạnh mẽ đã đánh gục Yoo Junghyuk chỉ bằng một đòn…

Lúc này, tôi ngây người nhìn vào nắm đấm của mình. Lẽ nào?

"Vẻ mặt đó là sao? Sao tự dưng mặt anh đen thui vậy?"

"…Không có gì."

Đột nhiên, tôi nhận ra. Hắn đã ăn trọn cú đấm chứa 100 điểm sức mạnh…

Vậy là hắn đã ở trong tình trạng này suốt hai ngày. Tự nhiên thấy tội lỗi ghê. Thế này thì mối quan hệ của tôi với Yoo Junghyuk coi như đi tong rồi.

Khi ánh mắt dời từ bụng lên khuôn mặt hắn, toàn thân tôi nổi da gà, phải lùi lại vài bước.

"…Đù má."

Yoo Junghyuk đang nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt rớm máu. Môi hắn mấp máy, chắc chắn đang rủa mấy câu như ‘Chết đi, Kim Dokja.’

Tôi tưởng Han Sooyoung đang ở bên cạnh nhưng cô ta đã chạy đi nhanh nhất có thể. Tôi hét về phía Yoo Junghyuk từ xa.

"Này! Cậu không thể nguôi giận được à?"

"…"

"Chẳng phải đó là một trận đấu công bằng sao? Cậu cũng đã cố giết tôi còn gì?"

Ánh mắt của Yoo Junghyuk không hề thay đổi. Chết tiệt…

Tôi không còn lựa chọn nào khác.  Yoo Junghyuk nhất định phải sống sót, dù hắn có giết tôi đi chăng nữa. Tôi có thể ngăn chặn Tai ương Truy Vấn mà không cần Yoo Junghyuk, nhưng các tai ương khác thì không, và thế giới sẽ bị hủy diệt.

Mà tại sao nhân vật chính của ‘Cách Sống Sót’ lại là cái thằng như hắn chứ? Giá mà là Lee Hyunsung hay Jung Heewon thì đời tôi dễ thở biết bao…

…Thôi, đây không phải là lúc để phàn nàn.

Tôi quyết định sử dụng kỹ năng. Dù biết hắn đang nghĩ gì rồi, nhưng tôi vẫn phải kiểm chứng cho chắc.

[Kỹ năng độc quyền, ‘Góc Nhìn Của Độc Giả Toàn Tri’ giai đoạn 2 được kích hoạt!]

Lúc này, một chuyện bất ngờ đã xảy ra.

「 Kim Dokja. 」

Tôi trợn tròn mắt nhìn Yoo Junghyuk.

…Hắn vừa gọi tên tôi sao?

「 Anh có thể nghe thấy lời của tôi. Đúng không? Với những gì anh đã làm trước giờ… 」

…Cái gì?

「 Nói là anh nghe thấy đi. Nếu anh không làm gì, thế giới sẽ… 」

Tôi hơi bối rối nhìn hắn.

「 …Là lỗi của mình. Chết tiệt. 」

Đôi mắt của Yoo Junghyuk từ từ khép lại. Tôi chần chừ một lúc rồi mới tiến lại gần hắn. Yoo Junghyuk lúc này dường như đã chẳng còn chút sức lực nào để chống cự. Hơn nữa… tôi cũng không cảm nhận được sát ý nào từ hắn.

"Yoo Junghyuk. Cậu nghe thấy tôi nói không?"

Yoo Junghyuk cố gắng nhấc mí mắt lên, rồi lại nhắm lại. Thật kỳ lạ.

Cho dù có bị thương nặng thế nào thì kỹ năng ‘Phục Hồi’ của hắn cũng phải tự động kích hoạt rồi chứ? Tại sao bây giờ hắn vẫn thế này?

[Kỹ năng độc quyền, ‘Danh Sách Nhân Vật’ được kích hoạt!]

[Có quá nhiều thông tin về nhân vật này. ‘Danh Sách Nhân Vật’ được chuyển thành ‘Tóm Tắt Nhân Vật’.]

[Tóm Tắt Nhân Vật]

Tên: Yoo Junghyuk.

Thuộc tính độc quyền: Hồi Quy Giả (lượt thứ 3) (Thần thoại), Game Thủ Chuyên Nghiệp (Hiếm), Bá Vương (Anh hùng)

Kỹ năng độc quyền: Hiền Nhân Nhãn Lv. 8, Đấu Tay Đôi Lv. 9, Rèn Luyện Vũ Khí Cao Cấp Lv. 8, Lá Chắn Tinh Thần Lv. 6, Bách Bộ Thần Quyền Lv. 6, Chu Tước Thuấn Bộ Lv. 6…(đã luợt bớt)…

Tinh ấn: Hồi Quy Lv. 3, Truyền Thừa Lv. 3

Chỉ số tổng thể: Thể lực Lv. 60, Sức mạnh Lv. 60, Nhanh nhẹn Lv. 60, Ma thuật Lv. 60.

* Hiện đang trong tình trạng bất thường.

* Người này hiện đang bị ảnh hưởng bởi Thiên Linh Độc.

Chỉ số của hắn không có vấn đề gì. Yoo Junghyuk vẫn là một trong những hóa thân mạnh nhất ở Seoul, thậm chí kỹ năng của hắn còn vượt trội hơn so với lần gặp trước.

Vấn đề nằm ở trạng thái bất thường của hắn.

Yoo Junghyuk vẫn chưa có các kỹ năng Thiên Độc Bất Xâm hay Vạn Độc Bất Xâm. Do đó, chất độc hiện là một trong số ít điểm yếu của Yoo Junghyuk.

Hắn ra nông nỗi này là vì bị trúng độc.

Nhìn kỹ hơn, tôi thấy những đường gân xanh lan khắp cơ thể hắn. Có lẽ hắn mới bị nhiễm không lâu, may mắn là vẫn còn sống.

Nhưng lạ thật. Ở thời điểm này, chỉ có một kẻ có thể hạ độc Yoo Junghyuk bằng Thiên Linh Độc thôi…

Một cô gái đứng từ xa nhìn tôi, rồi hỏi.

"Anh… anh có phải là Kim Dokja không?"

Tôi gật đầu. Tôi nhìn người phụ nữ đã đưa Yoo Junghyuk đến đây.

"Anh ấy đã như thế này suốt. Anh ấy cứ liên tục nhờ tôi đưa đến chỗ Kim Dokja…"

Yoo Junghyuk?

Tôi nhìn xuống khuôn mặt của Yoo Junghyuk, giờ đã xanh xao hơn trước, trong đầu chợt hiện lên vô vàn suy nghĩ. Han Sooyoung, vốn đang hoảng loạn bỏ chạy, lại quay ngược trở lại.

"Này, có chuyện gì vậy?" 

Han Sooyoung chọc vào vai tôi, nhưng tôi không trả lời.

Tôi khẽ lưỡng lự rồi nói với Bihyung.

‘Bihyung, mở Túi Dokkaebi ra.’

[Thấy chưa? Đã nói không phải là do ta làm rồi mà.]

‘Mở túi ra.’

Sau khi kiểm tra số xu còn lại, tôi tìm được một vật phẩm có khả năng giải độc cho Yoo Junghyuk.

Hắn bị trúng Thiên Linh Độc nên không thể loại bỏ nó chỉ bằng cách ăn Tinh Chất Rừng Ellain được. Tôi nhanh chóng mở bảng thông tin lên và kiểm tra một số thành phần trước khi mua vật phẩm từ Túi Dokkaebi.

[Bạn đã mua một Mật Hẹn Ban Trưa[note81103].]

[Bạn đã mua một Cành Barbara Già.]

[Bạn đã mua hai Sừng Putna Daltun.]

[Bạn đã mua một Khoai Tây Giải Độc.]

[Bạn đã mua hai Nước Thiêng Đền Aintern.]

[Bạn đã mua một Tinh Chất Rừng Ellain.]

[Bạn đã tiêu thụ tổng cộng 7,370 xu.]

Cái dịch vụ này hút máu ghê thật. Tôi mượn một cái xô nhỏ từ những người sống sót xung quanh, đốt Lò Ma Thuật lên và đổ các nguyên liệu vào đó. Han Sooyoung hỏi,

“Anh tính làm gì thế?”  

“Giải độc.”  

“Anh quyết định cứu hắn rồi à?” 

Tôi gật đầu và trả lời, 

"Tên khốn này, hắn cố tình đến tìm tôi."

"Cố tình? Tại sao?"

"Tôi không biết."

“Không lẽ là tới nhờ giúp đỡ? Chứ tôi nghĩ Yoo Junghyuk không dại gì mà mò tới tận đây để giết anh đâu.”  

“Không đời nào. Hắn không phải kiểu người đó.”  

“Anh chắc ghê ha?”  

“Tôi biết rõ mà. Hắn chính là cái dạng như thế.”  

Tôi điều chỉnh lại ngọn lửa.

Lửa bùng lên và những thứ trong xô bắt đầu sôi. Dựa theo màu sắc và hình dạng, trông nó chẳng khác gì thức ăn của lũ yêu tinh ở Thung Lũng Chết Chóc. Nhìn thì hơi kinh nhưng món súp này là một loại thuốc giải độc rất hiệu quả.

Han Sooyoung chống tay lên đầu gối và nhìn chằm chằm vào món ăn kinh khủng đó. 

“Mà này, Yoo Junghyuk trong ‘Cách Sống Sót’ tồi tệ đến vậy sao?”  

"…Cái gì?”

"Thì tôi nghĩ vậy thôi. Chẳng phải Yoo Junghyuk từng cứu rất nhiều người và làm nhiều việc tốt sao? Ờ thì hắn hơi giống kẻ tâm thần thật, nhưng ít ra cũng chiến đấu vì mọi người. Hắn muốn cứu thế giới mà. Chỉ là tôi không muốn công nhận thôi, vì tôi vốn không phải người tốt.” 

Nghĩ lại thì lời Han Sooyoung cũng không sai hẳn. Tôi bật cười, đáp.

"Cô bênh vực Yoo Junghyuk hăng hái thế là vì cô chưa đọc nhiều bằng tôi thôi."

“Nhưng chuyện nào ra chuyện đó. Không thể chỉ nhìn một mặt mà phán xét người ta được.”

Cuộc trò chuyện này bất ngờ quá nên tôi ngẩng lên nhìn cô ta một lúc. 

 Han Sooyoung mỉm cười lạnh nhạt. 

“Dù anh có nói tác phẩm của tôi là đạo văn đi nữa, thì thật ra nó chưa từng bị ảnh hưởng bởi ‘Cách Sống Sót’.”  

"…Cô mà không nói câu đó thì suýt nữa đã thuyết phục được tôi rồi đấy. Thật đáng tiếc."

Tôi nói vậy, nhưng trong lòng hơi rối loạn. 

Rốt cuộc Yoo Junghyuk là người thế nào? Liệu tôi có thực sự hiểu rõ hắn không? 

Vừa rồi tôi còn rất chắc chắn. Tôi là độc giả duy nhất đã đọc hết ‘Cách Sống Sót’.  

Nhưng giờ, một phần câu trả lời ấy dường như đang tan loãng trong nồi súp này. Tôi có thật sự biết về Yoo Junghyuk không?

Không lâu sau đó, nồi súp bắt đầu sôi.

[Chòm sao 'Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng' rất ấn tượng với việc tốt của bạn.]

[Các chòm sao của hệ thống chí thiện ủng hộ việc tốt của bạn.]

[Bạn đã được tài trợ 3,000 xu.]

Có được tài trợ thì vẫn bị lỗ. Chết tiệt.

Tôi mang nồi canh tới chỗ Yoo Junghyuk. Han Sooyoung lấy một cái thìa từ một cửa hàng gần đó đưa cho tôi. Tôi múc một thìa canh, thổi nguội rồi đưa vào miệng Yoo Junghyuk. Han Sooyoung đứng bên cạnh thu hết cảnh này vào mắt.

“Coi có khác gì vợ tào khang[note81102] không.”

“Muốn làm thay không?”  

“Tôi không thèm.”  

Mà thật ra, dù gì tôi cũng chẳng giao việc này cho cô ta đâu. Bởi mỗi lần tôi múc một thìa canh lại xuất hiện thông báo hệ thống.  

[Chòm sao 'Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng' rất ấn tượng với việc tốt của bạn.]

[Bạn đã được tài trợ 500 xu.]

Cứ mỗi thìa là một khoản tiền thưởng vào tay.

[Chòm sao 'Thẩm Phán Quỷ Lửa' rất ấn tượng với việc tốt của bạn.]

[Bạn đã được tài trợ 300 xu.]

Tôi tưởng như mình bị lỗ, nhưng hóa ra lại là một sự kiện ngọt ngào ngoài mong đợi. Quả nhiên con người nên sống lương thiện.

Tuy nhiên, sau mười thìa, tôi bắt đầu cảm thấy có chút khác lạ.

[Chòm sao 'Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng' rất ấn tượng với việc tốt của bạn.]

[Bạn đã được tài trợ 400 xu.]

…Chòm sao này có thực sự ấn tượng với việc tốt không vậy? Liệu nó có kéo dài cho đến khi bát súp cạn không?

Yoo Junghyuk khẽ rên một tiếng rồi mở mắt. Hắn vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng độc tố trong cơ thể đã dần được giải trừ. Tôi không bỏ lỡ cơ hội, lập tức lấy ra một vật phẩm.

[Bạn đã sử dụng Mật Hẹn Ban Trưa.]

[Đang gửi yêu cầu giao tiếp đến mục tiêu.]

Mật Hẹn Ban Trưa là vật phẩm cho phép trò chuyện riêng tư với mục tiêu trong một khoảng thời gian nhất định. Nếu có thêm nhiều xu thì tôi đã học kỹ năng ‘Truyền Âm’ rồi, nhưng hiện tại không thể phung phí. Vì thế, tôi chọn phương án khả dĩ nhất.

[Mục tiêu đã đồng ý giao tiếp với bạn.]

[Mật Hẹn Ban Trưa đã bắt đầu.]

Ngay khi tôi gửi tin nhắn cho Yoo Junghyuk, một cửa sổ tin nhắn nhỏ hiện ra trước mắt.

–Này, cậu nghe thấy tôi không?

Kết nối đã được thiết lập.

Tôi mua vật phẩm này vì ba lý do.

Thứ nhất, lưỡi của Yoo Junghyuk đã bị tê liệt do tác dụng của Thiên Linh Độc; thứ hai, để tránh rò rỉ thông tin trước mặt Han Sooyoung; và quan trọng nhất, tôi không muốn Yoo Junghyuk phát hiện ra tôi có thể đọc được suy nghĩ của hắn.

Ngay sau đó, tin nhắn của Yoo Junghyuk hiện lên.

–Kim Dokja, đi về phía đông ngay lập tức.

Ghi chú

[Lên trên]
Người ở bên chồng lúc khó khăn hoạn nạn, cùng chồng vượt qua mọi thử thách để giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Người ở bên chồng lúc khó khăn hoạn nạn, cùng chồng vượt qua mọi thử thách để giữ gìn hạnh phúc gia đình.
[Lên trên]
Bản Eng là Midday Tryst (tryst là mật hẹn trong cuộc hẹn hò bí mật=)))))))))
Bản Eng là Midday Tryst (tryst là mật hẹn trong cuộc hẹn hò bí mật=)))))))))