Hồi 16 - Kịch bản thứ năm

Chương 79

2025-09-25

8

Tôi thở hổn hển và hỏi, 

"Sao vậy? Xong rồi à?"

“Không, thực ra thì…”

“…Vậy ta làm sai chỗ nào?”

“Nói chính xác thì…”

“Đừng vòng vo nữa, nói thẳng ra đi.”

“Tất cả đều sai.”

Câu trả lời thành thật đến mức tôi như dính phải một cú đấm hạt nhân, ngồi sụp xuống. Hơi thở tôi gấp gáp, ngước nhìn bầu trời. Vực Thẳm lơ lửng trên cao bỗng mở rộng hơn, như thể đang cười nhạo tôi.

Lycaon nhìn tôi, chuẩn bị tung đòn chí mạng.

"Thưa phù chủ… ngài không có bất kỳ tố chất nào phù hợp với Phong Chi Đạo cả. Không, thành thật mà nói, ngài không có tố chất để học bất cứ kỹ năng nào."

Nếu cứ thế này, thế giới có thể sẽ bị diệt vong vì tôi mất.

__________________________________

Vài giờ nữa trôi qua như thế, rồi ngày lại qua ngày. Chỉ còn tám ngày nữa là đến kịch bản thứ năm.

Tôi không bỏ cuộc và tiếp tục học Phong Chi Đạo. Dĩ nhiên, chuyện đó là không thể.

Grừừ. 

"Thưa phù chủ, tốt hơn hết là ngài nên bỏ cuộc…"

“...Sao tôi lại không học nổi chứ?”

Han Sooyoung khúc khích bên cạnh và nói, 

"Sao à? Vì anh bất tài chứ sao."

"Không thể nào."

"Sao lại không? Anh không phải là nhân vật chính. Anh tưởng chỉ vì gần đây mình làm được chút chuyện là biến thành Yoo Junghyuk chắc?”

Ngực tôi nhói lên như bị dao đâm. Tôi cau mày nói, 

"Nhưng trong đầu tôi hiểu hết mọi thứ mà."

"Phải phải. Ai mà chẳng nghĩ mình đỗ được Đại học Quốc gia Seoul."

"Tôi nói thật đấy."

Tôi nhớ được hầu hết những giác ngộ liên quan đến Phong Chi Đạo. Một tiếng trước, vì quá bực bội mà tôi còn lấy cục sạc dự phòng từ đám người sống sót để đọc lại truyện.

"Tay phải có cuồng phong, tay trái có bão tố. Khi đường thẳng và đường cong giao nhau, Phong Chi Đạo sẽ được khai mở."

“Hả… Ngài thực sự hiểu nó sao!”

Lycaon không giấu nổi sự ngạc nhiên.

Thực ra, những lời tôi vừa lẩm bẩm là giác ngộ của Yoo Junghyuk trong ‘Cách Sống Sót’. Trong ‘Cách Sống Sót’, Yoo Junghyuk đã lĩnh hội chỉ bằng một dãy chữ Hán tự nằm trong ngoặc. Hắn đã học được Phong Chi Đạo chỉ trong 5 phút.

Còn tôi, phí mất hai ngày rồi vẫn chẳng đâu vào đâu.

"Làm thế nào bây giờ?" Tôi càu nhàu.

"Hả? Ngài vừa nói rồi mà… không có sự diễn giải nào chính xác hơn thế đâu."

“Không, đó chỉ là ẩn dụ thôi.”

“Không hề, lời ngài nói vốn dĩ không phải ẩn dụ.”

Tôi sắp phát điên lên rồi. Lần này mô tả của tác giả trong ‘Cách Sống Sót’ không giúp ích được gì hết. Mấy câu chữ đấy đối với tôi chẳng khác nào một mớ tạp âm, và Bức Tường Thứ Tư cũng vô dụng. Bức Tường Thứ Tư chỉ cho tôi khả năng phán đoán và giữ bình tĩnh, chứ không cho tôi tài năng.

Tôi sốt ruột nói với Lycaon. 

"Vậy thì ngươi thử cái này đi. Một ngọn gió sẽ gặp một ngọn gió khác làm nên Thái Cực. Và một ngọn gió lại sẽ gặp một ngọn gió khác tạo thành Âm Dương."

Dù Âm Dương là khái niệm của Trái Đất, Lycaon lại hiểu ngay.

"Làm sao ngài có thể có được một cái nhìn sâu sắc đến thế?"

“Đừng chỉ nói suông, thử vận dụng vào cơ thể đi.”

“Được, như thế này.”

Lycaon tập trung, gió từ nhiều hướng nổi lên xung quanh gã. Hai luồng gió xoáy lại, thêm cả khí nóng và khí lạnh hòa vào trong.

…Thành thật mà nói, tôi thấy chuyện này thật nực cười. Gã chỉ vừa nghe thôi mà đã có thể thực hiện kỹ thuật ngay lập tức? Vậy tại sao tôi lại không làm được?

Lòng tự trọng của tôi bị khiêu khích.

"Vậy còn cái này thì sao? 'Bốn ngọn gió gặp nhau tạo thành Tứ Tượng. Sau đó thêm bốn ngọn gió nữa, tạo thành Bát Quái. Vậy nên gió vừa ở khắp nơi, vừa chẳng ở đâu cả’. Ngươi có thể làm được cả cái này không?"

Câu này là giác ngộ mà Yoo Junghyuk có được ở tận lần hồi quy thứ 9 đấy. Lần này Lycaon tỏ vẻ bối rối. Tôi nói bằng giọng đắc thắng.

“Không làm được à? Đây chính là cảm giác của ta đó.”

"…Không, thưa phù chủ. Ta thực sự rất cảm kích."

…Cái gì?

[Sinh vật dị giới cấp 5 'Hoàng tử Lycaon của tộc Imyuntar' đã lĩnh hội được đại ngộ.]

Lycaon đột nhiên quay người, bắt đầu luyện tập.

[Bạn đã gây tác động lớn đến sự tiến hóa của Hoàng tử Lycaon của tộc Imyuntar.]

[Lycaon của tộc Imyuntar cảm thấy vô cùng biết ơn bạn.]

[Một số chòm sao ở thế giới đổ nát ‘Chronos’ bày tỏ sự cảm tạ.]

[Bạn đã được tài trợ 2,000 xu.]

Rồi, tôi hiểu rồi. Con sói chết tiệt đó đã giác ngộ khi nghe những gì tôi nói.

Han Sooyoung đang cười đến mức ôm cả bụng.

Còn tôi thì ức muốn nghẹn. Có lẽ tôi biết rõ về ‘Cách Sống Sót’, nhưng lại chẳng biết chút gì về chính mình.

[Chòm sao 'Tù Nhân Của Vòng Kim Cô' cảm khái trước sự đáng thương của bạn.]

[Chòm sao ‘Mưu Lược Gia Thần Bí' thất vọng về sự yếu kém của bạn.]

Nhìn vào những tin nhắn hệ thống xuất hiện trong không khí, tôi đã nghĩ đến việc ký hợp đồng với một nhà tài trợ. Dĩ nhiên, điều đó là không thể do hợp đồng với Bihyung.

[Rồi sao ngươi lại phá cái ngai vàng hả? Tên ngốc này.]

Tôi ngước lên và thấy một bóng dáng trong suốt đang lơ lửng trong không khí. Tôi mở Hội Thoại Dokkaebi ra.

‘Giờ nói chuyện được chưa? Còn tên Dokkaebi trung cấp thì sao?’

[Hắn chưa quay lại đâu. Bị kỷ luật rồi, ít nhất phải chờ tới kịch bản thứ năm mới ló mặt. À, mà kênh của ta cũng vừa được nâng cấp. Có khi tháng sau ta lên trung cấp luôn ấy chứ. Tất cả là nhờ ngươi đó.]

‘Thế thì tốt.’

[Sao trông ngươi không vui vậy? Ta được thăng cấp thì cũng tốt cho ngươi mà.]

‘Lên trung cấp rồi thì ngươi lại bận rộn thôi.’

Bihyung phá lên cười.

[Nhóc con, đừng lo. Ta không biết các hóa thân khác thế nào, nhưng chẳng lẽ ta lại không chăm sóc ngươi sao? Dạo này có nhiều Dokkaebi trung cấp ở Cục nhưng… ồn ào lắm vì có vài tên khốn đang bóp méo xác suất quá mức.]

Tôi không cần nó nói cũng biết đó là ai.

[Ơ, tất nhiên không phải ngươi đâu.]

Chắc chắn là Yoo Junghyuk.

Thực tế, tốc độ tăng trưởng của Yoo Junghyuk là không thể xét theo bất kỳ xác suất nào. Hắn đang phát triển với tốc độ gần như gian lận.

[Có một kẻ đang phát triển nhanh một cách bất thường và Cục không thể động đến hắn… Ta nghĩ nhà tài trợ của hắn có lẽ là một kẻ ghê gớm.]

Có lẽ ‘xác suất’ của Yoo Junghyuk sẽ chẳng còn là vấn đề trong tương lai nữa.

Suy cho cùng, ‘xác suất’ không phải là vấn đề nếu có một chòm sao đủ sức gánh được ‘xác suất’ đó. Và nhà tài trợ của Yoo Junghyuk có thể làm được điều đó.

[À này, sao ngươi không mua gói tăng trưởng đi? Giờ mua liền thì ta bán rẻ cho. Ngươi đang khổ sở vì không học nổi kỹ năng kia còn gì? Gói này…]

‘Không mua. Gói đó chỉ áp dụng cho kỹ năng đã học thôi. Ngươi mò ra đây chỉ để moi tiền hả?’

Gói tăng trưởng vốn có hạn chế khi lạm dụng, nên ngay cả một kẻ mạnh như Yoo Junghyuk cũng chẳng thèm dùng.

[Xì, ngươi biết à…?]

Bihyung lẩm bẩm với vẻ mặt không hài lòng.

‘Nhưng mà, đúng là đã đến lúc vài thứ rồi.’

[Số xu sở hữu: 62,372 xu]

Dù đã nâng chỉ số kha khá nhờ bán mớ bộ phận của con hỏa long, tôi vẫn còn nhiều xu. 

Nếu có thêm 40,000 xu, tôi đã mua Thiên Long Bộ, nhưng lần này thì không thể.

Mặt Bihyung sáng rực lên.

[Ồ, thật sao? Ngươi muốn mua gì?]

‘Ngươi sắp nhận được các vật phẩm xu mới phải không?’

[…Làm sao ngươi biết? Ngươi gài nội gián à?]

‘Chuyện hiển nhiên thôi. Kịch bản mới sắp mở, tất nhiên vật phẩm mới cũng ra. Khi nào có thì báo ta. Ta sẽ mua.’

[Hô, ngươi sẽ…]

Tôi tắt kênh. Nếu không có chuyện quan trọng cần bàn thì tôi cũng chẳng muốn nói chuyện với nó. Tôi nhìn lại và thấy Lycaon vẫn đang trong quá trình giác ngộ. Han Sooyoung đến gần và hất cằm về phía tôi.

“Này, giờ anh định làm gì?”

“...Không biết nữa. Vẫn đang nghĩ đây.”

“Thế thì để tôi học đi.”

“Hả?”

“Hoặc đưa cho mấy người sống sót khác học cũng được.”

Tôi nhìn những người xung quanh.

Đã được hai ngày kể từ khi các trang trại xu sụp đổ. Những người sống sót được giải cứu đang làm việc cùng nhau và chăm sóc những người bị thương khác.

Bầu không khí hơi khác so với những người sống sót từ trang trại xu của Phó phòng Yoon. Có khi mấy màn giả nhân giả nghĩa của Han Sooyoung đã thay đổi họ. Hóa ra đạo đức giả cũng là một điều tốt.

Han Sooyoung lại mở miệng. 

"Chẳng phải chỉ là học Phong Chi Đạo thôi sao? Ai học mà chẳng được?"

"…Phải, ai cũng có thể học nó."

“Vậy sao anh cứ đòi học cho bằng được? Bộ anh muốn độc chiếm sự chú ý của các chòm sao à?"

Nói vậy không sai, nhưng cũng không hẳn là đúng.

"Chỉ những người có phù hiệu bảo hộ mới có thể học Phong Chi Đạo."

"Vậy đưa nó cho tôi."

"Không thể chuyển nhượng thứ này được."

[Nhân vật 'Han Sooyoung' đã xác nhận lời nói của bạn là sự thật.]

Người phụ nữ này thật là…

"Cô còn đa nghi hơn cả Yoo Junghyuk đấy."

"Chính anh đã khơi mào mà.  Kỹ năng này vốn phải là của Yoo Junghyuk, đúng không?”

"Đúng vậy."

“Vậy thì anh việc gì phải rước khổ vào người? Để cho Yoo Junghyuk học đi. Giờ vẫn chưa muộn, ta đi tìm hắn thôi. Tên đó phát triển nhanh lắm, kiểu gì cũng lo được.”

"Yoo Junghyuk không nghe lời người khác nói đâu."

"Tôi sẽ quyến rũ hắn."

Tôi trừng mắt nhìn Han Sooyoung một lúc rồi quay đi. 

"Yoo Junghyuk không hứng thú với cơ thể của con nít đâu."

"Anh đang coi thường tôi đấy à?"

“Hơn nữa, để mà tìm ra Yoo Junghyuk cũng là một vấn đề đấy.”

Ngay cả Yoo Junghyuk cũng không thể học Phong Chi Đạo mà không có phù hiệu bảo hộ.

Điều đó có nghĩa là hắn phải lấy phù hiệu từ tay tôi, mà quyền sở hữu nó chỉ biến mất khi tôi chết.

Nói cách khác, Yoo Junghyuk phải giết tôi. Và giả sử hắn có được đi…

“Cô biết rồi đấy, tôi từng cho hắn ăn no đòn. Nếu gặp lại, kiểu gì hắn cũng tìm cách xẻ tôi ra.”

Cảnh tượng cú đấm chứa sức mạnh cấp 100 của tôi hất hắn bay đi vẫn còn in rõ mồn một trong đầu, cùng ánh mắt căm hận muốn ăn tươi nuốt sống tôi.

“…Thật ra hắn cũng táo bạo lắm, từng chém bay đầu tôi mà.”

 Han Sooyoung khẽ xoa cổ mình khi nhớ lại chuyện ở ga Chungmuro.

“Với lại, giờ tìm hắn cũng đâu dễ…”

Đúng lúc đó, một trận ồn ào vang lên từ xa.

"Có người bị thương. Làm ơn giúp với! Tình hình nghiêm trọng lắm!"

Ai đó vừa phát hiện một người bị thương gần đó.

[Chòm sao 'Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiên' đang mong chờ tinh thần đồng đội của bạn.]

[Một vài chòm sao mong đợi bạn sẽ chữa trị cho người bị thương.]

Những tin nhắn từ các chòm sao, bao gồm cả Uriel, đồng loạt xuất hiện. Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tôi kéo theo Han Sooyoung và đi đến đó.

 Một lát sau, khi thấy nguyên nhân, tôi trừng mắt nhìn Bihyung đang lơ lửng trên không trung.

Bihyung cười khẩy với tôi.

[Ta không biết gì đâu à.]

Người đang bê bết máu chờ tôi ở đó chính là Yoo Junghyuk.