Hồi 16 - Kịch bản thứ năm

Chương 77

2025-09-18

1

Nhìn kỹ lại, người phụ nữ có vẻ khá lớn tuổi.

Có vẻ chưa tới bốn mươi, nhưng dựa vào những nếp nhăn trên gương mặt thì ít nhất cũng đã ba mươi mấy.

Cô ta biết mình sao? Bằng cách nào?

Tôi có hơi bối rối nhưng vẫn giữ bình tĩnh, nhìn thẳng vào cô ta.

“Cô nhầm rồi. Tôi là Yoo Junghyuk. Kim Dokja là kẻ tôi căm ghét nhất.”

"...Yoo Junghyuk?"

“Đúng rồi. Vậy nên về báo lại với kẻ bỏ dở kia là đừng có nói nhảm nữa. Nếu không hiểu tôi đang nói gì thì cứ thuật lại y chang là được.”

Tôi liếc sang và thấy Han Sooyoung đang nhìn tôi với vẻ mặt khó tin. Tôi nháy mắt với cô ta. Nếu tôi hiểu Han Sooyoung, cô ta sẽ hiểu phải hành động thế nào. Người phụ nữ mở miệng.

"Tôi biết thừa cậu là Kim Dokja. Đừng nói dối vô ích nữa."

[Nhân vật ‘Han Sooyoung’ đã xác nhận lời nói là sự thật.]

Han Sooyoung gật đầu với tôi. Người phụ nữ này đến vì cô ta biết chắc tôi là ai.

“Nhà vua nói rằng sẽ giao khối thiên thạch này lại cho cậu.”

Thật ngoài dự đoán. Cô ta biết tôi, giờ lại còn muốn tặng thiên thạch nữa chứ…

"Cô là ai?"

"Chúng tôi là người của Lưu Lãng Vương."

"Người phụ nữ đằng kia là vua của các người?"

Cô ta gật đầu. Tôi nhìn về phía bóng dáng cao ráo đeo mặt nạ ở xa. Nhìn kỹ, một cảm giác quen thuộc thoáng qua… nhưng có điều gì đó không đúng.

"Mấy người có vua... nhưng lại không có cờ?"

"Nhà vua không câu nệ những thứ như vậy."

...Câu trả lời này là sao? 

Người phụ nữ tiếp tục nói. 

"Nhà vua nói rằng chúng tôi sẽ lo liệu tai ương ở phía bắc. Còn bốn cái còn lại thì để cậu giải quyết.”

Chưa kịp hỏi thêm, cô ta đã quay lưng bỏ đi, như thể đã nói xong.

Han Sooyoung hét lên, 

“Này! Ý cô là sao? Ít nhất cũng phải giải thích trước khi đi chứ?”

Bất chấp tiếng hét, người phụ nữ vẫn tiếp tục bước đi mà không ngoảnh lại. Han Sooyoung nhìn tôi và hỏi, 

"Cái gì thế này... anh có biết người phụ nữ đó không?"

"Sao có thể?"

Tôi lặng lẽ kích hoạt Danh Sách Nhân Vật.

[Người này chưa được đăng ký trong ‘Danh Sách Nhân Vật’.]

[Bạn có thể kiểm tra thông tin của người này bằng cách cập nhật Danh Sách Nhân Vật. Bạn có muốn cập nhật không?]

Có vẻ như chu kỳ cập nhật đã trở lại. Tôi gật đầu.

[Cập nhật đã hoàn tất.]

[Một số người sẽ được thêm vào danh sách.]

Rồi một cửa sổ hiện lên.

[Tóm Tắt Nhân Vật]

Tên: Cho Youngran

Tuổi: 37

Nhà tài trợ: Đệ Nhất Thuật Sĩ Joseon

Thuộc tính độc quyền: Tù Nhân Vượt Ngục (Thường), Sĩ Quan Công ý (Hiếm)

Kỹ năng độc quyền: Vượt Ngục Lv. 3, Kiên Nhẫn Lv. 6, Giờ Hành Quyết Lv. 3, Bắn Súng Lv. 4…

Tinh ấn: Huyền Thuật Biến Hình Lv. 2

Chỉ số tổng thể: Thể lực Lv. 30, Sức mạnh Lv. 34, Nhanh nhẹn Lv. 36, Ma thuật Lv. 28.

Đánh giá chung: Quá trình đánh giá toàn diện hiện đang được tiến hành.

* Đang áp dụng ‘Gói Tân Thủ’.

*Đang áp dụng một ‘Gói Tăng Trưởng’.

Coi kìa, Đệ Nhất Thuật Sĩ Joseon à?

[Chòm sao ‘Đệ nhất Thuật sĩ Joseon’ đang nhìn bạn với ánh mắt cảnh giác.]

Tôi thật không ngờ đã có một người phụ nữ được Jeon Woochi[note80586] tài trợ.

Hơn nữa lại còn có thuộc tính Sĩ Quan Công Lý cũng khá mạnh nữa, mặc dù vẫn kém hơn ‘Thẩm Phán’.

Nếu thuộc hạ đã giỏi thế này, nhà vua sẽ như thế nào? Tôi lập tức nhìn người phụ nữ cao lớn.

[Không thể xem thông tin người này trong ‘Danh Sách Nhân Vật’.]

[Người này chưa được đăng ký trong ‘Danh Sách Nhân Vật’.]

Khoảnh khắc tôi bắt gặp ánh mắt của người phụ nữ đeo mặt nạ, một cơn đau nhói xoẹt qua trong đầu tôi.

Tôi theo phản xạ nhìn đi chỗ khác. Tim tôi đập thình thịch.

Bức Tường Thứ Tư cũng chấn động dữ dội.

Người phụ nữ này gây chấn động còn mạnh hơn cả Song Minwoo. Dù có Tự Hợp Lý Hóa, tôi cũng không muốn đánh cược với thứ mà mình không rõ hiệu quả.

Han Sooyoung lo lắng hỏi tôi, 

"Này, sao thế?"

"...Không có gì."

Bức Tường Thứ Tư vốn chỉ phản ứng trước những kẻ có ảnh hưởng lớn đến tôi ngoài đời thực. 

Nói cách khác, tôi biết người phụ nữ này. Nhưng trên đời này chỉ có một người từng để lại cho tôi vết thương tâm lý còn tệ hơn cả Song Minwoo.

Tôi hiểu rồi... Đúng như dự đoán, bà ấy đã sống sót. Tuy nhiên, tôi không ngờ bà ấy lại xuất hiện ở Seoul.

Vậy nên bà ấy mới có thể tập hợp thế lực lớn đến thế, và cũng vì thế bọn họ mới mặc đồng phục tù nhân. Tất cả đều hợp lý nếu là người đó.

Những kẻ lang thang bắt đầu di chuyển.

Họ xếp hàng ngay ngắn, quay đầu lại theo con đường cũ. Bước đi chắc nịch, chẳng chút do dự. Thứ gọi là lòng trung thành hiện rõ trong từng bước chân.

Thủ lĩnh di chuyển ở hàng đầu.

Một người lãnh đạo không giống Bạo Vương, một người phụ nữ khác hẳn với Mỹ Nhân Vương.

Tôi nhìn vào những tàn tích mà họ đi qua. Những trang trại xu bị phá vỡ, những người sống sót mà họ đã tha mạng. Họ còn để lại chăn và đồ dùng thiết yếu cho những người đó. Những người sống sót nhìn những kẻ lang thang đang rời đi với ánh mắt đầy kính nể.

Tôi đã quên mất.

Một người không cần cờ hiệu hay ngồi trên ngai vàng để trở thành vua. Trong thế giới không vua này, vẫn tồn tại một vị vua.

_______________________________________

Một lúc sau, tôi kiểm tra khối thiên thạch màu vàng mà họ để lại.

Thiên thạch vàng.

Thiên thạch, còn được gọi là nguyệt thạch, vốn dĩ là mảnh sao lưu lạc trôi nổi trong những chiều không gian khác.

Quả thật, nó giống hệt như những gì tôi đã đọc trong tiểu thuyết.

Chỉ cần chạm vào thiên thạch đã có thể cảm nhận được dòng ma lực đầy hưng phấn, cùng với ánh sáng mờ ảo tỏa ra từ bên trong khối đá mờ đục, và những vệt trắng phủ khắp bề mặt. Khối thiên thạch màu vàng này chắc chắn chứa một trong những sức mạnh có thể chống lại tai ương.

Rồi một tin nhắn hệ thống vang lên.

[‘Nguyệt Thạch’ muốn ban cho bạn một sức mạnh cấp cao.]

Ta từ chối đề nghị ấy, và sức mạnh liền trở về với thiên thạch.

Nguyệt Thạch vốn mang trong mình quyền năng của màn đêm, và dị loài sẽ tiếp nhận quyền năng này. Có lẽ chính nhờ Nguyệt Thạch mà bọn nhân thực đã tiến hóa thành dị chủng, người sói.

[‘Nguyệt Thạch’ tỏa ra một cảm giác quen thuộc.]

Tuy nhiên, công dụng thực sự của thiên thạch này không chỉ dừng lại ở việc tiến hoá dị chủng. Dù có vài trăm người sói cũng chẳng thể ngăn được tai hoạ tương lai.

Tất nhiên, vài nghìn tên sẽ có ích, nhưng khi đó một thảm họa khác sẽ đến từ số lượng lớn dị chủng và sức mạnh của các quỷ vương.

“Tự dưng thấy mình như tình nguyện viên ấy nhỉ… Này, cô tìm được gì rồi à?”

Trong lúc tôi đang xem xét thiên thạch, Han Sooyoung lo chăm sóc những người sống sót nằm gần đó. Có hơi bất ngờ, nhưng chắc chắn cô ta đang nhắm tới xu.

[Các chòm sao của hệ thống chí thiện cảm động trước hành động nhân ái của Han Sooyoung.]

Ở một nơi đầy rẫy thuộc hạ của quỷ vương, sự chi phối sẽ lớn hơn bình thường.

Đúng là lòng người khó đoán thật.

Trong số các chòm sao của hệ thống chí thiện, biết đâu Hắc Hỏa Vực Long cũng đang có mặt. Đợt Lựa Chọn Nhà Tài Trợ thứ hai sắp đến nên Han Sooyoung chắc chắn đang nhắm đến tên đó. Tôi nhìn quanh và nói.

“Avatar đúng là tiện thật.”

Hàng chục phân thân nhanh chóng sắp xếp lại khu vực. Xác dị loài bị thiêu huỷ, còn những lồng giam tàn khốc và lò mổ người cũng bị phá bỏ. Cô ta mải mê kiếm xu đến mức chảy cả máu mũi…

Han Sooyoung lau máu và hỏi, 

"Khi nào anh định nói cho tôi biết?"

"Chuyện gì?"

“Cái chuyện đó chứ còn gì nữa.”

Tôi nhận ra câu hỏi của cô ta không phải về thiên thạch. 

"Cô vẫn còn lo à?"

“Sao mà không lo cho được?”

Có hai loại ‘độc giả’ mà cô ta không biết. Hơn nữa, dường như giữa chúng có mối liên hệ gì đó. Việc Han Sooyoung, ‘kẻ bỏ dở cuối cùng’, chú ý đến là điều tự nhiên.

"Ai biết được?"

"...Anh không biết à?"

“Tôi chỉ biết đến người phụ nữ ấy, kẻ lãnh đạo bọn họ.”

"Lưu Lãng Vương ấy hả?"

Tôi gật đầu và nói, 

"Người đó không phải kẻ bỏ dở. Nói đúng hơn, bà ấy chưa bao giờ đọc bản gốc."

"Cái gì? Vậy làm sao bà ta biết được cốt truyện?"

"Bằng cách nói chuyện trực tiếp với tôi."

Han Sooyoung trông như thể bị một chiếc búa đập vào sau gáy. 

"Anh đã kể câu chuyện đó cho người khác? Tại sao?"

"Tôi cần một cái cớ để nói chuyện với bà ấy khi gặp mặt."

Tôi ngừng một chút rồi tiếp tục. 

"Bởi vì tôi không còn gì khác để nói với bà ấy cả."

Có lẽ nhận ra tâm trạng u tối của tôi, Han Sooyoung do dự, định hỏi nhưng rồi dừng lại. Chắc cô ta có rất nhiều điều muốn hỏi. Người phụ nữ đó là ai, và mối quan hệ của tôi và bà ấy là gì?

Han Sooyoung im lặng một lúc rồi mới lên tiếng

“Tôi không biết mối quan hệ của anh với người phụ nữ đó là gì nhưng cứ để bà ta đi như vậy có ổn không? Nếu có thêm người khác ngoài chúng ta biết về tương lai..."

Tôi hiểu lo lắng của cô ta, nhưng sẽ không sao. Ít nhất thì đó là người có nguyên tắc, sẽ không tùy tiện lợi dụng thông tin tương lai.

Tôi gõ nhẹ lên nguyệt thạch rồi mở miệng.

"Quan trọng hơn, giờ chúng ta phải đánh thức thứ này."

"Cái gì? Thứ này?" 

Han Sooyoung nhìn tôi như nhìn người điên.

"Anh muốn đánh thức tai ương à?"

"Sao cô hoảng thế? Trước đây chẳng phải chính cô từng làm rồi sao?"

Han Sooyoung từng tổ chức Đêm hội Giáo Đồ và đánh thức tiểu long Igneel.

"Này! Tôi chỉ chọn tai ương cỡ nhỏ thôi đấy. Còn cái này thì…"

"Nó không phải là một tai ương."

"…Thế rốt cuộc nó là gì?"

"Có vẻ cô cũng lười kiểm tra bản đạo văn của mình nhỉ. Không nhớ nổi sao? Thật sự không biết thứ gì sẽ xuất hiện ở đây khi kịch bản bắt đầu à?"

Han Sooyoung nhìn chằm chằm tôi, rồi mở điện thoại đọc lại tiểu thuyết của chính mình.

"A... Cái này, lẽ nào..."

"Nhận ra rồi à? Cô đạo lại cũng khá lắm."

"Câm đi. Nhưng kịch bản chính vẫn chưa bắt đầu mà. Làm thế này có ổn không? Hơn nữa,  Hơn nữa, nhỡ xuất hiện yêu cầu về tính hợp lý thì sao?"

"Sẽ không có đâu."

"Con Dokkaebi trung cấp ghét anh lắm..."

"Thì tôi sẽ xử lý nó." 

Ngay bây giờ, hắn chắc đang bận bị Cục khiển trách. 

"Chúng ta sẽ bơm ma lực vào. Theo tính toán của tôi, nó sẽ nở trong 10 tiếng. Chia 4-6 nhé, tôi bốn tiếng cô sáu tiếng.”

“Mắc gì chia tôi sáu tiếng?”

"Chẳng phải chỉ số ma lực của cô cao hơn sao?"

Lúc này, số lượng avatar đột ngột giảm đi. Tôi để ý và hỏi. 

"Nói thật đi. Ma thuật của cô ở cấp bao nhiêu?" 

"Tại sao tôi phải khai với anh?"

"Vì đó là thông tin cần thiết để qua kịch bản này."

[Điều khoản của Hợp Đồng Tạm Thời bắt đầu có hiệu lực.]

Khuôn mặt Han Sooyoung vặn vẹo.

"...Cấp 55."

Không ngờ luôn đấy. Tôi nghĩ nó sẽ trên cấp 40 vì cô ta có thể điều khiển hàng chục avatar, nhưng cấp 55... con số này gần như chạm đến giới hạn của kịch bản rồi.

Thể lực và sức mạnh của cô ta tương đối thấp nên chắc cô ta đã dồn hết xu vào ma lực.

"Thay đổi chút nhé. Tôi hai tiếng cô tám tiếng."

"Ê! Bất công thế! Với lại giờ ma lực của tôi chạm đáy rồi.

Tôi mở Túi Dokkaebi và mua vài bình Thuốc Phục Hồi Ma Lực Trung Cấp.

"Thế thì uống cái này đi."

"Cái gì đây?"

"Vật phẩm xu."

"...Nhà tài trợ của anh khủng lắm à? Anh cứ thế đưa cho tôi thứ như này?"

"Người khủng là tôi đây này."

Han Sooyoung liếc nhìn tôi. 

"Anh có bỏ thứ gì lạ vào đó không thế?"

"Tôi bắt đầu trước đây."

Tôi chạm vào nguyệt thạch và bắt đầu bơm ma lực. Khoảng mười tiếng nữa thì cái gã trong khối thiên thạch này sẽ thức tỉnh.

_______________________________________

Tôi đã ngủ bao lâu rồi? Tôi mở mắt khi nghe tiếng ai đó hét lên.

"Này, dậy mau! Hắn bắt đầu cử động rồi!"

Han Sooyoung hét lên với vẻ mặt lo lắng, bàn tay vẫn đang chạm vào thiên thạch.

Thiên thạch đã bắt đầu nứt ra.

Hiện tượng này giống như khi hỏa long phá vỡ lớp vỏ thiên thạch. Nó không phải phản ứng công kích, nhưng chỉ cần tôi nói sai một lời… cả hai chúng tôi có thể mất mạng tại đây.

Một luồng sáng rực rỡ bùng phát từ nguyệt thạch, xua tan một phần bóng tối của màn đêm.

Đó là sự thức tỉnh của một thực thể hùng mạnh, áp lực trĩu nặng chỉ với cái nhìn đã đủ khiến người ta ngạt thở.

Ghi chú

[Lên trên]
một Đạo sĩ thời Joseon, được hậu thế tôn xưng là bậc “đệ nhất thuật sĩ” trong lịch sử Triều Tiên.
một Đạo sĩ thời Joseon, được hậu thế tôn xưng là bậc “đệ nhất thuật sĩ” trong lịch sử Triều Tiên.