Trước khi tôi kịp nhận ra thì Song Minwoo đã ở ngay trước mặt. Một tốc độ kinh hoàng. Nhanh nhẹn của gã phải ít nhất trên cấp 40 mới đạt được tốc độ này.
"Mày?"
Gã hỏi bằng giọng run rẩy. Gã này đã hoàn toàn chuyển hóa thành một dị chủng rồi.
[Dị chủng cấp 6, Song Minwoo đã kích hoạt 'Uy Hiếp Của Kẻ Săn Mồi Lv. 5’!]
[Nhân vật 'Han Sooyoung' đã sử dụng 'Lá Chắn Tinh Thần Lv. 3'.]
[Nhân vật 'Han Sooyoung' đã giảm nhẹ một phần tác dụng của ‘Uy Hiếp Của Kẻ Săn Mồi’.]
Trong nháy mắt, tay gã vươn ra, nắm chặt cổ Han Sooyoung.
"Khụ..."
Han Sooyoung có thể không ở trong tình trạng thể chất hoàn hảo nhưng việc bị áp chế ngay lập tức thế này thì hơi quá.
Dị chủng cấp 6. Đây là kẻ thù khó nhằn nhất vào lúc này.
So với hỏa long cấp 5 thì khác một trời một vực. Lúc đó, thuộc tính băng của tôi áp đảo thuộc tính lửa và tôi có thể lợi dụng chuyển động chậm chạp của con quái vật to xác.
Nhưng bây giờ…
Song Minwoo nhìn chằm chằm vào tôi.
"Là mày đã phá trang trại xu của tao?"
Giọng điệu chắc chắn dù đó là một câu hỏi. Han Sooyoung hét lên ngay khi nhìn thấy những chiếc nanh trắng của Song Minwoo.
"Chết tiệt, giết hắn nhanh lên!"
Tôi lấy Thanh Kiếm Đức Tin ra, còn Han Sooyoung lập tức kích hoạt ‘Avatar’. Gần như cùng một lúc, cú đá mạnh mẽ của Song Minwoo ập đến. Đầu của avatar vừa được tạo ra đã nổ tung trong khi tôi bay vèo đi.
[Dị chủng cấp 6, Song Minwoo đã kích hoạt 'Gia Tốc Lv. 5’!]
Nắm đấm của Song Minwoo theo sau với tốc độ gần như vô hình. Đầu, vai, bụng. Cơn mưa nắm đấm trút xuống những khu vực đó. Không khí bị ép ra khỏi người tôi.
Giọng Han Sooyoung khàn đi,
"Kim Dokja!"
…Không, dù có là dị chủng đi nữa, sao gã có thể mạnh tới như vậy? Đã quá muộn để né đòn. Tôi nhanh chóng nâng chỉ số tổng thể của mình lên.
[16,000 xu đã được đầu tư vào thể lực.]
[Thể lực Lv. 24 ➝ Thể lực Lv. 50]
[Một sức mạnh thể chất khổng lồ lan tỏa khắp cơ thể bạn.]
Cơn đau nhanh chóng thuyên giảm, đến mức tôi có thể chịu đựng được. Nhưng tình hình vẫn chưa kết thúc.
"Kim Dokja? Mình đã nghe cái tên này ở đâu nhỉ?"
Tôi nghe Song Minwoo lẩm bẩm.
Tôi nhìn thẳng vào mặt gã qua lớp phòng thủ của mình, và đúng là vấn đề nằm ở đây. Gã này không mạnh. Vấn đề là ở tôi.
[Hiệu ứng của ‘Uy Hiếp Của Kẻ Săn Mồi’ đã làm giảm ý chí chiến đấu của bạn.]
[‘Uy Hiếp Của Kẻ Săn Mồi’ đã làm chậm chuyển động của bạn.]
Thật nực cười. Tôi đã vượt qua được sức ép của hỏa long cấp 5 mà lại bị ảnh hưởng bởi gã này ư?
Không thể nào. Tôi có Bức Tường Thứ Tư mà…
[Kỹ năng độc quyền, 'Bức Tường Thứ Tư' đang rung chuyển.]
Tình huống này đã từng xảy ra một lần.
Chuyện này từng xảy ra khi tôi đấu với Yoo Junghyuk trong Hầm Ngục Rạp Chiếu Phim và khi tôi đắm mình trong góc nhìn thứ nhất của Yoo Junghyuk… nhưng bây giờ Yoo Junghyuk không có ở đây. Vậy tại sao?
Song Minwoo gầm lên và giơ vuốt.
"...Hơi quen. Tao có biết mày không?"
–Này, Kim Dokja. Cái gì đây?
Một giọng nói quen thuộc chồng lên cùng một giọng nói.
[Kỹ năng độc quyền, 'Bức Tường Thứ Tư' đang rung chuyển.]
Tôi nắm lấy cổ tay gã và trả lời,
"Tôi không biết."
"Thật không? Hình như tao nhớ ra rồi."
–Ngừng đọc truyện lại và đi mua bánh mì cho tao. Nghe không?
Dị chủng cấp 6, Song Minwoo đã kích hoạt 'Tăng Cường Trí Nhớ Lv. 3!']
"Tao biết mày."
[Kỹ năng độc quyền, 'Bức Tường Thứ Tư' đang rung chuyển.]
…Chết tiệt. Ra là vậy. Giờ thì tôi hiểu kỹ năng Bức Tường Thứ Tư là gì rồi.
Một nụ cười hiện lên trên mặt Song Minwoo.
"Lạ thật. Một thằng mọt sách như mày làm sao sống sót được đến giờ thế? Mày ngày nào cũng cắm đầu vào một cuốn tiểu thuyết mà?”
"..."
"Haha, chính là mày. Chẳng phải mày là đứa bị tao đánh cho bầm dập trong khi đọc tiểu thuyết vào giờ nghỉ sao? Nhớ ra chưa?"
Tôi nhớ. Tất nhiên là tôi nhớ. Một cơn thịnh nộ muộn màng tràn ngập đầu tôi.
"Mày là Song Minwoo. Mày nên nhớ mặt bạn học cũ của mình chứ nhỉ? Tốt. Tao còn tự hỏi không biết mày có còn sống không nữa.”
Khi tôi 17 tuổi, tôi đã từng nghĩ rằng nếu có sức mạnh, tôi sẽ xé xác gã này ra.
Song Minwoo tiếp tục nói.
"Cuốn tiểu thuyết mày đọc lúc đó. Tao có thể xem nó ở đâu?"
Ngay lúc nghe câu đó, một cảnh hiện lên trong đầu tôi. Tôi đang ngồi ở chỗ của mình, lướt đọc tiểu thuyết thì gã lao tới đánh tôi.
…Lẽ nào?
–Thằng otaku chết tiệt này, mày đọc cái này à? Vui không? Thật buồn cười.
Dĩ nhiên, cuốn tiểu thuyết tôi đọc hồi đó…
Cú đấm của Song Minwoo đập trúng bụng, cơ thể tôi bay vút. Ngay lúc tôi đâm vào bức tường ngoài của một tòa nhà, các avatar của Han Sooyoung tấn công Song Minwoo. Bức tường bên ngoài của tòa nhà bị phá hủy đổ ập lên người tôi.
[Kỹ năng độc quyền, 'Bức Tường Thứ Tư' đang rung chuyển.]
Bức Tường Thứ Tư. Đây là kỹ năng độc quyền mà tôi đã có từ đầu. Tôi vẫn chưa hiểu hết các chức năng của kỹ năng này, nhưng tôi tự tin về ít nhất một điều.
Kỹ năng này khiến tôi nhận thức thế giới này là một 'cuốn tiểu thuyết'.
Thực ra, tôi thường cảm thấy kỳ lạ. Tôi đưa ra những phán đoán và hành động không thể thực hiện được trong thực tế. Như thể tôi đang bình tĩnh quan sát thế giới này từ bên ngoài.
Tất cả là nhờ Bức Tường Thứ Tư.
"Chết tiệt… Anh đang làm cái quái gì vậy?"
Một giọng nói giận dữ vang lên. Khi tôi dọn xong đống đổ nát, Han Sooyoung đang bực tức chặn đường tôi.
Hàng chục avatar của cô ta đang đối phó với Song Minwoo và lũ người sói trong hành lang của tòa nhà. Máu chảy từ mũi Han Sooyoung, các mạch máu nổi lên rõ ràng khi cô ta cố cầm cự.
Đó là vì Han Sooyoung đang vắt kiệt từng giọt ma lực vốn đã chẳng còn bao nhiêu của mình để phát huy sức mạnh này.
"Anh bảo tôi tin tưởng anh, nhưng giờ anh đang làm gì thế hả?"
Tôi từ từ đứng dậy, cảm nhận từng cơn đau nhói trong xương. Đây mới gọi là nỗi đau thật sự. Tôi đã quên cảm giác này vì Bức Tường Thứ Tư hoạt động như một lớp đệm che chắn nó.
[Nhiều chòm sao đang bối rối trước diễn biến bất ngờ.]
Tôi chịu đựng cơn đau và đứng dậy, phủi bụi.
"Đây là một sự kiện thức tỉnh."
"...Cái gì?"
"Lúc nào cũng thắng dễ dàng thì còn gì vui? Thỉnh thoảng cũng nên trải qua nghịch cảnh chứ."
"Ồ, thế nên anh mới bị thông cho ra bã thế à?"
"Chỉ là tôi đang suy nghĩ một lúc thôi."
[Nhiều chòm sao thở phào nhẹ nhõm.]
Bức Tường Thứ Tư là một kỹ năng biến thực tế thành một cuốn tiểu thuyết. Vậy thì lý do bức tường rung chuyển đã quá rõ ràng. Đó là vì tôi hiện đang coi Song Minwoo là 'thực tế'. Gã là tên khốn đã đánh đập tôi và biến những năm tháng thiếu niên của tôi thành một bi kịch.
"...Anh biết thằng khốn đó à?"
Cô ta là một nhà văn và là một người phụ nữ rất nhạy bén. Tôi nhìn cô ta, và Han Sooyoung do dự vội nói thêm.
"Xin lỗi. Tôi không muốn nghe đâu nhưng những lời hắn nói với anh..."
Tôi trả lời thành thật với người có Phát Hiện Nói Dối.
"Ừ, tôi biết gã."
"Tôi có thể đoán sơ sơ..."
"Thằng khốn đó. Gã là một chấn thương tâm lý hiển nhiên thôi."
"...Chấn thương tâm lý hiển nhiên cái quỷ gì? Chấn thương tâm lý là chuyện nghiêm trọng đấy."
Han Sooyoung nói, nhổ ra một ngụm máu.
"Vậy vấn đề là gì? Hay để tôi giúp anh. Chắc chỉ cần nói vài lời từ ’Cách Sống Sót’ thì anh sẽ thức tỉnh ngay ấy mà, nhỉ?"
"Cô nghĩ tôi là Lee Hyunsung à?"
Cuối cùng, tôi phải tự mình giải quyết vấn đề này. Tôi sẽ gặp khó khăn trong tương lai nếu Bức Tường Thứ Tư cứ rung chuyển mỗi khi tôi gặp một người kích thích chấn thương tâm lý của mình.
Hơn nữa, tôi bây giờ đã 28 tuổi. Tôi không phải là một thằng nhóc 17 tuổi chỉ biết co rúm người trước một kẻ bắt nạt.
[Một chòm sao thích báo thù đã tiết lộ danh hiệu của mình.]
[Chòm sao 'Người Vượt Qua Thử Thách Cuối Cùng' đang cổ vũ cho bạn.]
[Một số chòm sao đồng tình.]
[Một kịch bản tiền thưởng đã xuất hiện!]
[Kịch bản tiền thưởng – Vượt Qua Chấn Thương Tâm Lý
Danh mục: Phụ
Độ khó: C
Điều kiện: Một số chòm sao, chẳng hạn như Người Vượt Qua Thử Thách Cuối Cùng đã ủy thác một kịch bản tiền thưởng cho bạn. Hãy vượt qua chấn thương tâm lý của bạn trong thời gian giới hạn và loại bỏ bóng ma của quá khứ.
Giới hạn thời gian: 1 giờ
Phần thưởng: ???
Thất bại: Sự khinh miệt của Người Vượt Qua Thử Thách Cuối Cùng.
Người Vượt Qua Thử Thách Cuối Cùng là một chòm sao mà tôi đã từng thấy trong ‘Cách Sống Sót’.
Theo như tôi biết, gã này là một chòm sao của một thế giới khác… à, nhiều chòm sao như này sẽ bắt đầu xuất hiện trong kịch bản thứ năm.
Dù sao đi nữa, đây là một điều may mắn trong rủi. Tôi ném Áo Tơi Của Samyeongdang cho Han Sooyoung.
"Chùi máu mũi đi và lùi ra sau."
"Cái gì?"
"Thế này là đủ rồi."
Tôi nhảy vọt qua đám avatar của Han Sooyoung, lao về phía bầy người sói.
[6,000 xu đã được đầu tư vào nhanh nhẹn.]
[Nhanh nhẹn Lv. 30 ➝ Nhanh nhẹn Lv. 40]
[Một luồng gió đáng kinh ngạc đang ngự trong cơ thể bạn.]
[15,500 xu đã được đầu tư vào sức mạnh.]
[Sức mạnh Lv. 25 ➝ Sức mạnh Lv. 50]
[Cơ bắp của bạn đang cuộn lên như quái vật.]
Lẽ ra tôi nên làm thế này sớm hơn. Tôi đã quá cảnh giác kể từ khi bị ‘cơn bão xác suất’ vả cho một trận không lâu trước đây.
[Tùy chọn đặc biệt của Vẹn Tín đã được kích hoạt.]
[Thuộc tính Ether đã chuyển đổi sang ‘Thần thánh’.]
Chẳng có lý do gì để tôi thua trận này cả. Chỉ là Bức Tường Thứ Tư rung chuyển làm tôi nhất thời phán đoán sai lầm thôi. Nghĩ lại thì, tôi có thừa cách để áp đảo mấy gã này. Thực tế thì, tôi có khối cách.
Lũ người sói ngã rạp trước lưỡi kiếm của tôi. Người sói mang thuộc tính hắc ám, khiến chúng cực kỳ yếu thế trước thuộc tính thần thánh.
Hơn nữa, tôi cũng chẳng cần lo về hình phạt ‘bất sát’ với chúng. Như tôi đã nói, chúng là dị chủng, không phải con người. Chúng không còn là đồng loại của tôi nữa.
Tôi nhận ra khuôn mặt Song Minwoo giữa đám sói dị chủng. Đôi mắt gã từ từ mở to, còn giọng Han Sooyoung vang lên phía sau tôi.
"Này! Có ổn không đấy?"
Tôi không trả lời. Quả thực, tình huống này gần như y hệt lúc trước.
[Kỹ năng độc quyền, 'Bức Tường Thứ Tư' đang rung chuyển!]
Tuy nhiên, kết quả lần này sẽ khác.
"Không sao đâu. Sự kiện thức tỉnh của tôi đến rồi."
Tôi chạy thẳng về phía Song Minwoo.
“Grừừừừ!”
Vài suy nghĩ lướt qua đầu tôi. Nếu tôi dùng Can Bình Nghi và gọi ‘Thợ Săn Chòm Lục Giác’ ra, ván game này sẽ kết thúc dễ dàng. Nhưng làm vậy thì tôi sẽ không bao giờ vượt qua được chấn thương tâm lý của mình.
Lần này, tôi phải chiến đấu bằng chính sức của mình.
[Dị chủng cấp 6, Song Minwoo đã kích hoạt 'Gia Tốc Lv. 5!']
Cơ thể Song Minwoo di chuyển với tốc độ chóng mặt sau khi Gia Tốc được kích hoạt. Gã vốn đã có nhanh nhẹn cấp 40, giờ lại được tăng tốc nhờ hiệu ứng của Gia Tốc Lv. 5.
Tôi chẳng có kỹ năng bộ pháp nào nên đành phải đi đường tắt.
[7.000 xu đã được đầu tư vào nhanh nhẹn.]
[Nhanh nhẹn Lv. 40 ➝ Nhanh nhẹn Lv. 50]
[Một cơn bão đáng kinh ngạc đang ngự trong cơ thể bạn.]
Không có kỹ năng thì tôi dùng chỉ số. Tôi nhẹ nhàng né bộ vuốt đang bay tới và vung kiếm lên.
"Aaaaa!"
Cánh tay gã bay vèo lên không trung, và tôi chém đứt nốt cánh tay còn lại. Song Minwoo hoảng loạn mất thăng bằng. Tôi không bỏ lỡ cơ hội mà tiếp tục chém đứt lìa hai chân gã.
Song Minwoo gầm lên khi tứ chi bị chặt đứt trong nháy mắt. Cùng với tiếng gầm, các chi bị cắt đứt của gã đang dần mọc lại.
Đây là đặc quyền ‘Tái Tạo Thể Chất’ của người sói. Tuy nhiên, tốc độ bình thường không nhanh được như thế… tên khốn này, chẳng lẽ gã nhận được ‘bảo hộ’?
Ừm… thế này lại hay.
[Chòm sao 'Người Vượt Qua Thử Thách Cuối Cùng' đang tập trung vào hành động của bạn.]
Mục tiêu của kịch bản tiền thưởng là vượt qua chấn thương tâm lý. Chòm sao này sẽ không thỏa mãn với một chiến thắng dễ dàng đâu. Tôi cất thanh kiếm đi và thay vào đó bằng nắm đấm.
[8.000 xu đã được đầu tư vào sức mạnh.]
[Sức mạnh Lv. 50 ➝ Sức mạnh Lv. 60]
[Sức mạnh của bạn đã bắt đầu thu hút sự chú ý của những người khổng lồ.]
[Chỉ số tổng thể của bạn đã sắp đạt đến giới hạn của kịch bản này.]
Tôi túm lấy cổ Song Minwoo.
[Kỹ năng độc quyền, 'Bức Tường Thứ Tư' đang rung chuyển.]
Mỗi khi nhìn vào mặt gã này, tôi lại cảm thấy ‘Kim Dokja năm 17 tuổi’ bên trong mình co rúm lại.
Thật tội nghiệp. Từ giờ, tôi sẽ trả thù cho ‘cậu ấy’.
"Minwoo, lúc nãy tao chưa chào hỏi mày đàng hoàng nhỉ."
"Cái gì…?"
"Gặp lại mày tao vui lắm."
Tôi đấm vào bụng gã.
"Ặc!"
"Đau không? Nói chứ, hồi đó tao còn đau hơn thế này nhiều."
Kim Dokja năm 17 tuổi đang dõi theo tôi trong ký ức. Cứ thoải mái mà xem đi.
"Nếu mày có lương tâm thì chẳng phải nên xin lỗi trước sao?"
Tôi một tay giữ gã, một tay tiếp tục đấm. Ngực, bụng rồi đến mặt.
"Đọc tiểu thuyết thì có gì sai? Hả? Tao có làm hại gì mày chưa?"
Tôi đấm liên tục, như đang thay mặt cho Kim Dokja 17 tuổi năm nào.
"Thằng khốn, tao còn móc tiền túi ra mua truyện để đọc đấy."
Răng gã gãy vụn, cơ ngực dập nát và xương cốt vỡ tan. Lũ người sói gần đó gầm gừ trước màn hành hung nhưng không dám lại gần. Tôi đang tỏa ra Uy Hiếp Của Kẻ Săn Mồi dù chẳng dùng kỹ năng nào.
Cái gọi là nỗi sợ thật sự, nó đến từ một sức mạnh nằm ở tầm hoàn toàn khác. Mười phút trôi qua, cuối cùng thì Song Minwoo cũng gào khóc van xin.
Grừừ!
"X-Xin lỗi, tôi xin lỗi…!"
"Thật không? Mày hối lỗi rồi à?"
"Phải! Tôi thật sự rất hối hận! L-Lúc đó tôi còn trẻ người non dạ…"
Đương nhiên rồi. Tôi biết chứ. Cái kiểu ác ý ấy, nếu xét là do tuổi trẻ bồng bột thì cũng dễ hiểu. Nhưng.
"Chắc mày nhầm rồi… Tao đâu có định nghe lời xin lỗi đó của mày."
Đây là chuyện không thể thấu hiểu hay tha thứ được.
"Vốn dĩ, người mày cần xin lỗi đâu phải là tao."
"Ý mày là sao…"
"Đầu tiên, tao sẽ tẩn mày đến khi nào mọi chấn thương tâm lý của tao biến mất thì thôi."
Tôi nhìn Song Minwoo đang gục xuống đất và bất giác nhớ về tuổi thiếu niên của mình. Khi đó, tôi yếu đuối, bất lực và chẳng có gì ngoài tiểu thuyết.
Thực ra, Han Sooyoung đã nói đúng.Trên đời này vốn không có cái gọi là ‘chấn thương hiển nhiên’.
Với mỗi người, vết thương của họ luôn là nỗi đau nặng nề nhất. Vậy nên tôi cũng chẳng tin mấy chuyện ra tay như thế này có thể thật sự xóa sạch hết bóng ma trong lòng mình.
Tôi sẽ thường xuyên gặp ác mộng khi Kim Dokja năm 17 tuổi lặp lại bi kịch năm xưa.
Nhưng có lẽ chuyện này cũng xem như một chút an ủi. Giống như cái cách tôi từng đọc ‘Cách Sống Sót’ ngày ấy vậy.
Có thể, Kim Dokja 28 tuổi sẽ giúp Kim Dokja 17 tuổi thoát ra khỏi cơn ác mộng kia, dù chỉ là trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
"Khụ! Khụ! D-Dừng lại… dừng lại đi…"
Giống hệt như ngày đó… ‘Yoo Junghyuk’ từng là điểm tựa của tôi.
"Khục…"
Tôi đã đánh gã bao lâu? Cuối cùng, có một khoảnh khắc khi nhìn vào mặt Song Minwoo, tôi chẳng còn có bất kỳ cảm xúc nào nữa.
[Sự rung chuyển của kỹ năng độc quyền, 'Bức Tường Thứ Tư' đã lắng xuống.]
[Bạn đã đáp ứng đủ điều kiện để hoàn thành kịch bản tiền thưởng!]

