Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy

Chương 243 - Ophelia chiến đấu

2025-09-11

4

Trận đấu đầu tiên này, chỉ có thể coi là màn dạo đầu.

Chẳng mấy chốc, ngay sau khi tuyển thủ tên Walsh rời khỏi sàn đấu, trọng tài lại bắt đầu xướng lên những cái tên mới.

“Grinno, Woods, Ophelia, Roger…”

Nghe thấy tên mình, Ophelia khẽ giật mình, rồi nhìn sang Camilla bên cạnh, nhẹ nhàng gật đầu với cô bé.

“Vậy… chị đi thi đấu trước đây.”

“Ok!” Camilla phấn khích nắm chặt tay nói: “Em sẽ cổ vũ cho chị!”

“Ừm.”

Ophelia mỉm cười rồi sải bước xuống đài cao.

Vừa rồi hai nàng đã xem trọn vẹn trận đấu của Walsh.

Xuyên suốt trận đấu, Camilla luôn hò hét phấn khích, còn Ophelia gần như không nói lời nào, chỉ lặng lẽ lắng chăm chú quan sát.

Camilla hoạt bát cởi mở, tuy tính cách hoàn toàn khác biệt với nàng, nhưng thiện ý toát ra trong lời nói vẫn khiến Ophelia dễ dàng nảy sinh thiện cảm, đồng thời chấp nhận người bạn mới này.

Phynia bên cạnh nhìn Ophelia bước xuống đài cao, rồi lại quay đầu nhìn về sàn đấu bên dưới. Nhưng đúng lúc này, nàng chợt nhận thấy trên khán đài có một khoảng trống hoàn toàn, đối lập với sự chen chúc ồn ào của khán đài, trông vô cùng lạc lõng.

Nàng có chút tò mò, kéo nhẹ tay áo Albert.

“Điện Hạ?”

“Ừm?” Albert nhìn sang: “Có chuyện gì vậy?”

Phynia chỉ vào khoảng trống bên dưới nói: “Chỗ đó sao không có một ai vậy, là vị trí của nhân vật quan trọng nào sao?”

Albert nhìn khoảng trống một cái, rồi lắc đầu.

“Đó là vị trí của hoàng tộc.”

“Ồ?”

“Vì phụ hoàng ta, tức Hoàng Đế Ursel đã lâm trọng bệnh, nên năm nay tất cả thành viên hoàng tộc trừ ta ra đều không đến tham quan. Những năm trước, phụ hoàng ta thường dẫn theo các thành viên hoàng tộc trong thành St. Mill đến xem, nhưng năm nay ngoài ta ra thì không ai đến cả. Hơn nữa để tránh hiềm nghi, ta cũng không tiện dẫn mọi người ngồi ở đó.”

“Ra là vậy…”

Phynia gật đầu, và đúng lúc này, nàng chợt nhận thấy vẻ mặt Albert có chút trầm trọng. Nhớ lại những gì nghe được mấy ngày gần đây, rằng Hoàng Đế Ursel bệnh nặng, dường như không còn sống được bao lâu nữa, Phynia liền đoán Albert vì chuyện này mà tâm trạng không tốt, liền dịu giọng an ủi.

“Điện Hạ, ai rồi cũng có lúc phải chết, xin đừng quá đau lòng.”

Tuy nhiên, Albert nghe xong lời này, vẻ mặt lại có chút kỳ lạ.

Đau lòng? Đau lòng cái gì?

Hắn và người phụ thân tên Ursel kia tình cảm gần như không có, có gì mà phải đau lòng?

Chỉ là tâm trạng có chút nặng nề mà thôi.

Dẫu sao thì bệnh tình của Ursel, xét về mặt nghiêm ngặt, cũng có phần do hắn gây ra.

Albert lại nghĩ đến chuyện hang động ngầm mấy ngày trước. Về chuyện này thì hắn cũng không biết phải nói thế nào.

Bởi thứ nhất, Phynia vì trận chiến mà mất trí nhớ hoàn toàn trong nửa năm, phải đợi đến gần cuối năm mới có thể hồi phục. Thứ hai, bản thân hắn lại vì chuyện này mà vô cớ bị người khác nắm thóp.

Nếu chuyện này sau này bị Uriel phanh phui thì hắn sẽ bị động trên mặt dư luận.

Dẫu sao, dù tình cảm giữa hắn và phụ thân có nhạt nhẽo đến đâu, nhưng trong mắt dân thường, việc Albert trực tiếp tham gia vào âm mưu hãm hại Ursel thì chắc chắn không phải là người tốt.

Kết quả phải trả giá lớn như vậy, mà hắn lại nhận được gì? Yarronves và Ella đột phá Truyền Kỳ ngay trong trận chiến? Nhưng với thiên phú của hai người họ, dù không có trải nghiệm này chắc cũng có thể nhanh chóng đột phá Truyền Kỳ.

Albert thở dài bất lực, thu hoạch lớn nhất của hắn trong chuyện này có lẽ là biết được kiếp trước Lothiris vì sao lại loạn lạc. Nếu không phát hiện ra âm mưu dưới thành St. Mill, dù hắn có đoạt được Hoàng vị, kết cục e rằng cũng sẽ điên loạn như huynh trưởng Ain của hắn.

“Điện Hạ, mau nhìn kìa, trận đấu sắp bắt đầu rồi!”

Phynia bên cạnh lại một lần nữa reo lên, giọng nói dịu dàng êm tai. Albert quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Phynia đang phấn khích nhìn sàn đấu, đồng thời khi nhận ra ánh mắt của bản thân hắn, nàng nghi hoặc quay đầu lại mà nhìn Albert.

Đúng lúc Phynia định hỏi Albert nhìn nàng làm gì, Albert lại lắc lắc đầu, quay đi nhìn sàn đấu.

Hắn không nói quá nhiều về chuyện trong hang động với Phynia, và Phynia đương nhiên cũng không biết nguyên nhân cái chết của Hoàng Đế Ursel.

Phynia trước và sau khi mất trí nhớ, tính cách đều ôn hòa và lương thiện. Nhưng về chi tiết, Phynia trước khi mất trí nhớ, giống như một tiểu thư hồ ly ranh mãnh thông minh, còn Phynia sau khi mất trí nhớ lại giống một thiếu nữ rừng sâu thanh lịch, yên bình hơn.

Người trước đương nhiên có thể bàn luận mọi chuyện, nhưng người sau… Albert không muốn Phynia này tiếp xúc quá nhiều với những thứ đen tối.

Hắn mở lời.

“Xem trận đấu đi.”

“Ừm…”

Dù thắc mắc, nhưng Phynia vẫn gật đầu, chuyển sự chú ý trở lại sàn đấu.

Lúc này, các tuyển thủ bên dưới đã sớm giao chiến với nhau. Khán giả trên đài đang phát ra từng đợt huyên náo cuồng nhiệt. Ma pháp và đấu khí đột ngột va chạm, bùng nổ những tiếng nổ kinh thiên, giữa những bóng người lóe lên là tia lửa cùng tiếng kim loại va chạm không ngừng hiện ra.

Trên sàn đấu náo nhiệt với hơn hai mươi người, Phynia tìm mãi một lúc mới thấy được Ophelia.

Khác với những cuộc đụng độ sôi nổi giữa những người khác trên sàn đấu, trận chiến của Ophelia diễn ra cực kỳ tĩnh lặng. Nàng dường như không vội vàng giải quyết đối thủ đang giao chiến với mình, mà cố gắng hết sức né tránh và đỡ đòn, giảm thiểu việc sử dụng ma lực, như đang cố kéo dài thời gian.

“Cách làm thông minh…”

Albert trên đài cao đột nhiên mở lời.

“Ừm? Tại sao?” Phynia nghi hoặc hỏi Albert, không hiểu tại sao hắn lại nói như vậy.

“Bởi vì quy tắc của vòng loại trực tiếp là xem ai cuối cùng có thể trụ lại trên sàn đấu, chứ không phải xem ai loại được nhiều tuyển thủ hơn.” Albert ung dung nói: “Có loại được nhiều tuyển thủ đến đâu cũng không thể chiến thắng, nhưng chỉ cần là người cuối cùng đứng trên sàn đấu, dù chỉ loại một người thì cũng coi là chiến thắng… Vậy tại sao không bảo toàn thực lực, đợi đến khi chỉ còn hai người rồi mới ra tay?”

“Ế?”

Nghe thấy vậy, Phynia không khỏi sững sờ.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì quả thực là như vậy.

Chỉ là… thiếu nữ nhìn sàn đấu hỗn loạn, cùng với những khán giả xung quanh đang hò reo nhiệt tình, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười có chút bất lực.

Trong bầu không khí sôi nổi như vậy, người bình thường có lẽ đã sớm máu nóng dâng trào tham gia chiến đấu rồi? Những người có tính cách điềm tĩnh như Ophelia, có thể cân nhắc lợi hại, vẫn luôn là số ít.

Nhưng nếu trên sàn đấu ai cũng bảo toàn thực lực như Ophelia, thì e rằng khán giả bên ngoài sẽ ném cà chua thối mất thôi?

Dù sao họ đến là để xem các tuyển thủ đánh nhau mà.

Khoảng nửa tiếng sau, trên sàn đấu chỉ còn lại hai người. Một người là Ophelia, người còn lại cũng là một pháp sư.

Còn người trước đó vẫn luôn quấn lấy Ophelia đã bị người khác lén tấn công và loại bỏ vào một thời điểm nào đây không lâu.