Quyển I: Bão Ngầm Trỗi Dậy

Chương 199 - Cuộc trò chuyện của thiếu nữ

2025-09-08

4

Đúng vậy!

Siglisse vẫn luôn sống ở thành St. Mill cho đến gần đây, là con gái của một tổng đốc tỉnh, nàng không thể nào không nhận được lời mời tham dự các buổi tiệc trà.

Nếu có nàng dẫn dắt, chuyện tìm người xuất bản của bản thân ta sau này sẽ có nơi để trông cậy!

Phynia thầm nghĩ với vẻ hưng phấn, đồng thời gật đầu với Albert.

“Cảm ơn Albert đã nhắc nhở, tôi sẽ đi tìm Siglisse ngay bây giờ!”

Nàng vội vàng chạy lên lầu hai, khiến Albert đứng phía sau lắc đầu cười khổ.

Chẳng phải là quá vội vàng rồi sao?

Kể từ khi đến St. Mill, Siglisse không ở trong dinh thự của cha nàng trong thành, mà cùng anh trai đến sống trong trang viên ngoại ô của Albert. Tâm tư của Siglisse rất đơn giản, chính là muốn nhân cơ hội này để gần gũi hơn với anh Albert của mình. 

Nhưng chưa kịp ra tay, chuyện Albert và Phynia cùng nhau đi hẹn hò hôm nay đã như một nhát búa tạ giáng xuống đầu nàng, khiến nàng vô cùng choáng váng.

Mặc dù nàng đã có sự chuẩn bị tâm lý nhất định về mối quan hệ giữa Albert và Phynia, nhưng trong lòng nàng, Phynia chỉ được coi là bạn tốt và trợ thủ thân cận của Albert, mức độ quan trọng trong lòng Albert nhiều nhất cũng chỉ ngang nàng, nhưng buổi hẹn hò hôm nay đã hoàn toàn phá tan ảo tưởng của nàng.

Thật sự đã bắt đầu hẹn hò rồi!?

Quen biết nửa năm đã thân thiết đến mức hẹn hò, vậy một năm sau sẽ phát triển thành cái dạng gì, Siglisse nàng không dám nghĩ tới!

Siglisse vừa kinh vừa sợ, còn mang theo một tia do dự. Kinh ngạc vì mối quan hệ giữa Phynia và Albert lại phát triển nhanh đến vậy, sợ hãi vì nếu cứ tiếp tục như thế này, nàng sẽ hoàn toàn không có cơ hội tranh giành Albert với Phynia, còn tia do dự kia là sợ rằng một khi nàng làm ra bất kỳ hành động quá khích nào – chẳng hạn như trực tiếp tỏ tình với Albert, thì Albert và Phynia có lẽ sẽ xa lánh nàng.

Siglisse cứ thế ở trong phòng mình rối rắm, không biết phải làm gì.

Và đúng lúc này, một tiếng gõ cửa đột ngột đánh thức nàng khỏi dòng suy tư.

“Siglisse? Siglisse có ở đó không?”

Phynia?

Nghe thấy giọng nói quen thuộc đó, Siglisse không khỏi cười khổ lắc đầu, sau đó đứng dậy khỏi giường, đi đến trước cửa phòng và mở cửa.

Nhận thấy đôi mắt lấp lánh của Phynia, Siglisse không khỏi hơi nghiêng đầu một cách bối rối, cất tiếng hỏi.

“Sao vậy Phynia? Sao lại gấp gáp thế? Có chuyện gì quan trọng sao?”

“Thật sự rất quan trọng đó.” Phynia gật đầu nói: “Siglisse có thường xuyên tham gia các buổi tiệc trà khi học ở St. Mill không?”

“Tiệc trà? Đương nhiên là có rồi.”

Siglisse nghi hoặc gật đầu nói. Với tư cách là một nữ quý tộc, đây là một hoạt động xã giao thiết yếu, nàng làm sao có thể không tham gia?

Dù không thích, nhưng vì danh tiếng của gia tộc Ascania, nàng vẫn phải tham gia những hoạt động xã giao này, và cố gắng hết sức để thể hiện một phong thái lịch sự, đoan trang trong đó.

“Vậy thì tốt quá!” Phynia hưng phấn nắm lấy hai tay của Siglisse mà lắc mạnh, sau đó nói ra mục đích của lần đến này: “Cô có biết buổi tiệc trà nào có nhiều nhà xuất bản và học giả không? Siglisse, tôi muốn đến đó tìm người giúp đỡ để xuất bản một vài thứ.”

“Ế? Xuất bản một vài thứ?” Siglisse bị Phynia lắc đến mức có chút choáng váng, một lúc sau mới phản ứng lại: “Để tôi nghĩ xem… Buổi tiệc trà của vợ chồng Roland ở khu phố Bắc có lẽ có những người này, hai vị này đều khá cởi mở, thường xuyên mời một số học giả nổi tiếng đến tham gia tiệc trà.”

“À, cảm ơn Siglisse, vậy buổi tiệc trà của vợ chồng Roland thường được tổ chức vào khi nào?”

“Trừ một số sự kiện lớn thì hầu như ngày nào cũng có.” Siglisse đưa ra một câu trả lời khiến Phynia bất ngờ: “Tiên sinh Roland là lãnh chúa của lãnh địa bá tước Cossar thuộc tỉnh phía nam của Đế Quốc, dưới quyền ngài ấy có một thành phố cảng phồn vinh và giàu có, vì vậy hoàn toàn không thiếu tiền.”

Đáng ghét thật, lũ nhà giàu khốn kiếp…

Phynia chua chát nghĩ.

Hình thức giải trí như tiệc trà, mời một đám đông người đến mở tiệc, mỗi lần chi phí chắc chắn không ít, hơn nữa việc tiếp khách cũng cần rất nhiều thời gian rảnh rỗi. Nói cách khác, cặp vợ chồng này có thể mở tiệc trà từ sáng đến tối, vậy chắc chắn là những kẻ vừa có tiền vừa rảnh rỗi…

Phynia không khỏi cảm thấy ghen tị đến mức như muốn “tách rời khỏi cơ thể”.

Nhưng tâm trạng khó chịu này cũng chỉ kéo dài một lúc, rất nhanh nàng lại tập trung vào chuyện chính. Phynia ho khan hai tiếng, hỏi Siglisse: “Ngày mai cô có rảnh không? Có thể dẫn tôi đi cùng một chuyến không?”

“Tôi gần đây rất rảnh, đương nhiên có thể.”

Siglisse cười đáp, khiến Phynia reo hò một tiếng.

“Tuyệt quá!” ꉂ(˵˃ ᗜ ˂˵)

Nhưng chưa kịp vui mừng xong, Siglisse đã tò mò hỏi.

“Phynia muốn xuất bản loại sách gì vậy? Có thể cho tôi xem trước một chút không?”

“…”

Nghe Siglisse nói vậy, Phynia bỗng trở nên ngượng ngùng.

Nàng gãi gãi má, có chút ngượng nghịu nói.

“Vẫn, vẫn chưa viết…”

“Ể?”

Siglisse ngạc nhiên mở to mắt.

“Không còn cách nào khác!” Phynia bất mãn biện hộ cho bản thân: “Chuyện này vốn dĩ là hôm qua tôi chợt nghĩ ra ở học viện. Ban đầu định viết vào hôm nay, nhưng không ngờ lại bị chị Ella đẩy ra ngoài chơi với tên Albert đó, kết quả là mọi chuyện đều bị trì hoãn.”

“Tên Albert đó?”

Nghe Phynia gọi Albert như vậy, Siglisse chớp chớp mắt.

“Phynia… cô nghĩ gì về anh Albert?”

“Nghĩ gì? Nghĩ gì cơ?”

“Tức là anh Albert có vị trí như thế nào trong lòng cô. Bạn bè, cấp trên, chủ nhân, hay là… người yêu?” Siglisse hỏi với giọng căng thẳng mà chính nàng cũng không nhận ra.

“Người yêu!? Sao có thể?” Phynia kêu lên như một con mèo bị dẫm phải đuôi: “Tôi làm sao có thể thích tên đó!?”

Siglisse âm u nói: “Không thích? Rõ ràng buổi hẹn hò hôm nay mới kết thúc…”

“Đó là do chị Ella ép buộc mà thôi! Tôi vừa mới nói rồi, kế hoạch ban đầu của ta hôm nay là viết sách!”

Siglisse tò mò hỏi: “Vậy anh Albert có vị trí như thế nào trong lòng cô?”

“Bạn bè bình thường.” Nói xong, Phynia đột nhiên cảm thấy có chút không ổn, liền vội vàng bổ sung một câu: “Cùng lắm thì, cũng chỉ là bạn bè bình thường có mối quan hệ khá tốt.”

“Không còn gì khác?” (‘•.•’)?

“Không có!” ( •̀ ᴖ •́ )

“Thật không?”

“Thật !”

“Thật thật không?”

“Thật thật!”

“Thật thật thật không?”

“Thật thậ… úi da cắn phải lưỡi rồi… Siglisse lớn vậy rồi mà vẫn còn chơi trò lặp lại trẻ con? Chẵng lẽ cô là con rồng ngốc tóc tím, tham ăn, nhìn như mười mấy tuổi mà thực ra chỉ mới năm tuổi à?” Phynia không nhịn được khoanh tay trước ngực, bĩu môi nói.

Thấy Phynia nói vậy, Siglisse cuối cùng cũng không nhịn được nở nụ cười.

“Được rồi, tôi biết rồi.”

Ngay sau đó, nàng nhìn Phynia với vẻ mặt hờn dỗi, liền cười hai tiếng chuyển chủ đề.

“À… chúng ta quay lại chuyện chính nhé, Phynia, ngày mai cô định tìm người xuất bản những gì? Có thể kể cho tôi nghe không? Hơn nữa, vì cô chưa viết gì cả, vậy là định thức đêm nay để viết sao?”

Phynia gật đầu: “Đúng vậy!”

Siglisse nghe vậy không khỏi có chút lo lắng: “Nếu vậy… tối nay có thể viết xong không?”

(Mini arc vật lý sắp bắt đầu, các độc giả hãy lắp não để đọc mấy chương sau)