Sau khi từ biệt mọi người, Phynia rảo bước trên những con phố của Point, đi tìm Nara.
Nara là chủ một cửa hàng vật liệu luyện kim mà Phynia và Albert tình cờ quen biết khi lang thang ở Point, đồng thời nàng còn là một vu sư. Tinh thể cộng hưởng mà nàng chế tạo cho Phynia, sau này được Phynia dùng làm lõi cho trượng hỏa thương đã lừa của Albert cả vạn kim tệ Ducat.
Sở dĩ nói là lừa, bởi vì cái gọi là trượng hỏa thương cho đến bây giờ vẫn chỉ nằm trong giai đoạn lý thuyết.
Nếu không thể giải quyết vấn đề cung cấp năng lượng cho pháp trượng, thì nó cùng lắm cũng chỉ là một thiết bị phóng cầu lửa tức thời mà thôi, hoàn toàn không thể đưa vào ứng dụng thực tế.
Sau một hồi đi dạo, Phynia chợt nhận ra mình đã lạc đường… Vì không quen thuộc với thành phố này, nên Phynia hoàn toàn không biết đường từ nhà Camilla đến cửa hàng vật liệu luyện kim đó đi như thế nào.
Nàng chỉ có thể xuất phát từ nhà Camilla, quay lại lâu đài ở khu thượng thành Point, rồi từ lâu đài lại một lần nữa vượt qua cầu đến phố buôn bán, vừa đi vừa cẩn thận quan sát những con hẻm hai bên đường.
Cuối cùng, khi nhìn thấy một con hẻm khá quen thuộc, nàng thử bước vào.
Chẳng mấy chốc, khi nhìn thấy tấm biển đề “Cửa hàng vật liệu luyện kim”, Phynia hài lòng gật đầu.
“Chính là chỗ này.”
Dứt lời, nàng liền bước vào.
Cách bài trí ở đây dường như không khác gì so với lần trước nàng đến, cái nhìn đầu tiên khi bước vào vẫn là tủ kính trưng bày các bộ phận của ma thú, đi sâu vào vài bước, liền thấy quầy hàng của tiệm, cùng với con mèo đen đang cuộn tròn trên quầy nghỉ ngơi.
Con vẹt chết tiệt kia cũng cuộn tròn trong lồng nghỉ ngơi, còn những yêu tinh lùn giúp việc lần trước thì không biết đã chạy đi đâu mất.
“……”
Phynia nhìn quanh, rồi nhìn chú mèo trước mặt, đột nhiên cảm thấy ngứa tay.
Nàng chầm chậm bước tới, vừa đi vừa giang đôi bàn tay tội lỗi ra, khi đến trước quầy, nàng nhẹ nhàng đặt tay lên người con mèo đen, vuốt ve bộ lông mềm mượt của nó, đồng thời hưởng thụ nheo mắt lại.
Cứ thế vuốt ve khoảng mười phút, con mèo đen cuối cùng cũng có phản ứng.
“Ưu meo~”
Nó lật người lại, lộ ra bụng, vừa vẫy bốn chi vừa phát ra tiếng meo meo đáng yêu.
Phynia thấy vậy càng nổi hứng nghịch ngợm, hai tay không ngừng gãi bụng con mèo đen, tiếng meo meo của mèo đen cứ thế càng lúc càng lớn.
“Meo meo meo~”
Nhưng ngay sau đó đột nhiên, tiếng kêu bên tai bất chợt im bặt.
Mèo đen mở to đôi mắt vàng kim, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Phynia một cách bất mãn.
“Vuốt lông thì thôi đi, ai cho phép ngươi gãi ngứa hả meo!?”
“Aha…”
Phynia ngượng ngùng gãi gãi má, vừa rồi khi mèo đen quay người lại, bản thân nàng đúng là đã vô thức gãi hai bên bụng nó…
Tuy không biết cơ thể mèo có sợ ngứa hay không, nhưng mèo đen trước mắt đã biến thành người, vậy thì chắc cũng sợ ngứa thôi.
Nhưng thấy mèo đen đã tỉnh, nàng liền đưa tay nắm lấy móng vuốt trước của con mèo, lắc lắc chào hỏi: “Lâu rồi không gặp, Nara.”
“Cô biết ta meo?”
Mèo đen Nara nghi hoặc nghiêng đầu, sau khi nhìn Phynia một lúc lâu, nàng mới chợt bừng tỉnh nhớ ra.
“Ồ, là cô à… Mấy tháng không gặp, bạn trai nhỏ của cô đâu rồi?”
“Albert không phải bạn trai tôi!” Phynia trước tiên đỏ mặt cãi lại một câu, rồi nói: “Nara, lần này ta đến tìm ngươi có chuyện chính.”
Nara liếc nàng một cái, nói: “Chuyện chính? Vuốt mèo à?”
“……”
Má Phynia lại đỏ bửng.
“Không phải!” Nàng nói.
“Ừm?”
Nghe Phynia nói vậy, biểu cảm của Nara mới hơi nghiêm túc lại.
Trên người nàng đột nhiên phát ra ánh sáng ma pháp, rồi dần dần từ mèo biến thành một quý cô vu nữ trông chừng hai mươi ba, hai mươi tư tuổi, mặc áo choàng đen, tay cầm một cây pháp trượng giống như roi giáo, đầu đội mũ vu sư.
Quý cô vu nữ ngồi trên quầy, vắt chéo chân trái lên chân phải, hỏi Phynia.
“Vậy là chuyện chính gì?”
“Tôi, Phynia, xin thay mặt Albert Điện Hạ của lãnh địa thân vương Rusatinia, gửi lời mời chiêu mộ đến tiểu thư Nara, hy vọng tiểu thư Nara có thể gia nhập lãnh địa của chúng tôi, trở thành một thành viên của lãnh địa chúng tôi, cống hiến sức mình cho sự phát triển của Rusatinia.”
Phynia lấy ra một tập tài liệu từ không gian chứa đồ, với vẻ mặt nghiêm túc nói.
— Chiêu mộ Nara, chính là mục đích chuyến đi này của Phynia.
Một mặt là vì Nara xinh đẹp, thực lực cũng không tệ, dù sao chiêu mộ về cũng không thiệt. Từ trước đến nay, Phynia luôn muốn theo cách của kiếp trước, tổ chức một viện nghiên cứu tổng hợp, tiện lợi hơn trong việc khám phá bản nguyên ma pháp, nghiên cứu các kỹ thuật hữu ích cho dân sinh. Mà nhân tài như Nara, có trình độ cao trong luyện kim thuật, đối với Albert, người lúc này chỉ có ba, bốn người ít ỏi, đương nhiên là càng nhiều càng tốt.
Mặt khác, lại là vì một vài tư tâm của bản thân thiếu nữ.
Trong hệ thống của nàng có một chức năng tên là [Chuyên tinh], chức năng này có thể giúp Phynia tinh luyện những ưu điểm của các học phái ma pháp trên đại lục Yieta, rồi tập hợp lại vào bản thân — đương nhiên, đây là cách nói của hệ thống, trên thực tế cái gọi là [Chuyên tinh] hoàn toàn là để Phynia có một lý do hợp lý để gian lận. Dù sao trên thực tế, dù Phynia sau khi học cùng đại sư Valentine có thể có độ thuần thục cao hơn với các phép thuật hệ Chú Pháp, nhưng cái gọi là Cảm nhận + 20, tiêu hao ma lực - 20% hoàn toàn là những thứ phi logic.
Bởi vì điều này có nghĩa là chỉ cần Phynia có thể cộng dồn tiêu hao ma lực lên - 100%, thì có thể tùy ý sử dụng phép thuật mà không tốn ma lực, nhưng trong thế giới thực, điều này có thể sao?
Đương nhiên, hệ thống cũng có thể đặt ra một giới hạn không thấp hơn - 90% gì đó, nhưng dù vậy, đây cũng là một chức năng vô cùng mạnh mẽ.
Sau mấy tháng mày mò, Phynia đã phát hiện yêu cầu để chức năng chuyên tinh xuất hiện chỉ là “bái sư”, cái gọi là bái sư không chỉ là tìm thầy một cách chính thức, mà còn có thể là đọc sách của một học phái nào đó — điểm sau này chính là được phát hiện thông qua việc đọc sách của Yarronves. Trong khoảng thời gian Yarronves mới đến, thiếu nữ vì say mê kho sách trong Tháp Pháp Sư của Yarronves, hệ thống ngày nào cũng bật ra những thông báo như vậy.
Và trong quá trình nghiên cứu sâu hơn, Phynia phát hiện, các thuộc tính cộng thêm mà [Chuyên tinh] mang lại có liên quan đến các [Chuyên tinh] đã có trước đó.
[Chuyên tinh] liên quan đến học phái, mối quan hệ giữa hai học phái càng gần gũi, thuộc tính cộng thêm mà [Chuyên tinh] mang lại càng ít. Bởi vì hai bên càng gần gũi, những thứ tương đồng giữa họ càng nhiều, sau khi học xong sự giúp đỡ đối với Phynia càng ít.
Lấy một ví dụ, nếu Phynia lúc này lại đến Học viện Ma pháp St. Mill tìm một sư phụ cấp Truyền Kỳ, tốc độ học tập chắc chắn sẽ nhanh hơn rất nhiều, bởi vì là trong cùng một trường học, nội dung giảng dạy của người đấy chắc chắn sẽ có nhiều điểm tương đồng với đại sư Valentine, và vì vậy sự giúp đỡ đối với Phynia sẽ càng nhỏ.
Còn như hiện tại Phynia theo học Yarronves, bởi vì ma pháp của Yarronves bắt nguồn từ cha hắn là Kleist — một con cự long, nên nhiều thứ Yarronves dạy sẽ khác với đại sư Valentine, đối với Phynia mà nói sự giúp đỡ càng lớn.
Tóm lại, những thầy giáo mà Phynia tìm kiếm phải có sự khác biệt, những điều họ giảng không thể giống hệt nhau.
Và đối với ma pháp, điều gì có thể tạo ra sự khác biệt tối đa?
Đương nhiên là nghề nghiệp.
Mặc dù mọi người đều sử dụng ma pháp, nhưng trên thực tế, các nghề nghiệp hệ pháp trên đại lục Yieta không hề ít hơn các nghề nghiệp hệ chiến sĩ. Giống như Nara trước mắt Phynia, nghề nghiệp của nàng là vu sư, hay còn gọi là pháp sư nguyên tố. Nghề nghiệp của đại sư Valentine là pháp sư chính thống Lothiris, còn Yarronves thì thuộc loại pha trộn giữa pháp sư huyết long và pháp sư chính thống, tạm thời chưa có tên gọi chính xác. Ngoài ra còn có các pháp sư Shaman trong người man di Orc, pháp sư Druid trong tinh linh, pháp sư huyết long trong Long Tộc, v.v., cùng với một số nghề nghiệp ít phổ biến như người hát rong.
Là một người xuyên không, Phynia đã đặt ra cho mình một mục tiêu khá cao – đó chính là thống trị tất cả các nghề nghiệp!
Nếu để người bình thường làm như vậy, rất dễ rơi vào cảnh “tạp mà không tinh”, tuy nhiên Phynia tuyên bố, nàng là thiên tài, nàng có hệ thống, nàng khác biệt so với người bình thường.
Tuy nhiên, khi Phynia đang mơ mộng về việc thống trị tất cả các nghề nghiệp rồi đại sát tứ phương, Nara lại không thèm nhìn đến tập tài liệu kia, dứt khoát từ chối.
“Ta không đi đâu.”
“Ể? Tại sao~?”
Phynia thất vọng mở to mắt.
“Đi đó chẳng phải là đi làm thuê cho người khác à? Vậy thì ta còn có thể muốn nghỉ thì nghỉ như bây giờ không? Không thể thì ta không muốn!” Nara trước tiên cau mày tỏ vẻ chán ghét một phen, sau đó trầm ngâm nhìn Phynia nói: “Nhưng Albert… đây hình như là tên của bạn trai nhỏ của cô phải không? Không ngờ hắn lại là lãnh chúa của một lãnh địa, hơn nữa tước vị còn không thấp, thật sự không thể xem thường nha.”
“Đã nó tôi và Albert không phải loại quan hệ đó…”
Phynia yếu ớt biện bạch.
Nara cười vô tư lự: “Hừ, không phải thì không phải đi, nhưng ta tuyệt đối sẽ không đi.”
“(˶˃⤙˂˶)…” Phynia không vui bĩu má, suy nghĩ một lát rồi nói: “Vậy thì sau khi cô đến Rusatinia, không quy định thời gian làm việc cho cô thì sao? Tôi và Albert chỉ giao nhiệm vụ cho cô, còn việc hoàn thành như thế nào, khi nào hoàn thành thì do chính cô quyết định.”
“Vậy à…”
Nara khẽ chạm ngón tay lên môi, vừa nhón gót chân vừa suy nghĩ một lúc, rồi lại từ chối.
“Vẫn không đi.”
“Ể… Lại sao nữa?”
“Vì ta nhớ… Rusatinia hình như là một nơi khá hẻo lánh phải không?” Nara nghiêng đầu nói: “Thành Wende là thủ phủ mà chỉ có hai vạn người, quanh năm suốt tháng còn tuyết rơi dày đặc. Nơi như vậy dù có thời gian ta cũng chẳng có chỗ nào để tiêu khiển, đâu như Point này có đủ thứ thú vị để chơi, lẽ nào ta cứ ở đó ngủ suốt ngày sao?”
“Rất nhanh thôi, rất nhanh Albert sẽ khiến nơi đó thịnh vượng lên!”
“Vậy thì đợi đến khi thịnh vượng rồi hãy nói.”
Nara khẽ cười.
“(ಥ﹏ಥ)……”
Phynia im lặng không nói, khóe mắt ẩn hiện những giọt lệ.
Thấy nàng bộ dạng như vậy, Nara thở dài một tiếng, đột nhiên cảm thấy có chút bất lực.
Sao lại khiến mình trông như kẻ xấu vậy?
Cuối cùng, nàng lắc đầu, ngón tay móc vào ngón út của Phynia nói.
“Cô thật là… Chúng ta tổng cộng mới gặp chưa đến hai lần, sao lại cứ nhớ nhung ta thế? Nếu cô không có địch ý ta thì còn tưởng cô có ý đồ xấu với ta đấy… Thôi được rồi, chúng ta lập một lời ước đi, chỉ cần quy mô của thành Wende đạt mười vạn người, đủ để ta tiêu khiển, thì ta sẽ đến đó, đồng thời mấy người muốn sai bảo gì cũng được, thấy thế nào?”
Nara đã đặt ra một mục tiêu có vẻ bất khả thi, đồng thời nếu muốn hoàn thành cũng cần rất nhiều thời gian.
Tuy nhiên, Phynia nghe vậy, khóe miệng lại nở một nụ cười kỳ quái.
“Một lời đã định?” Thiếu nữ lên tiếng hỏi.
Nara đột nhiên cảm thấy có chút bất an, nhưng lại không biết sự bất an này đến từ đâu, vì vậy cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Một lời đã định.”
“Cô xong đời rồi…” Phynia cười gian xảo: “Vậy chúng ta hẹn gặp lại sau một năm nữa, Nara.”
“……?”
Một năm sau?
Nara trong lòng càng bất an hơn.

