Quyển II: Cuồng Vương Ain

Chương 117 - Trận chiến sông Raga (6)

2025-10-08

7

Cấm ma pháp cầu, một loại vật phẩm có thể khiến pháp sư không thể thi triển phép thuật trong không gian bị nó bao phủ, đồng thời còn có thể khiến chiến sĩ không thể để đấu khí rời khỏi cơ thể.

Nguyên lý của nó là thông qua việc không ngừng phóng ra những dao động phức tạp, từ đó khiến tinh thần lực của các pháp sư không thể rời khỏi cơ thể. Bởi vì bất kể là đấu khí hay ma lực, đều phải dựa vào tinh thần lực để điều khiển, cho nên một khi tinh thần lực không thể rời khỏi cơ thể, thì bất kỳ ma pháp hay đấu kỹ nào sau khi thoát ly khỏi cơ thể người, đều sẽ trực tiếp tan rã.

Lần trước Albert nhìn thấy đạo cụ này vẫn là trong sự kiện nổi loạn của các chư hầu như Coburn. Vào lúc đó, quân nổi dậy của các chư hầu đã thông qua việc sử dụng cấm ma pháp cầu, đã ảnh hưởng rất lớn đến việc phát huy thực lực của Yarronves, khiến cho vị pháp sư cấp tám Yarronves năm đó trong phần lớn thời gian, đều ở trong tình trạng không có việc gì làm.

Còn trong cuộc chiến với người man di sau này, Albert từ đầu đến cuối không nhìn thấy thứ này. Phía người man di không có kỹ thuật này để chế tạo, phía tỉnh Frostbite của Albert cũng không có, còn về việc trong tay đại công tước Siefdrich có hay không thì hắn cũng chịu.

Còn lần này, tại sao đại quân St. Mill chỉ là một tiền quân, nhưng trong tay lại có cấm ma pháp cầu, nghĩ đến nguyên do cũng rất đơn giản. Dù sao thì cách năm mới đã qua hai tháng rồi, tin tức về việc đại sư Valentine và quý cô Galiena đi đến Rusatinia, anh trai Ain của hắn có lẽ cũng đã biết rồi. Để bù đắp ưu thế của ba vị pháp sư Truyền Kỳ bên Albert, họ phải đưa ra một số thứ, ví dụ như cấm ma pháp cầu trước mắt.

Cấm ma pháp cầu tuy là một thứ mới xuất hiện không lâu, nhưng nếu ngay cả Coburn và Santos cũng có thể lấy được nó, thì Ain, một vị Hoàng Đế của Lothiris, không có lý do gì lại không có được.

Chắc hẳn tiếp theo, trong tay đại quân St. Mill, còn có nhiều cấm ma pháp cầu hơn đang chờ đợi phe họ…

Albert cảm thấy vô cùng đau đầu.

Phe St. Mill tuy không thể nào dễ dàng đưa ra vài vị cường giả Truyền Kỳ để đối đầu với đại sư Valentine, nhưng đưa ra vài pháp sư có thể sử dụng cấm ma pháp cầu, để phong ấn đại sư Valentine vẫn có thể làm được.

Nhưng cấm ma pháp cầu tuy có thể trong thời gian tới gây ra một số phiền phức nhỏ cho quân Rusatinia, nhưng giờ phút này, cấm ma pháp cầu này lại không có tác dụng lớn.

Dù sao thì trận chiến này, pháp sư vốn dĩ cũng không phải là lực lượng chính.

Trên bầu trời, Yarronves thấy long tức của mình tan rã ngay lập tức liền vô cùng sững sờ. Nhưng là một pháp sư đã từng chứng kiến cấm ma pháp cầu, hắn lại rất nhanh đã hiểu ra đã xảy ra chuyện gì.

Thấy đối phương lại đưa ra cấm ma pháp cầu đã từng thấy, hắn cũng từ bỏ việc sử dụng ma pháp, hắn ngửa cổ gầm một tiếng lên trời cao, rồi dùng thân hình khổng lồ của mình lao thẳng về phía tường thành.

“GRAWWRRRRR!”

Yarronves là một con cự long trưởng thành, dù tạm thời mất đi năng lực thi triển phép thuật, nhưng sức mạnh thể chất vẫn không phải là điều mà con người có thể so sánh được.

Vài binh sĩ canh gác trên tường thành sau một tiếng gầm lớn của Yarronves đều cảm thấy choáng váng, còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, thì đã bị móng vuốt của Yarronves vỗ thành vũng máu thịt.

Bên dưới tường thành là vô số binh lính của phe Rusatinia khiêng thang lao đến. Bởi vì là cuộc tấn công bất ngờ, nên một bên quân St. Mill không có chút phòng bị nào, ngoài vài kẻ xui xẻo ngã giữa đường rồi bị binh lính phía sau giẫm phải, tất cả binh lính của Albert đều không hề hấn gì mà xông lên tường thành, rồi lao vào trong thành.

Quân St. Mill trong quân doanh còn chưa kịp mặc áo giáp đã bị quân Rusatinia bắt làm tù binh.

Ella dẫn đầu một đội nhỏ năm trăm người xông thẳng vào phủ thành chủ ở trung tâm thành Galekada, vừa hay gặp phải chủ tướng của tiền quân đang trên đường đến tường thành, binh lính vệ đội, và pháp sư tùy quân cầm cấm ma pháp cầu bên cạnh ông ta.

Vị chủ tướng tiền quân này sau khi nhìn thấy đội quân của Ella lập tức sững sờ một lúc, dường như không ngờ quân Rusatinia lại có thể nhanh chóng xông vào trong thành như vậy.

Tuy ông ta tuy sững sờ, nhưng Ella ở bên kia thì không, nàng lập tức bộc phát sức mạnh Truyền Kỳ lao thẳng về phía chủ tướng của đội quân này, chỉ trong một khoảnh khắc đã chế ngự được vị tướng lĩnh đó, đồng thời nhìn chằm chằm vào những người khác xung quanh hét lớn.

“Tất cả hạ vũ khí! Ai đầu hàng sẽ được tha mạng!”

Lời vừa dứt, các binh lính của đội cận vệ xung quanh Ella không khỏi sững sờ. Về mặt lý trí mà nói, trong tình hình chủ tướng đã bị đối phương bắt làm tù binh, họ nên đầu hàng, nhưng là đội cận vệ, tố chất tốt vẫn khiến họ vô thức nhìn về phía chủ tướng, xin ý kiến của chủ tướng.

Sau khi thấy cảnh này, vị tướng lĩnh bảo vệ thành Galekada không nhịn được cười khổ một tiếng, rồi xua xua tay.

“Tất cả hạ vũ khí đầu hàng đi.”

Nói xong, ông ta lại tiếp tục ngẩng đầu nhìn Ella: “Lâu rồi không gặp… Hoàng Nữ Điện Hạ.”

Nghe thấy cách xưng hô đã lâu không nghe này, Ella khẽ nhíu màu. Nàng nhìn vị tướng lĩnh đó, xuyên qua màn đêm mờ ảo nhìn rõ dung mạo, lập tức kinh ngạc.

“Quan hầu Royce? Sao ngài lại ở đây? Theo lý mà nói ngài không nên dẫn quân bảo vệ thành St. Mill sao?”

Royce De Swift, một thành viên của Thánh Kỵ Sĩ Đoàn Tối Cao Lothiris, đồng thời cũng là quan hầu bảo vệ hoàng cung.

Ella hồi nhỏ đã không ít lần gặp mặt ông ta, vì vậy cũng khá thân thuộc với ông. Vị Hoàng Nữ này vạn lần không ngờ, mình lại có thể trong tình hình như vậy mà gặp được một cố nhân.

“Tronng tay Ain Bệ Hạ đã không còn đủ quan binh để thành lập đại quân nữa…” Royce thở dài một tiếng trả lời: “Vì vậy hạ thần liền rời khỏi thành St. Mill đến đây…”

“Là vậy sao? Vậy thì công tác phòng vệ bên cạnh Ain bây giờ do ai làm?”

Ella không nhịn được kinh ngạc. Royce đã đảm nhiệm chức vụ quan hầu hơn hai mươi năm, vẫn luôn theo sát bảo vệ Hoàng Đế Ursel, bất kể là lòng trung thành hay năng lực đều có sự đảm bảo. Nàng trước đây chưa từng nghĩ Ain lại có thể thả một người quan trọng như vậy ra ngoài làm sĩ quan.

Phải biết rằng Ain kế vị chưa đầy nửa năm, dưới trướng dù có người đáng tin cậy, cũng không thể nào đảm đương tốt trách nhiệm của một quan hầu. Cách làm đúng đắn nên là để người thân tín học hỏi bên cạnh Royce một thời gian, đợi đến khi quen thuộc rồi mới thay người.

“Chuyện này ta không biết…” Royce lắc đầu, rồi hỏi Ella: “Xin thứ lỗi cho hạ thần mạo muội hỏi một câu, chủ tướng của cuộc đột kích lần này là ngài sao? Hoàng Nữ Điện Hạ?”

“Không phải.” Ella trả lời: “Là Tiểu Albert.”

“Tiểu Albert… a, là Albert Điện Hạ phải không?” Nghe cách xưng hô không biết nên đánh giá thế nào trong miệng Ella, Royce không nhịn được cười khổ một tiếng trả lời: “Vậy thì Hoàng Nữ Điện Hạ… có thể dẫn tôi đi gặp Albert Điện Hạ một chút không?”

Ella nhíu mày: “Ông định làm gì?”

“Đến nương nhờ ngài ấy… vì ngài ấy mà trung thành.” Royce thở dài một tiếng trả lời: “Sự thống trị của Ain… thực sự là quá tệ rồi.”

Sau một hồi tranh luận, Phynia cuối cùng đã đạt được sự nhất trí với ba người của gia tộc Makotkin.

Với điều kiện tham gia vào tập đoàn liên ngành trong kế hoạch của Phynia, toàn bộ sản nghiệp của gia tộc Makotkin đều thực thi chế độ làm việc tám giờ mà Phynia yêu cầu.

Tất nhiên, chế độ làm việc tám giờ chỉ là một cách nói chung chung, các điều khoản cụ thể đại khái được chia thành bốn loại sau.

Thứ nhất, quy định thời gian làm việc mỗi ngày là tám giờ. Cho phép tăng ca vì một số trường hợp đặc biệt, nhưng tổng thời gian làm việc trong một tuần không được vượt quá sáu mươi bốn giờ, đồng thời trong thời gian tăng ca tiền lương được phát theo mức gấp ba.

Một công nhân trong một tuần, phải có thời gian nghỉ ngơi liên tục bốn mươi giờ, người làm việc liên tục hơn sáu tháng, phải có một tháng nghỉ ngơi, đồng thời trong một tháng này tiền lương vẫn được phát.

Một năm phải có tổng cộng 120 ngày nghỉ, bao gồm cả ngày nghỉ cuối tuần, kỳ nghỉ này là do pháp luật quy định, một ngày phải nghỉ đủ hai mươi bốn giờ, khi thực thi không được có bất kỳ sự rút ngắn nào.

Thứ hai, quy định mức lương tối thiểu của công nhân. Tiền lương của tất cả các công nhân đều phải trên mức lương tối thiểu, đối với một số công việc nặng nhọc, nguy hiểm thì phải quy định một mức lương đặc biệt.

Nữ công nhân và nam công nhân khi làm cùng một công việc, phải nhận được mức lương như nhau, công nhân trẻ em và công nhân thanh niên khi làm việc ngoài tiền lương tiêu chuẩn, còn phải được trợ cấp một phần, tương lai sẽ có cơ quan chuyên trách tiến hành kiểm tra.

Thứ ba, quy định phúc lợi của nhân viên. Tất cả các nữ công nhân khi sinh sản đều có kỳ nghỉ chuyên biệt, đồng thời nữ công nhân lao động thể lực sau khi sinh sản được nghỉ thêm năm tuần, nữ công nhân lao động trí óc sau khi sinh sản được nghỉ ba tuần, nữ công nhân bị sảy thai ngoài ý muốn được nghỉ một tuần. Nam công nhân sau khi vợ sinh sản được nghỉ một tuần rưỡi để chăm sóc vợ, trong thời gian này tiền lương vẫn được phát.

Ngoài ra, công nhân vì lý do công việc mà bị thương hoặc tàn tật ở các chi, phải được trợ cấp một khoản nhất định, nếu vì tàn tật mà không thể làm việc, hoặc công nhân vì thế mà tử vong, phải chịu trách nhiệm về nhu cầu sinh hoạt của công nhân và gia đình, mỗi tháng định kỳ phát trợ cấp.

Thứ tư, nếu nhà máy có quy định bất hợp lý nào, công nhân có quyền đình công phản đối.

Và để khiến ba anh em nhà Makotkin đồng ý yêu cầu này, Phynia cũng đã phải trả giá rất nhiều lợi ích.

Sau khi các sản nghiệp của gia tộc Makotkin gia nhập vào liên hiệp công nghiệp, sẽ có một mức độ độc lập nhất định.

Albert phải đảm bảo các sản nghiệp của gia tộc Makotkin sẽ không vì thế mà thua lỗ, hoặc lợi nhuận giảm mạnh, khi các sản nghiệp của gia tộc Makotkin vì thế mà thu hẹp, Albert phải bỏ vốn ra trợ cấp.

Trong ngành dệt len sắp tới, gia tộc Makotkin phải chiếm sáu phần lợi nhuận.

Đặc biệt là điểm cuối cùng, vừa rồi lúc được đưa ra khiến Phynia vô cùng đau lòng.

Phải biết rằng con người không thể nào rời xa được bốn chữ cơm áo gạo tiền, với ngành dệt len sắp tới, chỉ cần Phynia không bị ngớ ngẩn thì căn bản không thể nào thua lỗ, chiếc bánh lớn như vậy cứ thế đơn giản bị gia tộc Makotkin khoét đi một miếng lớn.

Nhưng nghĩ đến chế độ làm việc ở trên có thể được thực thi, Phynia liền cảm thấy những thỏa hiệp này đều đáng giá.

Phải biết rằng, đây là thành tựu mà ngay cả kiếp trước của nàng cũng chưa đạt được.

Tuy đã mở ra được một kẽ hở là gia tộc Makotkin, nhưng Phynia lại tỉnh táo nhận ra, chế độ làm việc tám giờ không thể cứ thế đơn giản mà thi hành rộng rãi.

Nguyên nhân không gì khác, chính là năng suất không đủ.

Đúng như ba anh em nhà Makotkin đã phàn nàn trước đó, một khi họ thực thi chế độ làm việc như vậy, thì các sản nghiệp của gia tộc họ chắc chắn sẽ thua lỗ.

Bây giờ có thể ở một bộ phận sản nghiệp thực thi chế độ làm việc tám giờ, vẫn là dựa vào những lợi nhuận đặc biệt do các loại công nghệ tiên tiến mang lại.

Muốn thực thi chế độ làm việc tám giờ trên diện rộng, thì không thể không tiến hành công nghiệp hóa để nâng cao năng suất.

Xã hội nông nghiệp, muốn thực thi chế độ làm việc tám giờ, thì chỉ là một trò cười.

Và nếu muốn công nghiệp hóa ở đại lục Yieta, thì ma tinh thạch là một trở ngại không thể bỏ qua.

Cũng không biết Occasi và họ làm thế nào rồi.

Phynia thầm nghĩ, đồng thời định sẽ qua đó xem thử.