Việc dùng Thấu thị với que chocolate đã bị Michelle cấm.
[Thấu thị là phép thuật tiêu tốn mana nhiều hơn anh nghĩ đấy. Dùng vật phẩm để cưỡng chế dùng nhiều sức mạnh hơn là hành động đúng nghĩa tự sát. Nếu tim anh có ngừng đập thì em cũng chẳng bất ngờ đâu!]
Michelle mắng tôi, nước mắt cô ấy trào dâng.
[Anh xin lỗi, nhưng xin đừng lo, anh sẽ không dùng nó liều lĩnh nữa đâu.]
[Nếu Yuusuke đi mất, em…]
Trái tim tôi nhói đau khi nhìn thấy cảnh Michelle khóc to đến vậy.
Chưa từng có người nào lo cho tôi nhiều như thế…
Tôi không muốn làm Michelle buồn nữa.
[Anh hứa. Anh chắc chắn sẽ không làm như vậy nữa.]
[Hứa đấy nhé?]
[Michelle, đưa ngón út của em ra.]
[Anh định làm gì vậy?]
[Một chút niệm phép cho lời hứa của anh.]
[Chúng ta không làm vậy được! Niệm phép Lời hứa Ngoắc tay là một Hợp đồng nguyền rủa. Nếu anh không cẩn thận phá vỡ nó, anh sẽ mất mạng đó!]
[Eehhh!?]
Anh chỉ muốn ta hứa ngón út như bình thường thôi mà.
Cơ mà, có một loại phép nguy hiểm tương đương như vậy ở thế giới này sao?[note80937]
[Hãy cứ… để dành điều đó khi Yuusuke và em hứa sẽ cưới nhau…]
Michelle thốt lên.
[………]
Tôi sợ quá nên chỉ giả vờ mình không nghe thấy cô ấy nói gì và kìm lại câu trả lời của mình.
Tôi quyết định sẽ không sử dụng Thấu thị với que chocolate nữa.
Tôi vẫn chưa muốn ngỏm.
Cơ mà, có một thứ mà tôi tò mò.
Giọng nói vang lên trong đầu tôi lúc đó…
“Bạn muốn tiến lên hay lùi lại?”
Lúc đó, tôi đã chọn “lùi lại”.
Điều tôi muốn lúc đó là “quay trở lại trạng thái cũ”, nhưng kết quả của suy nghĩ đó là tôi có khả năng nhìn về quá khứ.
Thế có nghĩa là, nếu chọn “tiến lên”, tôi có thể nhìn thấy hình ảnh từ tương lai…
Tôi khá là muốn điều đó.
Dù thật lòng muốn vậy, nhưng nói thật thì tôi cảm thấy rất sợ.
Đây có thể chỉ là những cảm xúc vô định, nhưng tôi cảm thấy nhìn thoáng qua tương lai phải trả cái giá lớn hơn liếc về quá khứ.
Tôi có rất nhiều thứ mình tò mò, như là mối quan hệ của tôi với Michelle sẽ như thế nào.
Nhưng cuối cùng, vì tất cả những lí do trên, tôi nghĩ tốt hơn là không sử dụng Thấu thị để nhìn thấy tương lai.
Tôi cảm thấy nếu tôi đẩy bản thân đi quá xa, tôi sẽ thực sự chết.
◇
Bản đồ của hai Tầng lòng đất đầu tiên đã hoàn thành, nên tôi nhờ thợ thủ công in nó ra để phát cho các tân binh.
[Bọn tôi lấy cái này được hả?]
[Có thật là miễn phí không? Tôi thấy hơi tội lỗi đó.]
Có vẻ như không có những thứ như dịch vụ miễn phí ở thế giới này, và mọi người lại cảm thấy ngại như nhau.
Cơ mà, vì mọi người đến cửa tiệm mua hàng khi họ đến lấy bản đồ, doanh thu của tôi cũng tăng.
[Chà, tôi sẽ để Tầng lòng đất 1 và 2 miễn phí. Tuy nhiên, nếu mọi người xuống Tầng lòng đất thứ 3, mọi người phải bỏ tiền ra. Nói thế thôi chứ tôi cũng chưa hoàn thành xong nó.]
Đây giống một khoản đầu tư dài hạn.
Càng nhiều mạo hiểm giả sống sót nhờ những cái bản đồ này, các hàng hoá của tôi sẽ càng bán được nhiều, và có khi là bản đồ cho các tầng sâu hơn cũng sẽ bán được.
Nếu điều đó xảy ra, cuộc sống của tôi sẽ trở nên giàu có hơn.
Ngày tôi nghỉ hưu cũng sẽ không có trở ngại gì.
Đấy là nếu nó xảy ra, còn giờ thì tôi phải đi tiếp tới Tầng lòng đất thứ 3.
Tôi cũng đã nhờ một vài sự hợp tác mới cho chuyến đi này.
[Tôi sẽ trông cậy vào hai người, Merle, Mira.]
Tôi đưa tay mình ra, định bắt tay với họ, nhưng thái độ của họ cứ sao sao ấy.
Có cả dấu hiệu của sự sợ hãi trong cảm xúc của họ.
[Không, chúng tôi ổn với điều này… Nhưng Michelle-san không điên lên với chúng tôi nếu bọn tôi lập đội với Yuusuke-san sao?]
[Đúng rồi đó. Anh lập đội với Regal-kun thì bình thường, nhưng tôi sợ cô ấy sẽ quay ra thù chúng tôi ra mặt mất…]
Michelle có gọi họ là lũ chuột hư hỏng lúc trước.
Mặc dù sau đó cô ấy cũng đã xin lỗi.
[Giờ nghĩ tới, chị ấy từng hỏi em xem em có phải là gay hay không.]
[Em ấy hỏi cái gì cơ!?]
Đủ wow rồi đó.
[Ah, xin đừng lo. Em đã luôn được Yuusuke-san giúp đỡ, nên khi em bảo cô ấy về sự nhiệt tình em có để hộ tống anh, chị ấy còn khen em. Chị ấy đưa cho em một Bùa hộ mệnh Bảo vệ và nói rằng hãy chăm sóc cho Yuusuke của chị ấy.]
[Chẳng phải đó là một Bùa hộ mệnh Phòng thủ giá cực đắt sao!?]
Merle nhìn bùa hộ mệnh của Regal với vẻ ghen tị.
Để làm bản đồ Tầng 3, tôi nhờ ba người họ hộ tống mình.
Trước giờ tôi chỉ nhờ Regal bảo vệ mình, nhưng đến Tầng 3 thì chỉ cậu ta là không đủ nữa.
Nếu kiểu gì tôi cũng phải hợp tác với ai đó, tôi nghĩ tốt nhất là lập đội với người tôi biết rõ, nên tôi nhờ hai người họ, những người là khách quen lâu nhất của tôi.
Phí hộ tống cơ bản là 4000 rim một người.
Chúng tôi cũng đồng ý là tiền và đá phép thuật rơi ra sẽ được chia đều cho mọi người.
[Sao anh không thám hiểm cùng với Michelle-san? Có phải là vì anh không muốn quá gò bó không?]
Mira chỉ ra một điểm rất hay.
Nhưng mà, đấy không phải lí do chính tôi không hỏi cô ấy.
[Tôi không muốn làm phiền Michelle. Cô ấy có nghiên cứu của riêng mình.]
Tôi có cảm giác nếu tôi hỏi Michelle, cô ấy sẽ giúp tôi kể cả khi có phải bỏ làm nghiên cứu của mình.
Chắc chắn là tôi không muốn điều đó xảy ra.
Chế tạo Cầu phép thuật đó có thể tích luỹ một lượng lớn mana là điều chỉ có Phù thủy Michelle có thể làm được.
Tôi muốn tài năng của cô ấy toả sáng hơn nữa.
[Tôi sẽ nói chuyện với Michelle về việc tôi nhờ hai người giúp. Tôi nghĩ cô ấy sẽ hiểu khi tôi giải thích rõ ràng thôi. Chắc vậy…]
[Chắc vậy!? Bọn tôi thật sự sẽ ổn, phải chứ? Tôi không muốn bọn tôi bị nguyền rủa như vị vua trước đâu!]
Cô ấy có thể hờn dỗi một chút, nhưng nếu tôi giải thích rõ ràng lí do của mình và những tác động tích cực nhờ công việc của mình, tôi nghĩ cô ấy sẽ hiểu thôi.
Michelle có thể có tính chiếm hữu hơi quá, nhưng tôi không nghĩ cô ấy sẽ đặt lời nguyền lên Merle và Mira đâu.
Chắc vậy…

