Arc 2

Chương 61: Que cường hoá phép thuật.

2025-09-25

9

Tuyết bắt đầu phủ lên Thủ đô. Mùa đông đã bao trùm thời tiết ở đây. Số người sử dụng suối nước nóng đã tăng lên do trời lạnh, đông người nhất vào buổi tối.

Với tôi, cấp của tôi tăng và có những sản phẩm mới đã được lên kệ. Có vài sản phẩm được thêm vào, nhưng món này lại nổi bật nhất.

Tên sản phẩm: Que Chocolate.

Mô tả: Một que bên trong là những viên chocolate đầy màu sắc. Khi sử dụng như một vật phẩm phép thuật, nó tăng sức mạnh phép thuật của một người lên 30% cho một lần sử dụng. Tuy nhiên, nó cũng sẽ tăng lượng mana cần thiết cho phép thuật đó, nên hãy chú ý. Biến mất sau khi sử dụng.

Giá: 30 rim

Nó là một cái que nhỏ dài khoảng 12cm, với phần tay cầm cong như tay cầm của một cái ô. Bên trong cái que được lấp đầy bởi những viên chocolate, nhưng bản thân vật chứa là một vật phẩm phép thuật. Điều này khiến vật phẩm này bán chạy với các pháp sư. Regal với phép chuyên dụng là Cầu lửa đôi lúc sẽ mua nó.

[Khi em ăn xong, em sẽ giữ nó như một loại bùa may mắn. Giá một cây tương đối rẻ, và hiệu ứng tăng sức mạnh cũng tốt nữa.]

[Tăng 1.3x sát thương tạo nên khác biệt đến vậy sao?]

[Phép của anh càng mạnh thì càng tốt.]

Con số sát thương được nhân lên càng nhiều, hiệu ứng càng tốt. Nếu một phép thường chỉ gây 10 sát thương, một lần nhân hệ số 1.3 sẽ tăng lên 13 sát thương, nhưng nếu sát thương gốc của nó gây 1000 sát thương, 1.3 hệ số nhân lên sẽ là 1300 sát thương. Không bất ngờ khi nó được mua rất nhiều bởi các mạo hiểm giả lành nghề. Tôi từng tự hỏi vì sao một vài pháp sư có khuôn mặt cáu kỉnh mà mua nhiều que chocolate thế.

Tôi giờ đã gần hoàn thành bản đồ của Tầng hầm ngục thứ 2. Vì Regal đã giúp tôi rất nhiều để hoàn thành, tôi tặng 5 que chocolate cho cậu ta.

Khi tôi trở lại phòng với Michelle, căn phòng thật lạnh lẽo. Tôi ngay lập tức bật máy sưởi phép thuật. Đây là một pháp cụ dùng Phép thuật Lửa, và ở thế giới này, thay thế cho các loại đồ gia dụng là những loại vật phẩm dùng pha lê phép thuật.

[Lạ thật, anh nhớ là đã hẹn giờ máy sưởi khi anh rời đi vào sáng nay.]

[Chắc không sao đâu mà? Kệ nó đi, đến đây sưởi ấm cùng em đi.]

Trong khi đang run, hai chúng tôi đứng cạnh nhau và hơ tay mình vào lò sưởi. Khi chúng tôi ép sát người vào nhau để làm ấm lên, tôi cảm thấy ấm áp lạ thường. Michelle là một pháp sư giỏi, nên nếu muốn, em ấy hẳn có thể làm ấm căn phòng ngay lập tức. Cơ mà, tôi biết em ấy sẽ không làm vậy.

[Lạnh thật đấy. Hay là ta dịch vào đây thêm tí nữa?]

Tôi cởi áo choàng mùa đông và ôm chặt vai của Michelle, rồi cô ấy nhẹ nhàng đặt cơ thể lên người tôi.

[Ấm thật đấy… Ufufu…]

[Sao vậy?]

[Em ngửi thấy mùi Yuusuke.]

Tôi không có mùi hôi đâu nhỉ? Tôi mới tắm ở suối nước nóng trên đường về. Michelle đang dụi mặt mình vào ngực tôi, nên có vẻ em ấy không để ý mùi của tôi đâu. Hơn cả thế, em ấy còn muốn ngửi thêm cơ. Tôi tự hỏi liệu em ấy có gu mùi cơ thể không? Chúng tôi ôm nhau và đợi cho tới khi phòng ấm lên.

Khi căn phòng đến một nhiệt độ thoải mái hơn, Michelle quyết định làm cho tôi món hầm đặc biệt của em ấy.

[Anh cũng sẽ giúp nữa.]

[Yuusuke, sao anh không ra ngoài và tính doanh thu bán hàng và sắp xếp lại bản đồ của mình nhỉ? Em hôm nay làm một mình được mà.]

Bản đồ cho Tầng lòng đất thứ 2 đã gần hoàn thành. Ngay khi bản đồ Tầng lòng đất thứ 1 hoàn thành, tôi sẽ phát miễn phí cho các mạo hiểm giả mới vào nghề. Mạo hiểm giả tân binh hẳn gặp nhiều khó khăn vào những ngày đầu khám phá hầm ngục. Tôi cảm thấy những nỗ lực tôi làm những chiếc bản đồ này là xứng đáng nếu chúng giúp họ tiến xuống Tầng lòng đất thứ 3.

Đọc những ghi chú của mình hôm nay, tôi đào lại ký ức và vẽ một tấm bản đồ.

[À ré, nơi này lại là gì nữa đây?]

Tôi cố nhớ cấu trúc của hầm ngục khi tôi nhìn vào những ghi chú của mình, nhưng những dòng chữ quá nhòe để tôi đọc chi tiết được. Tôi khá chắc có một cái hang lớn ở đây… Tôi thường sẽ viết thêm những đặc trưng của một khu vực, nhưng tôi không thật sự nhớ chúng.

À, phải rồi, đây hẳn là lúc để dùng “Thấu thị” và tìm ra xem! Khi tôi dùng nó, nó giống như tôi đang đi vào trạng thái xuất thần vậy, nên tôi ngồi vững trên ghế của mình…

[Hmm, mình ngồi lên cái gì à?]

Khi tôi ngồi xuống, tôi cảm thấy thứ gì cứng cứng trong túi quần chọc vào đùi. Tôi lôi nó ra và hóa ra đó là que chocolate rỗng. Giờ nghĩ tới, tôi nhớ là mình đã đem nó về nhà để đưa cho Michelle.

… Tôi tự hỏi điều gì xảy ra nếu tôi dùng thứ này? Phép thuật tấn công tăng sát thương lên 30%, Phép thuật Cường hóa tăng thời gian dùng và bản thân thần chú cũng được tăng sức mạnh hiệu ứng, nên nó có nhiều công dụng. Nói cách khác, tôi không thể không tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu tôi dùng nó với Thấu thị.

[Thử xem nào…]

Giữ cái que trong tay phải, tôi vẫy nhẹ nó trong khi đang sử dụng phép thuật của mình.

[Thấu thị!]

Cảm thấy mana đang rút khỏi cơ thể, nhận thức của tôi bay lên không trung. Mặc dù tôi vẫn chưa quyết định mình sẽ dùng Thấu thị kiểu gì, có vẻ như tôi ngay lập tức tiến vào trạng thái xuất hồn.

[À ré, mình đang nghĩ muốn kiểm tra hầm ngục…]

Nhận thức của tôi trở nên nhẹ nhàng và bồng bềnh, suy nghĩ của tôi không sắp xếp lại được. Có cả thứ gì ở đằng sau đầu tôi tìm kiếm để hỏi tôi câu hỏi.

“Bạn muốn tiến lên hay lùi lại?”

Ai vừa hỏi đấy? Dù sao thì, tôi cảm thấy mình tiến lên trong trạng thái này không phải là ý hay. Được rồi, quay lại thôi. Ngay khi tôi vừa nghĩ thế, thời gian quay ngược lại.

[Cái quái gì đây!?]

Khi phần hồn tôi bay trong phòng, tôi nhìn căn phòng của mình đảo ngược nhanh lại. Michelle và tôi đi lùi rồi rời khỏi nhà và căn phòng lại trở nên trống rỗng. Cuối cùng thì ban ngày trở lại và buổi sáng đã tới, và Michelle và tôi đi ngược lại vào nơi chúng tôi ở. Từ cách mọi thứ vừa xảy ra, đây hẳn là đoạn phim vào buổi sáng.

[Mình ngừng cái này được không?]

Ngay khi tôi vừa nghĩ vậy, đoạn phim nhanh chóng ngừng lại. Uwahh, nơi này dừng đúng cái lúc chúng tôi đang có một nụ hôn tạm biệt… Nhìn lại nó khiến tôi rất xấu hổ.

Tôi bật lại nó được không? Lần này, đoạn phim tiếp tục như bình thường. À ré, Michelle đang làm gì vậy? Trong khi tôi đang mặc áo choàng, cô ấy bí mật tắt hẹn giờ của lò sưởi. Cô ấy làm vậy chỉ để chúng tôi có khoảng thời gian thân mật vừa nãy sao? Ôi trời, tôi không chắc mình nên gọi giai nhân của mình là hiền thê hay là một con báo nữa…

[Ughk!]

Tôi đột nhiên cảm thấy đau trong lồng ngực. Tệ rồi đây, đây là kiệt quệ vì dùng phép quá mức sao!?

[Yuusuke! Yuusuke!]

Tôi nghe được giọng của Michelle. Đây là thực tại… Tôi quay lại kiểu gì vậy?

[…]

Ngay khi đoạn phim tối đen lại và nhận thức của tôi bị cắt đứt, tầm nhìn xung quanh tôi trở nên tối hoàn toàn.

Cảm thấy môi tôi bị cưỡng ép cạy ra, tôi cảm thấy một chất lỏng ấm được đưa vào. Cảm giác đó làm tôi thức dậy ngay lập tức. Sau đó, tôi thấy mặt Michelle sát vào tôi.

[Anh hồi lại nhận thức chưa, Yuusuke?]

[À ré, anh bị làm sao…?]

[Anh không nhớ sao? Anh bị ngất vì cạn kiệt mana. Anh đã làm cái quái gì vậy?]

Nếu tôi nhớ không nhầm, tôi dùng một cái que để kích hoạt Thấu thị và nhìn thấy hình ảnh từ quá khứ… Điều đó hẳn đã rút cạn mana của tôi.

[Đây, uống thêm chút lọ hồi phục mana đi.]

Michelle đưa một thìa thuốc vào miệng tôi.

[Anh thấy thế nào? Anh ổn rồi chứ? Anh nhớ được điều gì đã xảy ra không?]

[Anh thấy nó rồi…]

[Thấy nó? Thấy gì cơ?]

[Anh thấy Michelle động vào hẹn giờ của lò sưởi…]

[Hả…!?]

Cô ấy nhìn bối rối. Khi mặt Michelle chuyển sang đỏ và cúi gằm mặt xuống, tôi giải thích cho cô ấy điều gì đã xảy ra.