*Trans+Edit: Lắc
‘Ngôn ngữ Elf? Sinh mệnh Nảy nở?’ Lucien lập tức dừng lại, trường linh lực phối hợp với thần chú bậc chín – loại được thi triển tức thời – liền bung ra, để rồi chỉ thấy ở rìa không gian trống có một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt sắc toàn thân váy dài làm từ lá cây. Cô không biết đã trôi nổi ở đó từ bao giờ, mái tóc vàng búi cao, hai đặc điểm mâu thuẫn, vừa trong sáng vừa trưởng thành, lại cùng dung hòa một cách kỳ diệu, khiến người ta khó lòng hình dung được hết vẻ đẹp của cô. ‘Nữ Hoàng Elf Aglaea? Cô ấy cũng tới đây sao?’
Phía sau Aglaea là hư ảnh của một cây cổ thụ cao chọc trời, trông vừa thật vừa ảo, màu nâu xanh của nó mang tới cảm giác vừa cổ kính vừa tràn trề nhựa sống. Và ở chính giữa cây cổ thụ, một trái tim màu xanh ngọc bán trong suốt được ngưng tụ từ những điểm sáng đang đập mạnh mẽ.
Miệng cô đã khép lại, nhưng tiếng ca du dương, hư ảo kia dường như vẫn còn vang vọng xung quanh. Giữa lòng “biển xanh”, những hạt giống hư ảo xanh mơn mởn bén rễ nảy mầm, đâm chồi nảy lộc, “đói khát” hấp thụ “nước” xung quanh hệt như những loài thực vật bình thường. Chỉ trong vẻn vẹn một tích tắc, các hạt giống hư ảo đã phát triển thành những cái cây toàn thân xanh rờn. Chúng quấn vào làm một với nhau, cùng nhau tạo thành một bóng dáng giống y như Tinh Linh Thụ.
Chịu sự “hấp thụ” điên cuồng này, Khóa Bí Lam vốn đã gần đến giới hạn liền không thể chống đỡ thêm được nữa. Thế là “biển đặc quánh” nhanh chóng khô cạn, để lộ ra Hailkes cùng với bóng đen đang chồng chập làm một với hắn trên tế đàn.
Maltimus dường như đã dự cảm được biến chuyển này, nên ngay khi tiếng hát vang lên, Hắn đã tăng tốc độ dung hợp với Hailkes. Thân thể tên murloc dần trở nên hư ảo, nhưng cái bóng đen lại có dấu hiệu cô đặc.
Không buồn nghĩ xem tại sao Aglaea lại đến vừa khéo như vậy, Lucien lập tức ra quyết định. Tay trái giơ lên, cậu cất giọng lạnh lùng, sắc bén, tựa như có cơn gió rét thấu xương thổi qua: “Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ!”
Không còn thời gian để tạo ra chân không nữa, Maltimus đã sắp thành công rồi!
Vì vậy, Lucien không chọn Pháo Positron, cũng không chọn Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng mà bản thân vẫn còn kém Ngài Chủ tịch một bậc.
Một cột sáng long lanh trong suốt tựa như được vô số dòng điện nhỏ li ti và tia laser khó bề nhìn thấy quấn quanh nhẹ nhàng được bắn ra. Nơi nào nó đi qua đều có sự yên ắng bao trùm.
Natasha cầm Kiếm Chân Lý chắn phía trước Lucien. Cô không phối hợp tấn công Maltimus, bởi vì nhiệt độ cực thấp kia không phân biệt địch ta, đợi đến khi nó bắt đầu tan rồi chém cũng chưa muộn. Hơn nữa, cô còn phải đề phòng việc Nữ Hoàng Elf đột nhiên xuất hiện, không thể khinh suất.
Đây là sự bình tĩnh mà một hiệp sĩ lấy bảo vệ làm tín điều phải lĩnh hội được.
Khối bóng đen gần như đã chồng lên Hailkes hoàn toàn kia đột nhiên phun ra những dịch lỏng hư ảo, tanh nồng và hôi thối, tựa như đây là sự vật chất hóa khứu giác của những cảm xúc tiêu cực!
Dịch lỏng này đặc vô cùng, nó căng ra thành một lớp màng mỏng hư ảo trên tế đàn, cố gắng ngăn lại Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ.
Đúng lúc này, trong tay Aglaea xuất hiện một cây trường cung xanh tinh xảo, đẹp đẽ. Cô cực kỳ thuần thục kéo dây cung, nhắm thẳng vào Maltimus.
Thiên Nhiên Chi Tâm đằng sau cô đột nhiên tỏa ra ánh sáng rực rỡ, soi sáng một vùng thiên nhiên hài hòa, yên bình.
“Thiên nhiên” này tụ lại thành một mũi tên dài hư ảo trên dây cung, một mũi tên chứa đựng toàn bộ sự tuần hoàn của tự nhiên. Kế đó, đôi tay hoàn toàn không giống đôi tay thợ săn của Aglaea nhẹ nhàng buông ra, mũi tên màu xanh ngọc lao vút đi rồi biến mất vào hư không.
Không khí phía trước tế đàn đột nhiên rung chuyển, một tiếng “vút” dài vang lên, sau đó “hư không” nứt ra, mũi tên màu xanh ngọc tượng trưng cho vòng tuần hoàn thai nghén, sinh sôi, phát triển, suy tàn và chôn vùi xuyên qua, ra sau nhưng lại tranh lên trước Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ, cuối cùng bắn trúng lớp màng mỏng đen đặc quánh kia.
Ánh sáng xanh nhạt bung tỏa, hệt như xung quanh mọc lên một cánh rừng. Bất cứ vật thể phi tự nhiên nào cũng đều lặng lẽ vỡ tan và biến mất, còn không thì cũng nhập vào “vòng tuần hoàn của tự nhiên”.
Đây chính là một trong mười ba vật phẩm huyền thoại bậc bốn: Thiên Nhiên Trừng Phạt!
Mặc dù trong lịch sử đã từng có rất nhiều huyền thoại đỉnh phong, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc vật phẩm phi phàm họ sử dụng nhất định phải là huyền thoại bậc bốn. Những kẻ như cự long, ác ma chỉ dựa vào thiên phú của bản thân thì rõ ràng không thể tạo ra vật phẩm cấp bậc cao như vậy. Bên cạnh đó, nếu không có vật liệu huyền thoại thích hợp, thì ngay cả là pháp sư cũng không thể nâng cấp ma cụ huyền thoại độc quyền của bản thân được. Nói đâu xa, đến tận bây giờ, ma cụ huyền thoại của Fernando và Hathaway đều vẫn chưa được nâng cấp. Cộng cả những vật phẩm đã biến mất hoặc bị hư hại vì nhiều lý do khác nhau, hiện nay chỉ có mười ba vật phẩm huyền thoại đỉnh phong được biết đến và may mắn còn lưu giữ.
Nói cách khác, Douglas, người sở hữu hai ma cụ huyền thoại bậc bốn, chỉ đơn giản là thuộc vào dạng độc của độc. Mấy kẻ nghèo khổ một món cũng không có như Vương tử Ác ma, chúa tể tầng Địa ngục thứ nhất, Chúa Tể Bão Táp, Chúa Tể Nguyên Tố đều đang nhìn ông đăm đăm với ánh mắt phức tạp, nhất là chúa tể tầng Địa ngục thứ nhất, kẻ bị ông cướp mất Ma Đạo Chi Thư, một vật phẩm huyền thoại bậc bốn, thì lại càng căm hận vô cùng. Đương nhiên, chỉ cần có cơ hội, Fernando và Hathaway khả năng cao sẽ có thể giúp nâng số lượng vật phẩm huyền thoại bậc bốn lên mười lăm.
Dưới Thiên Nhiên Trừng Phạt, lớp phòng thủ bên ngoài của Chúa Tể Địa Ngục liền tan rã. Cột sáng không màu, trong suốt của Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ lập tức dội trúng Hắn trực diện.
Cả thế giới tựa hồ chỉ trong nháy mắt liền trở nên yên tĩnh, không còn bất cứ âm thanh hỗn tạp nào. Gió đóng băng, nước đóng băng, ngay cả ánh sáng dường như cũng đóng băng trong đó.
Hailkes đứng giữa thế giới bị đóng băng này, thân thể vẫn giữ nguyên tư thế giơ cao cây đinh ba vàng, biểu cảm đông cứng ở vẻ bàng hoàng và tuyệt vọng.
Hắn mặc dù là huyền thoại đỉnh phong, hoàn toàn có thể chịu được một đòn từ Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ của Lucien mà không bị thương tổn, nhưng đó là trong trường hợp phòng thủ còn nguyên vẹn. Thế nhưng hiện tại, tất cả phòng thủ của hắn đều đã bị phá vỡ dưới sự “liên thủ” của Maltimus, Aglaea, Lucien và Natasha, đến cả linh hồn bản thể cũng bị trọng thương, sắp sửa tiêu vong, không thể điều khiển cơ thể kháng cự lại một cách hữu hiệu được nữa. Vì vậy, hắn liền bị Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ đóng băng.
Còn “thể tập hợp ác quỷ viễn cổ” mà Chúa Tể Địa Ngục Maltimus ký sinh, bản thân nó không đạt đến huyền thoại bậc bốn, lại có tiếng về độ quỷ dị, bí ẩn chứ không phải phòng thủ, cho nên thành ra cũng bị đóng băng trong nhiệt độ siêu thấp đến gần như cực hạn, lúc này trông chẳng khác gì một khối vật chất dạng keo màu đen.
Tiếng nước chảy róc rách nhẹ nhàng vang lên, khoảng băng giá không thuộc về tự nhiên kia nhanh chóng tan chảy. Thân thể Hailkes và khối keo màu đen cũng tan chảy và bốc hơi theo.
“Bộp.” Nắm Tay Hải Hoàng, một trong mười ba vật phẩm huyền thoại đỉnh phong, rơi xuống bên cạnh Cổng Lam – Bản thân nó là một vũ khí có thể va chạm với trường kiếm, sở hữu sức phòng thủ rất mạnh, vì vậy chỉ bị tổn hại đôi chút, không hư hỏng quá nhiều.
Dưới sự phản chiếu của sóng nước, cây đinh ba vàng này lấp lánh một thứ ánh sáng mê người, khiến cho ngay cả nhịp tim của Lucien cũng thầm tăng nhanh hơn một chút. Tuy nhiên, trọng tâm chú ý của cậu lại không đặt ở vật phẩm này. Thay vào đó, cậu trực tiếp gây rung động môi trường xung quanh và thốt ra một câu hỏi: “Giải quyết xong rồi sao?”
Đây tốt xấu gì cũng là một huyền thoại đỉnh phong, là một Á Thần giáng thế, lại còn không phải kiểu “giáng thế kém chất lượng” chỉ là huyền thoại bậc ba như lần trước, mà là kiểu giáng thế gần như dung hợp, có thể gánh chịu được hầu hết sức mạnh.
“…Việc dung hợp vẫn chưa hoàn thành, thực lực mà Maltimus có thể phát huy cũng bị hạn chế, còn Hailkes liên tiếp bị công kích, từ sớm đã ở trong trạng thái cực kỳ yếu ớt rồi.” Nữ Hoàng Elf Aglaea ở một hướng khác thoáng chần chừ rồi nói.
Lucien nhẹ nhàng gật đầu. Điều này rốt cuộc cũng hợp tình hợp lý. Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện, trong đầu cậu bỗng nảy ra một chuyện: ‘Aglaea hẳn là đã tiếp cận từ sớm, sở dĩ không ra tay hoàn toàn là để chờ thời cơ. Nếu ra tay sớm, rất có thể cô ta sẽ khiến tên tử địch Hailkes của mình thoát khỏi nguy hiểm mà chỉ bị trọng thương. Còn nếu ra tay muộn, Chúa Tể Địa Ngục sẽ hoàn toàn khống chế thân xác Hailkes, khi đó cô ta sẽ phải đối mặt với một Á Thần, một Á Thần hiểu cực kỳ rõ bí ẩn của ác quỷ viễn cổ, như vậy thì chỉ còn nước bị động phòng thủ rồi tìm cơ hội chạy trốn.
Do đó, cô ta phải chờ đợi một cơ hội để có thể tiêu diệt đồng thời cả Hailkes lẫn ‘thể tập hợp ác quỷ viễn cổ’. Dù cho có xảy ra sai sót gì thì cũng phải chờ đợi.’
Dẫu rằng hiểu rõ đây là lựa chọn lý trí nhất dựa trên lợi ích của bản thân Aglaea, nhưng cứ nghĩ đến việc này làm tăng đáng kể xác suất Chúa Tể Địa Ngục giáng thế vào thế giới vật chất chính, Lucien lại không nhịn được mà bùng lên lửa giận. ‘Chưa kể, cô ta cũng đã tìm thấy Cổng Lam, như vậy e là đã mưu tính từ lâu vì sớm đã biết Hailkes sẽ đến đây. Thế mà chỉ vì vị trí của Cổng Lam, cô ta lại để những sea elf kia trở thành vật hy sinh cho lễ hiến tế máu?
Không thể để Nắm Tay Hải Hoàng rơi vào tay loại người có dã tâm không biết giới hạn này.’
Cơn thịnh nộ bùng lên dữ dội, khiến Lucien cảm thấy hơi mất kiểm soát cảm xúc của mình. Đột nhiên, cậu giật mình kinh hãi. Mình mà lại không thể kiểm soát cảm xúc sao?
Không hề do dự, cậu đặt tay phải lên ngực, tự thi triển thần chú huyền thoại lên bản thân:
“Tâm linh Bộc Minh!”
Ầm! Một tiếng “ầm” vang lên như phát ra từ trong sâu thẳm nội tâm, vang vọng hệt như tiếng chuông đồng hồ của giáo đường, hệt như tiếng cỏ non dưới lòng đất quật cường sinh trưởng và đâm xuyên mặt đất.
Toàn bộ linh hồn Lucien đều chấn động, tâm trí rơi vào giữa cơn cuồng phong sóng dữ, khó lòng kiểm soát cơ thể. Đúng lúc ấy, theo sau tiếng nổ gây chấn động linh hồn, trên người cậu nổi lên một u ảnh đen sì.
Ngay sau đó, Lucien, người đã từng thể nghiệm những tình huống cực đoan như trạng thái khuếch tán và sụp đổ, liền cố gắng hết sức kiểm soát linh hồn mình. Một chút Ánh sáng Arcana tỏa ra, giữa luồng sáng trong veo, tinh khiết ấy, một bóng đen lung lay bất định, tưởng chừng như sắp biến mất nhanh chóng tan rã.
Tâm trí cậu lập tức tỉnh táo trở lại, cơn giận vô cớ vừa rồi hoàn toàn lắng xuống. Rất có thể Aglaea vì để cứu đồng tộc của mình nên mới đuổi tới đây trước, chứ không nhất thiết là bỉ ổi như cậu đã nghĩ.
Bản thân cậu có rào chắn tâm trí mà vẫn bị ác quỷ viễn cổ bám vào, khả năng nắm bắt cảm xúc tiêu cực và trạng thái ác quỷ viễn cổ của Chúa Tể Địa Ngục Maltimus quả thực ghê gớm. Nếu như không phải đã từng trải qua quá trình chuyển hóa trạng thái, có hiểu biết sâu sắc về ác quỷ viễn cổ, đồng thời đã có một vài thần chú cải tạo đặc thù nhắm vào đặc tính của chúng, chỉ e là vừa rồi cậu đã không dễ dàng thoát khỏi như vậy!
Chúa Tể Địa Ngục lại còn cộng thêm ác quỷ viễn cổ, quả nhiên không phải là loại dễ bị tiêu diệt!
Cùng thời điểm Lucien tự thi triển Tâm linh Bộc Minh với mức độ sát thương đã được giảm thiểu lên bản thân, Natasha cũng biến sắc, thế rồi không chút do dự vung Kiếm Chân Lý chém vào chính mình!
Khoảnh khắc kiếm quang màu xám bạc đáp lên người cô, cơ thể cô liền hóa thành kiếm quang tương tự. Kế đó, kiếm quang tách ra, một bóng đen từ bên trong kêu lên thảm thiết rồi hóa thành tro bụi.
Ngay sau đó, kiếm quang mà cơ thể Natasha hóa thành hòa vào kiếm quang của Kiếm Chân Lý, tránh cho bị khe nứt hư ảo xé toạc.
Sau khi trở lại hình người, sắc mặt cô nhìn xanh xao hơn hẳn. Trong số những người ở đây, thực lực cô là thấp nhất, lại không mang theo Khiên Chân Lý, thành thử cô chỉ có thể dựa dẫm vào mức độ thuần thục Kiếm Chân Lý và quen thuộc với huyết mạch Kiếm Chân lý của bản thân để cưỡng ép thoát ra.
Lucien thấy vậy, trong lòng bèn thầm thở phào. Vừa rồi cậu đã hơi sơ suất, cảm xúc thực sự cũng có dao động, bằng không ác quỷ viễn cổ đã không thể dễ dàng bám hình chiếu lên người những cường giả huyền thoại như cậu và Natasha.
Nắm Tay Hải Hoàng rõ ràng là “vật dẫn thi triển phép” mà Chúa Tể Địa Ngục cố ý để lại!
So với Lucien và Natasha, Nữ Hoàng Elf Aglaea dường như thoải mái hơn nhiều. Cơ thể cô chỉ trong nháy mắt liền chuyển từ thực sang hư, hóa thành một cái bóng tự nhiên hư ảo, cứ như thể nơi nào có người tín ngưỡng và tôn thờ tự nhiên thì nơi đó có cô. Và ở trong cái bóng xanh mơ hồ đó, một đốm đen hiện lên cực kỳ nổi bật.
Thân thể Aglaea lóe lên một luồng sáng xanh ngọc, đốm đen kia liền nhanh chóng tan chảy. Với ánh nhìn đầy nghiêm trọng, cô nói: “Mau đi thôi, chúng ta chậm một bước rồi. Hắn đã hoàn thành việc dung hợp!”
“Haha, nếu không phải ngươi muốn đợi thời cơ, ta lấy đâu ra thời gian để mà dung hợp thành công?” Tiếng cười mỉa mai dường như vọng tới từ khắp bốn phương tám hướng.
Dung nham bắt đầu phun lên từ mặt đất, mùi lưu huỳnh nồng nặc bao trùm khắp nơi.
Aglaea tới đây để giải cứu đồng tộc bị bắt, trên đường đi may mắn chặn được một toán murloc kuo-toa đang áp giải “tù binh” nên mới biết được tình hình về Cổng Lam, bèn lập tức đuổi đến đây.
Khi cô tới nơi thì cũng chính là lúc Hailkes bùng nổ “dòng thủy triều xanh”. Sau khi đã cân nhắc, đắn đo, một người đầy kinh nghiệm như cô đã lựa chọn chờ đợi. Đáng tiếc, dưới tình huống Maltimus đã sớm phát giác, việc phán đoán thời cơ của cô đã xuất hiện một sai sót nhỏ.
Mặc dù có chút bực bội, nhưng Aglaea, người đang ở trong trạng thái ác quỷ viễn cổ, vẫn kiềm chế được cảm xúc. Không hề bị lay động, cô giơ tay phải lên, để cho từ trong dung nham mọc ra những mầm cây hư ảo xanh tươi mơn mởn, từ đó khiến cho dòng chảy của dung nham trở nên chậm lại.
Lucien và Natasha một người dịch chuyển, một người bay ngược về sau, cả hai ăn ý ngầm hiểu mà tiến đến gần rìa của không gian trống.