*Trans+Edit: Lắc
Thành phố nổi, tầng 33 ma tháp Allyn.
Sau khi nhận được thông báo từ Khí Chi Quân Chủ Herculi, Phù Thủy Băng Địa Hellen lập tức khởi động pháp trận màu đỏ thẫm ẩn dưới bàn làm việc của mình. Ở bên trong đó, những đường nét liền vặn vẹo uốn lượn, vừa giống như bầy giun, lại vừa giống như trái tim đang co bóp của con người.
Ánh sáng đỏ thẫm bùng lên, giọng nói vốn nhanh nhẹn, hoạt bát của linh hồn ma tháp Allyn – Prospell – bỗng trở nên trầm thấp nghiêm nghị: “Khởi động phương án khẩn cấp số ba. Đang kết nối tới tất cả các demiplane.”
Hai giây sau, một tấm màn ánh sáng màu đỏ thẫm mở ra xung quanh Hellen, và mười lăm khung cảnh đồng loạt hiện lên: có bí cảnh trông chẳng khác gì thế giới thực, có vương quốc nơi điện từ đang tung hoành, có khu vườn chập chờn sáng tối, nơi lòng người không ngừng thay đổi, cũng có cả một vũ trụ bao la, rực rỡ.
“Ngoại trừ một vài vị ra ngoài chưa trở về, tổng cộng mười lăm demiplane đã mở và phản hồi.” Prospell vẫn dùng giọng điệu trang trọng và nghiêm túc nói.
Hellen vẻ mặt bình tĩnh, lời ít ý nhiều cất tiếng: “Ý Chí Vực Thẳm đang tìm cách giáng thế xuống phương Bắc. Vẫn kịp để ngăn chặn. Đề nghị ít nhất ba Grand Arcanist cùng tới, bao gồm cả tôi.”
Đề nghị như vậy là để phòng ngừa sự cố bất ngờ. Cho dù có rơi vào bẫy hoặc khó bề ngăn cản Ý Chí Vực Thẳm giáng thế thì lực lượng này vẫn sẽ đủ đảm bảo an toàn rút lui. Dẫu cho Ý Chí Vực Thẳm có đang bị trọng thương đi chăng nữa, Hắn vẫn là một tồn tại ở cấp bậc Á Thần, thừa sức giết một huyền thoại bậc ba trong nháy mắt.
Còn nếu Hắn ở vào trạng thái hoàn hảo, Hellen sẽ chẳng đề nghị Grand Arcanist tới nữa, mà sẽ trực tiếp nói rõ rằng cần phải có huyền thoại đỉnh phong xử lý – Cho dù huyền thoại bậc ba có thể nhờ vào thần chú quỷ dị hoặc thiết bị đặc thù để hy vọng chạy thoát, nhưng mức độ nguy hiểm của việc này vẫn cực kỳ cao. Nếu không bị đặt vào tình huống bắt buộc thì ai dám liều mạng thử?
Mặt khác, là cường giả huyền thoại đứng sau Cabin của Palmeira, Hellen Paris không hề thoái thác mà trực tiếp tỏ ý bằng lòng đi xử lý. Xét cho cùng, nếu ngay cả người nắm quyền trên thực tế ở phương Bắc như cô còn chẳng chịu mạo hiểm ngăn chặn thì những Grand Arcanist khác cũng sẽ phải dè chừng mà suy nghĩ lại.
Sự quyết đoán của Hellen giúp cho cuộc họp khẩn của Hội đồng Tối cao tạm thời không có bất kỳ tranh cãi nào. Douglas cất giọng ôn hòa nói: “Đối mặt với Ý Chí Vực Thẳm kiểu gì cũng cần phải có hai huyền thoại đỉnh phong. Nhưng chuyện xảy ra quá đột ngột, ta lo là có âm mưu nào đó. Thế nên ta, Fernando, Lucien và Hellen sẽ cùng đến phương Bắc để ngăn chặn. Brook và Hathaway thay Hellen bảo vệ Allyn. Những người khác giữ nguyên vị trí, duy trì cảnh giới, chú ý không được để gián đoạn liên lạc.”
“Rõ.” Lucien không do dự đáp, còn thân ảnh Fernando thì đã hiện ra ngay trong thư phòng của Hellen rồi – Tính khí ông vẫn nóng nảy, vội vàng như mọi khi.
Hành lang Ven biển phía Bắc cách Allyn khá xa, vậy nên dùng dịch chuyển trận nhanh hơn nhảy không gian. Nhóm người Douglas, Lucien liền trực tiếp dịch chuyển đến chi nhánh Ma pháp Nghị viện tại Kasvig.
Trên đỉnh của Tháp.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời đang dần tối đen, Nhà Tiên Tri Bergner lẩm bẩm: “Đêm nay có mưa sao băng. Lẽ nào là điềm báo gì đó?”
Vốn dĩ vị trí mưa sao băng rơi xuống là ở sâu bên trong Vô biên Hải, vậy nên Bergner không mấy bận tâm, chỉ giải đoán qua loa ý nghĩa vận mệnh mà nó tượng trưng rồi gác sang một bên. Nhưng giờ nghĩ lại, trong lòng ông bỗng lặng lẽ dậy sóng.
……
Thiêu Nữ sở hữu một cái tên rất nữ tính: Hélène. Toàn thân cô kiều diễm hệt như một đóa hồng, nhưng khi khoác lên mình bộ giáp vảy trông như được ghép từ những cánh hoa hồng và nắm chặt hai thanh đoản kiếm tựa như hai ngọn lửa đang bốc cháy ngùn ngụt, tất cả vẻ yếu đuối, diễm lệ trên người cô đều bay biến không dấu vết. Giống như một ngọn lửa hừng hực cháy, cô tỏa ra một sức nóng khiến người khác phải né tránh, không dám nhìn thẳng.
“Khí tức hỗn loạn vẫn đang gia tăng, chứng tỏ Ý Chí Vực Thẳm chưa thực sự giáng thế. Chúng ta vẫn còn thời gian để ngăn chặn, không thể chỉ chờ đợi hay trông mong vào viện binh từ Allyn được. Chưa biết chừng trong khi còn đang đợi thì cơ hội đã vuột mất rồi. Ta không muốn thấy quê hương mình biến thành một vực sâu hỗn loạn tanh tưởi.” Cô và Khí Chi Quân Chủ Herculi lúc này đã đến gần khu rừng nguyên sinh.
Ở khoảng cách không tính là xa này, những năng lực thiên phú của Hiệp sĩ huyền thoại như dịch chuyển không gian, xuyên hành thần tốc đều không hề thua kém so với các Grand Arcanist nhảy qua demiplane.
Cô nói những lời này chủ yếu là để thể hiện quyết tâm. Về mặt bảo vệ quê hương, Hiệp sĩ huyền thoại bao giờ cũng kiên định hơn Pháp sư huyền thoại, bởi đó chính là tín điều hiệp sĩ của họ.
Khí Chi Quân Chủ có mái tóc bồng bềnh hệt như mây cuộn nơi chân trời, thân hình hơi đầy đặn, khuôn mặt phúc hậu dễ mến. Ông mỉm cười nói: “Đã chậm như này rồi mà còn chưa thể giáng thế hoàn toàn, xem ra Ý Chí Vực Thẳm đã chọn một cách thức không mấy sáng suốt rồi, khác hẳn với lần ở Rentaro.”
Trong trận đại chiến Rentaro, nhờ lợi dụng nghi lễ hiến tế máu sau khi Địa Thượng Thiên Quốc bị phá, Ý Chí Vực Thẳm chỉ trong thời gian cực ngắn đã giáng thế hoàn toàn, không cho Giáo hoàng Benedict II kịp trở tay. Nhưng lần này, dù thời gian đã trôi qua gấp đôi, thậm chí gấp ba so với khi ấy, vậy mà quá trình giáng thế lại vẫn chưa tới được một nửa. Có thể thấy rõ, Hắn đã lựa chọn một cách thức vừa lạc hậu, vừa yếu kém hơn.
Trước tình hình này, Herculi cũng chẳng quá hoài nghi. Nếu Ý Chí Vực Thẳm mà biết cân nhắc lợi hại, thận trọng chọn thời cơ rồi đợi đến khi thương thế lành hẳn mới hành động, Hắn đã chẳng phải Ý Chí Vực Thẳm mà thành Chúa Tể Địa Ngục mất rồi!
Còn vì sao Hắn lại chọn cách thức này, Herculi căn bản chẳng buồn nghĩ. Nếu mà đoán trúng, ông sẽ nghi ngờ rằng bản thân đã bị khí tức của Vực thẳm ô nhiễm, bắt đầu đánh mất thứ mà mình vẫn hằng kiêu ngạo, đó là trí tuệ và khả năng suy xét bình tĩnh. Thế giới của Ý Chí Vực Thẳm, người bình thường mãi mãi sẽ chẳng bao giờ hiểu được.
Ở trung tâm khu rừng, một vùng đen như mực đang bao phủ mặt đất. Tất cả cây cối trong phạm vi ấy đều bị nhuộm đen kịt, một thứ màu đen ngọ nguậy đầy ghê tởm và quái dị. Trên thân cây mọc ra những con mắt màu máu, còn cành cây thì uốn éo, vặn vẹo như những xúc tu sống.
“Rừng quái vật…” Thiêu Nữ buông một lời nhận xét trực quan. Thế rồi, cô bỗng để ý thấy ở nơi tối tăm nhất hiện ra một cánh cửa màu máu, bên trên tràn ngập những hoa văn hỗn loạn đến mức khiến cả huyền thoại nhìn vào cũng phải chóng mặt.
Xung quanh cánh cửa ấy bốc lên những ngọn lửa pha lẫn giữa sắc trắng nhợt nhạt và đỏ rực. Chúng trở nên hư ảo chập chờn, không thể ngưng tụ thành thực chất.
“May là cổng dị giới cho phép Á Thần giáng thế vẫn chưa hoàn toàn hình thành. Chúng ta mà phá hủy được nó thì sẽ có thể tránh được thảm kịch.” Khí Chi Quân Chủ Herculi còn chưa dứt lời, đằng sau cánh cửa bỗng vang lên một tiếng gầm dữ tợn, hỗn loạn tột cùng.
“Uuuuu!”
“Tách tách tách!” Thần chú bị động của Herculi lập tức được kích hoạt. Những đám mây bên trong chớp lóe rắn điện vây quanh người ông, giúp ông ổn định lại thân thể thiếu chút nữa đã từ trên trời rơi xuống của mình.
Mặt khác, Thiêu Nữ Hélène thì rơi xuống chừng mười mét mới dừng lại được. Trên người cô bùng lên vô số ngọn lửa, toàn thân trông hệt như một hỏa nguyên tố thực thụ.
Một “giọt” lửa từ thân thể cô rơi xuống mặt đất, thắp sáng bóng tối, bén rụi cây cỏ. Rõ ràng, cô đã phải chịu một tổn thương nhất định.
Hélène và Herculi kinh ngạc nhìn nhau. Tồn tại cấp bậc Á Thần chính là đây ư? Dù còn chưa giáng thế hoàn toàn, Hắn lại có thể chỉ dựa vào một “tiếng gầm” hỗn loạn mà làm họ bị thương? Vậy nếu Hắn thực sự giáng thế, liệu bọn họ có trực tiếp mất trí mà biến thành Quân chủ Ác ma luôn hay không?
Cả hai, những người đã từng kinh qua nhiều trận chiến, ép mình đè nén nỗi sợ hãi và kinh hoàng xuống. Một người bắt đầu niệm chú thi triển ma thuật huyền thoại, người kia thì hóa thân thành ngọn lửa thiêu rụi mọi thứ xung quanh rồi quấn lấy cánh cửa màu đỏ máu, khiến cho nơi đó cháy bùng lên và phát ra những tiếng nổ lách tách.
Đột nhiên, mấy cái xúc tu đen to bè từ trong lòng đất vươn ra, quất thẳng vào ngọn lửa. Bên trên chúng phủ đầy khí đen, từ đó tỏa ra cảm giác sa đọa và hỗn loạn.
Nhưng đúng lúc này, tiếng chú văn cổ xưa trúc trắc vang lên từ Herculi. Trong khu rừng, gió nổi lên, mây vần vũ, những khối khí hoặc áp cao hoặc áp thấp tạo thành cuồng phong đáng sợ, ánh chớp sáng rực chói lòa giáng xuống.
“Uỳnh!” Đám xúc tu bị đánh nát, mặt đất bị xới tung, để lộ ra con quái vật trong hang động. Nó chẳng còn bất kỳ điểm nào có thể coi là giống con người nữa, toàn thân chỉ có những cục thịt lồi, xúc tu uốn éo ngọ nguậy và số lượng mắt nhiều không đếm xuể.
“Ầm!” Mây đen nhanh chóng tụ lại, sinh vật đã “thăng hoa” cả về linh hồn lẫn sinh mệnh kia liền bị sét đánh tan thành tro bụi.
“Uuuuu!”
Sau cánh cửa màu đỏ máu, tiếng rống hỗn loạn và tà dị cực độ mang theo cảm giác tựa như tiếng chú văn tà ác được tụng niệm một lần nữa lại vang lên. Ngọn lửa lập tức nhảy múa tán loạn, Thiêu Nữ bị hất văng lên không, hiện hình trở lại dáng vẻ con người, sắc mặt trắng bệch dị thường.
Ngay khi Hélène đang định cắn răng xông tới lần nữa, bên tai cô bỗng vang lên một thanh âm hiền từ:
“Tinh chi Thiên Quốc!”
Một chiếc tinh tượng nghi kỳ lạ bay lên, lơ lửng phía trên cánh cửa màu máu. Ánh sáng trong trẻo, rực rỡ tỏa ra như bụi sao. Vũ trụ sâu thẳm, tối tăm buông xuống, trùm lên toàn bộ khu vực xung quanh.
Bên trong bóng tối không bến bờ này, những vì sao sáng dựa theo bản đồ sao mà nối lại thành các pháp trận khác nhau. Bóng đen đang uốn éo ngọ nguậy liền dừng lại, những cái cây mọc đầy mắt và bướu thịt nhanh chóng héo rũ rồi mục nát, còn tiếng gầm rú truyền tới từ phía sau cánh cửa màu máu cũng bị nén xuống phạm vi nhỏ nhất.
‘Hoàng Đế Arcana tới rồi…’ Thiêu Nữ thầm thở phào nhẹ nhõm, hiểu rằng Douglas và nhóm tiếp viện của Ma pháp Nghị viện đã tới. Ý Chí Vực Thẳm chưa giáng thế hoàn toàn, không thể nào đối kháng được với một huyền thoại đỉnh phong tiệm cận Á Thần. Bất luận Hắn có mục đích gì thì lần này cũng đã cầm chắc thất bại.
Nỗi lo của cô vừa mới tan biến, bên tai lại bỗng vang lên một giọng nói ôn hòa:
“Băng Tuyết Nữ Thần đích Khoan thứ!”
Một cột sáng lấp lánh trong suốt vụt qua trước mắt cô. Nó phối hợp với Tinh chi Thiên Quốc dội thẳng vào cánh cửa màu máu đang được ngọn lửa nửa trắng nhợt nửa đỏ rực quấn quanh.
Vô số tia điện và tia laser mà mắt thường khó thấy lóe lên, dệt thành một mạng lưới băng tuyết dày đặc chi chít. Không khí bên trong mạng lưới đóng băng, cây cối đóng băng, ngọn lửa đỏ rực và trắng nhợt đang bùng cháy đóng băng, ngay cả cánh cửa màu máu cũng đóng băng. Tất cả đều rơi vào bóng tối lạnh lẽo chẳng chút sinh khí.
Chứng kiến cảnh tượng đó, ánh mắt của Thiêu Nữ và Khí Chi Quân Chủ đều không kìm được mà “đóng băng”. Cái lạnh tột cùng ấy, cái lạnh không gì sánh nổi ấy khiến cho lòng họ rét run.
‘Lucien Evans còn có ma thuật băng tuyết khủng khiếp như vậy sao?’
Tiếng niệm chú văn thi triển ma thuật băng tuyết của Hellen dần chậm lại. Cô nhìn khu vực lạnh giá đáng sợ kia, trong mắt ánh lên niềm cuồng nhiệt mà chỉ khi nghiên cứu arcana và ma thuật mới xuất hiện.
……
Bên ngoài quỹ đạo tinh cầu, một luồng thánh quang màu trắng sữa dần dần sáng lên. Giáo hoàng Benedict III hiện ra giữa khoảng không tối đen vô tận.
Ông ta giơ cao quyền trượng bạch kim trong tay, mắt nhìn về phía những mảnh vỡ khổng lồ đang lao tới từ xa, sau đó cất giọng nhân từ và thương xót nói:
“Khi thế gian ô uế và dơ bẩn, Người sẽ giáng hạ ngọn lửa thịnh nộ xuống và thanh tẩy hết thảy!”
Giữa vũ trụ không có không khí, giọng Ông ta vẫn vang dội khắp xung quanh một cách kỳ quái.
Những ngôi sao băng bỗng khựng lại tựa như kỳ tích, sau đó đồng loạt đổi hướng, bùng cháy sáng rực trong tầng khí quyển. Phần tàn dư còn lại của chúng rơi xuống như mưa và trút xối xả về phía Allyn!

