Vol 05 - Trăng đỏ (325-507)

Chương 506 - Phương thức tìm người kiểu mới

2024-11-29

2

*Trans+Edit: Lắc

Đám mây nấm từ từ biến mất, nhưng trong lòng đất vẫn còn rung chấn, tựa như những tiếng rên rỉ thầm lặng hẵng còn văng vẳng. Cơn gió ác liệt cuốn tung bụi đất và luồng tử khí lên, khiến cho người ta cảm thấy trên mặt bỏng rát.

Nơi phương Bắc này không chỉ có một đỉnh núi mà là cả một dãy núi. Hiện tại, dù đứng ở bên ngoài dãy núi, Natasha vẫn có thể cảm nhận được hiện tượng rung chấn rõ rệt kia và thấm thía uy lực của thần chú huyền thoại Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng. ‘Nó cơ hồ mạnh ngang với Tiếng Hét của Dracula…’

Cô đã từng tới lâu đài Người Quan Sát, nơi Lucien giao chiến với Dracula ở sâu trong Dãy núi Hắc ám, để rồi cực kỳ kinh ngạc trước cảnh tượng tan hoang ở đó. Và ngày hôm nay, cô lại một lần nữa có lại cảm nhận giống như lúc ấy.

‘Vẫn còn chênh lệch không ít. Đợi đến khi chú văn của Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng trực tiếp biến thành ‘Tổng hợp Nguyên tử’, uy lực của nó có lẽ sẽ mạnh ngang với Thần Giáng.’ Là một người Trái đất, Lucien tự nhiên rất có hứng thú với ma thuật nhiệt hạch, có điều, đáng tiếc vô cùng là cậu chỉ có thể thi triển nó duy nhất một lần bằng sức mạnh của Alterna. Còn nếu muốn biến nó thành một quả bom hydro hình người, cậu sẽ phải trở thành huyền thoại bậc ba, tức là cấp bậc mà hầu hết các Grand Arcanist đang ở hiện tại. Hơn nữa, uy lực của thần chú này muốn đạt mức tối đa thì chỉ có thể phụ thuộc vào thực lực của người dùng và mức độ am hiểu nguyên lý của họ. Nếu một ngày nào đó nó có thể trực tiếp hủy diệt thế giới, cậu cũng sẽ chẳng lấy làm lạ.

Tới khi ấy, Ma pháp Nghị viện sẽ phải trịnh trọng cam kết tuyệt đối không tiên phong sử dụng Ivan Lớn của Lucien.

“Nhiệt độ ở trung tâm vô cùng cao. Ánh dương nó tạo ra có thể khắc chế tốt sinh vật bất tử và ác quỷ.” Alterna ở bên cạnh thận trọng nói.

Cô đã đổi sang một kiểu tóc mới. Mái tóc dài vàng óng của Cô được chải rủ xuống phía bên trái, để lộ ra trọn vẹn vẻ đẹp thanh tú, thuần khiết. Cộng thêm chiếc áo choàng dài màu trắng khoác trên người, trông cô còn giống một công chúa hơn cả Natasha.

Lucien mặc dù tò mò không biết Alterna có hiểu Thuyết tương đối hẹp và phương trình tương đương khối lượng – năng lượng mà cậu đã viết hay không, hay cô chỉ đơn thuần là trực tiếp đánh giá sức mạnh và trạng thái dựa trên cấu trúc ma thuật và những gì cậu mô tả cho Natasha mà thôi, nhưng chuyện bí mật liên quan đến Á Thần này, nhỡ mà hỏi một cách bất cẩn thì khó mà biết trước hậu quả sẽ ra sao. Vì vậy, cậu cố dằn lại sự tò mò rồi cười khổ nói: “Quý cô Alterna, không phải Người từng nói sẽ mất đến bảy ngày mới có thể hấp thụ xong mảnh vỡ của tồn tại thần bí trong Linh Giới sao?”

Vừa hỏi dứt câu, Lucien lập tức cảm thấy tim mình thắt lại. Cậu vốn dĩ cho rằng Alterna thuộc dạng ngờ nghệch, chỉ biết hành động theo trực giác, lại do sự gần gũi tự nhiên giữa họ, cậu mới cả gan phàn nàn. Nhưng trên thực tế, Cô lại là kiểu nhân vật nham hiểm, là một Á Thần cao quý. Nếu nói chuyện với Cô như vậy, có khi nào cậu sẽ chọc giận Cô rồi bị Cô trực tiếp tiêu diệt luôn không?

Trải qua bao nhiêu khó khăn, gian khổ, cuối cùng cũng thoát chết, thế mà lại bị giết vì lỡ phàn nàn đúng một câu thì quả thực bất công không để đâu cho hết.

Ờm, liệu Người có ghét cái tên “Alterna” mà thích “Etna” hơn không nhỉ?

Alterna vẻ mặt nghiêm túc đáp: “Bảy ngày là để ăn từ từ.”

Bộ dạng kiểu “Ta đâu có nói dối, ta đâu có lừa cậu”.

Cả Lucien lẫn Natasha đều cạn lời. Nói cách khác, nếu ăn nhanh thì chỉ mất một ngày hoặc ít hơn. “Nếu Người có thể hấp thụ nhanh thì sao không ăn nhanh hơn?”

Cả hai đều hiểu Alterna chủ ý làm vậy là để dụ thủ phạm thực sự ra ngoài. Đây chỉ là một câu hỏi mang tính ý thức được cô đọng từ những hốt hoảng lo sợ, căng thẳng bất an và nguy hiểm trùng trùng mà họ phải trải qua trong mấy ngày vừa rồi.

Alterna tay phải ôm mặt rồi vẫn đáp nghiêm túc như trước: “Ăn chậm để đợi bữa Đại Tiệc.”

Đại Tiệc? Lucien biết Cô đang ám chỉ Chúa Tể Địa Ngục Maltimus. Có điều, khu vực trung tâm của Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng nhiệt độ cao và năng lượng lớn như vậy, hình chiếu của Hắn không đời nào có thể sống sót được cho dù có đạt đến huyền thoại đỉnh phong đi chăng nữa. Vậy thì Cô ăn bằng cách nào?

Nếu như mục đích của Cô chỉ là làm Hắn suy yếu, sau đó tiến vào Địa ngục rồi giao chiến với Hắn, vậy thì việc khiến Hắn tổn thất một hình chiếu quả thực sẽ khiến bản thân Hắn bị ảnh hưởng, nhưng cũng chỉ bị thương nhẹ là cùng. Có sự cường hóa của Địa ngục, Maltimus vẫn sẽ ngang cơ với Alterna, người không đánh trên sân nhà.

Theo mô tả của nghị viện về Chúa Tể Địa Ngục và Ý Chí Vực Thẳm, hai Á Thần này có phần khác so với Alterna. Dường như do bị giới hạn bởi thế giới mà bản thân tồn tại, họ không thể tùy ý tới thế giới vật chất chính, cho dù đến được cũng sẽ bị suy yếu theo. Chỉ có một ngoại lệ duy nhất, chính là trong thời kỳ Chiến tranh Bình minh, Maltimus đã dựa vào một âm mưu lớn vô cùng khủng khiếp để tập hợp đủ lực lượng và tế phẩm, từ đó mở ra cánh cổng Địa ngục và trực tiếp giáng xuống thế giới vật chất chính. Đáng tiếc là sau cùng lại bị Thần Giáng của Giáo hoàng hất bay trở về.

Do đó, nếu xét ngược lại, sức mạnh của họ cũng sẽ được cường hóa ở bên trong Địa ngục và Vực thẳm. Ngoại trừ những dị độ không gian do các thế lực khác kiểm soát, hai địa điểm này chính là nơi mà giáo hội Nam và Bắc yếu nhất, cũng chính là nơi mà có là Giáo hoàng cũng không dám tiến vào một cách bất cẩn.

Nghĩ đến đây, Lucien bỗng cảm thấy con tim đau nhói. Ngay cả hai cường giả bậc huyền thoại còn không để lại nổi một dấu vết, vậy thì hẳn là chẳng có vật phẩm hay nguyên vật liệu nào sống sót nổi ở đó rồi.

Dường như đã nhìn thấu những nghi ngờ của Lucien và Natasha, nhưng Alterna vẫn làm vẻ mặt nghiêm túc như trước: “Con dê nướng đó? Hắn không phải là Đại Tiệc, thứ Hắn thể hiện ra mới là Đại Tiệc.”

Thứ Hắn thể hiện ra? Lucien và Natasha kinh ngạc nhìn nhau. Chẳng lẽ là việc Chúa Tể Địa Ngục lý giải được bản chất của Thần Chân Lý? Là phương pháp Hắn mượn hình chiếu của Núi Thiên đường để bóp méo không gian và đột phá giới hạn trong thời gian ngắn để tạm thời từ Hào quang hiệp sĩ cấp tám trở thành huyền thoại bậc ba? Hay là những năng lực phi phàm như Sinh Sát Dữ Đoạt mà Hắn đã thể hiện trong trận chiến?

Nhớ lại những chuyện trước đó, vẻ mặt Natasha trở nên phức tạp. Đến cả Chúa Tể Địa Ngục còn có thể gián tiếp triệu hồi được hình chiếu của Núi Thiên đường, điều này với cô mà nói thật khó lòng chấp nhận. Đức tin trong cô đang lung lay hơn bao giờ hết.

Còn với Lucien, trong số những suy đoán vừa rồi, cậu thiên về điều đầu tiên hơn: “Thần Chân Lý?”

Alterna không lắc cũng không gật, chỉ nghiêm túc nói: “Đừng đi vào con đường này. Có thể sai lầm đấy.”

Sau đó, cô liếc nhìn tay trái của Lucien: “Phần sức mạnh còn lại của ta và ‘Bánh Ngọt’ đã hòa vào cánh tay trái của cậu. Thử cảm nhận xem.”

Nhờ sự phục hồi mạnh mẽ của Ngân Nguyệt, cánh tay trái bị xé toạc của Lucien cũng đã lành lặn trở lại. Cậu trấn định bản thân, sau đó vươn linh lực ra kiểm tra cẩn thận.

Một cách vô thanh vô tức, Lucien lại nảy sinh thứ ảo giác nhìn vạn vật từ một góc nhìn cao cao tại thượng và khó lòng tưởng tượng. Không chỉ vậy, cậu dường như còn có cảm giác chạm được tới cả bí ẩn của cái chết và linh hồn một cách rõ ràng, chân thực, đồng thời có được một chút liên hệ bí mật với Linh Giới.

Dù vậy, đó đều chỉ là cảm giác. Lucien rất nhanh đã tỉnh táo lại, sau đó liền nhìn thấy một vầng trăng bạc đang từ từ mọc lên trên bầu trời trước mắt mình, soi sáng khu vực và phản chiếu cảnh mặt trời mọc ở phía Đông.

Dưới ánh trăng bạc chiếu rọi, màu đen, trắng, xám ngưng kết hư ảo hiện ra, bên trong đó tựa hồ có một cặp cánh dơi khổng lồ đang bay lên.

Tiếp đó, ngoại trừ mặt trời mới mọc, hết thảy mọi thứ khác đều biến mất.

 “Cuối cùng Rhine cũng được tự do rồi.” Lucien có chút vui mừng cảm thán. Bất luận anh đóng vai trò gì trong kế hoạch của Alterna, bất luận anh bị lừa dối hay trực tiếp tham gia, Rhine vẫn là ân nhân, là một người bạn đã giúp đỡ cậu.

Natasha lặng lẽ nhìn lên bầu trời, sau đó đột nhiên mỉm cười: “Cậu diễn nhiều vai như vậy, lừa gạt nhiều người như vậy, không ngờ lại có ngày bị một thiếu nữ xinh xắn trông vô hại thế kia lừa, còn bản thân thì vẫn ngu ngơ chả biết gì. Chậc, chậc.”

Dù Ngân Nguyệt không có giới tính, Natasha rõ ràng vẫn thích coi Cô là một cô gái.

Lucien bất đắc dĩ cười nói: “Tôi chỉ cho rằng, nếu Á Thần mà muốn hại tôi thì cứ ra tay thẳng, chẳng cần phải vòng vo làm gì, thành thử mới tạm thời không đề phòng mà thôi.”

“Ngừng văn vở đi.” Natasha buồn cười nói. “Chẳng phải lúc an ủi ta, cậu từng bảo những cô gái trông ngốc nghếch, yếu đuối, đáng yêu và xinh đẹp khi mổ ra nhìn thì thường là màu đen cả sao? Haha, cách nói của cậu quả nhiên được chứng thực rồi đấy.”

Nghe vậy, Lucien chỉ biết cười.

“À phải, tay trái cậu có khả năng gì?” Natasha tò mò hỏi.

Sau khi ngẫm nghĩ, Lucien đáp: “Lợi ích lớn nhất là tôi có thể nghiên cứu bản chất sức mạnh của Á Thần, cảm nhận được một chút thông hiểu của họ về thế giới và có mối liên hệ chặt chẽ hơn với Linh Giới. Ngoài ra thì, nó hẳn là còn có khả năng vô hiệu hóa ma thuật, thần thuật, sương mù hóa, nguyên tố hóa các loại, nhưng mà bị hạn chế ở chỗ, lượng sức mạnh còn lại không nhiều, không thể vượt quá bậc tám, với bậc chín thì chỉ có thể ảnh hưởng đến một mức độ nhất định. Dù vậy, về sau, trừ khi trong lĩnh vực này có kết quả nghiên cứu mang tính đột phá nào đó, còn không thì sẽ không thể cải thiện thêm được nữa. Còn về việc có nhiều năng lực hơn hay không thì phải dùng mới biết được.”

Việc này tương tự như huyết lực Loại Bỏ, chỉ khác là không thể ứng phó được với những hiệu ứng tự nhiên do sức mạnh phi phàm hình thành nên, chẳng hạn như việc đỉnh núi lún xuống sau khi thi triển một thần chú, hay như việc những khe nứt hư ảo xuất hiện trên kiếm quang của Natasha, v.v..

“Tuyệt nha. Lần này cậu đúng là vớ bẫm. Linh lực của cậu đã ở trình độ bậc tám rồi, phải không?” Natasha có chút ghen tị nói.

Lucien tự kiểm tra mình rồi gật đầu: “Có vẻ vừa mới đạt tới bậc tám, cơ mà ngay cả một thần chú bậc bảy tôi cũng còn chưa xây dựng nữa.”

Nói xong, cậu an ủi cô: “Natasha, khảo nghiệm sinh tử lần này người cũng biểu hiện tốt lắm mà. Tinh thần và ý chí hiệp sĩ của người đều đã được mài giũa. Với huyết lực hàng đầu mà người sở hữu thì từ cấp bậc Hào quang hiệp sĩ cho đến Hiệp sĩ huyền thoại, người sẽ không gặp trở ngại nào đâu. Khả năng cao là người sẽ tấn thăng lên cấp tám nhanh thôi.”

“Tinh thần hiệp sĩ…” Natasha đột nhiên thở dài. “Giờ ta thậm chí còn chẳng biết phải đối mặt với Thần như thế nào nữa.”

Tinh thần hiệp sĩ của cô một phần là dựa trên tín ngưỡng, vì vậy việc sụp đổ tín ngưỡng có thể dễ dàng kéo theo sự suy yếu ý chí. Chết vì nổ đầu thì không, nhưng cô sẽ rất khó có thể tấn thăng tiếp trong tương lai.

Lucien dịu dàng an ủi: “Lòng trắc ẩn, bản lĩnh, bảo vệ, chính nghĩa và những tinh thần hiệp sĩ khác có phải chỉ được Núi Thiên đường ban cho hay không? Trong thâm tâm của người, lẽ nào không có lòng thương đối với kẻ yếu? Lẽ nào không có lòng muốn bảo vệ người thân, bạn bè và thần dân, lẽ nào không hướng về trật tự và đức hạnh, lẽ nào không có lòng quả cảm chống lại kẻ thù và những khó khăn, lẽ nào không có sự kiên định với lý tưởng và vinh quang của bản thân?

Natasha, những phẩm chất đó, những tinh thần đó, tất cả đều xuất phát từ nội tâm của chúng ta. Thần linh chân chính không ở ngoài kia, không ở trên Núi Thiên đường, mà ở trong tim của người. Trong lòng mỗi chúng ta đều có một vị thần thuộc về mình. Trừ phi chính bản thân chúng ta tuyệt vọng từ bỏ, còn không thì Thần sẽ không bao giờ biến mất.”

Một nụ cười nở trên gương mặt của Natasha, che đi vẻ u ám. Cô lạc quan nói: “Cậu hợp làm mục sư lắm đấy, Lucien. Ừm, ta cần phải có thời gian, thời gian để nhìn nhận lại tâm tư của mình. Được rồi, chúng ta mau đi thôi. Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng của cậu gây động tĩnh quá lớn. Có khi Ngài Varantine đang trên đường tới đây rồi cũng nên.”

“Tôi cứ ở lại dãy núi phía Bắc đợi thầy và Phu nhân Hathaway đến thì hơn. Với đặc thù định mệnh của mình, Varantine muốn tìm ra tôi không dễ đâu.” Mặc dù không nỡ để cô rời đi, Lucien vẫn kiên quyết nói: “Người nên mau chóng đi đi, quay lại trước khi giáo hội phát hiện ra.”

“Được.” Natasha không hề do dự.

Đúng lúc này, một tiếng gầm như bão táp bỗng từ xa truyền đến: “LUCIEN EVANS!”

Tiếng gầm kia dường như vọng đến từ một nơi xa, rất xa. Lucien không khỏi mỉm cười: “Giọng thầy oang oang thật sự…”

Do bị thế giới này ảnh hưởng, phạm vi của sóng điện từ rất hạn chế, nhưng sóng âm thì không. Vì vậy, Chúa Tể Bão Táp đã chọn dùng thần chú bậc chín, Tiếng Gầm của Chúa Tể Bão Táp, để tìm Lucien.

Dù vậy, việc âm thanh có thể truyền đi xa đến mức này khiến cho Lucien chỉ có thể cảm thán khí thế bá đạo và uy vũ của thầy mình. Ông hoàn toàn chẳng thèm lo bị giáo hội phát hiện luôn.

“Ta cũng đi gặp bà Hathaway nữa.” Hai mắt Natasha sáng lên.