User: Han Kain (Trí Tuệ)
Date: Ngày 96
Địa Điểm Hiện Tại: Tầng 1, Phòng 105 – Phòng Nghỉ
Lời Khuyên Hiền Triết: X
- Han Kain
Tôi tỉnh dậy trên giường.
Tôi mơ hồ nhớ rằng mình đã nắm được Năng Lực Hóa Thần ngay trước khi bất tỉnh.
Tôi cũng nhớ mình đã thấy các đồng đội đang chạy về hướng này.
Chắc hẳn họ đã khiêng tôi về Phòng 105 sau khi tôi ngất xỉu.
Ngày giờ đã thay đổi, và đang là buổi tối – tôi đã mất nguyên cả một ngày.
May là thị lực của tôi đã hồi phục.
Tôi cần phải tìm các đồng đội của mình.
Ngay khi tôi bước ra ngoài, tôi gặp được Elena.
“Ồ! Kain, anh ổn chứ? Mọi người lo cho anh lắm khi thấy máu chảy ra từ mắt anh đó.”
“Tôi ổn. Có vẻ bác sĩ của Khách Sạn đã điều trị cho tôi rất tốt. Thế nhưng giờ thì đó lại là người khác, không còn là Kim Sanghyun nữa.”
“Mình ra bàn trà đằng kia đi.”
Tôi đi theo sau Elena ra bàn trà, và thấy các đồng đội đang trò chuyện và uống cafe. Ngay khi thấy tôi, anh Jinchul phản ứng.
“Ồ, Kain! Em ổn không vậy?”
“Em không sao ạ.”
“Mọi người lo lắng lắm vì em không ra ngoài đó. Em đã được khai sáng hay gì à?”
Khai sáng.
Những lời của anh ấy khiến dòng xoáy suy nghĩ trong đầu tôi quay trở lại.
Mình đã nhận ra cái gì cơ chứ?
Khi tôi triệu hồi Quỷ Thư để kiểm tra nó, mọi người giật mình lùi lại một bước.
Tâm trí tôi có vẻ trôi đi khỏi thân xác, rồi chia thành nhiều mảnh.
Mình phải đặt những mảnh này vào các cơ thể khác nhau à?
“...”
Sau một thoáng sử dụng thì đầu tôi đã đau như búa bổ, nên tôi phải quay về cơ thể của mình.
“Có vẻ là em đã nhận được năng lực mới nào đó, dù nó có không rõ ràng.”
Tôi giải thích năng lực mới nhận được bằng những câu từ đơn giản.
Nhưng mà mình phải giải thích nó thế nào mới là tốt nhất?
Elena, người vẫn đang chăm chú lắng nghe, lên tiếng.
“Nghe giống năng lực khiển rối ấy nhỉ.”
“Nói thế cũng phù hợp đấy. Khi tôi dùng năng lực này thì cứ như là bản thân đã thành thợ rối, kiểm soát nhiều thân xác như những con rồi khác nhau.”
Ahri nghiêng đầu.
“Nghe thì cực kì mạnh, nhưng cũng có hơi lạ.”
“Theo cách nào?”
“Trước tiên, thì đây có còn là năng lực mà não bộ con người có thể xử lí được không? Con người vốn đã gặp vấn đề với đa tác vụ, ví dụ như vẽ một hình vuông bằng một tay, còn tay kia phải vẽ hình tam giác. Có vẻ là anh cần phải thông minh gấp ba mới có thể kiểm soát hai cơ thể cùng lúc được.”
“Nghe thì có vẻ lạ, nhưng cảm giác là tâm trí anh tách ra theo cách để cho chuyện này khả thi. Nếu anh phải dùng cách nói của em, thì giống như là tâm trí anh chia ra, mỗi phần đảm nhiệm một bàn tay. Thế nhưng...”
“Nhưng?”
“Anh không nghĩ anh duy trì được nó lâu đâu. Hiện giờ thì 10 phút đã là khó khăn rồi.”
“10 phút sao? Thế là quá ngắn.”
“Chắc nó sẽ tăng lên theo thời gian?”
Songee đồng ý.
“Chắc chắn là vậy rồi ạ. Thời hạn của những năng lực liên quan tới vòng tay của em cũng tăng lên tính từ khi em mới nhận được nó. Ban đầu thì em còn tưởng là do tập luyện, nhưng dựa vào các thông tin gần đây thì có thể là linh hồn của em cũng mạnh hơn rồi nữa.”
“Có thể là vậy đó. Mọi người còn câu hỏi gì nữa không?”
“Chuyện thứ hai là nhỏ nhặt thôi. Nó không giống những gì em tưởng tượng từ cái tên.”
Ông gật gù.
“Tên của nó là ‘Năng Lực Hóa Thần’ (Hiện Thân) phải không? Nghe cứ giống một kĩ năng nhân bản hơn.”
“Có thể nó vẫn là như vậy.”
“Ý cháu là sao?”
Tôi ngừng lời, nhớ lại những kí tự kì lạ đọc trong Quỷ Thư – những kí tự đó gần như đã khắc vào trong tâm trí tôi, tổng hợp của kiến thức hắc ám, tạo ra bởi đứa con của một vị thần dị tinh.
“Có ba câu.”
“Hả?”
“Có ba câu trong đó. Câu đầu tiên là, ‘Chấp nhận rằng bản thể bất biến không tồn tại.’ Đương nhiên, nó không được ghi bằng tiếng Hàn, nhưng đó là cách cháu hiểu nó.”
“Thế còn câu thứ hai và ba thì sao?”
“Cháu không biết. Câu đó là câu dúy nhất cháu nắm được, mà cũng chỉ loáng thoáng thôi. Còn câu thứ hai...”
Giữa các tri thức rối bời trong lòng tôi, thì tôi triệu hồi một sức mạnh không rõ.
- Bùng!
Một tia sáng nhỏ bật lên trên đầu ngón tay tôi.
Dù có các đồng đội của tôi chăm chú nhìn, thế nhưng nó cũng nhanh chóng tắt ngấm như một que diêm.
Elena, giờ đã bị trí tò mò kích thích, hỏi
“Cái gì vậy?”
“Tôi thật sự không biết. Đằng nào thì, có ba câu trong đó, và tôi chỉ mới hiểu được câu đầu tiên thôi, và đó là lí do năng lực này vẫn còn chưa hoàn thiện. Nó giống thuật khiển rối hơn là Hóa Thần, và kể cả vậy đi nữa, thì thời gian vẫn rất giới hạn.”
Chị tôi, người nãy giờ vẫn im lặng, lẩm bẩm.
“Bản thể bất biến không tồn tại.”
“Hả?”
“Có thể nó liên quan tới khái niệm Vô Ngã (Anatta) trong Phật giáo. Nếu vậy, thì câu thứ hai có thể nào liên quan tới Vô Thường (Anicca) không? Thế còn câu thứ ba?”
“Ý chị là sao ạ?”
Trong khi tôi chưa hiểu thì Ahri đã theo kịp rồi.
“Thứ ba có thể là Khổ (Dukkha) hoặc Niết Bàn (Nirvana), phải không?”
“Anh không hiểu Phật giáo lắm, nên anh chẳng biết mọi người đang nói về cái gì. Mọi người biết câu tiếp theo có thể nói về chuyện gì à?”
Chị cho tôi một giải thích ngắn gọn.
“Đó chỉ là tràng suy nghĩ vô nghĩa thôi. Những khái niệm ghi trong Quỷ Thư chỉ na ná với Phật giáo, không phải y hệt. Kẻ tạo ra Quỷ Thư không phải Đức Phật, mà là Kẻ Không Được Sinh Ra. Không cần phải hiểu nó dưới góc độ Phật giáo làm gì cả.”
“Cố suy diễn nó theo cái triết lí giống mà khác đó thật ra sẽ cản trở em hiểu sâu thêm về Quỷ thư đúng không ạ?”
“Chính xác. Tốt nhất là cứ chờ thôi. Khi thời gian đúng lúc thì Con Cú chắc sẽ bảo em đọc Quỷ Thư lần nữa thôi.”
Khi cuộc thảo luận về năng lực mới kết thúc thì tôi dần thấy đôi mắt mỏi mệt, và đầu tôi nặng trĩu.
Trước khi tôi kịp nói ra thì có người khác đã chú ý tới rồi.
“Kain.”
“Ồ, Thầy à. Cứ tự nhiên đi ạ.”
“Thầy vẫn bình thường thôi. Em nên đi nghỉ đi nhé. Mắt em chắc cũng nặng trĩu rồi chứ?”
“Thầy đoán được cơ ạ? Chỉ bằng cách quan sát người khác là biết ngay... Mọi bác sĩ trên đời chắc phải ghen tị lắm.”
“Đôi khi chính tôi cũng ngạc nhiên luôn đó.”
Chị Eunsol có vẻ hơi ngạc nhiên nói.
“Em vẫn phải chịu di chứng à? Thế hôm nay cứ nghỉ ngơi thoải mái đi.”
“Tối nay còn buổi họp về Phòng 104 mà chị? Em sẽ tham gia luôn.”
“Đó chính là chuyện em nên tránh. Mọi người sẽ tới Phòng Nguyền Rủa vào ngày mai rồi, nên em phải tập trung nghỉ ngơi. Mọi người sẽ họp rồi báo lại tình hình cho em vào buổi sáng mai.”
Elena đồng ý.
“Chẳng có gì nhiều cần thảo luận tối nay đâu. Mình đã chốt phòng rồi, và sẽ chỉ xem lại ý nghĩa của gợi ý.”
Tới lúc đó, một cơn đau đầu sắc lẹm ập tới, và tôi cuối cùng cũng về Phòng 105 rồi chìm vào một giấc ngủ sâu.
- Lee Eunsol
Sau khi Kain về Phòng 105 để nghỉ ngơi, những người còn lại, như thể đang chờ em ấy rời đi, bắt đầu nói về những chủ đề khó nói khi em ấy còn có mặt.
“Thật tình, có hơi sợ đấy, mọi người thấy thế không?”
Songee gật đầu.
“Có hơi khó coi thật ạ. Anh Kain đã có thể nhập vào cơ thể chúng ta nếu cần rồi, nhưng giờ anh ấy còn có thể kiểm soát nhiều người một lúc nữa.”
Jinchul cố trấn an mọi người.
“Kain sẽ không lạm dụng sức mạnh đó đâu. Hơn nữa, em ấy có nói rằng không dùng được quá 10 phút rồi còn gì?”
“Bây giờ thì đúng thế. Nhưng thời hạn của nó chắc chắn sẽ tăng lên. Mà đó còn chưa phải tất cả. Theo lời em ấy thì em ấy mới chỉ hiểu được câu đầu tiên trong số 3 câu ghi trong Quỷ Thư. Ai mà biết được em ấy sẽ thành cái gì sau khi hiểu nốt 2 câu còn lại?”
Đó chỉ là một suy nghĩ thoáng qua, nhưng Kain tới đó chắc sẽ thành một thiên thần, hay một ác quỷ hơn là con người rồi.
Có khi giờ đã là vậy rồi.
Do bản thân chủ đề khó nói, nên mọi người im lặng mất một lúc.
“Vì đang nói chuyện này, nên mọi người nghĩ rằng tiềm năng phát triển của Di Sản sẽ có chút biến đổi không?”
Ahri hỏi lại tò mò.
“Tiềm năng phát triển? Chị đang nói là trần phát triển của Di Sản có khác nhau sao?”
“Ừ. Có vẻ là Quỷ Thư của Kain độc đáo ở chỗ, nó không chỉ dừng lại ở việc nhập xác. Vẫn còn Năng Lực Hóa Thần, trong đó ghi ba câu, và nó còn tiềm năng phát triển vô hạn nữa.”
“Có khi nó không chỉ áp dụng cho Quỷ Thư đâu.”
Mọi ánh nhìn dồn vào Ahri.
“Mọi người phản ứng như vậy là sao? Mọi người chẳng biết là Di Sản có tiềm năng vô cùng to lớn rồi còn gì? Khi em mới dùng ‘Cổ Huyết’ thì em khó khăn lắm mới dùng được thôi miên. Nhưng giờ em làm được đủ thứ trò rồi.”
Ahri nhe răng cười và tạo ra một “làn gió lạnh” trên đầu ngón tay.
Songee chăm chú quan sát, có vẻ cũng đã hiểu.
“Nói vậy thì, năng lực của em đã thay đổi rất nhiều kể từ khi mới nhận được đó. Giờ thì em vừa chạy cũng có thể sử dụng, và thời hạn cũng thoải mái hơn nhiều.”
Elena chêm vào với quan điểm tương tự.
“ ‘Tưởng tượng U Ám’ cũng tương tự vậy. Beatrix đã cho chúng ta thấy những ứng dụng tuyệt vời của nó, biến bản thân thành một thực thể siêu nhiên. Có khi tôi cũng làm được chuyện tương tự ngày nào đó thì sao.”
Jinchul lại có vẻ không chắc chắn.
“Của anh thì lại không thấy thay đổi nhiều lắm.”
Ahri đưa ra quan điểm khác.
“Anh chắc không để ý thấy Di Sản có gì thay đổi, nhưng rõ ràng Phước Lành lại mạnh hơn trông thấy rồi.”
Tôi dần hiểu được tình hình.
“Mọi người có vẻ đang tiến bộ theo cách riêng của mình. Có vẻ là sức mạnh mà mỗi người thường xuyên sử dụng nhất sẽ là thứ được cải thiện. Songee dựa rất nhiều vào Di Sản, nên độ thành thục cũng tăng lên. Jinchul sử dụng Phước Lành làm phương thức chiến đấu chủ đạo, nên đó là thứ phát triển.”
“Kiểu kiểu vậy. Thế nhưng...”
Chút mập mờ trong lời nói của Ahri kéo sự chú ý của mọi người lại.
“Nếu xét tất cả những chuyện này, thì sự phát triển của Kain cùng cuốn Quỷ Thư vẫn là nhanh bất thường. Có khi anh ấy có tố chất của một đại pháp sư từ lâu rồi thì sao?”
Một “pháp sư thiên tài” tại thế kỉ 21 – nghe thật là kì lạ. Có thật là lí do đó không?
Tốt nhất là kết thúc chủ đề này ở đây thôi.
“Bỏ chủ đề này đi thôi. Mai là chúng ta sẽ vào Phòng 104 rồi đấy.”

