Web novel

Chương 35: Bí Truyền Của Nông Trại Ma Thú Hokkaido

2025-11-05

6

Tôi đã vô cùng cảm động.

Vì tôi đã nhận ra, Nông Trại Ma Thú Hokkaido là một cộng đồng người sống sót tuyệt vời.

Bốn tháng đã trôi qua kể từ đại dịch nấm, và gói viện trợ phục hồi thảm họa được gửi đến muộn hơn một tháng so với Hiệp Hội Thợ Săn Tohoku, đã được tổng hợp chi tiết trong các tài liệu.

Người mang tài liệu và vật tư đến là một phái viên (một người thường chuyên về chăn nuôi, không phải phù thủy hay pháp sư), nhưng nhờ việc anh ta mang theo ba bộ tài liệu giống hệt nhau, một trong số đó đã qua tay Lam Phù Thủy và đến được tay tôi.

Tuyệt vời.

Không biết tôi đã nói bao nhiêu lần với người khác "Thông tin xin hãy đưa bằng văn bản". Nhưng Nông Trại Ma Thú Hokkaido đã chuẩn bị sẵn tài liệu mà không cần tôi phải nói.

Chắc không phải vì tôi, nhưng cứ như thể họ đã làm vì tôi vậy, khiến tôi có chút rung động.

Lam Phù Thủy đã kể cho tôi nghe về nội dung cuộc họp giữa phái viên của Nông Trại Ma Thú Hokkaido và Hội đồng Phù thủy. Việc viện trợ của họ bị trì hoãn, là vì việc giao tiếp với Nhân Ngư Phù Thủy đã gặp khó khăn.

Khoảng ba năm nay, Nông Trại Ma Thú Hokkaido đã phải đau đầu vì một con ma vật biển, thường được gọi là Kraken, đang làm bá chủ vùng ven biển.

Vì con Kraken, việc khai thác hải sản ở Hokkaido đã trở nên cực kỳ khó khăn. Tàu thuyền đều bị đánh chìm, các trại nuôi trồng bị phá hủy, đến mức không thể xây nhà ở ven biển được.

Kraken là một ma vật khá mạnh, được phân loại là Giáp 2 trong bảng của khoa Ma vật. Hơn nữa, nó còn có khả năng tẩu thoát siêu hạng, khi bị thương hoặc cảm thấy nguy hiểm sẽ nhanh chóng lặn xuống đáy biển. Nó cũng đã nhiều lần thoát khỏi các chiến dịch tiêu diệt chung của các phù thủy và pháp sư ở Hokkaido.

Dù Hội đồng Phù thủy Tokyo đang phải vật lộn với di chứng của đại dịch nấm, nhưng Nông Trại Ma Thú Hokkaido cũng vậy. Một phù thủy giữ vị trí quan trọng của họ cũng đã mất trong đại dịch. Thậm chí, chính họ mới là bên cần được viện trợ.

Vì vậy, việc viện trợ đã trở thành một điều kiện trao đổi với việc tiêu diệt Kraken.

Nếu không có lợi ích tương đương với việc tiêu diệt Kraken, Nông Trại Ma Thú Hokkaido không thể chấp nhận viện trợ cho Hội đồng Phù thủy. Một câu chuyện kỳ lạ, phải viện trợ để được viện trợ, nhưng cũng đành chịu. Nơi nào cũng khó khăn như nhau cả.

Và người được chọn chính là Nhân Ngư Phù Thủy của Hội đồng Phù thủy Tokyo.

Nhân Ngư Phù Thủy tuy bị suy giảm trí tuệ và không thể nói tiếng người, nhưng lại có một sức mạnh vô song dưới nước. Một khi đã xác định được con mồi, cô ấy có đủ khả năng để truy đuổi đến tận vực biển sâu và kết liễu nó. Không có ai phù hợp hơn cho vai trò tiêu diệt Kraken.

Vấn đề ở chỗ, trí thông minh của cổ chỉ ngang một con cá heo.

Nếu xét là một con vật thì cũng đủ thông minh, nhưng việc truyền đạt yêu cầu "hãy đến Hokkaido và tiêu diệt Kraken" lại rất khó.

Đã có lần, sau khi cô ấy chăm chú lắng nghe, mỉm cười gật đầu và tưởng chừng đã hiểu, cô ấy lại đi săn một con mực khổng lồ giống Kraken về và tự hào ném lên bến cảng.

Nhưng gần đây, việc giao tiếp cuối cùng cũng thành công. Nhân Ngư Phù Thủy mỉm cười gật đầu và đã biến mất khỏi vịnh Tokyo suốt một ngày.

Vài ngày sau khi cô ấy trở về như không có chuyện gì xảy ra, phái viên của Nông Trại Ma Thú Hokkaido đã mang theo một lá thư cảm ơn vì đã tiêu diệt Kraken và các vật tư viện trợ đúng như thỏa thuận trên một chiếc thuyền buồm.

Nội dung các vật tư viện trợ cũng đã được liệt kê đầy đủ trong tài liệu, và tôi đã hiểu ra đây không phải là thứ có thể dễ dàng tặng đi.

Nội dung viện trợ là những con ma vật có thể nuôi như gia súc, tức là ma thú.

Có tổng cộng 60 con ma thú thuộc ba loài khác nhau, và đều là những cặp non khỏe mạnh, đủ để có thể sinh sản lâu dài.

Ngoài ra, kỹ thuật cần thiết để chăn nuôi cũng được giải thích chi tiết.  Các dụng cụ, thức ăn cần thiết cũng được gửi kèm, dù chỉ ở mức tối thiểu.

Nói cách khác, đây là starter kit cho ngành chăn nuôi ma thú của Tokyo.

Số lượng ma thú mà Nông Trại Ma Thú Hokkaido đang nuôi cũng chưa gọi là lớn. Họ đang trong giai đoạn thúc đẩy sinh sản để tăng số lượng, 60 con gửi đến Tokyo là một con số đã phải hy sinh khá nhiều.

Nhưng, nếu xét đến món nợ ân tình từ ma thuật phì nhiêu và việc tiêu diệt Kraken, họ đã quyết định nó hoàn toàn xứng đáng.

60 con ma thú được tặng hiện đang được Hội đồng Phù thủy phân bổ cho các chuồng trại và trang trại. Thứ đến tay tôi chỉ là tài liệu, còn ma thú thì đều nằm dưới sự quản lý của Hội đồng.

Tôi cũng có hứng thú với ma thú, nhưng bây giờ tôi đang bận tối mắt tối mũi với mấy con kỳ dông lửa, nên cũng may khi thứ đến tay mình chỉ là một chồng giấy.

Theo thông tin ghi trong tài liệu, điều cơ bản của việc chăn nuôi ma vật là phải tìm được những con ma vật thỏa mãn các điều kiện để có thể thuần hóa.

Một là thức ăn. Những con ăn nhiều hoặc cần những loại thức ăn khó kiếm không phù hợp để thuần hóa.

Hai là tốc độ tăng trưởng. Những con mất hai, ba mươi năm từ lúc sinh ra đến lúc có thể lấy thịt hoặc da cũng không phù hợp.

Ba là khả năng sinh sản. Những con cần một lãnh thổ rộng lớn để sinh sản, hoặc có những hành vi sinh sản bất thường (như phóng hỏa chẳng hạn) rất khó xử lý và không phù hợp.

Bốn là tính khí. Những con ăn thịt người hay hiếu chiến dĩ nhiên là không phù hợp.

Cuối cùng, thứ năm là khả năng tạo thành một bầy đàn có trật tự cấp bậc. Khi con người nuôi dưỡng, họ sẽ trở thành thủ lĩnh của bầy đàn để có thể kiểm soát chúng. Ngược lại, những loài tạo thành bầy đàn không có thủ lĩnh sẽ không phù hợp để thuần hóa.

Những gì viết ra đều rất hợp lý, và cũng là một tài liệu tham khảo cho kế hoạch nuôi kỳ dông lửa của tôi.

Bọn chúng ăn một lượng than nhỏ, nên không phải lo về thức ăn.

Tốc độ tăng trưởng thì chưa rõ, nhưng cũng không cần phải lớn nhanh, thậm chí nếu xét đến nguy cơ vũ hóa thành người thì lớn chậm lại càng tốt.

Khả năng sinh sản thì ngược lại với nguyên tắc cơ bản của chăn nuôi. Đừng có đẻ thêm, mấy đứa bây-

Tính khí không quá hiền lành, nhưng cũng không hung dữ. Bị bắt nạt sẽ nổi giận, cảnh giác với những sinh vật lớn hơn mình. Một tính khí khá bình thường.

Cuối cùng là cấp bậc, hình như là có. Trong ba con kỳ dông lửa, có một con lớn hơn một chút, phát triển tốt hơn, thường hay dẫn đầu chạy lon ton.

Đánh giá tổng thể là "thuần hóa thì có vấn đề, nhưng nuôi làm thú cưng có vẻ được".

Tài liệu ghi lại bước tiếp theo sau khi đã tìm được những con ma vật thỏa mãn năm điều kiện.

Bắt giữ nhiều cá thể cùng loài, sau đó lấy Gremlin từ một trong số chúng ra, và cấy vào cơ thể của người chăn nuôi.

Khi viên Gremlin được cấy vào đã thích nghi với cơ thể, những con ma vật có cùng loại Gremlin sẽ nhận ra người chăn nuôi là đồng loại.

Những người chăn nuôi đã cấy Gremlin và hòa nhập vào bầy đàn ma vật được gọi là ma thú sư.

Một cuộc phẫu thuật cải tạo có hơi ghê rợn, nhưng lợi ích thì cực kỳ lớn.

Miễn chúng không phải là loài hay tranh giành lãnh thổ, hoặc làm tổn thương đồng loại, thì gần như không bị tấn công.

Nếu tiếp xúc đúng cách, có thể trở thành thủ lĩnh của bầy đàn và điều khiển chúng. Như vậy là thuần hóa thành công, và những con ma vật đã được kiểm soát đó sẽ được gọi là ma thú.

Nhưng, cuộc phẫu thuật cải tạo này không hề đơn giản.

Việc cấy Gremlin vào cơ thể người đi kèm với rủi ro.

Đầu tiên là phản ứng dị ứng.

Có những người khi cấy Gremlin vào cơ thể sẽ xuất hiện những triệu chứng giống như dị ứng ma thuật.

Ma lực không hồi phục, ma thuật luôn bị bạo phát, hoặc niệm chú mà không kích hoạt được ma thuật.

Cũng có trường hợp cơ thể đơn thuần là không chấp nhận dị vật, vùng da xung quanh chỗ cấy bị lở loét, đau nhức hoặc mưng mủ.

Những người có cơ địa dị ứng như vậy không phù hợp để trở thành ma thú sư.

May mắn, phương pháp kiểm tra cơ địa dị ứng này đã được thiết lập.

Ngâm viên Gremlin dự định cấy vào máu người dự định được cấy trong khoảng 12 tiếng.

Nếu có dị ứng, sẽ xảy ra phản ứng đông máu, các thành phần trong máu sẽ đông lại và lắng xuống. Nếu không có kết tủa thì không có dị ứng.

Nhìn vào sơ đồ kiểm tra dị ứng trong tài liệu, có vẻ như kết tủa rất dễ nhận biết. Không thể nào nhầm được.

Tuy nhiên, dù đã qua được vấn đề dị ứng, việc cấy Gremlin vào cơ thể vẫn đi kèm với một cái giá.

Đó là sự mất mát vĩnh viễn lượng ma lực tối đa.

Sau khi cấy Gremlin vào, sẽ mất khoảng một tuần để nó thích nghi với cơ thể. Trong thời gian này, người đó sẽ bị sốt nhẹ và lượng ma lực tối đa sẽ dần mất đi.

Lượng ma lực đã mất đi này, dù có lấy viên Gremlin đã thích nghi ra cũng sẽ không hồi phục lại được.

Lượng ma lực mất đi bằng với lượng ma lực của con ma vật sở hữu viên Gremlin đó.

Vì vậy, việc cấy Gremlin của những ma vật mạnh gần như chỉ giới hạn cho các phù thủy hoặc pháp sư.

Nếu đánh đổi bằng việc mất hoàn toàn ma lực, liệu người thường có thể cấy được Gremlin của ma vật mạnh không? Tôi đã nghĩ vậy, nhưng đời không như là mơ.

Sự mất mát vĩnh viễn lượng ma lực tối đa sẽ mang lại một cái chết không thể đảo ngược.

Nếu việc cấy Gremlin làm cho ma lực bị mất hoàn toàn, trở thành trạng thái không có chút ma lực nào, người đó sẽ tan thành tro bụi.

Ngay cả xác cũng không còn. Hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

Một cái chết không thể đảo ngược.

Trong tài liệu có một ghi chú bằng chữ của Giáo sư Oohinata "Cái chết ma thuật?".

Tôi đã từng nghe rồi. Rằng trong ma thuật, ngoài chết não và ngừng tim, còn có khái niệm về cái chết ma thuật.

Giáo sư Oohinata đã cho rằng cái chết ma thuật là "trạng thái mất đi ma lực và không bao giờ có thể sử dụng lại được nữa", cách hiểu đó không sai nhưng cũng không chính xác. Thì đúng rồi, đã tan thành tro bụi thì làm sao mà dùng phép được nữa.

Khả năng có một phương pháp hồi sinh miễn là chưa tan thành tro bụi cho thấy tiềm năng sâu sắc của ma thuật. Nhưng trong tình hình hiện tại, khi sự tồn tại của ma thuật hồi sinh chưa được xác nhận, thì chết não, ngừng tim hay cái chết ma thuật đều như nhau cả. Chết là chết.

Một câu chuyện thật đáng sợ.

Gremlin có thể được cấy vào bất kỳ đâu, và thường là ở khoảng từ mu bàn tay đến bắp tay. Vì viên Gremlin được cấy vào cũng có thể hoạt động như một vật trung gian kích hoạt ma thuật, nên cấy vào một bộ phận cơ thể dễ sử dụng sẽ tốt hơn.

Dù đã gánh chịu rủi ro và vất vả để cấy Gremlin, đó cũng chỉ là bước khởi đầu cho việc thuần hóa ma vật.

Cấy Gremlin sẽ làm cho ma vật nhận ra mình là đồng loại.

Nhưng chỉ có vậy thôi.

Hãy nghĩ đến con người thì sẽ dễ hiểu hơn. Liệu bạn có nảy sinh thiện cảm với một người lạ đi ngang qua trên đường không? Có muốn tuân theo một người lạ không? Có tin tưởng và giao phó sự an toàn, cuộc sống của mình cho họ không?

Không đời nào.

Sau khi cấy Gremlin, nỗ lực và kiến thức để xây dựng một mối quan hệ thân thiết hoặc một mối quan hệ trên dưới với ma vật mục tiêu là điều bắt buộc.

Trong tài liệu, hơn một nửa là những kiến thức chăn nuôi ba loài ma thú mà Nông Trại Ma Thú Hokkaido đã tặng, tức là cách xây dựng mối quan hệ trên dưới, cách dạy dỗ, cách sắp xếp môi trường chuồng trại, loại thức ăn, nhiệt độ, độ ẩm, sự thông thoáng mà chúng ưa thích, được ghi chép một cách cực kỳ chi tiết.

Để thu thập được một lượng thông tin lớn như vậy, không biết họ đã phải vất vả đến mức nào.

Dù có món nợ ân tình từ ma thuật phì nhiêu và việc tiêu diệt Kraken, nhưng việc họ sẵn lòng chia sẻ kết tinh của sự vất vả này thật đáng nể.

Bởi vì chắc chắn đã có hàng chục, không, hàng trăm người đã chết để có được tài liệu này.

Để nắm được nguyên lý của cái chết ma thuật, không biết đã có bao nhiêu người tan thành tro bụi.

Bao nhiêu người đã phải khổ sở vì dị ứng.

Bao nhiêu người đã bị ma vật giết chết do huấn luyện thất bại.

Nghĩ đến đó, chồng tài liệu bỗng trở nên nặng trĩu.

Chồng giấy này được làm từ sinh mạng. Thật đáng quý, nhưng cũng thật đáng sợ.

Một thợ rèn thiên tài quèn chỉ ở ẩn một mình tại vùng quê và làm những cây trượng sở thích, liệu có xứng đáng được hưởng thành quả này không? Tôi đã có chút áy náy, nhưng ở cuối tài liệu có một tờ giấy ghi chú bằng chữ của Giáo sư Oohinata "Đã có thể sử dụng Gremlin được nhuộm màu bằng kỹ thuật nung chảy và tái đông cứng để thay thế cho Gremlin cấy ghép", và tôi đã yên tâm.

Chắc chỉ mới ba ngày kể từ khi nhận được tài liệu từ Nông Trại Ma Thú Hokkaido, cô bé đã hoàn thành ngay một nghiên cứu ứng dụng.

Đúng vậy, thay vì phải vất vả lấy Gremlin từ ma vật ra, chỉ cần lấy máu của ma vật và tạo ra Gremlin được nhuộm màu là có thể thay thế được. Và, thực tế là có thể.

Nếu kỹ thuật do tôi phát triển góp phần thúc đẩy kỹ thuật của phía Nông Trại Ma Thú Hokkaido, thì tôi chẳng có lý do gì để phải cảm thấy áy náy cả.

Bên kia chắc cũng đã sốc lắm khi vừa cung cấp công nghệ đã bị trả lại bằng một công nghệ khác.

Tokyo rất tuyệt vời.

Dù sao thì họ cũng đã vượt qua những thử thách tương đương hoặc thậm chí còn hơn cả Hokkaido, vùng đất thử thách. Ga ha ha!

Và rồi.

Tài liệu của Nông Trại Ma Thú Hokkaido từ đầu đến cuối đều rất tuyệt vời.

Và hơn hết, nó được gửi đúng lúc tôi đang đau đầu vì không biết phải xử lý mấy con kỳ dông lửa thế nào.

Đọc những ghi chú được kẹp trong chồng tài liệu, có vẻ như với lượng ma lực của tôi, tôi có thể chịu được việc cấy Gremlin của một ma vật hạng Ất 1 trung cấp. Đối với một con người thì là cực kỳ ưu tú, và nếu xét đến việc hạng Giáp 3 trở lên trên thực tế chỉ dành riêng cho phù thủy & pháp sư, thì không thể mong đợi gì hơn.

Kỳ dông lửa là hạng Ất 2. Hơn nữa chúng chỉ là những con non mới sinh. Dù có ước tính sai số lớn, cũng chỉ là hạng Ất 1 hạ cấp, và việc cấy Gremlin của chúng sẽ không làm tôi tan thành tro bụi.

Tức là tôi có tư cách để nuôi kỳ dông lửa!

Không biết ma vật có tăng lượng ma lực theo sự trưởng thành không, nhưng chắc chắn không giảm đi. Tốt nhất là nên lấy máu và tạo ra Gremlin nhuộm màu, rồi cấy vào sớm.

Nghĩ là làm.

Tôi đợi đến tối và đi thăm tổ của mấy con kỳ dông lửa.

Dưới ánh trăng dịu nhẹ, ở giữa cái tổ bằng kim loại trong tủ lạnh, ba con kỳ dông lửa đang cuộn tròn vào nhau ngủ say sưa. Ôi chà, còn phập phồng bong bóng mũi nữa chứ.

Dễ thương. Nếu có máy ảnh thì đã chụp rồi...

Nhưng thứ tôi mang đến hôm nay không phải là máy ảnh, mà là một ống tiêm.

Tôi muốn lấy máu không đau cho chúng, nhưng tôi không biết cấu trúc cơ thể của kỳ dông lửa. Đành phải làm chúng đau một chút vậy, mong chúng thông cảm.

Tôi triệt tiêu âm thanh, lẻn vào tổ, nhẹ nhàng đâm kim tiêm vào khe hở giữa các lớp vảy.

"MÍ!?"

Bị tiêm bất ngờ, một con kỳ dông lửa giật nảy mình.

Tôi nhanh chóng rút một lượng máu cực nhỏ, chuồn đi trước khi con kỳ dông lửa còn đang ngái ngủ kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Xin lỗi nhé! Nhưng nếu lấy máu ban ngày thì mấy đứa chắc chắn sẽ phun lửa mà? Chỉ còn cách tấn công bất ngờ thôi. Tha thứ cho anh nhé.

Vừa liên tục ngoái lại xem mấy con kỳ dông lửa có đuổi theo không vừa về nhà, tôi khởi động lò phản xạ và tạo ra một viên Gremlin tái đông cứng có trộn máu của kỳ dông lửa.

Viên Gremlin hình elip cỡ móng tay cái hoàn thành có màu xanh dương, rất giống với màu đặc trưng của Lam Phù Thủy.

Giờ chỉ cần cấy cái này vào đâu đó trên cơ thể, đợi một tuần cho nó thích nghi, tôi sẽ được mấy con kỳ dông lửa coi là đồng loại, và có được quyền thử thách nuôi dưỡng chúng.

Nếu dạy dỗ tốt và cho chúng sống trong lò nung, thì một xưởng rèn huyền thoại, nơi những vật phẩm ma thuật được rèn bằng lửa của một sinh vật ma thuật, sẽ ra đời. Cực kỳ ngầu!

Nếu chứng minh được có thể dạy dỗ và nuôi dưỡng chúng một cách đàng hoàng, Lam Phù Thủy chắc chắn sẽ không nỡ giết chúng.

Mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa.

Tuy nhiên...

Tôi đã chuẩn bị xong xuôi cho cuộc phẫu thuật tự thân ở một góc xưởng. Kiểm tra dị ứng cũng đã xong, nhưng khi định hạ dao, tôi lại do dự. Không thể nào quyết tâm được.

Bởi vì. Cấy cái này vào, lượng ma lực sẽ giảm đi đấy.

Không phải chỉ giảm một chút. Dự đoán sẽ giảm đi rất nhiều.

Khác hẳn với Gremlin của thỏ hay lửng biến dị. Đây là Gremlin của một ma vật hạng Ất 2. Hơn nữa, nếu bỏ qua quá trình ra đời của chúng, thì đây là thứ được tạo ra từ máu của một siêu con lai giữa hai phù thủy.

Viên Gremlin này, cấy vào có thật sự ổn không...? Tôi bắt đầu có cảm giác chúng không chỉ dừng lại ở hạng Ất 2.

Nếu vừa cấy vào, lượng ma lực của mình tụt xuống không và tan thành tro bụi thì sao.

Dù không tan thành tro bụi, lượng ma lực cũng sẽ giảm mạnh, và thực lực của một Ma thuật sư sẽ suy giảm đáng kể.

Tôi là một thợ rèn trượng phép. Tôi không có niềm tự hào nào về bản thân với tư cách là một Ma thuật sư.

Nhưng tôi không muốn bị yếu đi. À không, đổi lại thì con đường ma thú sư sẽ được mở ra... nhưng... ừm...

Vào phút chót, tôi đã sợ hãi. Sau một hồi suy nghĩ, tôi quyết định tạm hoãn và viết một lá thư cho Hỏa Kế.

Tôi đã lấy cớ "có thể có sự cố với cơ chế phong ấn" để nhờ cô bé gửi cây Hỏa Thủ Nãi Trượng đang phong ấn Truyền Hỏa đến để bảo trì.

Người có trách nhiệm lớn nhất trong việc ra đời của mấy con kỳ dông lửa là Truyền Hỏa. Tuy có lỗi vì phải đánh thức cô ấy sớm, nhưng để cô ấy chịu trách nhiệm là cách tốt nhất.

Là đồng loại (?) và cũng là mẹ, có lẽ Truyền Hỏa có thể dạy dỗ chúng mà không cần phải cấy Gremlin vào người.

Tuy nhiên, lá thư trả lời của Hỏa Kế ngay ngày hôm sau lại ghi "Vì lo lắng cho chị gái, em sẽ đi cùng để bảo trì".

Đ-đúng thật! Chuyện sẽ thành ra như vậy...!

Tôi muốn từ chối.

Tôi muốn nói Hỏa Kế đừng đến, chỉ cần gửi cây trượng của Truyền Hỏa qua thôi.

Nhưng yêu cầu đó 100% sẽ không được chấp nhận.

Người thân đang trong trạng thái ngủ đông, và người phát triển thiết bị lại nói "máy có thể bị lỗi", thì lo lắng không yên là phải.

Yêu cầu đi cùng này không thể từ chối được. Nếu từ chối sẽ rất đáng ngờ.

Hơn nữa, Lam Phù Thủy, người đã giao thư, cũng đã bắt đầu hơi nghi ngờ "Lạ thật, Oori mà lại có sai sót như vậy". Tôi hỏng việc rồi.

Hay là cứ nói hết mọi chuyện cho Lam Phù Thủy và Hỏa Kế, tạm thời giải trừ phong ấn của Truyền Hỏa, và ném vấn đề kỳ dông lửa cho cả ba người họ.

Nhưng "đó là con ruột của hai người được tạo ra sau một màn phóng hỏa-giao phối thiếu hiểu biết, nhận đi chứ" hay "đây là đứa trẻ được tạo ra sau khi chị gái của cô đã không kiềm chế được ham muốn và lừa gạt Lam Phù Thủy", làm sao mà nói ra được. Chỉ tưởng tượng đến cảnh tượng hỗn loạn đó thôi đã thấy đáng sợ rồi.

Dù có cố gắng đứng ngoài xem kịch, tôi cũng quá thân thiết với Lam Phù Thủy rồi. Không thể coi là chuyện của người khác được.

Tôi lại gửi một lá thư khác cho Hỏa Kế "Nhầm lẫn thôi. Không cần bảo trì đâu", và quyết tâm cấy viên Gremlin vào mu bàn tay trái của mình.

Một tuần, tôi bị sốt nhẹ như bị cảm, và ngoan ngoãn nằm yên trên giường.

Lam Phù Thủy định đến chăm sóc, nhưng trong lúc cần yên tĩnh mà lại bị nói chuyện luyên thuyên, đi đi lại lại trong phòng, hay ngồi bên cạnh và tạo ra áp lực, cộng thêm cơn sốt nhẹ, tôi rất bực mình. Tôi liền đuổi thẳng cô ấy về.

Tôi biết những người có cảm tính bình thường sẽ muốn được chăm sóc. Bạn bè bị bệnh thì sẽ lo lắng và chăm sóc mà.

Nhưng, đừng có chăm sóc tôi. Tôi là một thằng ngại giao tiếp đấy.

Sau một tuần, đúng như trong tài liệu đã ghi, cơn sốt đã hết.

Thế này thì tôi đã có thể được mấy con kỳ dông lửa coi là đồng loại.

Nhưng, cũng không có cảm giác gì thay đổi lắm. Viên Gremlin cấy vào mu bàn tay chỉ cảm thấy như một cái vảy lớn, hơi ngứa ngáy thôi.

Và rồi, sau một tuần, tôi lại đến gặp mấy con kỳ dông lửa.

Vẫn như một tuần trước, ba con kỳ dông lửa đang thoăn thoắt chạy nhảy trong đống tro tàn, nhưng khi thấy tôi, chúng đã dừng lại.

Tuy nhiên, khác với trước đây, chúng vẫy cái đuôi có ngọn lửa, và chạy lại gần, quấn quýt dưới chân tôi.

Th-thân thiết rồi!

Thân thiết một cách dễ dàng!

Tuyệt vời. Thuyết định rằng ma vật không thân với người có vẻ sai.

Tôi dùng ngón tay chọc vào lớp vảy đỏ của chúng, chúng kêu "mí mí" và liếm ngón tay tôi.

Tôi rụt rè dùng lòng bàn tay bao lấy một con và nhấc lên, nó hoàn toàn không giận dữ. Chỉ là, thân nhiệt của nó khá cao, suýt nữa thì bị bỏng nên tôi đã thả ra ngay.

Ngay cả điều đó, đối với những con kỳ dông lửa đã coi tôi là đồng loại, cũng không hề đáng sợ mà còn có vẻ rất vui, hai con còn lại cũng muốn được bế lên và cố gắng trèo lên tay tôi.

Haiz. Chỉ cần được coi là đồng loại, chúng sẽ trở nên thân thiện đến vậy à. Lũ dễ thương này.

Được rồi, được rồi, anh trai sẽ đưa các em đến một ngôi nhà mới, một căn phòng mới nhé.

Từ hôm nay, các em là một thành viên của gia đình Oori. Đừng có coi Truyền Hỏa là mẹ nữa. Cũng sẽ không giao cho Lam Phù Thủy đâu.

Anh sẽ lo cho các em thức ăn và chỗ ở, nên hãy trở thành chủ nhân của cái lò nhà anh, giúp đỡ công việc của anh nhé.