Web novel

Chương 23: Chiến Dịch Tái Chiếm Quận Minato

2025-10-01

1

Tareta Kimi là một người đàn ông trưởng thành, bị mất nhà ở quận Minato và đang tị nạn tại quận Shibuya.

Thời cấp hai, Tareta thuộc câu lạc bộ điền kinh, và vào những ngày không có hoạt động, cậu vẫn cùng cha đi chạy bộ. Cậu là một người yêu thích chạy và các hoạt động ngoài trời.

Nhưng, vào năm lớp chín, cậu gặp một tai nạn giao thông và bị gãy xương phức tạp ở cả hai chân. Dù sau phẫu thuật đã có thể đi lại, nhưng cậu không bao giờ có thể chạy được như xưa.

Trong nỗi thất vọng, Tareta tìm đến các video về giải điền kinh thế giới để an ủi tâm hồn.

Dù bản thân không thể chạy được nữa, nhưng việc nghiên cứu các tư thế chạy khiến cậu có cảm giác như mình vẫn còn là một phần của thế giới đó.

Dần dần, sở thích của cậu đã thay đổi.

Ban đầu chỉ xem các video chạy cự ly ngắn và trung bình, nhưng sau đó cậu bắt đầu xem cả marathon.

Sau marathon là ba môn phối hợp.

Rồi từ đó lại xem bơi lội, xem đua xe đạp, xem xe đạp biểu diễn, rồi qua các màn đóng thế trong phim, và cuối cùng chìm đắm trong thế giới điện ảnh.

Sở thích này nối tiếp sở thích kia, và sau nhiều khúc quanh, Tareta vốn yêu thích hoạt động ngoài trời, đã trở thành một người hâm mộ cuồng nhiệt phim fantasy.

Khi người hâm mộ đó lớn lên, trưởng thành, và đối mặt với Thảm Họa Gremlin, có một điều cậu không thể nói với ai, đó là vì cậu đã có một chút kỳ vọng.

Tuy các thiết bị điện tử bị phá hủy, và một thảm họa chưa từng có đang xảy ra, nhưng ma vật và phù thủy đã xuất hiện. 

Ma thuật đã xuất hiện.

Liệu có phải quá xấu xa không khi kỳ vọng vào ma thuật chữa lành, và hy vọng đôi chân mà y học hiện đại không thể chữa khỏi hoàn toàn của mình, sẽ được hồi phục một cách thần kỳ?

Nhưng khi chứng kiến cảnh người ta chết dần vì chính ma thuật đó, ma thuật của ma vật, cậu không tài nào mở miệng nói rằng ma thuật là một thứ tuyệt vời và đầy hy vọng được.

Tareta có một sự hứng thú mãnh liệt với ma thuật được mang đến cùng với thảm họa.

Cậu đã xin gia nhập đội cảnh vệ tự trị quận Minato, và (vì chân yếu) được phân vào vị trí xạ thủ. Từ đó, cậu không bao giờ quên phác thảo lại những con ma vật đã gặp, ghi chép chi tiết về đặc điểm, ma thuật đã sử dụng, ngày giờ, địa điểm xuất hiện, và lịch sử chiến đấu của chúng.

Các đồng đội khác đều liều mình chiến đấu với ma vật, cố gắng cầm cự cho đến khi Hấp Huyết Pháp Sư, người phụ trách quận Minato, đến nơi. Nhưng Tareta, một xạ thủ ở hậu phương, có phần an toàn hơn, và vẫn còn đủ bình tĩnh để lấy sổ tay ra ghi chép sau mỗi trận chiến. Dĩ nhiên, cậu cũng đã phác thảo và ghi chép phân tích về Hấp Huyết Pháp Sư.

Sau khi bị con quái thú khổng lồ đổ bộ từ vịnh Tokyo thiêu rụi nhà cửa, Tareta vẫn vẽ lại hình dáng của nó và ghi chép dữ liệu.

Không chỉ hoàn thành công việc hàng ngày, Tareta còn thu thập dữ liệu. Và cậu đã nhanh chóng nhận ra uy lực ma thuật của Lam Phù Thủy, người đã tiêu diệt con quái thú trong một đòn, là bất thường.

Đa số người dân tuy sợ hãi nhưng đều ca ngợi "Đúng là Lam Phù Thủy", "Phù thủy mạnh nhất". Nhưng Tareta, người đã thu thập dữ liệu không chỉ về ma vật mà còn cả về các pháp sư và phù thủy, lại cảm thấy có gì đó không ổn.

Phù thủy và pháp sư không phải là bất khả chiến bại.

Họ cũng có lúc gặp khó khăn khi đối đầu với những ma vật mạnh, cũng có lúc phải tháo chạy.

Uy lực của ma thuật cũng có giới hạn.

Tuy chỉ là cảm tính, nhưng xét từ quy mô thiệt hại, ma thuật của Lam Phù Thủy dường như đã vượt qua giới hạn của một phù thủy.

Tại nơi tị nạn ở Shibuya, dưới sự cai quản của Mục Ngọc Phù Thủy, Tareta vừa tiếp tục công việc trong đội cảnh vệ vừa tiến hành điều tra, và đã biết được sự tồn tại của "Lam Ma Trượng Kyanos".

Những người biết chuyện đều biết về sự tồn tại của ma thạch, một báu vật thần bí có khả năng khuếch đại uy lực ma thuật.

Hấp Huyết Pháp Sư cũng không hề che giấu viên ma thạch "Blood Moon" của mình, và trong cuộc đảo chính của tên pháp sư ở Iruma, ma thạch đã trở thành một tiêu điểm lớn của cuộc chiến.

Tổng hợp những lời kể hiếm hoi về Lam Phù Thủy, có vẻ như Kyanos là một công cụ sử dụng ma thạch. Có lẽ là gắn ma thạch vào một cái que để dễ mang theo? Cậu không biết.

Sức mạnh mà Lam Phù Thủy thể hiện trong cuộc đảo chính đã rất vượt trội, nhưng nếu tính cả việc sử dụng ma thạch, thì việc tiêu diệt con quái thú lần này vẫn là bất thường.

Chắc chắn có một bí mật nào đó. Có lẽ, nếu có được Kyanos, chính mình cũng có thể sử dụng được ma thuật? Đó là một món đồ khiến người ta nảy sinh những kỳ vọng vô căn cứ như vậy.

Một lần, Tareta đã lén lấy ống nhòm của đội cảnh vệ và đi đến thành phố Ome để do thám.

Sau nửa ngày mai phục, Tareta đã thành công trong việc bắt được hình ảnh Lam Phù Thủy đang chạy trên các mái nhà để tuần tra thành phố, nhưng cậu đã hoảng hốt bỏ chạy khi bị cô ấy nhìn thấy qua ống nhòm.

Nếu làm cô ta phật lòng và bị giết thì không đáng.

Tuy đã xác nhận được Lam Phù Thủy mang theo một cây trượng xinh đẹp có gắn một viên ngọc màu xanh, nhưng cậu không có thời gian để quan sát kỹ hơn. Việc điều tra Lam Phù Thủy quá nguy hiểm, nên Tareta đã từ bỏ và quay lại với công việc hàng ngày của mình.

Khoảng nửa năm sau, tin tức về việc Đại học Ma thuật được mở ở quận Bunkyo đã lan rộng khắp Tokyo.

Đại học Ma thuật!

Tareta, dĩ nhiên, đã vui mừng chớp lấy cơ hội.

Không có kẻ ngốc nào lại bỏ qua cơ hội này. Lời quảng cáo rằng sinh viên nhập học sẽ được dạy phép thuật quá hấp dẫn. Có người thì háo hức mình cũng có thể trở thành những phù thủy, pháp sư kia; có người thì quyết định thi chỉ để được miễn làm việc trong thời gian đi học.

Động cơ của Tareta là vế đầu, nhưng cậu đã bị đánh rớt.

Bài kiểm tra phát âm thì qua, bài kiểm tra lượng ma lực cũng đạt điểm cao, nhưng bài kiểm tra trí thông minh thì rớt.

Một người đồng đội trong đội cảnh vệ chắc chắn thông minh hơn Tareta (tốt nghiệp đại học quốc gia) cũng bị rớt, nên có lẽ đây không phải do Tareta ngốc, mà đơn giản là tiêu chuẩn đầu vào của Đại học Ma thuật Tokyo quá cao.

Chỉ có một số ít nhân tài thực sự ưu tú mới có thể vào được.

Bị đánh rớt, Tareta chìm trong thất bại, nhưng sau đó vẫn quyến luyến thu thập thông tin về trường đại học.

Hiệu trưởng Đại học Ma thuật Tokyo, thiên tài thiếu nữ của thế kỷ, giáo sư ma pháp ngôn ngữ học, người có mối quan hệ thân thiết với Lam Phù Thủy, Oohinata Kei, sở hữu một cây trượng có tên rất kêu là Trượng Phép Aleister - Kiểu Dáng Fractal Khối Mười Hai Mặt Đều.

Xung quanh cô bé luôn có những vệ sĩ chuyên nghiệp âm thầm bảo vệ, không cho phép những kẻ đáng ngờ tiếp cận, nên Tareta đã phải tìm kiếm thông tin về Aleister qua lời kể của các sinh viên.

Aleister là một cây trượng phép khác với Kyanos, và đúng như tên gọi, nó có hình dạng fractal khối mười hai mặt đều.

Tareta đoán Aleister là một cây trượng sử dụng một loại ma thạch đặc biệt.

Tinh thể tự nhiên của quặng pyrit nổi tiếng với hình dạng lập phương hoàn hảo. Nếu là ma thạch, thì việc nó tự nhiên có hình dạng fractal cũng không phải là không thể.

Cũng có giả thuyết đó là một tác phẩm được ai đó gia công, nhưng đối với Tareta, đó chỉ là những lời nói vô căn cứ của những kẻ không hiểu gì về thực tế. Độ khó trong việc gia công Gremlin là rất cao. Trong thế giới đã mất hết các máy móc công cụ chính xác này, ai có thể đẽo gọt ra một hình dạng fractal phức tạp như vậy chứ? Một người thợ như vậy không tồn tại.

Tareta vừa hoàn thành công việc hàng ngày, vừa điều tra về trượng phép, về phù thủy và pháp sư, về cả ma vật, và còn song song ôn luyện cho kỳ thi tuyển sinh lần tới.

Đó là những ngày tháng bận rộn.

Nhưng nỗ lực đã không được đền đáp.

Tareta đã rớt cả kỳ thi năm sau và năm sau nữa.

Đặc biệt là kỳ thi năm sau nữa rất đáng tiếc.

Trường đại học, vốn chỉ có một khoa Ma pháp ngôn ngữ học, đã mở thêm bốn khoa mới là "Khoa Gremlin Công Học", "Khoa Ma vật", "Khoa Biến dị" và "Khoa Chiến đấu". Họ không chỉ tuyển sinh viên mà còn cả giáo sư.

Tareta đã tận dụng kinh nghiệm trong đội cảnh vệ để ứng tuyển vào vị trí giáo sư khoa Chiến đấu, và dựa trên những dữ liệu về ma vật mà mình đã cần mẫn thu thập để ứng tuyển vào khoa Ma vật, nhưng cả hai đều đã có những ứng viên xuất sắc hơn.

Vị trí giáo sư khoa Chiến đấu đã thuộc về một thiên tài không chỉ giỏi côn thuật, xạ thuật mà còn tự học và vận dụng được cả ma thuật của phù thủy. Còn người đàn ông nhậm chức giáo sư khoa Ma vật, không chỉ thu thập dữ liệu như Tareta, mà còn sắp xếp chúng một cách có hệ thống và phân loại ma vật theo từng hệ.

Tareta đã nghĩ so với đa số người dân chỉ lo hoàn thành công việc hàng ngày, mình đã bỏ ra khá nhiều công sức cho việc nghiên cứu, nhưng núi cao còn có núi cao hơn.

Tareta cũng là một người ưu tú.

Nhưng để vượt qua cánh cửa hẹp của Đại học Ma thuật, cậu vẫn còn thiếu một bước.

Một bước ngoặt đã đến với Tareta tám tháng sau khi nhận được thông báo rớt.

Tuy đã rớt ba lần kỳ thi sinh viên và hai lần kỳ thi giáo sư, nhưng thông tin cá nhân của Tareta vẫn được lưu trữ tại trường.

Tareta, nhờ vào lượng ma lực dồi dào và việc là người gốc quận Minato, đã được chính Hội đồng Phù thủy mời tham gia vào chiến dịch tái chiếm quận Minato.

Tareta kinh ngạc.

Nếu so với thời trước thảm họa, thì nó giống như một nhà động vật học nghiệp dư đột nhiên được chính phủ Nhật Bản triệu tập tham gia một chiến dịch tối mật.

Dĩ nhiên, cậu đã vui vẻ nhận lời.

Vừa nghi ngờ có phải là một trò đùa không, cậu vừa bước qua cánh cổng của Đại học Ma thuật mà mình hằng ao ước. Khi bước vào phòng họp, ở đó đã có những người khác cũng được triệu tập giống mình.

Có người thì tỏ ra lo lắng, có người thì hừng hực khí thế, rằng cuối cùng cũng đã đến lúc giành lại Minato khỏi tay ma vật.

Một lúc sau, khi các ghế trong phòng họp đã được lấp đầy, người cuối cùng bước vào là một cô bé thú nhân có bộ lông trắng dễ thương.

Cô bé kéo một cái bục từ góc phòng ra, đứng lên đó và cúi chào với một nụ cười thân thiện.

"Chào mọi người! Cảm ơn mọi người đã tập trung đông đủ dù được triệu tập khẩn cấp. Tôi là Oohinata Kei. Hiện đang là hiệu trưởng của trường đại học này. Lần này, theo yêu cầu của Hội đồng Phù thủy Tokyo, tôi được giao nhiệm vụ hướng dẫn ma thuật nghi lễ cho mọi người."

Theo lời Giáo sư Oohinata, việc tái chiếm Minato đã được lên kế hoạch từ lâu, và cuối cùng, những quân bài cần thiết đã được tập hợp đủ.

Quận Minato, nơi từng được Hấp Huyết Pháp Sư vĩ đại cai quản, đã bị thiêu rụi bởi cuộc tấn công của con quái thú khổng lồ.

Lẽ ra phải có một phù thủy khác tiếp quản thay cho Hấp Huyết Pháp Sư, nhưng Hội đồng Phù thủy đã đến giới hạn. Các thành viên đều phải phụ trách những khu vực rộng lớn, không còn ai có thể gánh vác thêm Minato.

Ngay cả Mục Ngọc Phù Thủy, người có thể điều khiển hơn 100 sứ ma, giám sát một khu vực rộng lớn và quản lý sáu quận, cũng đã phải bó tay trước quận thứ bảy.

Quận Minato bỏ trống đã nhanh chóng trở thành một ổ ma vật.

Phù thủy xứ Itabashi, một trong những người hay đi tuần tra nhất, đã định kỳ dọn dẹp, nhưng cô còn phải phụ trách cả việc dọn dẹp định kỳ ở các khu vực bỏ trống khác... như Katsushika, Ota, phía tây Hachiouji, Inagi, và còn phải đẩy lùi các ma vật xâm nhập từ Chiba và Saitama, bận đến tối mắt tối mũi. Không thể nào chỉ tập trung vào Minato được.

Và dù có một phù thủy ra tay dọn dẹp hết ma vật, cũng không thể duy trì được.

Tuy nhiên, tình hình đã thay đổi.

Không còn là hai năm rưỡi trước, khi họ chỉ có thể bất lực chạy trốn và đứng nhìn Minato bị chiếm đóng.

Nhờ nghiên cứu của khoa Ma pháp ngôn ngữ học, số lượng ma thuật thực chiến mà con người có thể niệm được đã tăng lên.

Nhờ nghiên cứu của khoa Gremlin Công Học, số lượng trượng phép cho người thường đã đủ để trang bị cho toàn bộ đội cảnh vệ Minato.

Nhờ nghiên cứu của khoa Ma vật, một bản thảo về cẩm nang phân loại, ghi chép đặc điểm và điểm yếu của ma vật đã được hoàn thành.

Nhiều Ma thuật sư (Wizard) được đào tạo tại khoa Chiến đấu đã tình nguyện tham gia vào chiến dịch.

Hội đồng Phù thủy Tokyo phán đoán thời cơ đã chín muồi.

Kế hoạch như sau:

Một Ma thuật sư (Wizard) cầm cây trượng được tạo ra từ ma thạch "Blood Moon", di vật của Hấp Huyết Pháp Sư, làm mũi nhọn, tấn công chớp nhoáng và chiếm giữ trung tâm quận Minato.

Sử dụng phần còn lại của tháp Tokyo để xây dựng một tháp canh, bố trí một đội ma thuật nghi lễ. Từ trên cao giám sát toàn bộ Minato, và dùng ma thuật nghi lễ để ám sát từ xa tất cả các ma vật.

Sau khi chiếm được Minato, tháp canh này cũng sẽ tiếp tục hoạt động như một trung tâm giám sát và đối phó với ma vật.

"Cây Huyết Trượng Vampir này, được làm từ Blood Moon, là cây trượng ma thạch đầu tiên do trường chúng tôi sản xuất. Về hiệu năng thì thua xa Lam Ma Trượng Kyanos, nhưng phần lõi đã được gia công thành một hình cầu hoàn hảo, chỉ có công đoạn đánh bóng cuối cùng là thuê ngoài. Để dự phòng cho những phát hiện và phát triển công nghệ mới trong tương lai, chúng tôi đã không gia công đa tầng bên trong.

Huyết Trượng Vampir là một vật phẩm đến từ quá khứ của Minato, sẽ có trận chiến đầu tiên trong công cuộc tái chiếm hiện tại, và cũng sẽ được truyền lại cho tương lai.

Thủ khoa khoa Chiến đấu, Kyogoku Yamato. Mời anh lên."

Một người đàn ông to lớn, cơ bắp cuồn cuộn được trao Huyết Trượng Vampir, và cả phòng họp vang lên những tràng pháo tay lớn.

Tiếp theo, Tareta và mười hai người khác được phát những cây trượng có gắn một vòng tròn màu hổ phách méo mó.

"Mười Ba Món Tế Khí Ma Thuật Nghi Lễ mà mọi người vừa nhận là những cây trượng được chế tạo đặc biệt để con người có thể sử dụng ma thuật nghi lễ tiêu tốn một lượng lớn ma lực. Phần lõi đã được bao bọc bằng vật liệu bảo vệ, nhưng nó rất tinh vi nên xin hãy sử dụng cẩn thận.

Với cây trượng trung tâm mà anh Kobayashi đang giữ, mười ba người có thể chia sẻ gánh nặng ma lực và thi triển một đại ma thuật."

Giáo sư Oohinata vẽ một sơ đồ lên bảng đen và giảng về cách sử dụng ma thuật nghi lễ.

Người quyết định mục tiêu của ma thuật là người giữ trượng trung tâm, nên vai trò của Tareta về cơ bản là một bình chứa ma lực.

Cậu không hề phàn nàn. Dù là một kẻ đã rớt đại học ma thuật nhiều lần, nhưng nếu có thể làm thành viên của đội tái chiếm Minato và sử dụng ma thuật, dù không phải là vai chính cậu hoàn toàn hài lòng.

"Cô nói vai trò của chúng tôi là ám sát ma vật, vậy ma thuật ám sát cụ thể là gì ạ?"

Tareta giơ tay hỏi, Giáo sư Oohinata dùng cây gậy chỉ gõ vào lòng bàn tay và nghiêm túc trả lời.

"Một câu hỏi hay. Ma thuật ám sát là ma thuật của Phù thủy xứ Koganei, người đã mất vào thời kỳ đầu của thảm họa. Một người có khả năng cảm âm tuyệt đối đã tình cờ nghe và nhớ được ma thuật của cô ấy. Trường chúng tôi chỉ có một ghi chép duy nhất về ma thuật nguyền rủa, hay còn gọi là ma thuật ám sát này.

Ma thuật ám sát tiêu tốn rất nhiều ma lực, nhưng có thể nguyền rủa và giết chết đối thủ trong tầm nhìn. Nếu đối thủ có lượng ma lực tổng thể nhỏ hơn lượng ma lực đã tiêu hao, chúng sẽ chết ngay lập tức."

Lời nói của Giáo sư Oohinata làm cả phòng họp xôn xao.

Ma thuật có rất nhiều loại kinh khủng, nhưng ma thuật ám sát vừa nghe lại đặc biệt vô lý.

Giáo sư đợi cho sự xôn xao lắng xuống rồi nói tiếp.

"Tuy nhiên, nếu ám sát thất bại, sẽ bị nguyền rủa ngược lại. Ví dụ như khi đối thủ có lượng ma lực lớn hơn, hoặc khi họ dùng khả năng kiểm soát ma lực để làm chệch hướng lời nguyền.

Trong trường hợp đó, người sử dụng sẽ chết vì một đòn phản hồi cực mạnh. Dù cơ chế chống ma lực chảy ngược có giảm thiểu được, cũng không có gì đảm bảo tính mạng.

Lý do chúng tôi đã nói trước, đó là không thể đảm bảo tính mạng của mọi người khi triệu tập, ngoài nguy cơ tử trận khi chiến đấu với ma vật, còn có một phần lớn là do đòn phản hồi này.

Hãy tận dụng bảng phân loại ma vật, đừng cố gắng ám sát những ma vật có lượng ma lực quá lớn, và hãy yêu cầu sự hỗ trợ của các phù thủy hoặc pháp sư."

Phòng họp im lặng một lúc, rồi vài người đã rời đi.

Nếu bị giết trong trận chiến với ma vật thì còn chấp nhận được, nhưng chết vì tự sát thì không.

Cũng phải. Thú thật, Tareta muốn rời đi.

Chết trong trận chiến đã là điều có thể chấp nhận được, nhưng chết một cách ngu ngốc vì tính toán sai lượng ma lực của đối thủ thì thật sự không thể nhắm mắt.

Nhưng, để ngăn chặn những sai lầm đó, đã có bảng phân loại ma vật. Tareta do dự, nhưng cuối cùng đã không rời khỏi ghế. Công việc này, phải có ai đó liều mình làm. Tareta đã tự nhủ, mình có tư cách để trở thành "ai đó".

Ma thuật nghi lễ được dự đoán phải sử dụng nhiều lần trong một ngày, nên đội ngũ cung cấp ma lực có tổng cộng gần 40 người. Dù có vài người đã rút lui, chiến dịch vẫn sẽ được tiến hành.

Sau khi học thuộc thần chú ám sát, trải qua khóa huấn luyện kỹ lưỡng về ma thuật nghi lễ và phối hợp. Hai tháng sau, trong sự tiễn đưa của những người dân cũ của Minato đang tập trung tại Đại học Ma thuật, đội tái chiếm đã lên đường.

Những chiếc xe bị bỏ lại trên đường phố trung tâm đã được dọn dẹp, nên xe đạp có thể lưu thông. Đội tái chiếm đi thành một hàng dọc bằng xe đạp, cuối cùng đã đến được rìa quận Minato.

Chỉ huy hiện trường của chiến dịch, Kyogoku Yamato, đứng ngược nắng trước những đống đổ nát, giơ cao Huyết Trượng Vampir và có một bài phát biểu ngắn.

"Thưa các vị! Chúng ta đã trở lại! Trở lại Minato này! Mỗi người chắc hẳn đều có những suy nghĩ riêng! Cũng có những người đến đây chỉ vì công việc, không có suy nghĩ gì cả! Nhưng, vào ngày hôm nay, khoảnh khắc này, chúng ta sẽ đoàn kết dưới một mục tiêu duy nhất!"

Kyogoku dừng lại, rồi quay người hét lên.

"Giành lại Minato khỏi tay ma vật! Chiến dịch, bắt đầu!!"

Tiếng hò reo vang lên, chiến dịch tái chiếm đã bắt đầu.

Cuộc tiến quân vào trung tâm đã diễn ra chớp nhoáng như kế hoạch. Nếu cứ từ từ dọn dẹp ma vật và loại bỏ nguy hiểm, ma lực sẽ không đủ.

Với một sự cảnh giác tối thiểu, đội quân đã nhanh chóng tiến dọc theo quốc lộ số 1, hướng về tháp Tokyo.

May mắn, đối thủ không phải là con người nên không cần lo lắng về việc giẫm phải bẫy. Một vài ma vật mai phục đã bị bỏ lại phía sau nếu chúng chậm chạp, và nếu không thể bỏ lại, các Ma thuật sư (Wizard) đã dùng ma thuật tập trung hỏa lực để tiêu diệt chúng một cách nhanh gọn.

Nếu gặp phải những ma vật quá mạnh, kế hoạch sẽ là đi đường vòng hoặc rút lui. Nhưng may mắn, trên tuyến quốc lộ số 1 không có những ma vật như vậy. Thế này thì đội thứ hai đi sau có thể thiết lập được tuyến đường tiếp tế mà không gặp vấn đề gì.

Trên đường đi, vài thành viên đã bị vấp ngã, bong gân hoặc bị ma vật từ dưới đất chui lên tấn công và phải rút lui, nhưng cả đội đã đến được chân tháp Tokyo sau khoảng một giờ như kế hoạch.

Nghỉ ngơi tại một cửa hàng còn sót lại, đội trưởng Kyogoku đã động viên Tareta và những người khác.

"Mọi người đã làm rất tốt. Giờ chỉ cần leo lên tháp, chiếm giữ vị trí cao và bố trí đội ma thuật nghi lễ là xong.

Nếu có thể bắn ma thuật ám sát ra mọi hướng từ một vị trí cao có tầm nhìn tốt, thì coi như đã giành lại được Minato."

"Nhưng mà, đội trưởng..."

"Đúng vậy. Vấn đề là có leo lên được đỉnh tháp hay không."

Nghe lời của một thành viên trong đội, Kyogoku gật đầu và nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tháp Tokyo đã trở thành một ổ ma vật.

Khắp nơi đều có những cái kén lớn bằng người, những con ma vật kỳ dị trông như lai giữa thú và bọ ngựa đang chăm sóc những cái kén đó.

Đây là những ma vật không có ở lần dọn dẹp trước của Phù thủy xứ Itabashi. Chắc là chúng đã lan tràn sau đó.

"Đội trưởng, trừ những cái kén ra, số lượng thú bọ ngựa là 16 con. Không có dấu hiệu của các ma vật khác."

"Đã xác nhận bảng phân loại ma vật. Vì là loại lai giữa thú và côn trùng, nên mức độ nguy hiểm nằm trong khoảng từ đây đến đây."

"Vậy à... không thể đối đầu với tất cả cùng một lúc được. Nhờ những người giỏi bắn tỉa từ xa. Hạ gục hoặc làm suy yếu 4, 5 con trước thì sẽ dễ chiến đấu hơn."

Tareta đang ngồi trên ghế nghe các đội trưởng họp bàn tác chiến thì chợt nghe thấy một tiếng động nhỏ.

Một âm thanh rất nhỏ, nhưng có gì đó làm cậu chú ý, và khi nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu đã thấy một thành viên trong đội đang đứng gác bị một con thú bọ ngựa từ trên mái nhà lẻn xuống cắt đứt đầu.

Tim Tareta như nhảy ra khỏi lồng ngực, cậu hét lên.

"Địch tấn công! Lính gác bị giết rồi! Trên mái nhà có một hoặc nhiều ma vật!"

Dù suýt nữa thì hoảng loạn, nhưng việc có thể đưa ra một báo cáo tình hình chính xác ngay lập tức có lẽ là nhờ vào hai tháng huấn luyện.

Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể hành động được như Tareta. Hai con thú bọ ngựa phá vỡ cửa sổ và lao vào đã làm cả đội rơi vào hỗn loạn.

Đội trưởng Kyogoku quả nhiên có phản xạ khác biệt, anh vừa hét lên để ổn định đội hình vừa nhanh chóng hướng Huyết Trượng Vampir về phía con thú bọ ngựa.

Nhưng, con bọ ngựa đã nhanh hơn, nó bắn ra một loạt gai từ đuôi về phía các thành viên.

Phần lớn số gai không trúng ai mà găm vào tường, nhưng một trong số đó lại là một phát bắn xui xẻo.

Nó đã làm văng cây Vampir khỏi tay Kyogoku, bay ra ngoài cửa sổ vỡ.

Không chỉ vậy, cây trượng còn lăn đến chân của một con thú bọ ngựa bảy màu, to lớn và sặc sỡ hơn hẳn những con khác, đang từ từ tiến đến từ phía tháp Tokyo.

Con thú bọ ngựa bảy màu dừng lại, nghiêng đầu một cách máy móc, nhìn cây trượng vừa lăn đến chân mình với vẻ tò mò.

Một tai nạn lớn như thể toàn bộ vận xui của cả cuộc đời đã dồn lại vào một lúc, Kyogoku sững sờ, ánh mắt của anh và Tareta đã chạm nhau trong một khoảnh khắc.

Và ngay sau đó, Kyogoku đã bị một con thú bọ ngựa khác lao đến đè ngã.

Tình hình cực kỳ hỗn loạn.

Bên trong cửa hàng là một cảnh tượng địa ngục, vì sợ bắn trúng đồng đội nên không ai có thể tấn công con thú bọ ngựa một cách hiệu quả. Đội trưởng, người đáng tin cậy nhất, không chỉ mất đi lá bài tẩy mà còn bị đè dưới một con thú bọ ngựa. Lá bài tẩy quan trọng đang nằm dưới chân kẻ địch.

Bị tấn công bằng một sự hỗn loạn và sợ hãi đến điên cuồng, Tareta cảm thấy như có thứ gì đó trong đầu mình vừa đứt phựt.

Đầu óc cậu trở nên trong suốt hơn bao giờ hết. Tareta đã đưa ra một quyết định trong nháy mắt, một quyết định mà có lẽ cả đời cậu cũng không thể làm lại được. Cậu giật lấy cây trượng trung tâm từ tay Kobayashi đang hoảng hốt, dúi cây trượng của mình vào tay cậu ta và chạy ra ngoài.

"Chuẩn bị ma thuật nghi lễ! Khởi điểm, Tareta! Đếm ngược 3, 2, 1!!"

Tareta vừa hét lên gần như một tiếng thét vừa đạp tung cửa và lao ra ngoài.

"Ta yêu em (Natu Yawe)."

Tareta đã chạy.

Lần đầu tiên sau 10 năm, cậu đã chạy với toàn bộ tâm hồn và thể xác.

Cơ thể đã rệu rã, nhưng tư thế chạy thì cậu vẫn còn nhớ.

Những câu thần chú đã quen thuộc đến đầu lưỡi tuôn ra, và từ phía sau, cậu cũng nghe thấy những câu thần chú tương tự của mọi người.

"Nhưng (Dennye) ta (Kurara) là một con quỷ (Baaien)."

Cả hai chân đều đang gào thét, mỗi bước chạy như làm xương vỡ vụn, nhưng Tareta đã gầm lên câu thần chú như một con thú và chịu đựng cơn đau.

"Nên đây (Fukusshiwa) chính là (Kurara) hình hài tình yêu của ta (Fifi Yawe)!!"

Ma thuật ám sát nghi lễ lấy Tareta làm tiêu điểm, một làn sóng đen ngòm đã bắn trúng con thú bọ ngựa bảy màu, ngay lúc nó vừa dùng càng tóm lấy cây Vampir và bay lên.

Mất hết sức lực giữa không trung, con thú bọ ngựa bảy màu rơi xuống. Tareta chạy đến xác của nó, giật lấy cây Vampir khỏi càng.

Quay lại nhìn, cậu thấy đội trưởng đang bị chảy máu, dùng một thanh kiếm ngắn bằng tay phải để cầm chân một con thú bọ ngựa. Tay trái của anh ta thò ra ngoài cửa sổ, ra hiệu "Ném qua đây".

Là một xạ thủ lâu năm trong đội cảnh vệ, Tareta cũng đã luyện tập cả kỹ năng ném.

Huyết Trượng Vampir do Tareta ném qua đã bay thẳng vào tay đội trưởng Kyogoku, và trong nháy mắt, hai con thú bọ ngựa đang gây hỗn loạn trong cửa hàng đã bị thổi bay.

Đó là đòn quyết định.

Con thú bảy màu có vẻ là con đầu đàn, chuyển động của những con thú bọ ngựa còn lại \rõ ràng trở nên kém sắc sảo.

Cuộc tấn công bất ngờ của thú bọ ngựa đã gây ra vài thương vong.

Nhưng sau đó, không có thêm ai bị thương, và họ đã chiếm được tháp Tokyo.

Như kế hoạch, họ đã đảm bảo an toàn xung quanh bằng ma thuật ám sát từ trên cao.

Ngày 25 tháng 12, Giáng sinh.

Quận Minato, đổi lại bằng máu, sau hai năm tám tháng, đã trở lại tay của nhân loại.