“Huh, mình lo lắng thừa rồi …..”
Tôi đã có linh cảm xấu về những lời nói cuối cùng của Saaya nên tôi đã cố gắng chạy nhanh hết mức có thể để có thể tìm thấy cô ấy. Nhưng đến cuối cùng thì, cô ấy đã trở về nhà rồi.
“Ah, nó đây rồi.”
Khi tôi mở cửa nhà ra, tôi đã tìm thấy giày của Saaya ở trên sàn- đó là lí do mà tôi nghĩ cô ấy đã trở về nhà.
….. Cô ấy về nhà rồi? Ủa, ủa, đây là nhà mình mà có phải nhà cô ấy đâu ! Không thể tin được, cô ấy lai có thể nghĩ được là nhà mình cũng là nhà cô ấy. …. Hay chả lẽ nhà tôi bị ma ám nhiều hơn là tôi nghĩ. ….hahaha
Chà, bây giờ, tôi phải đi tắm ngay lập tức để có thể lờ đi việc của Saaya kể cả khi cô ấy có đến nói chuyện với tôi đi chăng nữa, và khi tôi mở cửa phòng tắm ra—
“Eh…….?”
“Ha …….?”
….. Nếu mắt tôi vẫn hoạt động tốt, Saaya đang ở ngay phía trước mặt tôi ……hoàn toàn khỏa thân.
Tôi đoán là cô ấy vừa mới ra khỏi bồn tắm và đang lau tóc của mình bằng khăn tắm.
Sau một thoáng yên lặng….. Saaya là người mở lời trước.
“Ah, cậu có muốn tắm cùng mình không~~”
“Cậu điên à!”
Con điên này không những không lấy khăn tắm của mình mà che đi thân thể của mình mà thậm chí còn ném khăn tắm đi ra chỗ khác và mời gọi tôi. …. Điên mẹ rồi. Tôi đã cố gắng hết sức có thể để ra khỏi đây, nhưng…
“Nào, nào, thử một lần đi, Futaba-kun.”
“Sao cậu có thể ổn khi cho người khác xem mình khỏa thân vậy?!!”
“Điều đó là không tốt sao?”
“Không tốt tí nào cả! Đồ biến thái này !”
“Đừng thô lỗ thế chứ. Tớ còn trinh mà~”
“Đừng có mà lí do lí trấu nữa ! Cậu mau mặc quần áo mình vào đi !”
Tôi đã quá mệt mỏi để nói chuyện với cô ấy rồi, nên tôi đã cố gắng chạy đến nhà bếp để sử dụng nhà vệ sinh, nhưng Saaya đã giữ lấy cánh tay tôi và kéo tôi lại.
“Damn it! Bỏ tay mình ra!”
“Nghe mình nói này, Futaba-kun.”
“…. Hm?”
Saaya dừng ngay trò đùa của mình lại và ngay lập tức chuyển về khuôn mặt nghiêm túc. ….. Thật lòng thì, tôi cảm thấy điều này không quan trong lắm, nhưng cứ thử nghe cô ấy nói xem sao.
“….. Thế có chuyện gì?”
“Hey, chúng ta là bạn thưở nhỏ mà không phải sao?”
“Ừ, yeah, chúng ta là bạn thưở nhỏ.”
“Và cậu không thấy rằng chúng ta đang làm rất nhiều việc mà rất nhiều bộ anime hay chiếu đó sao?”
“Ý mình …thực ra nó dễ đoán lắm, nhưng lần này là gì vậy?”
“Chà, đó là sự kiện hai người bạn thưở nhỏ nhìn thấy nhau–“
“Cậu sa đọa quá rồi, tạm biệt.”
…. Buồn thật, tôi đang mong chờ cái gì thế này. ….. Người phụ nữ này thực sự không biết cách xấu hổ à?
Tôi bắt đầu phải nghiêm túc lại mà lên một kế hoạch tỉ mỉ để làm gì đó ngăn cô ấy lại mới được.
Trong lúc đó, ở phía Saaya—–
“~~~! Tất nhiên em cũng xấu hổ lắm ……!”
Saaya thậm chí còn quằn quại trong đau đớn khi cô nhớ lại hành vi mình làm trước đó.
Vào lúc đó, mình có thể nói ra từ khoảnh khắc đó, nhưng …… thật lòng thì, trong lòng cô chỉ có một người thôi. Điều đó chắc chắn không cần phải thắc mắc. …… Đó là sự thật rằng Saaya có thể trao tất cả mọi thứ cho Futaba, nhưng cô cũng “chỉ là một cô gái” trước mặt anh ấy, Shiki Futaba.
“Sao mình chỉ ôm tay của cậu ấy có một lần cơ chứ….. Ah~~~~!!”
Cô ấy không muốn nhớ lại nó, nhưng khi cô ấy nghĩ tới một điều gì đó khác, cô ấy lại hồi tưởng lại khoảnh khắc trước đó. …… và rồi cô ấy lại nói rằng mình không nên suy nghĩ về điều đó nữa …..Chà, suy nghĩ của những cô gái thật đúng là phức tạp mà.
“Fiuuuu, fiuuuu…. Bình tĩnh, bình tĩnh …. Hãy nghĩ điều đó theo một chiều hướng khác …. anh ấy đã nhìn thấy chúng và rồi sau đó mọi thứ sẽ như là bình thường nếu mình làm điều đó tới lần thứ hai hoặc đến lần thứ ba.”
Sau khi nói điều đó, Saaya cuối cùng cũng đã lấy lại được vẻ mặt lúc ban đầu. …… Chà, điều đó khiến cô phải mất một lúc khá lâu để làm được. Cô ấy gần như không thể hiện cảm xúc gì trươc mặt người khác, nhưng để làm được điều đó …. Sau tất cả là bởi vì Futaba vẫn luôn là điều gì đó đặc biệt với Saaya.
▽▼
“Whew… Trước đó đúng là điên rồ.”
Không, thật sự, thật sự đấy. Điều có gì tồi tệ bằng việc …. bằng việc bạn nhìn thấy cô bạn xinh đẹp thưở nhỏ khỏa thân không, bạn biết không?
Làm sao mà tôi lại không thể không nghĩ tới điều đó chứ? …. Bộ ngực của cô ấy, dù còn nhỏ nhưng ít nhất cũng phải cỡ C. ….. Đúng thể, nó chỉ có sai số nhỏ nếu như so sánh với cái của mẹ cô ấy. Nhưng trên tất cả, với cái thân thể mảnh khảnh đấy, làm sao mà tôi lại không nghĩ tới những điều đó cơ chứ. Mặt khác, nếu tôi mà không nghĩ tới mấy cái đấy thì tôi bị gay à.
“Kể cả vậy, …. lâu thế.”
Đúng vậy, đã nửa tiếng trôi qua kể từ khi việc đó xảy ra. …… Cậu đang thực sự làm gì vậy? Chà, Tôi đã nghĩ mình phải kiên nhẫn chờ đợi, và khi tôi vừa mới nghĩ đến điều đó, cô ấy đã ra ngoài. …. Với một mái tóc ước cùng với một cái máy sấy tóc và nắm lấy tay thôi.
“Umm~~~, xin lỗi về chuyện trước đó?”
“Ổn thôi, cậu biết mà, nếu đó là cậu.”
……. Aah,hôm nay tôi bị làm sao thế này. …. Vì một vài lí do, những lời mà Saaya cứ có sức nặng đè vào tim tôi …. nó giống như việc tôi đang hấp thụ ‘cái gì đó’ …. Đó là cảm giác gì đó.
“…. Có phải cậu đang nghĩ tới việc nhờ tớ sấy tóc cho cậu hoặc là cái gì khác à?’
“Chà, chà, cậu đã không phải trả giá gì cho việc cậu nhìn thấy tớ khỏa thân rồi, vậy điều này thì có vấn đề gì?”
“…. Được rồi, nhưng đừng có hi vọng quá.”
Đừng lo lắng, tớ không bắt đầu theo cách đó đâu.”
“Vậy cậu có muốn tớ sấy tóc cho cậu không?”
Cô ấy chạy đến với khuôn mặt rạng rỡ , biểu lộ một chút niềm vui trên khuôn mặt, tới chỗ của Futaba và ngồi xuống.
“Tớ làm đó~~”
“Haha, làm đi♪”
Futaba ngay lập tức bắt đầu sấy tóc cho cô ấy và sấy cho mái tóc đẹp của Saaya một cách cẩn trọng nhất.
Việc đó diễn ra được một lúc, sau đó chuyển nó sang chế độ thổi gió mát và rồi khi âm thanh của máy đã trở nên yên tĩnh hơn, Saaya nói với Futaba.
“Hey, Futaba-kun. Tớ tự hỏi rằng cậu hình như đang giấu tớ chuyện gì đó.”
“.. Tớ không nghĩ là mình giấu cậu điều gì cả.”
“Cậu đang nói dối, cậu luôn thể hiện ra thói quen của mình mỗi khi nói dối.”
“Eh, nói dối sao!!?”
“Đúng vậy, tớ đang nói dối.”
“…….”
Ah, tôi đoán là tôi đã rơi vào bẫy của Saaya rồi, thế mà tôi lại chả hay biết
“Vậy? Nói cho tớ biết đi? Tớ sẽ cho cậu lời khuyên.”
“Cậu biết là Chado đã làm việc đó mà? Nếu đó là lỗi của tớ, nếu tớ còn để điều dó xảy ra, thì tớ sẽ duy trì khoảng các—“
“Tớ sẽ giận đó, Futaba-kun.”
Khi tôi nhìn vào cô ấy, hai má cô ấy phồng ra, thể hiện sự tức giận của cô ấy.
“Tớ sẽ không ổn nếu không có cậu, không ai có thể thay thế cậu.”
“Nhưng…”
“Điều đầu tiên, mọi người xung quanh tớ đều rất là ngu xuẩn…ý tớ là, cậu là ngoại lệ của tớ.”
“Có lẽ vậy, nhưng…..”
“Bên cạnh đó, nếu như chúng ta nói về nhân tính, thì cậu chắc chắn sẽ là người tốt nhất thế giới này, nên đừng lo quá.”
“Không, điều này phóng đại quá.”
Có lẽ nhờ hai câu “đùa” của người đối diện mà Futaba đã bình tĩnh lại.
“Chà, dù gì đi nữa, cậu không phải lo về điều đó đâu …… Bởi vì nó…….kết thúc rồi.”
“Eh ….?”
Futaba cảm thấy một chút sợ hãi khi nghe Saaya nói.
–
–

