WN

Chương 10-11

2025-10-08

6

Amami Saaya và Asami Yuki nhìn bề ngoài có vẻ là bạn tốt, nhưng thật ra không phải.

Không, họ có, nhưng họ quá khác nhau.

Thông thường, họ là hai người luôn tỏ ra khinh rẻ loài người.

Tuy nhiên, nhờ có sự tồn tại của Futaba, Saaya đã có thể phát triển mối quan hệ bạn bè đó trên danh nghĩa, nhưng Yuki thì đéo.

Lí do rất đơn giản. Nhà Asami là nhà tốt nhất quả đất này.

Vì rằng gia đình họ có quá nhiều tiền, và nữa là bố mẹ của cô ấy cũng là tinh anh của tinh anh khi tự tay họ đã có thể đưa công ti lên đỉnh cao của giới tài phiệt, và tài năng này đã được truyền thụ lại cho Yuki.

Đó là lí do mà cô có thể làm được mọi thứ, mặc dù không tốt bằng Saaya.

Tuy nhiên, khi mà Yuki cảm thấy chán đời nhất, ……. Saaya đã xuất hiện.

Và cô ấy bất chợt nói ra như thế này.

[Trí tuệ của cậu ….. tôi tự hỏi mình có thể mượn được không.]

Cô ấy biết cô ấy vửa nói một chuyện trên trời. Vì vậy, cô không cảm thấy hứng thú với người phụ nữ này nên cô ấy đã quay gót bước đi và đó là cách cô ấy rời đi, tuy nhiên Saaya đã kéo cô lại với một lực rất mạnh và dí thẳng con mắt đen ngòm đó vào mắt của cô.

[Muốn hay không thì trước hết phải nghe một câu chuyện từ tôi cái hãn?]

Nó trông như việc là cô ấy sẽ không thể thoát khỏi đây dù có cố gắng hay không, và bằng một cách nào đó, cô cảm thấy hứng thú với người này nên đã hỏi tiếp.

[….. Câu chuyện gì?]

[Tôi có một người đàn ông rất rất quan trọng với mình ……]

Và rồi Saaya bắt đầu kể cho Yuki nghe…

(Điên mẹ rồi…)

[Fufu, hahahahahahaha! Đúng là một câu chuyện thú vị mà?]

[Hahaha♪ Đúng mà lị?]

[Nhưng sao cậu lại ám ảnh với Shiki Futaba nhiều như thế?]

[Bởi vì tôi không muốn Futaba-kun phải vướng vào bất kì sâu bọ nào.]

[Ý cậu là gì?]

[Tôi đang chìm trong sự thất vọng và khinh rẻ sự tồn tại của loài người, chả ai có thể hơn Futaba-kun cả. …. Theo lẽ đó, tôi ước rằng côn trùng- một đám ăn hại đó nên chết hết đi, nói chuyện với chúng nó thôi thì thà thở máy còn hơn, và nếu là tất cả, tôi muốn xóa sở hết loài người trên thế giới để rồi tạo ra thế giới chỉ có chúng tôi thôi. …… tôi không thể không cảm ơn sự tồn tại của  Shiki Futaba-kun, cơ thể anh ấy thuộc về tôi, và ngược lại, cơ thể tôi cũng thuộc về anh ấy từ tóc, trí tuệ, cơ thể, mồ hôi, mùi hương, tất cả chỉ thuộc về Futaba-kun,  …… điều ngược lại cũng thế.]

Yuki phát hoảng khi nghe được những lời đó.

(…… Điên mẹ rồi, mình cứ tưởng mình mới là đứa điên chứ hóa ra con kia nó còn điên hơn mình nhiều, nó không màng đến bản thân mình, cô ta hiến dâng tất cả mọi thứ vì Futaba, cô ta coi sự tồn tại của mình là để phục vụ Futaba, và cô ta mọi thứ đều phải là của Futaba …. đúng là độc nhất vô nhị.)

[Vậy cậu nghĩ sao? Theo tôi chứ?]

Với câu hỏi đó, bình thường Yuki sẽ không phản hồi, nhưng …. Cô đã nghĩ rằng nếu như mình theo Saaya, cuộc đời cô sẽ có nhiều trò vui, và đó là điều cô ấy nghĩ tới. Nên…

[Fufu, okay. Tớ sẽ theo cậu.]

Đó là khởi đầu của họ.

▼▽ Quay trở lại góc nhìn của Yuki

(Futaba-kun nói cậu ấy biết nhiều Saaya. …. Thực ra , điều đó là không đúng, cô ta quá tốt trong việc ẩn mình. Nhưng cậu không cần biết đâu ….  bóng tôi cúa Saaya còn đen hơn cả đáy đại dương nhiều ….)

Futaba thắc mắc về sự im lặng đột ngột của Yuki, và cất tiếng gọi cô ấy.

“Sao tự dưng cậu im bặt vậy? Yuki.”

“…. Oh, không, không, không có gì cả. Quan trọng hơn, tên con trai đằng kia đang cố gắng làm gì vậy?”

“….. Eh?”

Tớ vừa thấy xong… kia rồi. Tớ nghĩ đó là ….. Chado kun, phải không? Tên thanh niên với nước da rám nắng và khuôn mặt ưa nhìn.

Và tên đó đi tới …. Saaya? Tớ không nghĩ là họ sẽ nói gì với nhau đâu.

“Heey, Saaya? Hey, sao chúng ta không đi hẹn chỗ nào sau giờ học chỉ có đôi ta thôi nhỉ? Thật tốt khi được nói chuyện với người khác giới đó, cậu biết không?”

Oh, thằng đấy làm thật? ….. co ấy nổi tiếng vì miệng lưỡi cú diều của mình, đặc biệt là với học sinh cùng lớp với cô ấy. ……tôi phải tôn trọng thôi.

“Huh?Mọi người bị sao nhỉ? Đột nhiên họ quay đầu đi sang hướng khác và ngừng nói gì luôn.”

((((Không thể nào, từ chối cả sự tồn tại luôn!?!!))))

Vào khoảnh khắc này, đó là khoảnh khắc mà tất cả mọi người trong lớp đều cảm thấy mình đã đặt niềm tin đúng chỗ.

Bởi vì, mặc dù cô ấy đã trả lời bằng một giọng điệu nào đó, nhưng lần này nó lại là một câu trả lời hoàn hảo. ….. nó thật bất khả thi nếu không bất ngờ.

“Oi? Thế thì lạnh nhạt quá? Ít nhất cậu phải nói chuyện với tôi chứ, cậu biết mà?”

“Umm, bằng cách nào đó họ ngừng bàn tán rồi, mình phải đi đến chỗ Futaba-kun thôi♪”

Nói xong điều đó, Saaya cố gắng chạy tới chỗ Futaba. Nhưng hắn ta, cảm nhận được điều đó, đã chạy lên phía trước và ngăn cô đi tiê[s.

“Hey, hey, cậu nghĩ tôi sẽ bỏ qua vì điều đó sao? Tôi sẽ làm cậu quên đi sự tồn tại của Futaba luôn . Tôi đã sử dụng rất nhiều đàn bà rồi, nếu như cậu thành thật với bản thân mình, thì tôi sẽ làm cậu trở nên tốt hơn.”

Mọi người đều sốc khi Chado-kun nói ra điều như vậy.

Tất nhiên, nội dung của cuộc trò chuyện này sẽ được mọi người giữ kín thôi, nhưng trên tất cả, nó thật ghê tởm khi hắn ta nói oang oang điều đấy ở trong lớp này cả.

Người bị hỏi, Saaya đang cảm thấy vô cùng phiền phức và kinh tởm đã nói với hắn :

“Haa. ….. tớ không muốn phải đối mặt với một con bọ ngu xuẩn với cái đầu đầy cức đâu, phiền cậu có thể cút khỏi đây không ? ”

Saaya đã nói những điều mà một người bình thường khi nghe xong sẽ chết lâm sàng ngay lập tức với cái miệng lưỡi cay độc như mọi khi. Nhưng nó cứ như là gió thổi qua tai với  Chado, người đang trở nên vô cùng kì lạ.

“Hooou sau đó……là mày!”

Sau khi nói điều đó, Chado chạy đến và đấm Futaba vào bụng.

“Futaba-kun!?”

“Chado, mày làm cái trò gì vậy!”

Tôi đã nghe thấy một vài giọng nói khi tôi bị thằng Chado đấm vào bụng, đó là những tiếng nói lên án hành vi của hắn. Saaya, Yuki, và hai người bạn của tôi đang liếc nhìn Chado.

“Là thằng này phải không nhỉ? Tao không hiểu tại sao một thằng đần như mày tại sao lại được Saaya thích cơ chứ”

“…….”

“Vậy cậu thấy sao, Saaya, liệu cậu có muốn cùng tôi qua đêm ở thị trấn này không?”

Tôi không chắc là thằng này có nhận ra được rằng cả lớp này đang nhìn nó với ánh mắt hình viên đạn hay không, nhưng tôi cũng phải nể thằng này vì mặt nó quá dày, đủ để làm giáp xe tăng được rồi đấy.

Và rồi, Saaya thì ….. cô ấy yên lặng và không cảm xúc ….chà đó là góc nhìn của người ngoài chứ còn với tôi thì đôi mắt của cô gái này đang chất chứa sự giận dữ và thù hận… Hey, cậu ổn chứ?

“…… Hey, nếu như cậu kiên quyết mà lờ thằng này đi ế…”

Hắn ta búng tay, búng ngón tay, và vặn cổ sang hai bên, và làm một động tác chuẩn bị …. Không, nó quá lâu.

Và rồi hắn ta bất chợt giơ tay phải lên.

“Thì thằng này phải dùng vũ lực thôi.”

Cuối cùng hắn ta cũng muốn cưỡng ép Saaya bằng vũ lực, và giống như hắn ta làm với tôi trước đó, hắn ta định đấm vào bụng của Saaya. ….. Saaya có lẽ sẽ ổn thôi, nhưng …. tôi sẽ không còn đáng mặt đàn ông nếu để hắn đánh phụ nữ cũng như là không đánh trả lại hắn!

Nên tôi đã bắt lấy tay hắn và …. và ném cánh tay của hắn ra chỗ khác nên hắn không bị thương.

“Ha…..?

Chado buộc miệng nói ra, dường như chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên , sau một lúc hắn mới định thần lại và như thể hắn ta nhớ được cái gì đó, và khuôn mặt hắn trở nên đỏ bừng…Ah, cái đó chỉ là

“Tại sai, tại sao, tại sao tao lại bị mày đẩy lùi!? Mày? Đó là điều không thể… mày chỉ là một thằng rác rưởi, ngu xuẩn, và ăn hại vẫn còn sống trên thế giới này! Nếu cô ta có thể hiểu đươc. Nếu như mày có thể hiểu được, thì mày nên cút khỏi lớp học này–”

“….. Các em đang làm gì vậy? Hai đứa.”

Ngay khi Chado vừa nói điều đó, giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi đã bước vào. Và tất cả học sinh có mặt ở trong lớp đã ngay lập tức giải thích tình hình cho giáo viênchủ nhiệm.Sau đó, cả lớp nhanh chóng rời khỏi lớp cùng với giáo viên và thằng Chado.

“‘Chà… đúng là thảm họa nhỉ, Futaba.”

“Cậu có sao không, Futaba?”

Rei và Kaname đã rất lo lắng cho tôi. …. Họ đúng là bạn tốt của tôi. Nhưng …. tôi cảm thấy tức ngực quá.

Bởi vì cô ấy đang nghĩ cho tôi ……

Cô ấy nhìn vào chỗ mà Chado bước vào với đôi mắt đen ngòm…

“….. Ngu xuẩn.”

▼▽

Sau đó, Chado bị đình chỉ học và dường như đã bỏ học giữa giờ… Tôi nghi ngờ liệu cậu ấy có thực sự về nhà không. Và giờ đã tan học rồi, tôi đang đi bộ cùng Saaya trở về nhà.

Nhưng sau đó ….

“Saaya?”

“……”

“Ooooiii…”

“Ah ….. xin lỗi, có việc gì vậy?”

Saaya đã như vậy một lúc lâu rồi. Kể cả khi tôi cố gắng bắt chuyện với cô ấy, cô ấy vẫn cứ nhìn lên bầu trời cao. …. Tôi không biết tại sao. Có phải là điều gì đó với Chado…? Không, nhưng tôi chắc chắn nhà trường đã trừng phạt hắn rồi…. Tại sao nhỉ?

“Không… …. Bởi vì cậu đã nhìn lên trời một lúc lâu rồi đấy.”

“…… Hey, Futaba-kun.”

“Hmm?”

“Cậu bị hắn ta sỉ nhục như vậy. ….. Cậu có cảm thấy gì không? Như kiểu cậu bị đau ế?”

“Chà, ….. đúng vậy. Lời hắn nói khiến tớ đau lòng thật.”

“….. Okay, xem ra, tớ có việc để làm rồi, nên tớ hôm nay về nhà trước cậu nhé?”

“Eh …..?”

Tôi tự hỏi là cô ấy đã lên kế hoạch gì cho ngày hôm nay vậy, nhưng tôi chắc là không có gì xảy ra đâu. ….. không, tôi chắc chắn cô ấy đang giấu tôi cái gì đó.

Tôi thật lòng muốn hỏi cô ấy, nhưng tôi chắc chắn là cô ấy sẽ chỉ mỉm cười và lờ đi, quá buồn.

“Tớ xin lỗi. ….Chà, tớ đi trước đây. …… tớ sẽ cứu cậu, tình yêu của tớ–…”

“Ha….?

Sau khi nói điều đó, Saaya đã chạy đi với một tốc độ kinh hoàng…Không phải chứ, cô ấy là mã nương à.

Cô ấy đã nhanh chóng khuất khỏi tầm mắt của tôi. ….Tại sao cậu không đặt mục tiêu leo lên đỉnh Olympia cơ chứ?

(Tình yêu của tớ? …. Không, đó không phải là vấn đề, tôi có linh cảm xấu về việc này…. chuyện quái gì đang xảy ra vậy?)

Tôi có thể giữ khư khư suy nghĩ đó cả ngày, nhưng …. tôi không có tâm trạng đấy, nên tôi đã nhanh chóng đi tìm kiếm Saaya

Tôi đã tìm kiếm cô ấy rất rất rất lâu rồi, có lẽ đã được 3 tiếng rồi. …. Nhưng tôi vẫn không thể tìm thấy đượ cô ấy đâu.

Khi tôi bắt đầu bỏ cuộc, nghĩ rằng điều đó là không thể, thì bóng ai đó nhẹ nhàng vụt qua nơi đây.

“….. Futaba kun?”

“Yuki! Cậu đến đúng lúc lắm!”

Tôi nhanh chóng thu hẹp khoảng cách cả hai lại, nắm lấy bờ vai của cô ấy, và hét lên thật to … chà, điều đó giúp ích chứ? Cô ấy xuất hiện đây có khác gì người mù tìm thấy được ánh sáng đâu.

“Yuki! Cậu có thể cùng tớ tìm kiếm Saaya không?”

“Aaah. …. Ý cậu là cậu đang tìm kiếm Saaya hả? ….chà, câu trả lời là không.”

“Ha? Tại sao!”

“Theo tớ thấy, đây là là một hành động vô nghĩa. …. Haa, thôi được rồi. Nếu như cậu đi thẳng về phía trước, cậu sẽ thấy một con hẻm ở bên tay trái. Tớ chắc cậu ấy ở đấy.”

“Tin chuẩn …..? Được rồi, okay, tớ sẽ đến đó ngay!”

Futaba không biết sao Yuki chắc chắn đến như vậy, nhưng cậu ấy quyết rằng mình cứ tin vào trước và rồi chạy đến nơi mà Yuki chỉ.

Yuki nhìn về phía Futaba với ánh mắt thương cảm.

(Chà, đến lúc cậu ấy đến đấy, thì mình nghĩ mọi chuyện đã xong rồi. …… tội nghiệp, bị trở thành con mồi của một kẻ tâm thần. Tình yêu cô ấy dành cho cậu không có chút xiềng xích nào …. sự thật là, nó đang tăng một cách phi mã. Với cậu…. cậu có thể chấp nhận thứ tình yêu đó?)

Yuki đã dừng suy nghĩ về điều đó và bước đi về nhà.

Trong khi đó, Futaba thì ────

“Haaa! Cô ấy không ở đây! Ý mình là, cô ấy chắc quay trở về nhà rồi ! ”

────mệt thật sự