- Thầy ơi, lớp chuyển ngữ này chán quá đi.
- Tại sao, hay là vì em không hiểu được họ đang nói gì?
- Không, tại em chẳng hứng thú gì với cuộc đối thoại giữa Mark và Anna cả.
- Thầy hiểu rồi, vậy thử dịch khúc đầu của cuộc đối thoại cho thầy nghe thử xem.
- "Mark: Cậu nghỉ hè vui không? Anna: Ừ, rất vui."
- Chán chết.
- Hể?
- Em dịch thế sao mà hứng thú được. Phải nghĩ thấu đáo lên!
- Ưm... A...?
- Đầu tiên, sao Mark lại dùng "cậu" trong khi cả hai vốn dĩ là bạn rồi! Phải dùng lời lẽ suồng sã hơn chứ!
- "Mark: Nghỉ hè của bà vui có vui không? Anna: Ừ, vui muốn chết."
- Ngây thơ, ngây thơ quá.
- Hư... Hự...
- Đối thoại của Mark và Anna lần này thiếu đi "nỗ lực tìm hiểu ý đồ đối phương"
- Tìm hiểu... ý đồ đối phương?
- Để thầy làm mẫu cho em xem:
"Mark: Nè, nghỉ hè rồi tôi cá trăm phần trăm là bà khóc một mình xó xỉnh nào đó chứ gì? Khổ quá ha, chắc nghỉ hè với bà không khác gì địa ngục cả.
Anna: Hử, không nhé. Nàng đây được bạn trai rủ đi chơi lễ hội mùa hè, vui vẻ quá trời luôn. Nói vui nhất cõi đời cũng chẳng sai đâu nhé.
- Mark và Anna có nhân cách ác quá trời luôn...
- Với cả Anna thích Mark, và cốt truyện thầy chém từ tựa game otome mới mua gần đây.
- ANNA!!

