Ngoại Truyện

Hầm Ngục Dưới Biển (Phần 8)

2025-08-17

11

Để đương đầu với con Minotaur, Urushi và Tĩnh Hải xông về phía trước.

Ai cũng thấy cả hai đang rất háo hức, đặc biệt là Tĩnh Hải sau khi được biết thịt của nó rất ngon, tuy nhiên cả hai không hề tấn công một cách bất cẩn.

“Gâu gâu!”

“Hiểu rồi! Ta sẽ đánh gãy hai chân của nó trước!”

“Gâu!”

Và như thế, trận chiến giữa cả hai và con Minotaur bắt đầu. Một đứng hàng đầu nghênh chiến trực tiếp với nó, một đứng đằng sau để tấn công từ điểm mù.

“Grừừừ!”

“Nhận lấy!”

“MUOOoooOOo!”

Con Minotaur trên thực tế là một chủng cao cấp của chủng tộc nó, tên High Minotaur, nhưng nó vẫn không phải là địch thủ xứng tầm với hai quyến thuộc của Thần Thú.

Chỉ sau vài phút cả hai chân của nó đã bị nghiền nát, và cuối cùng bị Urushi đoạt lấy thủ cấp. Chớp mắt tiếp theo, cái xác khổng lồ đầy rẫy vết răng và cắn xé của nó đổ rạp xuống như một con rối đứt dây. Một trận chiến một chiều đến mức thiếu chút nữa tôi đã cảm thấy thương hại nó.

“Mom mom”

“Ừm, quả thật, thịt của nó ngon không tưởng! Nó mang một mùi vị độc nhất không giống như bò hay con người chút nào!”

“Gâu!”

“Gì cơ, đây là phần ngon nhất sao?”

“Gâu.”

“Hiểu rồi! Để ta thử một miếng—”

Urushi và Tĩnh Hải không lãng phí một giây nào cả mà nồng nhiệt thưởng thức con Minotaur ngay tại chỗ. Cảnh tượng nghe có vẻ ấm áp, nhưng trên thực tế với phần lớn người ngoài nhìn vào, nó trông máu me, kinh dị đến ghê người. Nó vẫn là cảnh hai con sói ồn ào xơi tái một cái xác hình người mà.

Chờ một chút, không phải Urushi và Tĩnh Hải có hơi quá thân thiết với nhau rồi không? Chẳng phải Urushi có kĩ năng khiến cho mọi ma thú tộc sói khác đều ghê sợ và căm ghét cậu ta ư? Tuy nhiên, nó dường như không có hiệu quả gì với Tĩnh Hải hết.

Khi tôi nói ra thắc mắc của mình, tôi nhanh chóng nhận lại được câu trả lời thỏa đáng. Tĩnh Hải không phải ma thú thuần sói.

『Tôi đang nghĩ rằng đó là do cả hai đều là quyến thuộc của Thần Thú, liệu như thế có phải không?』

“Hai chúng ta phục vụ cho hai Thần Thú khác nhau nên ta không nghĩ nó có liên quan gì cả.”

Ngay từ ban đầu thì chúng tôi cũng chưa rõ mức độ và phạm vi ảnh hưởng của nó lắm, nên những chuyện như liệu nó có ảnh hưởng tới các quyến thuộc của Thần Thú khác không thì vẫn chưa rõ ràng.

“Hm, nó thật sự rất ngon.”

“Gâu!”

Vừa mới chớp mắt thôi là cả hai đã ăn hết toàn bộ con Minotaur rồi!

Tất cả những gì còn lại của con Minotaur là xương trắng không còn một mảng thịt nào còn dính lại luôn. Ít nhất thì nhờ bữa ăn mà cả hai đều đang trong trạng thái phấn khởi.

Urushi, sau khi chén ngon lành boss của tầng ba, hăng hái dẫn đường cho chúng tôi tiến xuống tầng bốn. Tuy nhiên, ngay tại ngưỡng cửa cậu ta đột ngột đứng khựng lại.

“Gâu gâu!”

“Tốt, tốt! Cậu đã học được cái tính cẩn trọng rồi đấy!”

“Gâu!”

Lần này không có bẫy. Thật ra so với tầng ba, tầng bốn bẫy hiếm thấy hơn hẳn. Thay vào đó, ma thú lại đông đảo hơn trông thấy. Tôi đoán là ngục chúa khi thiết kế tầng này nghĩ rằng nếu phải đối phó với một đối thủ có thể vượt qua ba tầng đầy rẫy bẫy kia thì có đặt thêm bẫy nữa cũng vô dụng.

Bởi phần lớn ma thú chúng tôi gặp được đều là ma thú độc, có thể mục tiêu của hắn là bòn rút sức lực của chúng tôi hòng ngăn chúng tôi tiến vào sâu hơn.

Tuy nhiên với chúng tôi, tầng này dễ thở hơn hẳn bởi tất cả chúng tôi đều có khả năng đề kháng mạnh mẽ với độc dược và có biện pháp để giải độc.

“Fuhahaha! Có nhiều kẻ tự nguyện muốn trở thành đồ ăn ghê!”

“Gâu gâu!”

“Mom mom”

“Mom mom”

Cặp đôi sói hễ cứ thấy con ma thú nào xuất hiện là liền xực nó ngay. Cho đến thời điểm hiện tại, chúng tôi gặp đủ loại ma thú khác nhau từ hải sản, thú vật, tới côn trùng và tinh linh, tất cả đều có độc và khả năng tạo độc. Nhưng với cả hai, tầng này thật sự chẳng khác nào một bữa tiệc buffet cả.

Hiếm có khi nào chúng tôi cần phải dừng chân, và chẳng mấy chốc, nhanh hơn trông thấy so với tầng ba, chúng tôi đã tới được phòng boss rồi.

“Đây rồi. Khí tức này, kẻ thù không hề tầm thường đâu.”

“Gâu.”

“Ma lực lớn.”

Chúng tôi đứng đối diện với cánh cửa đôi dẫn vào phòng boss với cùng một biểu cảm nghiêm nghị. Chỉ đứng ở đây là đủ để chúng tôi cảm nhận được sức mạnh to lớn của kẻ thù đang chờ chúng tôi đằng sau nó.

“Vào thôi.”

“Ừm.”

“Gâu!”

Sau khi đẩy cánh cửa ra và đi vào, thứ đầu tiên đôi mắt của chúng tôi bắt gặp được là một thứ gì đó như một khối thịt ghê tởm. Cụ thể hơn, nó là một khối thịt xám xịt, dơ dáy như keo, và từ cơ thể của nó mọc ra xúc tu dài ngoằn ngoèo với số lượng không thể đếm hết được.

Thẩm Định cho tôi biết tên của nó là Strange Slug, một ma thú tộc sên.

『Nó có kĩ năng Tái Sinh Tức Tốc và Phân Chia. Nói cách khác, nếu không hạ được nó đúng cách, nó có thể tự phân chia ra thêm thành nhiều bản sao hơn của chính nó.』

“Ho? Nghe thì có vẻ phiền phức thật, nhưng… vị của nó thế nào?”

“G-Gâu?”

『Cái đó thì chúng tôi cũng bó tay.』

Tĩnh Hải sau khi nếm qua vị con Minotaur rõ ràng đã bắt đầu có đam mê với thịt ma thú rồi. Mà tôi đoán là ăn thịt nó cũng là một phương án hữu hiệu vì ông ta có thể ngăn phần bị ăn phát triển.

“Chỉ cần đánh bại nó trước khi nó phân chia là được.”

“Quả thật!”

“Gâu gâu!”

Cả Fran cũng háo hức với trận chiến trước mắt, tuy nhiên tôi có thứ muốn thử trước. Nếu nó là sên, thì dùng cách này xem sao.

『Nhận lấy!』

“ShHiGgyAAaaaa!!”

『Ô! Được này!』

Để trị sên, người ta thường rảy muối lên chúng, đúng không? Do đó tôi cũng thử dùng muối luôn. Muối làm cơ thể chúng mất nước và co rút lại, và có vẻ như con ma thú này cũng bị ảnh hưởng luôn, nếu không muốn nói là nó còn yếu với muối hơn sên thông thường nữa.

Thấy nó đã gào thét trong đau đớn với một chút nước biển, tôi thử lại một lần nữa với muối tinh khiết luôn. Nói đến muối thì chúng tôi mua được vô khối, do đó thiếu gì chứ muối để đổ lên đầu nó thì tôi còn lâu.

Tuy không giết được nó, như vậy là quá đủ để khiến nó bị tê liệt, không cụng cựa gì được nói gì tới tấn công chúng tôi.

『Hây!』

“SsHhuGgYyAAaaAoooOOO!”

Với một chút cẩn thận và một chút dứt khoát, tôi nhắm thẳng lưỡi kiếm của tôi tới viên ma thạch của nó và phá huỷ nó. Và chỉ như thế, cơ thể của nó lập tức chảy thành chất lỏng rồi biến mất.

Ôi chao, quả là ma thú cao cấp có khác, viên ma thạch của nó ngon lành đáo để!

“…”

“…”

“…”

S-Sao mọi người lại nhìn tôi như vậy! T-thôi được rồi, đó cũng là lỗi của tôi, nhưng tại nó dễ dàng quá chứ bộ! Lần sau, tôi hứa sẽ không tái phạm nữa!

“Ta muốn cắn nó một miếng…”

“Gâu…”

“Master ăn gian.”

C-Có lẽ chúng tôi nên nghỉ tại đây một lát để cho cả ba thưởng thức chút cà ri thì hơn.