Ngoại Truyện

Hầm Ngục Dưới Biển (Phần 15)

2025-10-06

3

“Thịt bò mềm mại kết hợp với vị giòn rụm của dưa chua—thật kì lạ mà cũng thật tuyệt vời!”

“Quả thật! Sự ngọt ngào của rau củ tan chảy thật hoàn hảo vào roux cà ri và vị chua của dưa! Đúng là món ăn do chính thần của tại hạ sáng chế có khác! Đích thị là thánh vị!”

Trong lúc Tĩnh Hải (thật sự là không biết ‘tĩnh’ ở đâu luôn) hào hứng thảo luận và khen ngợi cà ri với Avenger-Ồn-Ào, tôi phải bận rộn với việc chuẩn bị tấn hải sản chúng tôi thu thập được.

Nào là ma thú cá, cua rồi lại tôm. Thành thật thì chúng tôi không thu thập được nhiều lắm, nhưng bởi chúng đều có kích thước rất lớn nên công việc cũng có thể coi là khá nhiều.

Ví dụ như con ma thú sò điệp này—kích thước của nó chắc cũng phải tầm một chiếu.

Vừa nhấm nháp ma thạch của chúng, tôi vừa cẩn thận chuẩn bị. Tôi cũng nhận được thêm hai kĩ năng mới đó là Xác Ngạnh Chất Hoá[note81550] và Lân Tái Sanh[note81551]. Thật sự là không hữu dụng với tôi lắm.

À, phải rồi—đương nhiên là làm thế nào tôi bỏ sót viên ma thạch của con sứa boss hầm ngục được. Sau khi chết, cơ thể của con sứa lập tức bị hầm ngục hấp thụ và chuyển hoá thành ma lực, nhưng viên ma thạch của nó ư? Nó là bữa tiệc của riêng tôi.

Tuy nhiên nó chỉ có sáu kỹ năng mà thôi—Tái Tạo, Ma Lực Hấp Thụ, Thuỷ Thuật, và tương tự. Đều là những kỹ năng tôi đã sở hữu từ lâu rồi. Có lẽ nó là ma thú tập trung vào chỉ số nhiều hơn là kĩ năng, như con Midgardsormr vậy.

Phải nói thêm là tôi không thể tiến hoá được nữa. Dù sao thì tôi đã đạt đến cấp tiến hoá cao nhất có thể rồi: Thánh Kiếm. Nhưng tôi vẫn có thể thu thập thêm điểm ma thạch để nâng cấp cho các kĩ năng của tôi.

Do đó từ bây giờ trở đi, ưu tiên của tôi là tìm kiếm và nâng cấp kỹ năng mà thôi. Chưa kể thân là một thanh Thánh Kiếm, khả năng lưu trữ kĩ năng của tôi cũng được cải thiện đáng kể nữa. Nói cách khác, tôi không cần phải lo bị quá tải vì sở hữu quá nhiều kĩ năng như ngày xưa nữa.

Tóm lại, tôi cần tiếp tục hấp thụ thêm ma thạch để trở nên mạnh hơn!

『Được rồi! Cà ri hải sản đã sẵn sàng!』

Tôi vừa mới dứt lời, Fran và đồng bọn, mới nãy còn thư giãn gần đó, đã lập tức xuất hiện bên cạnh tôi rồi.  Tôi thậm chí còn chẳng nghe thấy tiếng bước chân, đừng nói cả bọn dùng dịch chuyển nhé? Chờ đã, cả đám còn nhanh hơn khi chiến đấu nữa!

『Đ-Đây này.』

“Nn!”

“Gâu gâu!”

Tôi giao cho mỗi người một dĩa cà ri khổng lồ chất đầy hải sản. Fran nhận lấy phần của mình với gương mặt nghiêm nghị chết người, rồi con bé chậm rãi—cực kì cẩn thận—ngồi xuống, không để dù chỉ một giọt cà ri hay hạt cơm vương vãi xuống đất.

“Cảm ơn vì bữa ăn.  Măm măm… Ngon ngon! Cà ri hải sản ngon tuyệt đỉnh!”

“Gafgaf!”

“Thật sự là quá ngon! Nghĩ rằng hải sản ta ăn suốt có thể ngon miệng thế này, sức mạnh của cà ri đúng là đệ nhất thiên hạ!”

“Thật béo và tươi, khi tại hạ vẫn còn sống, tại hạ chưa từng được nếm hải sản ngon đến mức này bao giờ! Cà ri vạn tuế!”

“Nn!”

“Gâu!”

Thôi thì cả bọn vừa ý với cà ri của tôi như vậy là tôi hạnh phúc rồi.

Trong lúc lén lút giải quyết dĩa cà ri thứ hai của mình, Tĩnh Hải bắt đầu cho chúng tôi biết thêm về kế hoạch tương lai của cô ấy với hầm ngục chúng tôi vừa chinh phạt được. Hiện tại, có vẻ như một quyến thuộc khác đang cai quản lõi của nó.

Tuỳ thuộc vào tài nguyên nó có thể tạo ra, trong tương lai nó còn có thể được mở cửa để giao thương buôn bán với mặt đất nữa.

『Chờ đã, Leviathan có giao thương với mặt đất ư?』

“Không hẳn. Ngài ấy thường không dính líu đến những chuyện như vậy. Tuy nhiên, những quyến thuộc như ta thì khác. Một vài người trong số chúng ta thậm chí còn thèm khát nhiều sản vật trên mặt đất nữa.”

『Có khi nào sản vật cô đang nói đến là đồ ăn không?』

“Đương nhiên, đó là thứ chúng ta muốn nhất.”

Quả nhiên… thấy khối lượng đồ ăn mà Tĩnh Hải có thể hấp thụ, tôi nghĩ là tôi có thể thấy các quyến thuộc của Leviathan ai cũng háu ăn cả. Lý do duy nhất để họ giao thương với mặt đất không phải để đổi lấy thứ gì khác ngoài đồ ăn.

“Ngoài ra thì dưới biển có vô số sản vật rất quý báu với người mặt đất, ví dụ như khoáng thạch, thảo mộc, nguyên liệu, vật liệu ma thú, vân vân. Những thứ mà người mặt đất sẵn sàng bỏ ra cả một gia tài để mua được. Chúng ta đâu thể trao chúng cho họ miễn phí. Dù sao đi nữa, sự hào phóng có thể dễ dàng dẫn đến sự tha hoá.”

『Cũng có lý…』

Không chỉ chú tâm vào lợi nhuận mà còn cả mặt đạo đức khi giao thương với con người, đúng là những gì quyến thuộc của Thần Thú sẽ nói.

Có thể nói, giao thương là một phương tiện để họ cung cấp cho mặt đất những nguyên liệu quý giá. Với các thương nhân đất liền mà nói, đó vẫn là một đầu mối vô cùng giá trị. Rõ ràng nó là quan hệ đôi bên đều có lời.

Và có vẻ như một vài quyến thuộc thậm chí còn có thể hoá thành dạng người và đăng ký lập Thương Nhân Hội nữa.

Thành thật mà nói so sánh thương hội của các quyến thuộc của Leviathan với các thương nhân hội thông thường thật sự không đúng lắm. Ít nhất họ phải tầm cỡ một thế lực đa quốc gia, hoặc thậm chí huyền thoại trong giới thương nhân ấy chứ.

“Ta đã được mọi người giúp đỡ nhiều rồi. Sau này nếu có vấn đề gì, hy vọng ta sẽ có thể tiếp tục nhờ cậy tới sự trợ giúp của mọi người.”

“Nn! Cứ giao cho chúng tôi.”

『Miễn là nó trong tầm khả năng của chúng tôi là được.』

“Gâu!”

Sau khi nghỉ ngơi một chút nữa, chúng tôi được Tĩnh Hải mang trở về Barbra. Đã đến lúc để chúng tôi nói lời tạm biệt với cô ấy.

“Urushi. Cậu phải tiếp tục phấn đấu rèn luyện và phát triển hơn nữa cho tới lần gặp mặt tiếp theo của chúng ta đấy.”

“Gâu!”

“L-Làm như ta quan tâm cậu sẽ ngầu hơn hay không ấy! Thân là quyến thuộc của Thần Thú, đừng có làm mất mặt chủ nhân của mình ở ngoài kia đó!”

“Kyaaan!”

“Hmph. Dù sao đi nữa, ta sẽ tìm cơ hội để ghé thăm cậu và mọi người, nên đừng có mà lêu lỏng lười biếng.”

“Gâu!”

“Còn gì thì—tạm biệt! Lần tới, xin hãy chuẩn bị thêm cà ri cho ta nữa! Ta chắc chắn sẽ tìm kiếm mọi người!”

“Bye bye.”

“Gâu gâu!”

『Hẹn gặp lại.』

Và như vậy, Tĩnh Hải quay về hình dạng khổng lồ của mình và trở lại đáy biển. Cảnh tượng này, đặc biệt khi mặt trời đang chuẩn bị lặn ở đằng xa, thật tình giống với đoạn cuối trong các bộ phim quái vật ngày xưa thật.

…Nói thế tôi chứ để vài ngày nữa, tôi dám cá là cô ta sẽ tìm đến chúng tôi vì thèm cà ri cho mà coi. Về phần Urushi, cậu ta có vẻ hạnh phúc khi ở bên cô ấy nên tôi không có vấn đề gì cả.

À phải rồi, Tĩnh Hải còn cho chúng tôi một lá thư giới thiệu tới một thương hội lớn quản lý bởi quyến thuộc của Leviathan nữa. Mà nói là thư chứ trên thực tế, nó chỉ đơn giản là một tấm kim loại có dấu chân sói in trên đó mà thôi.

Thẩm Định cho tôi biết tên của tấm kim loại là “Chứng nhận Bằng Hữu với Tĩnh Hải”. Có lẽ chúng tôi chỉ cần đưa nó cho bất kì quyến thuộc của Leviathan là đủ để họ hiểu rồi.

『Với cái này, việc tìm thêm hải sản có vẻ sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều rồi.』

“Hải sản!”

“Gâu!”

Quả thật, cả hai đã bị nghiện hải sản rồi. Nghe tôi nói như vậy cả hai liền nhìn chằm chằm vào tấm kim loại có dấu chân sói với hai mắt lấp la lấp lánh.

『Trước mắt thì tìm nhà trọ đã nhé. Trời gần tối rồi.』

“Nn. Bữa tối.”

『Này này—em vừa mới ăn xong cà ri mà…?』

“Đó chỉ như ăn vặt thôi.”

『Ư-Ừm, chỉ như ăn vặt thôi…?』

“Nn. Tối nay em muốn ăn thêm cà ri. Cà ri gà đi.”

___

Tác giả: Đây là kết thúc của phần ngoại truyện này rồi.

Tôi đã có ý định đăng phần ngoại truyện này sớm hơn, khoảng đầu năm nay. Nhưng do cánh tay của tôi bị bất ngờ gặp chấn thương mà mọi kế hoạch của tôi đã bị đảo lộn cả.

Mặc dù phần ngoại truyện thứ hai đã kết thúc, tôi vẫn còn ý định viết thêm ngoại truyện nữa (cho Chuyển Sinh Thành Kiếm).

Năm sau, tôi hy vọng là sẽ đăng thêm hai phần nữa. Tôi không biết cụ thể tôi sẽ đăng vào khi nào, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức có thể trong nửa đầu của năm sau.

Và xin hãy đón chờ mùa hai của anime.

Ghi chú

[Lên trên]
(殻硬質化: Hoá Cứng Vỏ)
(殻硬質化: Hoá Cứng Vỏ)
[Lên trên]
鱗再生: Tái Tạo Vảy
鱗再生: Tái Tạo Vảy