『Chúng ta trở lại mặt đất rồi!』
“Nn.”
“Gâu!”
Sau khi tên ngục chúa đã bị tiêu diệt, chúng tôi rời khỏi hầm ngục của hắn nay đã ngủ yên và tìm được một hòn đảo hoang gần đó.
Chúng tôi có thể về thẳng Barbra luôn, nhưng tôi muốn nhóm của Fran nghỉ ngơi trước đã.
『Fran, em sao rồi?』
“Đau một chút… nhưng ổn cả rồi.”
Kể ra đây là lần đầu tiên tôi bước vào trạng thái Giải Phóng kể từ biến cố ở Vương quốc Reidos. Hồi ấy, Fran ở trong trạng thái Thần Thú Hoá rất lâu tuy nhiên sau khi dành được chiến thắng, con bé hầu như không phải chịu chút phản chấn nào cả.
Lý do lớn nhất là nhờ có Quỷ Thần Ấu Tâm chịu thay cho em ấy. Đương nhiên sau một trận chiến khốc liệt như vậy, không phải là Fran không thấy mệt hay bị thương gì cả, nhưng hậu quả chắc chắn có thể tồi tệ hơn rất nhiều.
Tuy nhiên lần này, Fran không được may mắn như thế nữa. Cụ thể hơn, toàn bộ cơ thể của con bé giờ đau nhức cả, đến việc đi lại cũng loạng choạng, khó khăn.
Có thể một phần khác là lần trước còn nhờ có Túc Tích Chi Hữu nữa. Đó là một kỹ năng cho phép em ấy vay mượn sức mạnh của tất cả những người thân quen của con bé.
Nhờ có nó, Fran có thể chuyển hoá tình cảm của họ dành cho mình thành sức mạnh. Nó không chỉ là chúc phúc thông thường. Tất cả những sự ấm áp, dịu dàng ấy không bao giờ hãm hại em ấy.
Trái lại, nó thậm chí còn bảo bọc và che chở Fran khỏi những phản chấn nặng nề nhất của trạng thái Thần Thú Hoá nữa.
Cộng với sự trợ giúp của Quỷ Thần Ấu Tâm, Avenger và Fenrir nữa, đó chính là lý do mà Fran có thể vượt qua giới hạn của mình để toàn lực chiến đấu mà hầu như không chịu nhiều thương tổn đáng kể.
『Có cần anh dùng thêm phép chữa trị không?』
“Không sao. Nhưng em đói.”
『Ừ, cái đó thì đương nhiên. Được rồi, giờ thì chúng ta vừa nghỉ ngơi vừa lót dạ nhé.』
“Nn! Cà ri hải sản!”
Fran ngước lên nhìn tôi với đôi mắt lấp lánh đầy mong đợi. Nếu có gì ngang ngửa được với đam mê chiến đấu của Fran thì chắc chắn đó là niềm đam mê cà ri của con bé.
『Anh sẽ chuẩn bị cho em nhanh nhất có thể. Trong lúc đợi, em có muốn ăn vặt gì không?』
“Em sẽ ăn cà ri để đợi.”
“E-Em muốn cà ri trong lúc đợi cà ri hải sản?”
“Đây là cà ri bò, không sao hết.”
Trong mắt Fran, cà ri bò và cà ri hải sản có lẽ là hai món hoàn toàn khác nhau. Chắc hẳn sau trận chiến với con Minotaur, em ấy đã thèm thịt bò từ nãy đến giờ rồi.
“Phần của Urushi và Tĩnh Hải đây.”
“Gâu!”
“Ồ! Cà ri!”
Hai tô cà ri Fran cho cả hai trông to ác liệt, nhưng với cặp sói này chắc chúng còn lâu mới bõ răng. Ngay cả vậy, cả hai vẫn lập tức cắm đầu vào ăn nhiệt liệt, không hề để ý chút gì đến việc mình đang bắn tung toé cà ri khắp mọi nơi.
Nhưng phải công nhận là khả năng hoá lớn nhỏ tùy ý của cả hai hữu ích vô cùng trong chuyện ăn uống, khiến tôi thiếu chút nữa là ghen tị nữa.
『Cái gì? Ông cũng muốn xuất hiện sao? C-Chờ đã, tôi đã đồng ý đâu hả?! Đừng có tự tiện xuất hiện như thế chứ! Và đừng có cổ vũ gã, Jashin-chan!』
“Fwahahaha! Kính chào Vu Nữ! Đã lâu chưa gặp lại người! Mọi lúc mọi nơi, luôn luôn sẵn sàng phục vụ-- đó chính là tại hạ, Khiên Thịt Avenger!”
Mới ló cái mặt ra là đã thấy náo nhiệt rồi.
“Khiên Thịt. Lâu rồi không gặp.”
“Quả thật, thưa Vu Nữ! Như tại hạ thấy, đôi tai mèo của người vẫn tuyệt đỉnh như mọi khi! Giá như cuộc chinh phạt hầm ngục trước Vu Nữ cho gọi thần, thần đã có thể phục vụ người như một chiếc khiên thịt trung thành rồi!”
“Nếu thế thì không tập luyện được.”
“KAaah! Quả nhiên, tinh thần tự lực tự cường của người vẫn tuyệt đỉnh như mọi khi! Người thật sự là tấm gương sáng bóng cho tại hạ!”
Như Avenger gợi ý, nếu có ông ta, cuộc chinh phạt trước chắc chắn đã dễ hơn rất nhiều. Ông ta có thể làm được đủ thứ việc, từ phá bẫy đến khiên đỡ đạn. Một sự lựa chọn đáng tin cậy bất kể có là ở hầm ngục nào đi nữa.
Nhưng cũng đúng như Fran đã nói, em ấy sẽ khó lòng nào học được thứ gì mới. Chưa kể sở trường của ông ta, độc tố, không phù hợp trong không gian hẹp lắm.
Đó là lý do mà chúng tôi quyết định không gọi Avenger lên. Về phần Avenger, ông ta không có vẻ bực bội lắm. Nhưng ông ta vẫn quyết định tự tiện xuất hiện sau khi thấy chúng tôi không còn lý do gì chính đáng để triệu hồi gã lên nữa.
“N-Này này, hắn ta là thứ gì vậy?! Nguồn tà khí của hắn thật khủng khiếp!”
“Nn. Đồng đội—Avenger.”
“Đồng đội?! Ngài Vu Nữ vừa gọi tiểu nhân như tại hạ là đồng đội ư?! Ôi, sao nghe như tiếng nhạc mỹ miều bên tai! Nhưng xin hãy đối xử tại hạ không phải như đồng đội, mà một chiếc khiên thịt thuận tiện, trung thành và bất diệt!”
“Cái gã này đầu óc có ổn không vậy?”
Ừ, Tĩnh Hải thấy ghê người ra mặt luôn. Chúng tôi quanh gã suốt nên cũng quen rồi, nhưng đó mới là phản ứng bình thường của người bình thường.
Không, về phần Tĩnh Hải, ít nhất thì cô ta đủ mạnh để chỉ có phản ứng nhiêu thế mà thôi. Nếu gặp ai đó yếu hơn, chỉ nội nguồn tà khí khủng khiếp của Avenger là đủ để khiến họ sợ hãi tới hoảng loạn rồi. Đúng vậy, trước khi triệu hồi gã ta lên tôi phải cân nhắc kĩ cả thời điểm lẫn địa điểm.
“Đây, phần của Khiên Thịt.”
“Oho! Chẳng phải đây là thánh lễ cà ri sao?! Người chắc chắn chứ?”
“Nn.”
“OOOHOHO! Vậy tại hạ xin phép thỏa chí tận hưởng!”
Hể? Avenger ăn được sao?
“Nnngggooonnn quá! Ngon mãnh liệt! Cay nồng nhưng tinh tế-- đích thực là món ăn của các vị thần!”
“Fufun.”
Không chỉ ăn được, Avenger còn có thể nếm được nữa. Ngẫm lại thì xét đến việc một trong những đặc tính của ông ta là khả năng ăn thịt đồng loại, đương nhiên là cơ thể của ông ta có khả năng hấp thụ dinh dưỡng, chưa kể ông ta còn là một ma thú bậc cao nữa. Mặc dù miễn là ông ta còn ma lực thì việc ăn uống cũng không cần thiết lắm…
“UHOHOHO! Hảo hạng ngon!”
『…Cứ ăn thoải mái đi.』
“Vâng ạ!!”
Thấy Avenger cắm đầu vào ăn, cặp đôi sói không thể đứng nhìn thêm nữa. Cả hai cũng nhanh chóng cắm cúi ăn theo với một nguồn sinh lực mới, có lẽ để đề phòng ông ta chôm hết phần còn lại.
“Ừm! Tuyệt đỉnh! Hương vị đậm đà này như đang thổi vào cơ thể mệt nhoài của tại hạ một nguồn sinh khí mới vậy! Thậm chí còn có cảm giác như nó còn đang hồi phục lại ma lực cho tại hạ nữa! Ngon quá! Mmm!”
“Gâu gâu!”
“Hửm? Dưa ư? Nom nom—ooh! Tuyệt vời! À, ra vậy! Vị ngọt và chua của dưa muối có thể khiến cả món ăn lột xác luôn!”
“Để ta thử một miếng—ohoho! Đúng là ngon thật!”
“Nn!”
Quyến thuộc của thần thú và quyến thuộc của Quỷ Thần… đang vui vẻ cùng nhau thưởng thức cà ri. Mà miễn là họ thấy ổn thì tôi có gì để phàn nàn chứ?

